Cô Nhók Cứng Đầu À!!! Anh Yêu Em!!!

Chương 28: Chiếc vòng mặt trời,mặt trăng (tt)




Nói xong hắn mở mệnh cung ra, hiển hiện một cánh cửa, nghe được "Ông" một tiếng, cánh cửa chiếu rọi sườn núi, đón lấy, sau đó âm thanh "Oanh, oanh, oanh" vang lên, tòa cô phong này lại mở ra một nửa, thời điểm nó mở ra một nửa thì một động phủ xuất hiện..

Trước động phủ có ba chữ —— Chư Thiên động!

Chư Thiên động, đây là một trong những sào huyệt xưa và lâu nhất của Lý Thất Dạ, có thể xưng là hang ổ của Lý Thất Dạ thì đó là nơi Lý Thất Dạ đã từng ngủ say không chỉ một lần.

Hơn nữa vị trí Chư Thiên động là bí mật, người biết rõ quá ít, mà Thiên Huyền lão nhân đã từng là một con chuột trong Chư Thiên động, về sau bị Lý Thất Dạ ném ra, thành tinh, tu thành đại đạo.

Chính vì như thế, về sau Thiên Huyền lão nhân cảm thấy hứng thú với sự tích của Lý Thất Dạ, hắn vẫn thăm dò chuyện của Lý Thất Dạ, theo sau Lý Thất Dạ tìm được không ít chỗ tốt.

Lý Thất Dạ đi tới trước động, lúc này "Ông" một tiếng, ba chữ "Chư Thiên động" bắn ra hào quang sáng ngời, từng đạo hào quang lập tức khóa chặt đầu lâu Lý Thất Dạ, hơn nữa cùng lúc đó trong ngọn núi xuất hiện đại trận tuyệt thế, trong đại trận này hiển thị đao quang kiếm ảnh, một kích đánh xuống có thể tiêu diệt Thần Hoàng ngay lập tức.

Vào thời điểm này, mệnh cung của Lý Thất Dạ xuất hiện chân ngữ, chân ngữ vang lên, hào quang khóa chặt đầu lâu Lý Thất Dạ lập tức biến mất, mà đại trận tuyệt thế hiển hiện cũng biến mất, chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Trên thực tế tình huống vừa rồi cực kỳ mạo hiểm, ít nhất đối với ngoại nhân mà nói là như thế, nếu như không có chân ngữ giống như Lý Thất Dạ như vậy một khi có động tĩnh cũng sẽ bị đại trận báo vệ nơi này vô số năm tháng đánh tan thành mây khói.

Yết, yết, yết...

Lúc này, cánh cửa nặng nề của Chư Thiên động mở ra, Lý Thất Dạ đi vào, sau khi hắn đi vào, cánh cửa nặng nề chậm rãi đóng lại, đồng thời nửa ngọn núi cũng chậm rãi khép vào nhau, lúc này cả ngọn núi không có chút biến hóa gì, chỉ sợ đứng từ ngọn núi bên ngoài sẽ không nhìn thấy động phủ kinh thiên bên trong.

Chư Thiên động thập phần rộng lớn, cả Chư Thiên động đều bao phủ trong hào quang nhu hòa, đi vào Chư Thiên động, xuyên thấu qua từng đạo hào quang, người ta nhìn thấy từng hàng giá đỡ, mỗi một hàng giá gỗ đều dùng thánh mộc vô cùng trân quý tạo thành, giá gỗ như vậy lại mục nát.

Trên vô số giá gỗ này có rất nhiều rương hòm chứa đựng ngọc sách, những rương hòm này có lớn có nhỏ, có rương đồng, có rương vàng, có hòm gỗ, có khóa lại, có rương hòm không có khóa, một ít rương hòm mặc dù khóa lại cũng tỏa ra hào quang, loại hào quang này không phải bản thân cái rương phát ra, mà là bảo vật bên trong rương phát ra.

Có một ít rương hòm tuy không có tỏa ra hào quang, nhưng mà thời điểm đến gần sẽ cảm nhận được uy hiếp kinh thiên động địa, làm cho người ta rét lạnh thấu xương, cho dù không mở rương ra xem cũng biết rõ đồ vật bên trong là tuyệt thế hung binh.

Không hề nghi ngờ, trong rương đều là trang phục, là bảo vật binh khí, là tiên lục bí bảo...

Trên từng giá gỗ đều có đánh đấu chỉnh tề, trên ngọc sách có hàng chữ mờ ảo như tiêu tán mất, nhưng mà vẫn có thể nhìn thấy hàng chữ "Bí thuật ", "Tuyệt công ", "Thiên pháp"... vài chũ làm người ta kinh hồn táng đảm.

Đối với từng rương bảo vật, một cuốn bí kíp, Lý Thất Dạ không có nhìn nhiều làm gì, những bảo vật và bí kíp nơi này hắn tích góp được, có bí kíp nào thì hắn hiểu hơn bất cứ ai khác.

