Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 17: Đi tắm nước lạnh




Hiên Viên Thiệu cầm đầu quân cận vệ bảo vệ Hoàng Đế, phần lớn quan viên ở đây, không ít người biết rằng, đây chỉ là một tấm chắn, Hoàng đế còn một một tầng thế lực bảo vệ khác đang ở trong bóng tối.

Thần Y vệ!

Ai nấy đều không hiểu rõ rốt cuộc Thần Y vệ là đội bảo vệ như thế nào, nhưng không ai có thể phủ nhận, theo Hoàng Đế Bắc tuần đến Hà Tây mà nói, bên cạnh Hoàng Đế có rất nhiều Thần Y vệ đi đi lại lại tuần tra.

Không ai biết được, vị Vệ đốc của Thần Y vệ kia phải chăng cùng theo đến Hà Tây còn có Thần Y vệ Tứ Đại Thiên Hộ, những người này đến nay phải chăng đều hoạt động trong khu vực Hà Tây hay thậm chí cả phủ Vũ Bình?

Mọi người đều hiểu rõ những người này đừng có xuất hiện là tốt nhất.

Nếu như Thần Y vệ quả thực xuất đầu lộ diện thì nhất định là đã xảy chuyện vô cùng nghiêm trọng.

Hoàng Đế đứng lên nhìn về phía xa, cùng Hoàng Hậu sánh vai đứng ở cửa sổ lầu ba của Thiên Các. Từ trên cao nhìn xuống, quan sát đất nước, xa xa trông thấy một làn mây khói đang bồng bềnh trôi ở phía Nam, giống như một loại sương, lờ mờ trông thấy gác lâu như ẩn hiện trong đó. Tuyết rơi cũng màu trắng, dường như hợp lại thành một mảng trắng xóa. Không những có thể trông thấy lầu gác mơ hồ ẩn hiện, hơn nữa bên cạnh lầu gác còn có vô số chấm đen đang chuyển động như những con kiến, Hoàng Đế biết đó chính là những người dân phu đang thi công Thiên cung.

Khu kiến trúc khổng lồ được thu hết vào trong tầm mắt, thế nhưng bên trong lại mờ mịt, lại cũng không hiện rõ màu sắc, cung điện được bao phủ trong màn sương mờ ảo, bồng bềnh, nhìn thoáng qua, thật giống như tiên cảnh.

Hoàng Đế không kiềm được lòng, đặt hai tay lên bệ của sổ, người hơi nghiêng về phía trước, ngạc nhiên nói:

- Tinh Trung Hầu, chỗ đó chính là Thiên Cung sao?

- Hồi bẩm Thánh thượng, đó chính là nơi vi thần xây dựng Thiên cung cho Thánh thượng.

Phùng Nguyên Phá cúi người, thận trọng nói:

- Phụ điện vẫn chưa hoàn thành nhưng chủ điện Thiên Đạo thì đã xây xong từ nửa năm trước, lần này chính là khẩn cầu Thánh thượng có thể vào điện chủ trì nghi thức!

- Vì sao xung quanh cung điện lại có nhiều sương mù như vậy?

Hoàng Đế hỏi:

- Đã quá trưa rồi, sao lúc này vẫn còn nhiều sương

mù đến vậy?

- Thánh Thượng, đó không phải là sương mù bình thường đâu.

Phùng Nguyên Phá nói:

- Trước khi Tiên Cung này được xây dựng, thần đã mời một vài Âm dương sư đi tìm vùng đất có linh khí dồi dào nhất, bọn họ đều khẳng định vùng đất đó chứa nhiều tiên phúc, đúng là nơi dành cho Thánh Thượng. Trước khi thi công cung điện, Âm dương sư đã tiến hành nghi thức tế lễ, trình cáo với trời, xây điện tại đây là vì Thánh thượng, vị vua vô cùng nhân từ độ lượng mà xây dựng hành cung đàn tràng. Theo như các Âm dương sư nói thì nơi đó linh khí ngày càng dồi dào, thật sự là một nơi Phúc Nguyên Hậu Đức. Thần nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng hiểu được, nhất định là trời cao biết được con dân Hà Tây vì Thánh Thượng mà xây dựng đàn tràng, cho nên đã cho tiên phúc xuống nơi này.

