Cô Nhóc Bướng Bỉnh Và Đại Ca Cố Chấp

Chương 36: - Mưu kế về đêm




Anh cảm thấy đôi mắt ngập nước cùng ánh mắt sáng ngời của vợ mình chính là đôi mắt đẹp nhất trên thế giới.

Anh cũng cảm thấy bờ môi đỏ cùng hàm răng trắng của cô là cái miệng xinh đẹp nhất trên thế giới.

Cũng cảm thấy mọi hành động của vợ mình sao mà đáng yêu, động lòng người như thế.

Lần đầu tiên nhìn thấy cô anh mới biết cái gì gọi là động lòng.

Lần đầu gặp nhau là sau giữa trưa, cô như một nhành sen trắng mát mẻ nở rộ, ánh mặt trời chiếu vào bóng dáng xinh đẹp thanh thuần của cô, cũng trực tiếp chiếu thẳng đến đáy lòng của anh.

Lần đầu tiên ôm cô, anh mới biết cái gì gọi là thương tiếc.

Nhìn cô lệ thuộc vào mình, tựa như đứa trẻ toàn tâm toàn ý hướng về phía cha mẹ của mình khiến cho con tim hơn hai mươi năm yên tĩnh lặng sóng của anh tràn đầy nhu tình mật ý.

Anh thích nhất mỗi lần trở về đã nhìn thấy cô chờ mình ở trong nhà.

Thích nhất mọi chuyện cô đều lấy anh làm trung tâm, khuôn mặt tràn đầy tràn đầy sùng bái và lệ thuộc dựa dẫm vào anh.

Thích cô mỗi ngày đều tỉ mỉ chuẩn bị thức ăn cho gia đình nhỏ của bọn họ.

Thích một tay cô chọn lựa mua quần áo cho anh, mỗi một món đều vừa như in mà lại vô cùng thoải mái.

Thích nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô khi giặt quần áo cho anh, giống như đang làm chuyện quan trọng nhất trên thế giới vậy.

Thích lúc cô say mê hôn anh mà không thể tự thoát ra được, để cho lòng kêu hãnh của đàn ông trong anh bành trướng cực hạn, có thể cảm thấy anh là ông trời của cô, là toàn bộ cuộc sống của cô.

Thích cô. Thích cô. Thích cô.

Thích mùi hương hoa nhàn nhạt trên người cô khiến cho anh cảm thấy say mê, trải qua những giờ huấn luyện nghiêm khắc chỉ cần ôm lấy cô sẽ buông lỏng tất cả.

Anh đặc biệt thích nhìn cô mặc sườn xám, bởi vì khi gả cho anh cô cũng mặc bộ sườn xám màu đỏ thêu hình hoa mẫu đơn vô cùng đẹp, ngày đó dáng vẻ thướt tha mềm mại yêu kiều quyến rũ đó khiển ai cũng phải đỏ mắt mà ghen tị.

Anh cũng đặc biệt thích nghe cô kêu ca, bởi vì mỗi lần nghe giọng nói êm ái kia anh sẽ nhớ tới đêm đầu tiên của bọn họ khi đó cô thẹn thùng run rẩy nhưng cũng hoàn toàn tin tưởng vào anh.

Đặc biệt thích ăn những món cô nấu, bởi vì mỗi lần cô đều bỏ hết tâm tư của mình vào đó, mỗi một món đều có mùi vị của sự quan tâm và yêu thương nồng đậm.

Đặc biệt thích lúc cô si mê nhìn anh, bởi vì ánh mắt của cô đong đầy tình yêu say đắm khiến cho anh chìm đắm, cho nên lúc ở nhà anh luôn thích mặc áo ba lỗ hoặc quần đùi, còn làm như vô tình lộ ra cơ bắp toàn thân.

Cho dù huấn luyện có mệt cỡ nào, chỉ cần rảnh rỗi anh sẽ nhớ đến cô. Không biết bây giờ cô đang làm gì, có phải cũng đang nhớ đến anh hay không.

Để sớm nhìn thấy cô, anh sẽ liều mạng hoàn thành huấn luyện ở cường độ cao, đi ô-tô một ngày một đêm về nhà. Cho dù toàn thân có mệt mỏi cỡ nào, chỉ cần nhìn thấy ánh mắt tràn đầy tình yêu cùng nụ cười vui vẻ của cô anh liền cảm thấy có chạy mang theo vật nặng mười km nữa cũng không mệt mỏi.

Vì muốn cùng nhau ăn bữa cơm tối, anh sẽ tình nguyện đi dã ngoại sinh tồn trong núi sâu vượt núi băng đèo mất mấy giờ.