Hơn nữa đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn không có tính toán vận dụng vật tồn kho trong Chư Thiên động, hắn bây giờ có quá nhiều bảo vật và công pháp rồi.

Trên thực tế Lý Thất Dạ không chỉ không lấy bảo vật nơi này, hắn còn lưu lại vài bảo vật và bí kíp ở nơi đây. Gần đây hắn tiêu diệt Tổ Lục, Hải Loa Hào các truyền thừa, cho nên trong tay của Lý Thất Dạ lại nhiều ra bí kíp và bảo vật, đây chính là đồ vật do Tổ Lục tích lũy qua nhiều thời đại.

Đương nhiên, đối với Lý Thất Dạ mà nói, bảo vật cũng tốt, công pháp cũng được, nhiều hơn nữa cũng không dùng hết, dù sao, bồi dưỡng một vị Tiên Đế cũng không phải chuyện dễ dàng, cần đại lượng vật tư, đặc biệt là lúc kiến tạo quân đoàn, vậy càng không dễ dàng, cần rất nhiều tài nguyên chèo chống.

Nếu như nói, với tư cách âm nha, hắn không có đủ tài nguyên phong phú, cũng không cách nào chế tạo ra thanh long quân đoàn, ngân hồ quân đoàn... Là các quân đoàn quân lâm cửu giới!

Cuối cùng, Lý Thất Dạ đi vào nơi sâu nhất trong Chư Thiên động, ở nơi này có đạo đài, đạo đài này cực kỳ đặc biệt, nó không có cửa, mà là trên đạo đài có vô số phủ văn, những phù văn này ảm đạm vô quang, vẫn đứng bất động tại đó.

Lý Thất Dạ đi đến đạo đài, hai tay dang ra, huyết khí quay cuồng, ngay lập tức Lý Thất Dạ rót huyết khí vào trong đạo đài, vào giờ phút này, huyết khí của Lý Thất Dạ chuyển động thật nhanh, Lý Thất Dạ thao túng huyết khí, hắn cho huyết khí di động quanh đạo đài, hơn nữa huyết khí Lý Thất Dạ chuyển động mang theo quỹ tích thiên địa đại đạo, cũng không phải nói chỉ cần rót huyết khí vào trong đạo đài là đủ.

Chỉ có thông qua đại đạo áo nghĩa mới có thể giác tỉnh đạo đài này, nếu như không cách nào thông thấu đạo đài, vậy vĩnh viễn không cách nào mở đạo đài này ra.

Khi huyết khí của Lý Thất Dạ chuyển động càng lúc càng nhanh, cuối cùng "Oanh" một tiếng vang thật lớn, tất cả huyết khí rót vào đạo đài nhanh chóng nổ tung, chỉ trong thời gian thật ngắn, huyết khí của Lý Thất Dạ nhuộm đỏ tất cả phù văn đang lơ lửng.

Từng âm thanh kim loại kêu leng keng vang lên, lúc này tất cả phù văn cũng sáng ngời, những phù văn nơi đây không ngừng sống lại, các phù văn chìm nổi bất định, nhưng mà chìm nổi này không có lộn xộn, hoàn toàn là di động tùy cơ.

Lúc này hai tay Lý Thất Dạ thôi động, thôi động xếp đặt các loại phù văn, tốc độ xếp đặt của Lý Thất Dạ càng lúc càng nhanh, cuối cùng Lý Thất Dạ cũng hoàn thành việc xếp đặt vị trí các phù văn, hiện tại Lý Thất Dạ xếp các phù văn thành đạo chương.

Mỗi lần xếp dặt xong đạo chương, tiếng "Oanh" to lớn sinh ra, đạo đài phía dưới bộc phát lực lượng bàng bạc, tiếp theo là các tiếng nổ vang lên liên tục, các đạo chương đã sếp đặt tốt đang lơ lửng, cùng lúc đó phù văn trên đạo chương không ngừng rơi xuống.

Nhưng mà thời điểm đạo chương sụp đổ, bóng dáng Lý Thất Dạ lóe lên, thân thể hắn biến mất, lập tức bị truyền tống đi.

Trong hư không không người có một đạo đài phong cách cổ xưa, đột nhiên đạo đài ở nơi này sáng lên, tiếp theo là tiếng nổ "Ông" thật lớn, trên đạo đài lúc này xuất hiện một bóng người, đột nhiên Lý Thất Dạ bị truyền tống tới nơi này.

"Keng" một tiếng, lúc này trong thức hải Lý Thất Dạ xuất hiện một tấm gương sáng, đương nhiên, đây không phải bảo vật gì, đây là linh đài, thời điểm linh đài Lý Thất Dạ chiếu sáng đạo đài, trên đạo đài hiển hiện các loại văn chương, văn chương lập tức phù hợp với văn chương trên linh đài của Lý Thất Dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.