Hoàng Đế cười lớn, nhìn hướng lên một cách hài lòng:

- Tinh Trung Hầu, trẫm biết là ngươi rất dụng tâm. Trẫm cũng biết, xây Thiên Cung, ngươi chắc chắn phải chọn một nơi thật tốt.

Chỉ vào sương mù, tức giận nói:

- Trẫm muốn biết, cái thứ bồng bềnh kia, có thật là tiên khí?

Phùng Nguyên Phá cười cười nói:

- Thánh Thượng, cho phép thần bán cái tiểu quan tử này, đợi đến lúc vào nghi thức nhập điện, thần sẽ cho Thánh thượng một niềm vui bất ngờ.

- Cái tên mũi to này...!

Xem ra tâm tình của Hoàng đế cũng không tệ:

- Thời gian cũng đã định rồi sao?

- Đạo phái Huyền Chân và các thầy âm dương đã tính toán ngày giờ rồi. Nghi thức vào điện đã định là nửa tháng sau.

Phùng Nguyên Phá nói:

- Thần đã cho người chuẩn bị kỹ lưỡng, nửa tháng sau chính là vào ngày Quý Tỵ tháng Chạp. Đúng là đại cát, đại lợi!

- Ngày Quý Tỵ?

Hoàng Đế bấm ngón tay, nhẩm tính một chút, gật đầu nói:

- Đúng là ngày tốt.

- Thánh thượng, thời gian đã định xong, chỉ còn có mấy việc này, thần không biết là có thể được không?

Phùng Nguyên Phá cung kính nói:

- Vốn là mấy việc vặt vãnh, không nên làm phiền Thánh Thượng, nhưng thần thật sự không biết xử lý thế nào, cho nên thần thấy là, tốt nhất nhờ Thánh Thượng chỉ bảo.

Hoàng Đế chậm rãi đi vào trong các, ngồi xuống ghế kim quang rực rỡ, liếc nhìn Hoàng Hậu, ý bảo Hoàng hậu ngồi xuống cạnh mình, rồi mới hỏi:

- Tinh Trung Hầu, ngươi nói xem có chuyện gì?

- Thánh thượng, sự tình là như vậy.

Phùng Nguyên Phá cúi người nói:

- Lần này, Thánh Thượng Bắc tuần đến Hà Tây, là vì đến Thiên Đạo điện tiến hành nghi thức nhập điện, đây là đại sự quốc gia, cho nên không thể không làm cho náo nhiệt. Không ít Man tộc bên đó đã biết được việc này, Tù trưởng của bọn chúng muốn được thấy Thiên nhan, cũng hi vọng có thể may mắn được tham gia vào nghi thức nhập điện, cho nên đã khẩn xin vi thần, đến lúc đó có thể cho bọn họ tham gia nghi thức nhập điện. Hôm nay, đã có hơn mười vị Tù Trưởng đến phủ Vũ Bình chờ ngày nhập điện, thần không biết nên xử lý việc này thế nào, kính mong Thánh Thượng chỉ dạy.

- Bọn Man Di ngoại bang, không hiểu biết giáo hóa. Lần cử hành nghi thức nhập điện này là đại lễ của Trung Nguyên ta.

Môn hạ Tỉnh Nạp Ngôn Chu Đình lập tức nói:

- Tinh Trung Hầu, trong ngày lễ lớn của Trung Hoa ta mà lại để cho lũ người Man Di tham gia, xem ra không được ổn cho lắm đâu!

- Chu Nạp Ngôn nói rất phải, cho nên hạ quan vẫn đang do dự.

