Cô Nhóc Nghịch Ngợm và Thiếu Gia Kiêu Ngạo

Chương 8: 8: Nếu Muốn Chơi Tao Sẽ Chơi Chết Mày 2




Edit: Linhlady

Trong không gian u ám, Mạc Vân Quả cuối cùng cũng trở về bộ dáng nhân loại.

Ngay từ đầu cô còn có vài thói quen, nhưng sau nhìn bàn tay trắng nõn của mình, cô cũng xác định mình đã trở về làm người.

Nàng ôm khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nhìn Đoàn Tử trước mắt.

Chỉ thấy miệng nhỏ nhắn hồng hào của Đoàn Tử lúc đóng lúc mở, thoạt nhìn bộ dáng thật lắm mồm.

"Ký chủ, lần này đánh thưởng lại giảm xuống!"

"Ký chủ, như thế bao giờ ngươi mới có thể lên cấp 3 đây?"

"Không phải ta nói, ký chủ ngươi có thể giống các chủ kênh khác điềm đạm đáng yêu, sau đó cầu đánh thưởng a!"

"Ai, cũng may nhiệm vụ lần này hoàn thành không tồi, đạt tới trình độ A+, tiếp tục nỗ lực nha ~(~ ̄▽ ̄)~"

"Được rồi được rồi, ta không nói, ký chủ ngươi nghỉ ngơi một chút, sau đó chúng ta tiếp tục phát sóng trực tiếp vị diện sau (∩_∩)"

Mạc Vân Quả nhìn tiểu đoàn tử Bạch Bạch nào đó nói không nói lời nào nhưng vẫn như cũ nói không ngừng nghỉ, vươn một ngón tay chọc vào bụng nó.

Đoàn Tử bị Mạc Vân Quả chọc mạnh một cái, thân thể nho nhỏ ngã ngửa về phía sau, thiếu chút nữa ngã xuống.

Đoàn Tử ổn định thân mình lung lay, nhìn về phía Mạc Vân Quả.

"Ký chủ đại nhân, sức lực của ngươi thật lớn, ngươi có thể suy xét đến chuyện biểu diễn tay không đập bể một tảng đá lớn, nói không chừng sẽ nhận được không ít đánh thưởng!"

"Ngươi cảm thấy cái chủ ý này thế nào? Ta cảm thấy bộ dáng thực không tồi."

"Ha ha ha! Quyết định, thế giới sau làm như vậy đi!"

............

Mạc Vân Quả ngáp một cái, nằm ở nơi đó ngủ rồi.

Đoàn Tử thấy Mạc Vân Quả ngủ rồi, ngậm miệng lại, sau đó ghé vào trước ngực cô cũng ngủ rồi, ừ...... Nhìn như ngủ rồi.

Thời điểm Mạc Vân Quả lần nữa tỉnh lại, Đoàn Tử thấy cô cũng đã phục hồi được phần nào rồi, quyết đoán mở phát sóng trực tiếp vị diện sau.

Đương nhiên, cũng không thiếu một trận rong dài.

Khi Mạc Vân Quả lần nữa đến vị diện tiếp theo, phát hiện lúc này đây, chính mình tựa hồ...... Lại không phải người?

Hơn nữa, lại còn không thể chuyển động? Còn không có tay? Không có chân?

Cho nên, cô lại biến thành cái gì đây?

"Ai, nhìn cái cây này thật nhỏ, nếu chúng ta treo lên cây này, nhất định sẽ không được bao lâu, thôi, đi sang cây bên này đi!"

Mạc Vân Quả nghe được một giọng nữ kiều nhu nói như vậy.

Cây? Cái gì cây?

Mạc Vân Quả muốn mở to mắt, lại kinh ngạc phát hiện, mình giống như cũng không có đôi mắt?

Cho nên...... Cô rốt cuộc là cái cái quỷ gì?!

"Di? Tiểu Quả Quả ngươi......"

"Ta sợ ngây người! Σ(°△°|||)︴"

"Còn có thể như vậy a! Hệ thống thật là 66666,"

"Cái tạo hình này ta cho 100 điểm!"

"Cho nên nói, lần này tiểu Quả Quả biến thành một cái cây sao?"

"Mạc danh muốn cười làm sao bây giờ?"

"Ha ha ha ha ha! Làm càn cười to! Ha ha ha ha"

"Emma...... Biến thành cây - tiểu Quả Quả, lại còn là một cái cây bộ dáng gầy yếu!"

"Cho nên nói, nhiệm vụ của vị diện là cái gì vậy? Lạ phải biến thành cây mới có thể hoàn thành."

"Ta cũng muốn biết 233333."

Đoàn Tử thấy phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi kêu gào phải biết nội dung nhiệm vụ, tay nhỏ trắng trắng mập mạp vung lên, nhiệm vụ nháy mắt xuất hiện ở phòng phát sóng trực tiếp.

"Nhiệm vụvị diện: Thổ lộ 520. Thuyết minh nhiệm vụ: 520 thẻ bài nhân duyên."

Mạc Vân Quả lúc này còn đắm chìm trong bi thương mình biến thành cây, lúc này không thể động......

Không thể cào ngứa, không thể hắt xì, không thể lăn lộn......

Cây gì đó, thật là quá chán ghét!-------

Edit: Vì một cái tiêu đề mà ta không ngừng edit đến chương này, cuối cùng nó thành vậy đây, lạ bị tác giả hố, danh một phút mặc niệm cho cây Quả Quả, 23333.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.