Cố Thiếu Sủng Vợ Đến Nghiện

Chương 1




- Chỉ cần có thể tiến vào vòng thứ ba, nội môn ba viện chúng ta đều có thể mở mày mở mặt. Nếu như có thể tiến vào vòng thứ tư, tuyệt đối sẽ khiến đám gia hỏa kiêu ngạo ở Chủ Điện kia phải biến sắc mặt.

Tiếng bàn luận tuy rằng rất nhỏ, nhưng cũng rất nhiều, có vẻ rất tạp. Tất cả đều huyên náo giống như tiếng côn trùng kêu vang.

- Thật sự không có nghĩ đến, rút được thẻ trắng sẽ là Sở Mộ.

Lăng Phong Chưởng Viện cũng có chút bất ngờ cười nói.

Lúc này, bốn gã đệ tử nội môn khác cũng đều rút được thẻ. Bọn họ tất nhiên không có khả năng rút được thẻ trắng. Bộ dạng mỗi người vừa kích động chờ mong vừa lo lắng kinh hoàng.

- Được rồi. Hai người các ngươi đi xuống trước đi.

Trưởng lão Chủ Điện cười nói. Hai đệ tử mang ống rút thăm rời đi. Chợt trưởng lão nhìn về phía Sở Mộ:

- Đầu tiên, chúc mừng đệ tử rút được thẻ trắng trước. Ngươi có thể trực tiếp tiến vào vòng trong. Mặt khác, đệ tử rút được thẻ số 1 và đệ tử rút được thẻ số 31 lưu lại, chuẩn bị tiến hành trận đấu kiếm đầu. Những đệ tử khác, quay về dưới kiếm đài quan sát của mỗi người chờ đợi.

Sau khi trưởng lão vừa dứt lời, rất nhiều đệ tử đều bay khỏi kiếm đài. Các đệ tử tinh anh của Chủ Điện thi triển thân pháp, giống như chim hoặc như mũi tên bay vụt về phía kiếm đài quan sát Chủ Điện. Tới giữa không trung hai chân đạp vào không trung, bảo đảm sẽ không rơi xuống đất, trực tiếp rơi vào trên kiếm đài quan sát.

- Lần này coi như ngươi may mắn. Hi vọng tiếp theo ngươi vẫn có thể vận may, không gặp phải ta.

Văn Nhân Vân nhìn Sở Mộ nhe răng lộ ra một nụ cười, nhỏ giọng lạnh lùng nói. Sau đó hắn xoay người rời đi.

Mà ba đệ tử tinh anh được xưng là Đại sư huynh Nhị sư huynh Tam sư huynh lại giống như một thanh lợi kiếm bắn thẳng ra, mau tới mức không thể tưởng tượng nổi. Phong quang ép người.

Đám năm người Sở Mộ ngược lại chỉ bay vọt xuống kiếm đài, sau đó liên tục vài lần nhảy lên, mới lên tới kiếm đài quan sát. Lại một trận cười vang lên.

- Với trình độ tu vi như vậy, thân pháp như vậy, cho dù có rút được thẻ trắng, cũng không có tác dụng gì. Chỉ là vận khí tốt mà thôi.

Cuối cùng, trên kiếm đài hình tròn chỉ còn lại hai đệ tử tinh anh của Chủ Điện và trưởng lão Chủ Điện làm trọng tài.

Hai đệ tử tinh anh, đều là tu vi kiếm khí cửu đoạn sơ kỳ.

- Bản trưởng lão tuyên bố, thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm của Thanh Phong Kiếm Phái lần thứ 33 chính thức bắt đầu.

Trưởng lão Chủ Điện đứng ở giữa hai đệ tử, cao giọng nói. Chợt hắn giơ tay phải lên thật cao, giống như thanh kiếm chém xuống hư không vậy:

- Trận đấu kiếm thịnh hội đầu tiên vòng thứ nhất. Trương Trì đấu với Vương Phất bắt... đầu...

Âm thanh cao vút xông thẳng lên trời cao, quấy đảo phong vân. Trưởng lão Chủ Điện đồng thời bay ngược ra sau, rời khỏi kiếm đài hình tròn.

- Mời!

Hai kiếm giả cửu đoạn sơ kỳ làm kiếm lễ với nhau xong, rút kiếm, từ phía xa đối diện. Một khí tức sắc bén lập tức lan tràn.

Các đệ tử đều nín thở, cẩn thận xem. Bọn họ rất sợ mình bỏ qua một phần quan trọng nào đó.

Đối với loại đệ tử nội môn như bọn họ mà nói, xem đệ tử tinh anh đấu kiếm là cơ hội đặc biệt khó có được. Bình thường bọn họ căn bản không nhìn thấy. Mà thịnh hội như vậy cũng ba năm ới có một lần. Phải cố gắng quý trọng mới được. Mói không chừng bản thân sẽ có lĩnh ngộ có thu hoạch.

Kiếm ảnh chợt hiện kiếm quang di chuyển. Hai đệ tử đều xuất kiếm. Thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm lần này chính thức được mở màn.