Phùng Nguyên Phá thở dài:

- Những năm gần đây, các tộc người Man Di đã bị Đại Tần ta khuất phục, rất nhiều bộ lạc có ý định gần gũi, hơn nữa lại mong muốn giao hảo với nước ta, cho nên thần mới cho thành lập chợ mậu dịch Bắc Cương. Hiện nay, chợ mậu dịch buôn bán vô cùng náo nhiệt, dân chúng Hà Tây đối với người Man Di đã không còn nỗi oán hận trước kia. Người Man Di đến đất Trung Nguyên ta cũng không dám gây chuyện thị phi, rất nhiều quý tộc Man Di cũng đã học tập lễ nghi của Trung Nguyên ta, trước bọn chúng đã từng có nguyện vọng đưa thêm nhiều người Man Di đến thư viện của Trung Nguyên ta để học tập văn hóa của Đại Tần ta. Lần này, Tù trưởng của các bộ lạc đến, thần bọn chúng là thật lòng thật dạ, thật không nên từ chối thẳng thừng, cho nên, lúc này thần mới xin ý chỉ của Thánh thượng...!

Hoàng Đế ngồi dựa vào ghế, mỉm cười nói:

- Bọn chúng đều là đến để gặp mặt trẫm sao?

- Đúng vậy!

Phùng Nguyên Phá liền đáp:

- Sau khi mở chợ mậu dịch Bắc Cương, bọn Man Di và Đại Tần ta ngày càng hiểu rõ nhau hơn, bọn chúng cũng biết được sự cường đại của Đại Tần ta, lại càng kính phục nền văn hóa của Trung Nguyên ta. Tuy nói là còn chút Man Di không thể thay đổi, nhưng phần lớn các bộ tộc Man Di đã khuất phục Đại Tần ta rồi. Căn cứ vào việc thần và bọn chúng cùng nhau nói chuyện, thần có cảm giác là bọn chúng lần này muốn tham dự lễ Nhập điện, ngoài việc muốn xem đại lễ của Đại Tần ta, vẫn còn một nguyên nhân khác, cũng là bái kiến Thánh Thượng, quy phục Đại Tần ta!

- Quy phục?

Khóe mắt Hoàng Đế hơi giãn ra, cười nói:

- Người Man Di mà cũng có ý muốn như vậy sao?

Lâm Nguyên Phương ở bên cạnh cười nói:

- Thánh Thượng, năm đó Hán triều cùng Hung Nô tranh đấu nhiều năm, Hán Vũ Đế cuối cùng cũng đánh bại Hung Nô, người Hung Nô cuối cùng hiểu được sự cường đại của nhà Hán, rất nhiều bộ lạc đã quy phục nhà Hán. Thần thấy là tình hình hiện giờ cũng giống như năm đó, bọn người Man Di kia cũng giống như bọn người Hung Hô năm đó, không biết đến sự cường đại của Đại Tần ta, động thủ trên đầu Thái Tuế, hiện giờ đã biết lợi hại, trong lòng kính phục, có ý muốn thần phục, điều này cũng là lẽ đương nhiên.

- Lâm đại nhân nói rất có lý.

Phùng Nguyên Phá cười nói:

- Thánh Thượng võ công trác tuyệt, bọn Man Tộc ngoại bang kia, cũng là tôn sùng thiên uy.

Hoàng Đế vuốt râu cười nói:

- Người Man Di cương quyết không chịu khuất phục, hôm nay đã có muốn thần phục, cũng xem như là đã tự mình hiểu ra. Người Man Di vẫn là mối đe dọa phương Bắc của Đại Tần, bọn chúng nay đã muốn thần phục, áp lực của phương Bắc cũng giảm xuống đáng kể. Việc này bất luận là với chúng ta hay là với bọn chúng, đều có lợi rất lớn. Tinh Trung Hầu, lần này tới có bao nhiêu Tù trưởng?

- Bẩm Thánh Thượng, có mười bốn Tù trưởng, đại diện cho mười bốn bộ lạc Man Di.

