Cô Vợ Mất Trí Của Tổng Tài Độc Ác

Chương 63: Ngoại truyện hết




Nhìn thấy Cao Diễm bị bắt, tâm tư của Cao Kha khó có thể dùng lời để diễn tả được.

Người này, là kình địch của hắn, ở trong quá khứ và những năm gần đây, hắn bị quản chế khắp nơi, không địch lại nổi sự cáo già của đối phương.

Nhưng mà, Giang Thần vừa mới đến Hỏa Phượng thành đã làm cho Cao Diễm rơi đài, mặc dù nói là bởi vì chân huyết, thế nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, nếu như từ lúc mới bắt đầu đã để lộ ra chuyện chân huyết thì sao chứ?

Đầu tiên, lệnh hạn chế của Cao Nguyệt sẽ không bị giải trừ, Giang Thần còn bị sát thủ tinh nhuệ nhất Long vực ám sát.

Cao Diễm luôn miệng nói vì lợi ích của gia tộc, tuyệt đối sẽ bởi vì dã tâm của mình mà diệt trừ Giang Thần nắm giữ chân huyết.

Thế nhưng Giang Thần rất thông minh, mãi đến tận lúc bắt đầu phán quyết, nhìn thấy tộc lão mới nói ra, làm cho Cao Diễm đột nhiên không kịp chuẩn bị, lại vạch trần âm mưu hạ độc, làm cho Cao Diễm triệt để bị diệt vong.

- Thực sự là thiếu niên đáng sợ.

Cao Kha không nghĩ tới chuyện này, nhận định phiến diện trong lòng đối với hắn nương theo chân huyết cũng tan thành mây khói, hiện giờ chuyện hắn muốn làm đó chính là xin lỗi.

- Tộc lão, các ngươi tin tưởng Giang Thần như vậy sao?

Cao Diễm không cam lòng hét lớn.

- Mọi việc đều cần phải mắt thấy là thật, nếu như ngươi không chột dạ thì tại sao lại muốn ra tay với Giang Thần, tại sao lại muốn chạy?

Cao Diễm cắn răng, trong mắt hiện lên vẻ quyết tâm, lạnh lùng nói:

- Không sai, là ta hạ độc hắn, hắn không xứng làm gia chủ, ngay cả nữ nhi mình cũng không quản lý tốt, làm hại Cao gia bị các thế gia truyền thừa khác chế nhạo.

- Ngươi hiểu rõ mình muốn gì, không cần nói đường hoàng như vậy!

Cao Kha cả giận nói.

- Ồ, bất kể như thế nào, hiện giờ mạng của Cao Kinh Hồng đang ở trên tay ta, một mạng đổi một mạng, ta sẽ giao ra thuốc giải, các ngươi để ta đi!

Cao Diễm nói thẳng ra, hiện giờ hắn đang nghĩ tới việc làm sao có thể sống tiếp được.

Hắn không quên nhìn về phía Giang Thần, đắc ý nói:

- Đừng tưởng rằng hắn thật sự có thể giải được độc, các danh y Long vực cũng không nhìn ra được, coi như hắn thật sự có bản lĩnh, thời gian cho phép sao? Thân thể của Cao Kinh Hồng có thể để cho hắn tiêu hao nữa sao?

Lời nói của hắn làm cho các tộc lão muốn ra tay sửng sốt.

Thế nhưng mạng của Cao Kinh Hồng nhất định phải bảo vệ.

Sau đó, ánh mắt của không ít người nhìn về phía Giang Thần.

- Thần nhi, có thể được không?

Cao Nguyệt có chút không yên lòng, lúc trước giải độc của nàng cũng cần dùng mấy năm.

- Không thành vấn đề.

Giang Thần gật gật đầu, nói:

- Các vị tộc lão, các ngươi cứ nhốt hắn ở đây là được, ta sẽ lập tức giải độc, không bao lâu nữa là được rồi, thậm chí, hiện tại các ngươi có thể giết hắn, đương nhiên, các ngươi sẽ không yên tâm, ta cũng rất thích khi nhìn thấy dáng vẻ tuyệt vọng của hắn.

Nói xong, hắn và Cao Nguyệt bay trở về Hỏa Phượng thành.

- Một lát nữa đừng khóc lóc van cầu ta.

Cao Diễm bĩu môi, nếp nhăn trên mặt dường như càng sâu hơn nữa.

Một lần nữa đi tới gian phòng của Cao Kinh Hồng, ở dưới ánh mắt của Cao Kha và Cao Nguyệt, Giang Thần bắt đầu giải độc.

Trong tay hắn chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện mấy cây châm bạc dài, theo động tác trên tay của hắn mà đâm vào các nơi ở nửa người trên của Cao Kinh Hồng.

- Nói là độc, không bằng nói là trùng độc, vì lẽ đó các y sư khác không thấy được.

Giang Thần nói xong mới xé y phục trên người Cao Kinh Hồng ra.

Cao Nguyệt đi tới bên giường thì đã nhìn thấy ở cạnh châm bạc, dưới da có vật gì chuyển động, nhìn dáng vẻ dường như là trùng thật.

- Trời.

Cao Kha kinh ngạc thốt lên một tiếng, số lượng những con trùng này không ít, hầu như muốn làm cho da dẻ nổ tung.

Nếu như quan sát kỹ, sẽ phát hiện ra trùng độc tán loạn khắp nơi đã bị châm bạc nhốt vào bên trong, chỉ để lại dấu vết đi về phía yết hầu.

Giang Thần lại hạ châm bạc xuống, đâm vào phía trên rốn.

Tức thì, tất cả trùng như chịu cái gì đó kích thích, như tre già măng mọc chui lên phía trên.

