Cố Thiếu Sủng Vợ Đến Nghiện

Chương 42




Trong lòng tính toán một phen, Nhiếp Vân càng bức thiết tăng trưởng thực lực. Hắn điều chỉnh tâm tình một hồi, triệt để khôi phục thương thế rồi nhìn mọi người, nói:

- Dương Ngạn, Phùng Tiêu, Trần Tinh, các ngươi chỉnh hợp gia tộc của mình một chút. Yêu tộc xâm lấn, tứ đại gia tộc chúng ta tốt nhất nên vứt bỏ hiềm khích lúc trước, hợp tác cho tốt. Phụ thân, bây giờ người đã đạt tới cấp bậc Khí Tông, Nhiếp Hạo Thiên cũng chết, Nhiếp gia để người khống chế đi a. Hiện tại con có việc muốn đi phủ thành chủ.

Trước đó, khi ở phủ thành chủ, thành chủ lại để cho Lạc Huyên thông báo có việc muốn thương nghị với hắn. Mà chuyện đó cũng là chuyện về Yêu tộc. Mà lúc ấy hắn sợ phụ thân xảy ra chuyện cho nên sốt ruột chạy tới. Hiện tại chuyện đã xử lý xong, cũng là lúc lên đi tới phủ thành chủ nghe một ít tin tức. Thuận tiện cảm tạ đối phương trợ giúp mình.

- Được.

Mọi người ứng tiếng.

Phùng Tiêu, Trần Tinh, Dương Ngạn bây giờ có thể nói là bội phục tới mức quỳ rạp đầu xuống đất với Nhiếp Vân, nguyện ý làm trâu làm ngựa cho hắn. Mà phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên biết nhi tử có đủ loại biểu hiện thần kỳ cho nên biết rõ lời của nhi tử là đúng, cũng không có ý kiến gì khác.

Cho nên sau khi bốn người nghe Nhiếp Vân nói xong, tất cả đều gật đầu, đi sắp xếp mọi chuyện.

- Tiểu Hổ, chúng ta đi.

Bàn chân điểm nhẹ mặt đất một cái, cả người Nhiếp Vân đã xuất hiện trên lưng Tiểu Hổ, một người một thú nhanh như thiểm điện phóng tới phủ thành chủ.

..

- Phụ thân, người nói xem sao Nhiếp Vân này lại tiến bộ nhanh như vậy? Mới mười ngày trước mới chỉ là Chân Khí cảnh, nhưng hiện tại đã đạt tới Thành Cương cảnh đỉnh phong, nhưng lại không phải là Thành Cương cảnh đỉnh phong tầm thường. Theo con thấy, cho dù là cường giả Binh Giáp cảnh đỉnh phong như phụ thân cũng không nhất định là đối thủ của hắn.

Phủ thành chủ, Lạc Khuynh Thành chống cằm, nghĩ tới tình cảnh thiếu niên đại phát thần uy vừa rồi, trong lòng nàng cảm thấy kfy quái vạn phần.

- Nhiếp Vân này chính là rồng trong loài người, không đơn giản.

Lạc Chiêm Hào cũng vì cảnh tượng mà bản thân chứng kiến lúc đó mà mở miệng cảm khái một tiếng.

- Rồng trong loài người? Ha ha, thành chủ quá khen rồi.

Đúng lúc này Nhiếp Vân cưỡi Tiểu Hổ, trực tiếp xuất hiện trong phòng.

- Đầu Hổ thú này hẳn là ma sủng của ngươi a? Không ngờ ngươi lại có thuần thú đan điền, trở thành một Thuần Thú sư, đừng nói là Lạc Thủy Thành, số lượng Thuần Thú sư trong cả Thần Phong đế quốc chỉ sợ cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.

Nhìn thấy thiếu niên này là hổ thú phối hợp hoàn mỹ không tỳ vết, Lạc Chiêm Hào cười một tiếng:

- Ngươi biết thuần thú đan điền?

Nhiếp Vân không ngờ tới đối phương dùng một câu nói nói ra chỗ quan trọng của Thuần Thú sư, hắn không khỏi sững sờ.

Nạp vật đan điền, đan hỏa đan điền, thuần thú đan điền, loại thiên phú đặc thù này trong ấn tượng kiếp trước của hắn chưa từng có người nhắc tới. Mãi tới khi hắn đi tới Thần Phong đế quốc cũng mới nghe người ta giới thiệu kỹ càng. Hắn vốn tưởng rằng tại nơi nho nhỏ như Lạc Thủy Thành sẽ không có ai biết rõ, chỉ là hắn lại không ngờ một thành chủ như đối phương lại có thể biết rõ như vậy.