Phùng Nguyên Phá cung kính nói:

- Mười bốn bộ lạc này, đều có thực lực không yếu, nếu như bọn họ thật sự muốn thần phục Đại Tần ta, thì mối Đe dọa của phương Bắc, đúng như Thánh Thượng nói, được giảm đi rất nhiều. Trong lòng thần đã nghĩ tới, bọn người Man Di rất thích đấu đá nội bộ. Nếu như để cho bọn họ không chịu ràng buộc nào, chi bằng để các bộ tộc Man Di có ý muốn thần phục Đại Tần Làm việc cho ta, đến lúc đó phong cho mỗi vị Tù Trưởng này một chức quan, để bọn chúng liên hợp xuất binh bình định Mạc Bắc, dùng người Man Di đánh người Man Di, như vậy mối đe dọa phương Bắc của ta sẽ hoàn toàn được giải quyết.

- Tinh Trung Hầu, dùng những kẻ Man Di này làm đao để bình định những bộ tộc Man Di không chịu khuất phục đúng là một cách hay.

Chu Đình nói:

- Nhưng nếu như thật sự bình đình được Mạc Bắc liệu những con dao này có quay ngược trở lại đâm chúng ta bị thương hay không? Người Man Di cũng giống như người Cao Ly, đều thay đổi thất thường, không thể không cẩn thận được!

Phùng Nguyên Phá liền đáp:

- Chu Nạp Ngôn nói rất phải. Cho nên khi lợi dụng bọn người Man Di này, hạ quan nhất định sẽ nghiêm ngặt phòng bị bọn chúng. Hạ quan đã nghĩ ra kế sách vẹn toàn để khống chế bọn chúng, sẽ không để chúng quay đầu đâm mình bị thương.

Hoàng Đế nói:

- Bọn chúng đã có lòng này, trẫm cai trị bốn bể, người trong thiên hạ đều là con dân của trẫm. Bọn chúng đã có mong muốn thần phục trẫm, trẫm không thể không cho chúng cơ hội. Tinh Trung Hầu, đợi đến đại lễ Nhập điện, hãy cho đại diện của bọn chúng tham dự. Tuy nhiên, vẫn phải kín đáo giám sát bọn chúng, chớ có để cho bọn người Man Di này phá hỏng đại lễ Nhập điện, khiến cho người đời cười chê.

- Thần tuân chỉ!

- Thánh Thượng, tam thập lục điện bên trong Thiên Đạo điện này tuyệt đối không đơn giản như bên ngoài đâu.

Phùng Nguyên Phá cười nói:

- Trong đó có huyền cơ khác, nơi xây dựng Thiên Đạo điện rất huyền diệu.

Hoàng Đế đối với người Man di dường như không có hứng thú lắm, nhưng nhìn Thiên Cung lại thấy hứng thú vô cùng, “hừ” một tiếng rồi cười hỏi:

- Cái tên mũi to này, lại còn có gì chưa nói nữa?

Phùng Nguyên Phá đi đến gần, ghé sát vào tai Hoàng Đế nói nhỏ vài câu, bọn người hầu cận cũng không rõ là đang nói cái gì, cũng không dám hỏi nhiều. Hoàng Đế nghe xong hai mắt mở to, kinh ngạc nói:

- Lại còn có cả chuyện như thế? Bên dưới Thiên Đạo điện kia thật sự có chuyện huyền diệu như vậy?

- Đúng vậy.

Phùng Nguyên Phá có chút hưng phấn nói:

- Sau khi phát hiện bí mật này, thần đã cho người phong bế lại rồi, chỉ chờ sau khi Thánh thượng nhập điện xong, sẽ đến xem qua...!

Hai mắt Hoàng đế ánh lên chút hưng phấn, nói:

- Tinh Trung Hầu, ngươi nói như vậy, ngược lại càng khiến trẫm không thể đợi được!

Mọi người nghe vậy lại càng hiếu kỳ, theo như ý tứ trong lời nói của Hoàng Đế và Phùng Nguyên Phá thì dường như, Thiên Đạo điện, nơi này dường như còn có điều gì đó rất huyền diệu, mà ngay cả Hoàng Đế cũng không thể đợi được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.