Cô Vợ Lọ Lem Của Tổng Tài

Chương 89: Tình Yêu Chân Thành




Hai người chia chủ khách ngồi xong, Dương Kiệt giả vờ lộ ra vẻ ái ngại ngập ngừng nói: “ Ấy chết, ngày thường đệ tử không có đón khách, nên không chuẩn bị trà nước bánh trái để chiêu đãi, mong trưởng lão thông cảm cho ạ.”

Triệu trưởng lão thầm trợn mắt trắng với con heo mập keo kiệt ở trước mặt. Với tính cách bóp chẹp lợi ích tới giọt cuối cùng như hắn, muốn hắn bỏ tiền ra mua bánh trái trà nước chiêu đãi người ta, còn hơn cả việc phải lấy mạng hắn. Đối với những người như thế Triệu trưởng lão cũng không lạ lẫm gì, vả lại mục đích tới đây lần này không phải là để thưởng thức trà nước gì cả, nên cũng không bất mãn gì cả.

“ Không có chi, tiểu huynh đệ đừng khách sáo làm gì, chúng ta ngồi trò chuyện như thế được rồi mà.”

Triệu trưởng lão vô cùng “ rộng lượng” bỏ qua chuyện cỏn con đó. Trực tiếp vào thẳng vấn đề: “ Trước tiên xin chúc mừng tiểu huynh đệ đã chiếm được một suất tham dự thí luyện liên tông môn. Nhớ lại năm xưa lão phu cũng từng được vinh dự tham gia vào thí luyện đó, trong bí cảnh có không ít cơ duyên quý giá, không chừng sau hoàn thành thí luyện, tiểu huynh đệ trực tiếp đột phá tới cảnh giới chân nguyên, trở thành đệ tử nội môn cũng không chừng.”

“ hy vọng, hy vọng được như lời trưởng lão nói.” Dương Kiệt cười cười đáp lời, nhưng vẫn chưa hiểu ông ta muốn gì, cho tới câu sau.

“ Sau khi trở thành đệ tử nội môn, nếu như tiểu huynh đệ có gì cần giúp đỡ, có thể trực tiếp tới tìm lão phu. Lão phu ít nhiều cũng có chút địa vị trong nội môn, không chừng có thể giúp đỡ được tiểu huynh đệ cũng nên. Phải biết rằng khu vực nội môn không như ngoại môn, bè phái phức tạp, nếu như không có chút quan hệ, sẽ rất khó sống đấy.”

Triệu trưởng lão bắt đầu để lòi đuôi cáo của mình ra, như muốn ám chỉ gì đó.

À há, thì ra là muốn chèo kéo mình đây mà!!

Biết được mục đích của Triệu trưởng lão, đầu óc của Dương Kiệt nhanh chóng vận chuyển. Quả thật, đã từng nghe nói rằng khu vực nội môn kết bè lập phái vô cùng nghiêm trọng, những người không có thế lực phía sau đỡ lưng tuyệt đối bị hành tới nỗi không có đất sống chứ không như những trò trẻ con như bên ngoài ngoại môn này.

Bản thân mình có chút thiện cảm với Triệu trưởng lão, nên trước lời chèo kéo của ông ta, cũng không phải là không thể suy nghĩ. Chỉ là trước hết phải xem xem thành ý của ông ta như thế nào đã.

Mỡ nằm ngay miệng mèo, không cắn vài nhát, rút rút máu của Triệu trưởng lão quả thật có lỗi với bản thân quá đi.

“ Chỉ là, chỉ là…..” Dương Kiệt lộ ra vẻ khó xử tiếc nuối.

“ Không biết tiểu huynh đệ có gì khó khăn, nói ra xem xem lão phu có giúp gì được cho huynh đệ không.”

“Tới rồi đây!” Trong lòng Triệu trưởng lão lập tức thấp thỏm không yên. Trước khi nói ra lời này đã dự đoán được để đối phương cứa một dao vào cổ, chỉ mong đối phương nể tình cái thân già này nương tay chút ít mà thôi.

Dương Kiệt thở dài một tiếng: “ Triệu trưởng lão cũng biết rồi đấy, đệ tử chỉ mới là một tiên thiên tầng thứ 9, tài hèn sức mọn, may mắn lắm mới giành được suất tham dự thí luyện liên tông môn, cũng không hy vọng điều gì, chỉ là vào trong đó mở mang tầm mắt mà thôi, sao mà có tư cách tranh giành cơ duyên với các đệ tử thiên tài khác chứ? Cho nên cũng không dám nghĩ tới việc sau khi rời khỏi bí cảnh thí luyện sẽ tiến bộ được bao nhiêu nữa. Vả lại, gần nay chắc trưởng lão cũng có nghe chút tin đồn rằng đệ tử có mâu thuẫn với Lăng sư huynh chứ nhỉ? Mọi đường sống của đệ tử đều bị phong tỏa hết, tài nguyên tu luyện thiếu hụt, tương lai mù tịt, không biết tới năm tháng nào mới đột phá được thành chân nguyên, trở thành đệ tử nội môn đây.”

