Cô Vợ Ảnh Hậu Lại Bỏ Trốn

Chương 19: Hôn ước đã định




Trước kia, Thượng Quan Ngưng cũng giống như những cô bé khác, mơ mộng chính mình có một đám cưới như một công chúa, nhưng tuổi của cô càng lớn, cô đối với việc cưới xin càng không coi trọng. Hơn nữa, cô cảm thấy chính mình hiện tại cực kì hạnh phúc, muốn duy trì loại hạnh phúc này, đmá cưới đối với cô mà nói, thật sự không quan trọng.

Ở một thời điểm đám cưới chỉ là một hình thức mà thôi, chỉ cần sau khi kết hôn ngày trôi qua hạnh phúc ngọt ngào, có hay không có hôn lễ có quan hệ gì?

Nhưng mà Cảnh Dật Thần vẫn luôn đều muốn cho cô một đám cưới long trọng khó quên, hắn cưng chiều làm cho lòng cô ngọt ngào.

“Vẫn là chờ một chút đi, gần đây rất bận, việc lại nhiều, chờ thêm một thời gian nữa ổn định hơn lại tổ chức đám cưới.”

“Anh đã cho người bắt đầu chuẩn bị, chuẩn bị mất nửa năm, ngoài lễ phục của chúng ta, còn lại đều đã chuẩn bị không sai biệt lắm.”

Thượng Quan Ngưng ở trên lưng hắn, nghe vậy rất là kinh ngạc, vươn ngón tay tinh tế túm lỗ tai hắn nói: “Nửa năm? Không phải từ ngày chúng ta lãnh giấy chứng nhận anh liền bắt đầu chuẩn bị?”

Cảnh Dật Thần chỉ cảm thấy cô nắm lỗ tai của mình, một chút cũng không đau, ngược lại ngứa, —— cô căn bản là không dám dùng sức.

Khóe môi hắn mang theo ý cười nhàn nhạt, nhớ lại đoạn thời gian gặp cô lần đầu, ngọng nói dịu dàng: “Không phải, là trước lúc chúng ta lấy giấy chững nhận đã bắt đầu chuẩn bị. Anh không nghĩ tới chúng ta sẽ nhanh như vậy kết hôn, định làm từng bước một, dựa theo trình tự bình thường, nửa năm sau chúng ta hẳn có thể tổ chức hôn lễ, cho nên trước tiên bắt đầu chuẩn bị.”

Thượng Quan Ngưng cười, cô vui sướng ở trên má Cảnh Dật Thần hôn một cái, nói: “Hóa ra anh lại để tâm như vậy, khen thưởng một cái hôn!”

Khóe môi Cảnh Dật Thần khẽ nhếch, sâu trong đáy tất cả đều là dịu dàng cùng cưng chiều.

Kỳ thật, hắn theo đuổi vợ cũng không mất quá nhiều sức lực, Thượng Quan Ngưng không có tâm cơ, mọi việc đều viết ở trên mặt, rất dễ dàng đọc hiểu. Hắn chỉ cần đối với cô tốt, cô liền cảm động tới mức rối tinh rối mù, rồi sau đó sẽ đối với hắn càng tốt hơn, hắn rửa tay cho cô, cô sẽ cảm động rơi lệ. Cô dễ dàng thỏa mãn như vậy, hắn không chút nào bủn xỉn trả giá, hai người giống như nước chảy thành sông rất nhanh liền yêu nhau, ban đầu, là hắn yêu cô tương đối sâu đậm, đến bây giờ, hai bên đã phân không rõ ai là người yêu sâu đậm hơn.

“Cứ quyết định như vậy, lát nữa nói với ông nội chọn cho chúng ta một ngày tốt tổ chức đám cưới. Ông nội mấy năm nay mê Dịch Kinh bát quái, loại này việc vặt giao cho ông thì tốt rồi.”

Thượng Quan không khỏi mỉm cười, cô cảm thấy Cảnh lão gia tử có đôi khi rất nghiêm túc, có đôi khi lại giống như một đứa bé, trách không được người khác thường nói “Lão ngoan đồng”, hóa ra người lớn tuổi rồi, thật sự sẽ có những hành động giống như một đứa bé.

Hóa ra bề ngoài thoạt nhìn rất nghiêm khắc như Cảnh Thiên Viễn, thế nhưng đối Dịch Kinh bát quái có nghiên cứu. Mấy thứ này huyền diệu khó giải thích, người đối với mấy thứ này có hứng thú, không phải nên là dáng vẻ tiên phong đạo cốt nói chuyện hay sao?

Cô còn nhớ rõ, có một đại sư đoán mệnh nói mệnh cách của cô rất tốt đó là loại vượng phu, cô sẽ không đính hôn với Tạ Trác Quân! Người nọ cũng một dáng vẻ tiên phong đạo cốt, hơn nữa còn đem cuộc đời của cô nói đúng tám chín phần mười, cuối cùng biết được ngày sinh của cô, suy đoán một phen sau, ánh mắt nhìn cô tức khắc giống như nhìn thấy trân bảo, vẫn luôn khen mệnh cách của cô rất tốt, chỉ kém đưa cho cô một quyển võ lâm bí tịch gì đó, để cô luyện thành tuyệt thế thần công!