Vì nhìn dáng vẻ rối rắm dễ thương của cô nên anh cố ý dùng dao găm để gọt trái cây cho cô ăn, thật ra thì trong thời đại thái bình thịnh trị này, những thứ kia bình thường đều được cho trong kho chứa đồ của quân đội.

Trong thế giới của anh chưa từng có khái niệm về tình yêu, nhưng duyên phận thật là kỳ quái, khi gặp phải người kia, chỉ thoáng qua thôi đã nhận định cả đời rồi.

Ngày xem mắt hôm đó, lần đầu nhìn thấy dáng dấp xinh đẹp kia, tay nghề vô cùng lưu loát, học tập lại giỏi giang. Trong lòng anh có chút không nắm chắc, trừ điều kiện gia đình tốt ra thì anh già hơn cô rất nhiều, lại còn bị thương tật nữa, không biết cô có chọn anh hay không?

Cũng rất vô tình mà bắt gặp được sự sùng bái cùng ái mộ trong mắt của cô, trong thoáng chốc anh cảm giác trong lồng ngực của mình căng lên, cảm thấy cô không giống như các cô gái khác luôn nhằm vào điều kiện của gia đình anh hoặc là vì tiền đồ của mình mà cố ý lấy lòng, mà bởi vì chính bản thân anh.

Trong lòng của anh thấy rung động không dứt, tình yêu lặng lẽ đến từ lúc nào cũng không hề hay biết, chỉ đành phải giả vờ say để có cơ hội ở cùng một chỗ với cô. Khi nắm bàn tay mềm mại của ai kia đã khiến cho người vốn " ngàn chén không say " là anh cảm thấy khí huyết dâng trào, bồng bềnh như ở trên mây. Người luôn luôn thô lỗ, nghiêm túc không biết cách biểu đạt như anh nín nhịn nửa ngày cũng chỉ nói được một câu.

"Anh sẽ đối tốt với em."

Đây chính là cam kết của một người đàn ông, một người đàn ông sắp sửa mang lời hứa này trên lưng coi như là trách nhiệm cả đời.

Nhưng kết hôn được được một ngày anh lại để cho cô phải ở một mình, anh cho dù đau lòng nhưng cũng để cho cô nhanh chóng quen dần, bởi vì cô là quân tẩu.

Cô ngày càng trở nên ưu tú, chặn lại không ít miệng lưỡi của thế gian, bạn bè và các chiến hữu ai cũng hâm mộ anh, có một người vợ không những dịu dàng xinh đẹp mà quan trọng nhất luôn coi chống mình là trời. Đám quân nhân các anh, là đại trượng phu, đại nam nhân, tràn đầy nhiệt huyết nhưng cũng cầm lòng không đậu trước sự ôn nhu dịu dàng. Cô cũng luôn cho anh thể diện tốt nhất! Về nhà ai mà chẳng nghe vợ mình càu nhàu than thở, nhưng đến lúc ở trước mặt mọi người lại không muốn mất tí mặt mũi nào. Điểm này Điền Mật Nhi luôn làm tốt nhất, làm cho đám người kia hết sức hâm mộ còn anh thì lại hả hê muốn chết! Vợ của anh vẫn là tuyệt nhất!

Nhưng cũng có chuyện làm cho người ta chán ghét, đó chính là vợ mình vừa xinh đẹp lại vừa ưu tú, có con ruồi nào bay tới cũng làm người khác buồn nôn. Không thể không sử dụng chút thủ đoạn, khiến cho những thứ tên không có mắt kia biết được sự lợi hại của Mã vương gia.

Vui vẻ nhất chính là chuyện vợ mình mang thai, lại còn thai đôi nữa, khi ở chung một chỗ với các anh em trong đội cảm giác vô cùng cao hứng. Đây chính là vấn đề về năng lực, nếu không vì sao người khác chỉ có thể khiến vợ mang thai một, mà anh lại có thể sản xuất ra hai, khiến cho người ta thật hâm mộ. Cho nên đám thủ hạ của anh đừng quá bội phục, đi theo đại ca mà học hỏi, có lẽ về sau cưới vợ cũng có thể một kích mà nổ hai lần.

Hai bảo bối kia cũng là kiêu ngạo của anh, mặc dù có chút ít náo loạn, nhưng tuyệt không ảnh hưởng đến sự xuất sắc của chúng. Nhà anh vẫn luôn là đối tượng mà mọi người hâm mộ, đời này anh cũng vẫn là người đàn ông làm cho người ta hâm mộ, sự nghiệp thành công, gia đình hòa thuận hạnh phúc, bà xã lại xinh đẹp hiền huệ.