Câu dứt, mang theo vẻ mặt tuyệt vọng than thở liên hồi.

Triệu trưởng lão không kềm được phải trợn mắt trắng với tên khốn vô liêm sỉ này.

Tài hèn sức mọn? may mắn? có nhiều người cũng muốn được tài hèn sức mọn và may mắn như ngươi kìa. Còn việc bị Lăng Hàn Phong phong tỏ hết con đường sống, tương lai mù tịt? Sao lão phu lại nghe thấy một kịch bản khác ta?

Diễn sâu quá rồi đấy anh bạn trẻ. Muốn vòi lợi ích thì nói thẳng ra cho rồi, dài dòng lôi thôi chi cho mệt.

Mặc dù trong lòng vô cùng khinh bỉ, nhưng khuôn mặt vẫn mang theo nụ cười cảm thông. Dường như “sực nhớ” điều gì đó, giả vờ vỗ nhẹ đầu mình cười nói: “ Ái da, suýt chút nữa thì quên. Nãy giờ lo nói chuyện quên cả quà cáp khi làm khách, quả thật đáng trách.” Từ trong tay áo lấy ra một túi càn khôn, ném qua cho Dương Kiệt, cười nói: “ Chút quà hèn mọn, tiểu huynh đệ đừng chê cười nhé.”

“ Không dám, không dám. Trưởng lão ghé thăm là vui rồi, còn bày vẻ quà cáp chi nữa, tổn thọ đệ tử bây giờ.” Mặc dù miệng đầy khách sáo, nhưng bàn tay vừa chụp lấy túi càn khôn lập tức nhét thẳng vào trong ống tay áo của mình, không chút vẻ gì khách sáo cả.

“ Một trăm viên tích khí đan cao cấp, năm viên tụ nguyên đan, hai triệu linh thạch cấp thấp ~~!!” Khẽ dùng thần thức kiểm tra túi càn khôn, đôi mắt lập tức rực sáng như bóng đèn pha.

Tích khí đan cao cấp, luyện hóa một viên có thể nhận được 50000 điểm kinh nghiệm. một trăm viên nghĩa là được năm triệu điểm kinh nghiệm. Nếu như không phải Dương Kiệt tu luyện Tam Chuyển Thần Dương Công, điểm kinh nghiệm X3, e rằng có thể thăng lên tới tiên thiên tầng thứ 10 rồi đấy.

Tụ nguyên đan: giành cho những người ở cảnh giới tiên thiên tầng thứ 10 đang trong giao đoạn chuyển hóa chân khí thành chân nguyên, phục dụng sẽ rút ngắn thời gian chuyển hóa chân nguyên đột phá thành chân nguyên. Phục dụng nhận được 500000 điểm kinh nghiệm.

Món quà này tuyệt đối không hèn mọn chút nào đấy.

“ Không có chi, không có chi, đó là phép lịch sự khi làm khách, tiểu huynh đệ cứ nhận lấy để lão phu vui lòng.”

Mặc dù tim đang rứa máu, nhưng Triệu trưởng lão vẫn mang theo vẻ mặt “ nếu cậu không nhận thì không xong với ta” cười nói.

“ Đa tạ, đạ tạ, đệ tử đa tạ Triệu trưởng lão nhiều ạ. Sau khi đệ tử gia nhập vào nội môn, hy vọng nhận được sự chỉ bảo và chiếu cố của trưởng lão thường xuyên ạ.”

Nuốt xong của người ta, ít ra phải có chút biểu hiện, một câu nói đầy ngụ ý ám chỉ buông ra, mày hiểu tao hiểu, vui vẻ cả làng.

Me kiếp! Đổ máu nãy giờ, chỉ chờ câu đó của chú mày thôi.

“ Dương huynh đệ hãy yên tâm, lão phu có sở thích nâng đỡ chăm sóc cho những hậu bối lương thiện trung thực như Dương huynh đệ, sau này hãy giao lưu giao lưu thường xuyên.”

“ à, Dương huynh đệ vừa mới chấn thương chưa lành hẳn, cần phải có thời gian nghỉ ngơi, lão phu cũng không làm phiền huynh đệ nữa, hẹn gặp lại trong khu vực nội môn vậy. Sẵn tiện chúc Dương huynh đệ có được nhiều cơ duyên trong chuyến thí luyện liên tông môn lần này.”