- Sở Mộ, theo ngươi thấy, hai người bọn họ, ai thắng ai thua?

Lăng Phong Chưởng Viện đột nhiên hỏi.

Sở Mộ không trả lời ngay, mà quan sát rõ ràng mấy lần mới lên tiếng:

- Khoảng trăm chiêu, Trương Trì thắng.

Lăng Phong Chưởng Viện và ba vị trưởng lão thoáng lộ vẻ xúc động. Tuy rằng bọn họ cũng hiểu được, cuối cùng Trương Trì sẽ thắng. Nhưng khoảng bao nhiêu chiêu, bọn họ lại không có cách nào khẳng định được. Nếu như Sở Mộ nói không sai, vậy biểu thị, Sở Mộ không chỉ có kiếm thuật kinh người, mà nhãn lực lại càng hơn người.

Trên kiếm đài, hai kiếm quang múa kín không kẽ hở, không ngừng va chạm nhau, phát ra vô số những tiếng leng keng. Hai thân ảnh ngang dọc bay vọt đan xen, đặc biệt đặc sắc. Khiến người ta nhìn theo cũng không kịp.

Các trưởng lão cũng đều gật đầu.

Rất nhanh, lúc một trăm chiêu, Trương Trì đột nhiên để lộ ra một sơ hở, giả lắc một kiếm, đẩy kiếm của Vương Phất ra, sau đó một kiếm đặt ở trên cổ Vương Phất.

- Đa tạ.

Trương Trì nói.

- Đa tạ.

Sắc mặt Vương Phất mặc dù có phần không dễ nhìn, nhưng lại không mất phong độ.

- Sở Mộ, ngươi quả nhiên nói trúng rồi. Khoảng trăm chiêu chính là một trăm chiêu.

Lăng Phong Chưởng Viện hoàn toàn không che giấu sự tán thưởng của mình. Trong ba vị trưởng lão Lăng Phong Viện có người kinh ngạc, có người lại thán phục.

- Sở Mộ, nếu ngươi xuất thủ, phải cần bao nhiêu chiêu, mới có thể đánh bại bất kỳ một người nào trong số bọn họ?

Lâm trưởng lão đột nhiên hỏi. Ánh mắt Lăng Phong Chưởng Viện và hai trưởng lão khác nhất thời sáng lên, đồng thời nhìn chằm chằm vào mặt Sở Mộ.

- Một kiếm.

Sở Mộ nhắm mắt suy nghĩ mấy giây, sau đó mở mắt, thản nhiên nói.

- Một kiếm!

Lăng Phong Chưởng Viện và ba vị trưởng lão đồng thời lộ vẻ xúc động, đặc biệt khiếp sợ. Bất chợt, tất cả đều lộ ra niềm vui bất ngờ:

- Nếu là như vậy, như vậy, lần này, có lẽ Sở Mộ có thể tranh đoạt được vị trí trước ba.

- Không sai. Đây thật là phúc của Lăng Phong Viện chúng ta.

Các trưởng lão đều vui vẻ nói.

- Chưởng viện, có thể nói cho ta biết một chút về đệ tử tinh anh lợi hại nhất của Chủ Điện nhất mạch được không?

Sở Mộ mỉm cười, nói.

- Đương nhiên, những điều này ngươi nên biết. Bởi vì, bọn họ sẽ là kình địch của ngươi.

Lăng Phong Chưởng Viện cười nói:

- Ở trong đệ tử tinh anh Chủ Điện nhất mạch, có ba người lợi hại nhất, là ba người hiện tại đang là Đại sư huynh Nhị sư huynh Tam sư huynh.

- Đại sư huynh gọi là Lý Dật. Hắn năm nay hai mươi mốt tuổi. Hơn một năm trước, hắn đã đạt được cửu đoạn đỉnh phong. Hắn là một kẻ căn cơ vững chắc, tính tình tiêu sái tùy ý. Hắn tu luyện chính là kiếm khí bí quyết hệ vân và kiếm thuật hệ vân, trình độ tinh thâm. Có người nói hắn còn nắm giữ một môn kiếm thuật cao giai không trọn vẹn.

Lăng Phong Chưởng Viện chậm rãi nói:

- Nhị sư huynh là Vũ Văn Minh Hóa, tuổi tác tương đương với Lý Dật. Một năm trước hắn đã đạt được cửu đoạn đỉnh phong, căn cơ vững chắc. Chỉ là tính tình người này tương đối trực tiếp sắc bén. Tu luyện chính là kiếm khí quyết hệ kim và kiếm thuật hệ kim. Tam sư huynh là Vương Đình Hạo, hai mươi tuổi. Nửa năm trước, hắn đã đạt được cửu đoạn đỉnh phong. Luận về kiếm khí tu vi có lẽ hắn không bằng Lý Dật và Vũ Văn Minh Hóa. Nhưng ở trên phương diện kiếm thuật lại cao hơn sâu một phần. Hắn tu luyện chính kiếm khí quyết hệ lôi và kiếm thuật hệ lôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.