Cô Nhóc Nghịch Ngợm và Thiếu Gia Kiêu Ngạo

Chương 42: 42: Làm Người Phụ Nữ Của Tôi 2




Edit: Linhlady

Tư vị khi thoát ly khỏi thế giới cũng không dễ chịu, nhưng cũng may Mạc Vân Quả giống như đã quen với cảm giác đó.

Lại lần nữa trở lại không gian u ám, Mạc Vân Quả cảm thấy trong lòng có chút vắng vẻ, nhưng lý do tại sao thì cô lại không biết.

Đoàn Tử nhìn Mạc Vân Quả mờ mịt, thân hình mũm mĩm bay đến trước mặt cô nói: "Ký chủ, lần này biểu hiện rất tốt, hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ."

Mạc Vân Quả ngẩng đầu nhìn về phía nó, trong mắt xẹt qua một tia khó hiểu, hình như đây là lần đầu tiên Đoàn Tử lần nói từ "Hoàn mỹ".

Đoàn Tử vươn tay nhỏ chọc chọc gương mặt Mạc Vân Quả nói: "Lần này phòng phát sóng trực tiếp đánh thưởng rất nhiều, hơn nữa hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, phòng phát sóng của chúng ta đã lên tới cấp ba!"

Nói xong câu này, khuôn mặt luokn nghiêm túc của Đoàn Tử cũng xuất hiện ý cười, thoạt nhìn đáng yêu cực kỳ.

Mạc Vân Quả gật đầu, hỏi: " Sau khi lên đến cấp ba thì có gì thay đổi không?"

Đoàn Tử gật đầu nói: " Đương nhiên là có sự thay đổi rồi!"

"Thứ nhất, đối với phát sóng trực tiếp vị diện vốn từ cấp thấp sang vị diện cấp trung, về sau khen thưởng của vị diện càng tăng lên."

"Thứ hai, trong quá trình phát sóng trực tiếp, ở tình huống đặc thù kí chủ có thể lựa chọn đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp, nhưng mỗi một vị diện không được vượt quá ba lần."

"Thứ ba, ký chủ có thể lựa chọn các loại bình luận trong phòng sóng trực tiếp không xuất hiện trước mặt."

Đoàn Tử nghiêm trang nói, khi Mạc Vân Quả nghe được cuối cùng, đôi mắt xoát sáng ngời, cuối cùng những văn tự phản phức tạp đó không cần thời thời khắc khắc xuất hiện trước mặt cô, giỏi quá!

"Ký chủ, cô muốn nghỉ ngơi hay là đến vị diện tiếp theo mở phát sóng trực tiếp?" Đoàn Tử lại hỏi.

Mạc Vân Quả giật giật thân thể, không có cảm thấy có cái gì không khoẻ, vì thế cô nói: "Hiện tại liền bắt đầu đi."

"Tốt, ký chủ, phòng phát sóng trực tiếp mở vị diện tiếp theo, là một hệ thống thân mật nhất, ta nhắc nhở ngươi hai câu." Đoàn Tử chắp nay tay mũm mĩm sau lưng, làm bộ dáng cao nhân, thoát tục.

Mạc Vân Quả nhìn Đoàn Tử bay lơ lửng trong không trung, vươn tay chọc chọc bụng nó, đồng thời đáp: "Ngươi nói đi."

" Vị diện trung cấp nguy hiểm hơn so với các vị diện khác, rất nhiều thời điểm có đồ vật siêu nhiên xuất hiện, cho nên kí chủ nhất định phải cẩn thận."

Giọng nói của Đoàn Tử nghe qua rất nghiêm túc.

Mạc Vân Quả nghe được lời này, trong lòng không biết sao, dâng lên một loại cảm giác kì quái, cảm giác này nên nói như thế nào nhỉ?

Thật giống như nhìn thấy màu vàng cô thích, có chút hưng phấn, có chút chờ mong.

Đoàn Tử thấy trên mặt Mạc Vân Quả không lộ ra sợ hãi hay do dự, vừa lòng gật gật đầu, không hổ là ký chủ của nó, có được gan dạ sáng suốt không tầm thường!

Đoàn Tử không biết đó là, Mạc Vân Quả chẳng những không sợ hãi, ngược lại tràn ngập chờ mong.

Đoàn Tử thấy Mạc Vân Quả không có gì vấn đề, lúc sau, mở truyền tống cô đến vị diện sau.

Cùng lúc đó, thân ảnh Mạc Vân Quả biến mất trong không gian u ám.

"Hắc! Xem! Nơi này còn có một cái tiểu oa nhi!"

Thanh âm thô cuồng truyền tới trong tai Mạc Vân Quả, nàng ra sức mở mắt, lại chỉ có thể thấy máu đầy đất, thi thể khắp nơi.

Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, trên người nàng bị một thi thể đè xuống, nhiệt độ còn ấm áp, chắc hẳn chưa chết đi bao lâu.

Máu ấm nhiễm vào trong quần Áo của nàng, nàng thậm chí còn cảm nhận được hình dáng khi nó xâm nhập.

"Hắc! Thế mà còn sót lại một đứa bé! Lão đại cũng quá không để tâm đi!"

Một giọng nói thanh thúy khác vang lên, cùng lúc đó, Mạc Vân Quả cảm thấy trên người nhẹ đi, cái xác đè lên người cô đã không thấy đâu.

- ------

* Hắc hưu hắc hưu: ta tra thì nó có nghĩa liếm+ lăn lộn ( Từ nhạy cảm... khụ khụ, nên ta để nguyên vậy)

- --------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.