Cô Nhóc Nghịch Ngợm và Thiếu Gia Kiêu Ngạo

Chương 10: 10: Mèo Hoang Nhỏ Cô Chạy Không Thoát Đâu! 2




Edit: Linhlady

"Ai da uy, eo của ta a!" Thanh âm gì nua lại vang lên, lúc này đây, rõ ràng thêm một tia thống khổ.

"Ai, cây nhỏ, ngươi chừng nào thì mới có thể lớn lên a? Nói như vậy, có thể giúp ta chia sẻ một ít thẻ nhân duyên này đó. Cũng không biết những nhân loại này nghĩ như thế nào, sao lại có thể nghĩ cứ treo những thẻ bài này lên thân thể ta thì tình yêu của họ sẽ lâu dài?"

"Cây nhỏ, ngươi nói từ hai mươi năm trước ngươi đã bị di chuyển tới đây, nhưng không lớn lên dù chỉ một chút, vẫn nhỏ bé như vậy là sao?"

Thanh âm già nua vẫn luôn kỉ kỉ oa oa nói không ngừng, Mạc Vân Quả giống như trở về trong không gian u ám, cái miệng nhỏ nhắn của Đoàn Tử đóng mở không ngừng.

Mạc Vân Quả chỉ lay động thân cây, vì sao bản thân đã thành một cái cây rồi, vậy mà vẫn phải nghe người ta dong dài......

Nhánh cây ào ào động, phát ra một ít thanh âm.

Đại thụ bên cạnh thấy một màn như vậy, ngược lại cao hứng hơn.

"Hắc! Tiểu gia hỏa, ta xem ra hôm nay ngươi rất có sức sống a! Ngươi là muốn trưởng thành sao!"

Mạc Vân Quả:...... Không, ta không nghĩ lớn lên.

"Ai, ta đột nhiên phát hiện một chuyện, nhiệm vụ không phải muốn 520 thẻ bài nhân duyên sao? Ta vừa rồi đếm một chút, trên người tiểu Quả Quả tổng cộng chỉ có 52 thẻ bài nhân duyên."

"Nói như vậy, tiểu Quả Quả còn thiếu...... Ừm...... Lầu dưới tính một chút!"

"468 cái!"

"Kinh ngạc xuất hiện toán học đại thần! Làm một học tra ta chịu không nổi a!"

"Ta chỉ cười cười không nói lời nào!"

"Nói chính sự đâu! Vừa rồi đại thụ kia không phải nói sao? Bởi vì tiểu Quả Quả quá nhỏ gầy, cho nên những người này mới không muốn đem thẻ bài nhân duyên treo ở trên người tiểu Quả Quả."

"Cho nên chỉ cần tiểu Quả Quả trưởng thành, những người này sẽ đem thẻ bài nhân duyên treo ở mặt trên!"

"Cái này không phải chuyện rất đơn giản sao? Chỉ cần cho tiểu Quả Quả một liều thuốc sinh trưởng là xong."

Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, lập tức lại hỏi: "Thuốc sinh trưởng?"

"Đúng rồi đúng rồi! Tiểu Quả Quả ngươi chờ, ta lập tức đánh thưởng cho ngươi!"

"Người sử dụng ta là một nhà khoa học đánh thưởng một lọ thuốc sinh trưởng!"

Tề sinh trưởng lập tức xuất hiện trong không gian, Mạc Vân Quả lấy ra nó, ừm...... Trên thực tế là đặt ở trên nhánh cây của cô.

Đang lúc cô chuẩn bị sử dụng, một trận cuồng phong thổi qua, sau đó......

Sinh trưởng "Xoạch" một chút bị cuồng phong thổi tới lăn trên mặt đất, nhất mấu chốt chính là, thuốc sinh trưởng lăn lăn, thuận gió thổi tới đại thụ bên kia.

Lại sau đó......

Liền thấy đại thụ lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ trưởng thành, trưởng thành......

"Ai? Ta như thế nào cảm giác ta đang lớn lên a!"

"A a a! Ta muốn đụng đến trời cao rồi! Ha ha ha!"

Thanh âm già nua giờ phút này tràn ngập vui sướng, có vài phần sức sống hiếm thấy.

Mà Mạc Vân Quả......

Cả thân cây lá cây héo héo, một bộ dáng suy sút.

Mạc Vân Quả: Trời cao? Ngươi sao không sánh vai cùng mặt trời luôn đi...

"Phốc...... Từ đâu ra một cổ gió yêu ma!"

"Này...... Này này...... Ta...... Đột nhiên không biết nên nói gì."

"Cho nên nói, tiểu Quả Quả làm sao sẽ xui xẻo như vậy?"

"Cái kia, tiểu Quả Quả, nơi này tạm thời ta chỉ có một thuốc sinh trưởng thôi, chờ ta trở lại phòng thí nghiệm, lại lấy cho ngươi một lọ khác, nhưng mà ngươi phải đợi ba ngày."

"Đáng thương cho tiểu Quả Quả......"

"Ta thật sự không nghĩ sẽ cười, thật sự...... Chính là, ha ha ha ha! Không nín được!"

"Nghẹn lại, nhất định phải nghẹn lại! Không được! Ha ha ha ha ha!"

Mạc Vân Quả:......

- ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.