Kỳ thực Nhiếp Khiếu Thiên cũng biết, chỉ có điều Nhiếp Vân không có nghe phụ thân hắn nói qua cho nên không biết mà thôi.

- Ha ha, ta chẳng những biết rõ thuần thú đan điền mà còn biết trị liệu đan điền, thiên hành đan điền, nạp vật đan điền, phòng ngự đan điền...

Lạc Chiêm Hào cười.

Trịu liệu đan điền là trong đan điền có thể tự động chuyển hóa một loại gọi là Bổ Thiên chi khí, đối với việc chữa thương, tu bổ linh hồn bị thương đều có hiệu quả. Thiên hành đan điền, một khi thúc dục có thể khiến cho xương sường sau lưng người ta sinh ra hai cánh, tốc độ tăng nhanh. Mà phòng ngự đan điền thì có thể đem chân chính chuyển hóa thành một loại lực lượng phòng ngự đặc thù, khiến cho người ta lúc chiến đấu kích phát ra một loại đồ vật như Kim chung trào, phòng ngự vô địch.

Tuy rằng Nhiếp Vân có thể thông qua ý thức thay đổi thuộc tính đan điền của mình, nhưng mà điều kiện tiên quyết là phải nhìn qua loại đan điền đặc thù này. Không thấy qua thuộc tính đan điền thì làm sao có thể khiến cho đan điền của hắn lột xác được cơ chứ?

Trịu liệu đan điền, Thiên hành đan điền. Những loại đan điền có thuộc tính đặc biệt như vậy trước kia Nhiếp Vân cũng chỉ nghe nói qua mà chưa từng thấy. Tuy rằng hâm mộ vạn phần nhưng mà cũng không thể đem đan điền bản thân lột xác thành như vậy.

- Không hổ là thành chủ đại nhân, quả nhiên là uyên bác quảng thức.

Nghe đối phương liên tục nói hơn mười loại đan điền, Nhiếp Vân cười nói.

Mỗi một phiến lá cây đều không giống nhau chứ đừng nói là thiên phú của mỗi người. Theo như truyền thuyết, thiên địa tạo hóa ra nhân loại, mỗi một người đều có một loại thiên phú đặc thù, loại thiên phú này chỉ có thể phát huy ra hiệu quả trên một chuyện nào đó. Giống như ngươi có thiên phú kinh thương, ánh mắt so với người bình thường sẽ chuẩn hơn một ít. Một khi mua vào nhất định sẽ có thể bán ra với một cái giá rất lớn.

Nhưng mà nếu ngươi có thiên phú kinh thương lại đi đấm bóng lưng cho người ta, như vậy nhất định không có hiệu quả gì, mà thiên phú cũng sẽ mai một.

Người bình thường không có cách nào nhìn ra thiên phú một cách trực quan, chỉ có sau khi bản thân đụng vào chức nghiệp có liên quan tới thiên phú bản thân mới có thể xác nhận được. Mà Tu luyện giả Khí hải thì khác, đan điền đại biểu cho thiên puhs, chỉ cần thành công mở ra đan điền, sau khi xác nhận thuộc tính là có thể nhẹ nhõm biết được thứ mình am hiểu nhất.

Đương nhiên những người khác không có pháp quyết vô danh, cũng không thể diễn sinh ra thừa số huyết thống, thiên phú vừa mới sinh ra đã xác định. Mà Nhiếp Vân thì khác, chỉ cần hắn có thể tìm được loại năng lượng đặc thù đó, như vậy hắn có thể vận chuyển pháp quyết vô danh, diễn sinh ra đan điền khác nữa... đồng thời lột xác thành thiên phú vô cùng vô tận.

- Chuyện này cũng không tính là hiểu biết rộng gì, không chỉ riêng ta biết rõ, tộc trưởng tứ đại gia tộc sợ rằng cũng biết, bởi vì đây cũng không được coi là bí mật gì cả.

Lạc Chiêm Hào cười rồi lắc đầu nói tiếp:

- Được rồi, lần này tìm ngươi cũng không phải nói về vấn đề thiên phú, mà là chuyện Yêu tộc. Ngươi đã biết vì sao lần trước Khuynh Thành trở lại lại bị người Yêu tộc đuổi giết hay không?

- Xin rửa tai lắng nghe.

Nhiếp Vân lắc đầu, chắp tay nói.

Chuyện này Nhiếp Vân luôn cảm thấy rất là ký quái, yêu nhân đuổi bắt Lạc Khuynh Thành rõ ràng là một đầu Yêu tộc có huyết mạch Hầu tộc thượng phẩm, quả thực khiến cho người ta khó có thể tin tưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.