- Chú ý tiêu diệt tất cả trùng độc.

Giang Thần nhắc nhở một câu.

Tiếng nói vừa dứt, Cao Kinh Hồng đã vặn eo, người rời khỏi giường, miệng há thật to, từng con quái trùng không ngừng bắn ra, hơn nữa còn có quỹ tích tuần hoàn, hình thành một cái vòng xoáy.

- Đáng ghét.

Cao Kha có nằm mơ cũng không ngờ tới bụng phụ thân có nhiều trùng độc như vậy, hắn phẫn nộ cong ngón tay búng một cái, một đám lửa đánh vào trong đám trùng độc, dùng tốc độ ngắn nhất để đốt rụi.

Sau khi hoàn thành tất cả những thứ này, thân thể Cao Kinh Hồng dán sát vào giường, không giống như bị bệnh liệt giường trước đó nữa, có thể nhìn rõ đã có chuyển biến rất tốt.

Sức khôi phục của Tôn giả được thể hiện ra vào lúc này, Giang Thần nói:

- Người sẽ không có chuyện gì đâu.

- Được.

Cao Kha vừa mừng vừa sợ, tiếp theo cũng không quay đầu lại mà xông ra ngoài, hắn muốn nói cho tộc lão biết tin tức này, tru diệt Cao Diễm.

- Giang Thần.

Cao Nguyệt bỗng nhiên kêu lên.

- Vâng?

- Không có gì.

Cao Nguyệt lắc lắc đầu, quả thực nàng không biết nên nói cái gì cho phải.

- Mẫu thân, người cứ yên tâm, Cao gia sẽ lấy mẫu tử chúng ta làm vinh quang, sứ mệnh người chưa hoàn thành, cứ giao cho con.

Tự mình đi tới Cao gia, Giang Thần mới hiểu rõ điểm khó xử và nỗi khúc mắc của mẫu thân.

- Ừm.

Cao Nguyệt nở nụ cười xán lạn, áy náy và bi thương khi đến đã giảm bớt không ít, đồng thời còn cao hứng vì nhi tử có bản lĩnh như thế.

Một mặt khác, Cao Kha trở lại trên núi, nhìn Cao Diễm căng thẳng, hắn nói ra tin tức làm đối phương tuyệt vọng.

- Cao Diễm, ngươi lại dám hạ trùng độc với phụ thân ta! Quả thực là tội không thể tha! Hơn nữa ta nói cho ngươi biết, trùng độc của phụ thân ta đã bị quét sạch, không cần ngươi nữa, ngươi sẽ vì tội ác của mình mà trả giá thật lớn đi!

- Không thể! Hắn không thể giải trùng độc này!

Cao Diễm hoàn toàn không tin.

Thế nhưng, hắn có tin hay không đã không quan trọng, năm vị tộc lão đồng thời ra tay, ở dưới ngọn lửa hừng hực cực nóng, hắn đã trở thành than đen, khi rơi xuống thân thể đã chia năm xẻ bảy.

- Hít.

Cao Ly hít vào một ngụm khí lạnh, cũng còn may tộc lão không định trừng phạt những người đi theo như bọn họ.

Hắn suy nghĩ một chút, vội vã chạy về chỗ ở của mình, chuẩn bị một giọt tinh huyết, không, một giọt không đủ, hắn nghĩ tới lời đã nói của mình, hắn quyết tâm, chuẩn bị ba giọt đưa tới cho Giang Thần.

Không tới một ngày, tin tức Cao Diễm hạ độc gia chủ, bị tộc lão đánh giết truyền khắp tộc địa Cao gia.

Chuyện này đương nhiên đã gây ra sóng to gió lớn, tin tức này do người có địa vị nói ra, đương nhiên có độ tin cậy rất lớn. Mà tộc nhân Cao gia đối với cách làm của Cao Diễm, rất khinh thường và căm hận, cũng còn may gia chủ không có việc gì lớn cả.

Mặt khác, Cao Nguyệt tiểu thư một lần nữa được Cao gia tiếp nhận, nhi tử của nàng được ghi tên vào trong gia phả.

Nghe nói là bởi vì phượng huyết của Giang Thần đã đạt đến tinh khiết.

Chuyện có liên quan tới chân huyết, tộc lão Cao gia tạm thời giữ kín bí mật, làm vương bài và đòn sát thủ của gia tộc.

...

- Cao Nguyệt, chúng ta có lỗi với ngươi.

Ở Hỏa Phượng thành, toàn bộ các cao tầng ép sát Cao Nguyệt lúc trước đi tới trước mặt nàng, xin lỗi nàng.

Tam gia gia trong miệng nàng nói:

- Vốn chúng ta tưởng rằng liên hôn mới là đường ra duy nhất, nhưng mà bởi vì sự ngu xuẩn của chúng ta đã phạm vào sai lầm lớn, ta hi vọng ngươi có thể ta thứ. Chỉ cần ngươi ở lại, vị trí tộc trưởng Cao gia vẫn còn, ngươi vẫn là người đầu tiên thuận vị gia chủ Cao gia.

- Không, ca ca so với ta còn thích hợp hơn.

Cao Nguyệt nói.

- Thế nhưng Giang Thần chính là chân huyết, nhất định phải kế thừa Cao gia, nếu để cho ca ca ngươi lên, sau đó lại để con ngươi lên, như vậy sẽ hoàn toàn rối loạn, còn không bằng cứ sắp xếp theo năm đó đi.

Nghe được chuyện này có quan hệ với Giang Thần, Cao Nguyệt chăm chú suy nghĩ một chút, cuối cùng đã đồng ý.

Nếu như Cao gia toàn lực bồi dưỡng Giang Thần thì sẽ làm cho thực lực của hắn tăng nhanh như gió.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.