Có lúc anh còn cố ý huấn luyện xong mang một thân đầy bùn trở về, ngồi trong bồn tắm để cho vợ kỳ cọ cho mình, sau nữa là mưu đồ kiếm chác ít phúc lợi. Tiếp theo nữa là hạnh phúc nằm trên bắp đùi thon dài của vợ, được cô nhẹ nhàng lấy rái tai cho, mỗi lần như thế vô cùng thoải mái mà mơ màng chìm vào giấc ngủ.

Kể từ sau khi cưới vợ anh không bao giờ đến chỗ chuyên phục vụ cắt tóc trong đơn vị nữa bởi vì tay nghề của bọn họ thật sự quá kém. Cũng không mặc quần áo lót của đơn vị nữa bởi vì những đồ đó vợ anh mua vừa vặn lại mềm mại thoải mái. Buổi tối khi bọn họ cùng tham mưu len lén uống rượu cũng không ăn đồ ăn mà bọn họ nấu, vì vợ anh đã sớm chuẩn bị cá và thịt khô cay cùng với đậu phộng cho anh từ sớm rồi.

Anh thừa nhận đã là quân nhân đều có chút bảo thủ, ngoan cố, nhưng anh cũng phải thừa nhận công nghệ cao thật rất thuận tiện, kể từ khi có điện thoại di động, anh tùy thời đều có thể nói chuyện với vợ mình, nghe cô kêu ca phàn nàn mọi chuyện! ~ nhưng anh chưa bao giờ chủ động, chỉ biết cường thế ra lệnh muốn cô lúc nào cũng phải báo cáo hành tung của mình.

Mặc dù dáng vẻ của Điền Mật Nhi xinh đẹp bắt mắt, nhưng cho tới bây giờ anh không quan tâm cô và đàn ông khác có mập mờ với nhau. Bởi vì anh biết trong lòng vợ anh, trong mắt vợ anh chỉ có anh mà thôi. Đám lính kia đều hâm mộ, nói anh gặp vận may rồi, ngoài miệng mặc dù phản bác bọn họ nói bọn họ ghen tỵ với mình nhưng trong lòng thật ra lại rất cảm tạ trời cao, cám ơn ông trời đã đem Điền Mật Nhi tới bên cạnh anh, cám ơn đã để hai người bọn họ trở thành vợ chồng. Trong cuộc hôn nhân này cô vẫn luôn là người bỏ ra tất cả, anh rất biết ơn vì sự thấu hiểu và chịu đựng cuộc sống của một quân tẩu. Anh chỉ có thể trở về báo đáp tất cả trung thành của mình cho cô, cho cô tất cả vinh dự và tự hào của một người quân nhân!

Vợ của anh là người có thể chịu đựng tịch mịch, nhưng không hề làm chậm trễ sự nghiệp của mình, khi chồng trở về luôn lấy chồng mình là trung tâm. Phụ nữ như vậy thích hợp làm quân tẩu nhất, cũng là một quân tẩu điển hình. Điền Mật Nhi dùng hành động cả đời để chứng minh, cô là một quân tẩu tiêu chuẩn nhất, cho nên tất cả thuộc hạ dưới tay của Triệu Phương Nghị khi nhắc tới chị dâu không ai là không khen.

Cả đời này cảm thấy rất hạnh phúc! Cả đời này rất viên mãn!

Anh hi vọng ba mươi năm sau, khi hai người họ về già có tiền cũng có thời gian rảnh rỗi, anh sẽ dắt tay của cô, đi ngao du khắp nơi trên thế giới. Anh biết đó chính là giấc mộng của cô, cô vẫn luôn nhìn ảnh phong cảnh của các nước mà không ngừng ca thán thổn thức.

Anh hi vọng bốn mươi năm về sau, thân thể của bọn cũng vẫn được khỏe mạnh, dắt tay cháu trai cháu gái của mình cùng nhau loanh quanh tản bộ mua thức ăn. Anh biết đây cũng là giấc mộng của cô, bởi vì cô luôn nói bình thản an khang mới chính là hạnh phúc.

Anh hi vọng năm mươi năm về sau, hai người bọn họ cùng nhau ngồi phơi nắng dưới ánh mặt trời ấm áp, bởi vì cô từng nói chuyện hạnh phúc nhất chính là được sống bên anh cùng nhau từ từ già đi. Anh tuy không lãng mạn, nhưng cũng sẽ cố gắng cùng dắt tay cô đến già, cho cô hạnh phúc lãng mạn nhất.

Anh hi vọng một trăm năm sau, tro cốt của bọn họ được chôn cùng một mộ, bởi vì cô đã từng nói khó mà có được một tình lang giống như anh, tuy không sinh cùng một ngày nhưng đến lúc chết nguyện được táng cùng một chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.