Mục đích đã đạt được, không cần thiết phải nán lại nữa. Nhanh chóng tìm cớ cáo từ. ở lại lâu hơn không chừng bị đối phương cứa thêm vài nhát thì khổ.

“ Ái da, trưởng lão không nán lại thêm chút sao? À à, trưởng lão ngày thường trăm công ngàn việc, bỏ thời gian tới ghé thăm đệ tử vậy là vinh hạnh lắm rồi, không thể đòi hỏi thêm được nữa, để đệ tử tiễn trưởng lão ra cửa ạ.”

Mặc dù vẻ mặt đầy tiếc nuối, nhưng nhanh chân nhanh tay đứng bật dậy đi thẳng về phía cửa và làm ra động tác đưa tiễn, không có vẻ gì muốn giữ khách lại gì cả.

Thằng nhóc láo cá ~~~!!

Mép miệng Triệu trưởng lão khẽ co giật vài cái. Đối phương giống như muốn đuổi tà vậy. Mặc dù đã muốn nhanh chóng rời khỏi, nhưng tình cảnh như thế này quả thật khó chịu quá đi.

Đưa Triệu trưởng lão ra tới cổng trang viên, ông ta quay lại vỗ nhẹ lên vai và động viên vài câu, sau đó nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của Dương Kiệt.

Đối với sự chèo kéo của Triệu trưởng lão, Dương Kiệt vẫn chưa hoàn toàn có quyết định, nhưng sau này vào tới nội môn dựa hơi và giúp sức khi cần thiết choTriệu trưởng lão chút cũng không thành vấn đề. Còn nói tới việc phải bán mạng thì hoàn toàn không thể. Ít nhất là trước khi nhìn thấy thành ý đủ trọng lượng của ông ta, Dương Kiệt không có ý định hoàn toàn ngả hẳn về phía bè phái của Triệu trưởng lão.

Thôi, chuyện đó tính sau vậy. Quan trọng nhất hiện giờ là tiêu thụ hết những tài nguyên tu luyện vừa có được, tranh thủ trước khi thí luyện liên tông môn bắt đầu, phải đạt được tiên thiên tầng thứ 10.

-----

Xoảng xoảng xoảng ~~~!!

Tại trang viên bề thế của Lăng Hàn Phong, lúc này con rắn độc đang trút hết cơn giận của mình vào những vật có thể đập vỡ được.

“ Tống Thiên Hành khốn khiếp, chỉ vì mi mà ta phải xếp hạng dưới cả con heo mập đáng ghét kia! Chuyện này chưa xong đâu, vào tới bí cảnh thí luyện, ta sẽ cho các ngươi biết hậu quả khi đã chọc giận tới Lăng Hàn Phong này.”

Lúc này rắn độc vẫn còn chưa nuốt trôi thất bại trong đại hội tỷ võ, đặc biệt là xếp hạng của mình nằm dưới cả kẻ thù chỉ như “ một con kiến yếu ớt” trong mắt mình, quả thật là một sỉ nhục không thể tha thứ được.

Cộc cộc ~~~!!

“ Vào ~~~~!!!” Trong lúc đang tiếp tục ném bỏ những gì có thể vớ tới, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Lăng Hàn Phong gần như gào thét nói.

Két ~~~~!!

Cánh cửa từ từ mở ra, một đệ tử chân nguyên mang theo tâm trạng thấp thỏm không yên từ bên ngoài bước vào. Lúc này phát hiện ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí của Lăng Hàn Phong đang dán chặt vào mình, tựa như “mày không cho tao câu trả lời thích đáng thì đừng trách tao độc ác”, run bắn người lên, tựa như đang rơi vào hàn băng âm cả trăm độ vậy.

“ Nói ~~~~~~~!!”

“ Bẩm, bẩm Lăng sư huynh, thuộc, thuộc hạ vừa nhặt… nhặt được viên ký ức ma… ma thạch ngay trước cổng trang… trang viên ạ….” Tên đệ tử chân nguyên tê tái cả đầu, cắn răng run giọng nói.

“ Ký ức ma thạch??” Cấm lấy viên ký ức ma thạch mà tên đệ tử hai tay dâng lên, vẫy vẫy tay đuổi khéo hắn rời khỏi. Chân khí truyền thẳng vào ký ức ma thạch, ngay lập tức trước mắt xuất hiện hình ảnh đã ghi nhớ trong ma thạch.

“ Con heo mập trời đánh ~~~~, Ta thề không đội trời chung với nhà ngươi, AAAAAAAAAAAA ~~~~~!” Lăng Hàn Phong giương to đôi mắt đầy gân máu ra hết cỡ nhìn vào hình ảnh ở trước mắt, phẫn nộ gào thét vang động cả trang viên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.