Người nọ xác thật có vài phần bản lĩnh, tất cả mọi người đối với ông ta tin tưởng không nghi ngờ, chỉ có Thượng Quan Ngưng đối với ông hoài nghi. Cô cảm thấy, mệnh cách bản thân thật là kém đến không thể kém hơn, nếu không như thế nào sẽ bị buộc đính hôn cùng cái người thực vật kia?

Thượng Quan Ngưng ghé vào tấm lưng dày rộng của Cảnh Dật Thần, cảm thụ được hắn mang cho chính mình bình an cùng ấm áp, trong lòng đối với vị đại sư lại có vài phần tin tưởng.

Cô có thể gặp được Cảnh Dật Thần, chính là may mắn lớn nhất đời, mệnh cách của cô thật sự không tồi đâu!

Cô không cự tuyệt, đám cưới sớm hay muộn cũng phải tổ chức, cô tuy rằng không muốn để công ty người người đều biết thân phận của cô, nhưng không thể lừa gạt cả đời.

Hơn nữa, đến lúc đó hôn lễ của bọn họ, đoán chừng cũng sẽ không mời quá nhiều người ở công ty, chỉ mời mấy quản lý cấp cao, mà mấy người đó cũng có một đã biết được thân phận của cô, cho nên cô thăng chức phó tổng mới có thể được toàn bộ phiếu nhất trí thông qua.

“Vậy tốt, để ông nội chọn ngày cho chúng ta đi, em cũng có thể làm một cô dâu xinh đẹp.”

Thượng Quan Ngưng trong giọng nói mang theo khát khao, làm lòng Cảnh Dật Thần khẽ run lên.

Hắn vẫn luôn bởi vì không cho cô một hôn lễ hoàn mỹ mà có chút áy náy, hiện tại nghe cô đáp ứng rồi, tức khắc cảm thấy, chính mình chuẩn bị lâu như vậy đều đáng giá.

“Vợ của anh nhất định là cô dâu xinh đẹp nhất!” Cảnh Dật Thần tâm trạng sung sướng, lời nói đều mang theo ý cười, hắn thật sự cảm thấy, Thượng Quan Ngưng sẽ là cô dâu đẹp nhất.

“Qua hai ngày nữa chúng ta liền đi chọn lễ phục, anh đã nhờ thiết kế gia ở Anh quốc, chuyên môn thiết kế áo cưới, em thích cái dạng gì, đến lúc đó nói cho cô ấy, chúng ta có thể làm một kiện áo cưới xa hoa nhất, không thiếu tiền!”

Giọng nói Cảnh Dật Thần rất giống nhà giàu mới nổi, nghe hoàn toàn không có cảm giác cao quý ưu nhã của một Tổng tài, làm Thượng Quan Ngưng rất nghi ngờ hắn là con trai của ông chủ mỏ than!

Cô ghé vào trên người hắn ha ha ha nở nụ cười.

Cảnh Dật Thần không cấm cô cười, cố ý hù dọa cô: “Cô vợ nhỏ, em tại sao lại ở nơi trống trải đều là mộ phần có thể cười như vậy vui vẻ, không sợ nơi này có người bị em đánh thức, tới tìm em tính sổ sao!”

Thượng Quan Ngưng lập tức ôm chặt lấy cổ hắn, có chút nhát gan mắng hắn: “Phi phi phi, không được nói linh tinh, nơi này đều là người của gia tộc Thượng Quan, đều là người thân của em, em lại không đắc tội đến bọn họ, tìm êm để làm gì! Em đời này không có làm chuyện gì trái với lương tâm, bọn họ muốn tìm cũng sẽ không tìm em, anh không được làm em sợ!”

Hai người đi tới bên cạnh xe, Cảnh Dật Thần đem cô bỏ vào trong xe, chính mình cũng ngồi vào ghế điều khiển, mới nhàn nhạt cười nói: “Đồ ngốc, nào có cái gì quỷ quái, đừng sợ, anh đùa em thôi! Cho dù có, bọn họ cũng không dám tới, ông nội của anh nói, trên người anh có sát khí, quỷ quái không dám tới gần.”

Người chết trong tay Cảnh Dật Thần, sớm đã nhiều vô số kể, nếu thật sự có quỷ quái tới báo thù, hắn làm sao có thể sống đến bây giờ đâu.

Trên thế giới này, đáng sợ nhất không phải quỷ quái, mà là lòng ngời.

Giống như Cảnh Dật Nhiên bị thù hận làm mờ mắt, còn có cô gái khuôn mặt xinh đẹp giờ phút này đang ngồi đối diện Cảnh Dật nhiên.

“Thượng Quan Nhu Tuyết? Cô không phải đã chết sao?!”

“Thượng Quan Ngưng còn chưa có chết, tôi làm sao có thể chết? Chẳng qua tôi rất nhanh sẽ giết cô ta, anh sẽ không đau lòng chứ?”

Giọng nói cô gái dịu dàng dễ nghe, tươi cười trước sau như một hào phóng khéo léo, chỉ có trong ánh mắt lạnh lùng và tàn nhẫn phá vỡ cảnh đẹp này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.