Cô Nhóc Bướng Bỉnh Của Tôi

Chương 46: Chuyện xưa 2




Lúc Lý Chấn Uy mở miệng, ánh mắt nữ nhân thần bí bắt đầu sáng lên, nhất là Lý Chấn Uy bá đạo quyết định lại càng làm cho nàng gật đầu liên tục.

- Ta gọi là Hương Lân, các ngươi có thể gọi là Hương Hương!

Cô gái che mặt nói.

- Hương Lân? Tên rất hay! Hân Hân, hiện tại ngươi là nữ chủ nhân của phủ tổng đốc, ngươi mang Hương Lân cô nương vào ở trong viện của Tiểu Lân tử đi, đường xa mệt mỏi, trước tiên nên nghĩ ngơi thật tốt rồi nói!

Lý Chấn Uy quay đầu nói với Hân Hân cô nương.

Hân Hân cô nương đỏ mặt, bất đắc dĩ liếc Lý Chấn Uy một cái, sau đó ngoan ngoãn mang theo nữ nhân tự nhận là Hương Lân đi vào trong viện của Lý Lân.

- Vương gia, Ny Ny hơi khó chịu nên về phòng trước đây.

Ny Ny cô nương ai oán nói một tiếng, nhẹ nhàng trở về tiểu viện của mình.

- Hoàng thúc, ngài làm bậy quá, ngài có biết là đã trêu chọc bao nhiêu phiền toái không?

Lý Lân tức giận nói.

- Ngừng! Ngươi cho là Hoàng thúc ta là người ngu sao, ngay cả nữ nhân này mang mặt nạ cũng không nhận ra! Nhưng Hoàng thúc đã học qua xem tướng, nhìn ánh mắt của nàng thì nữ nhân này có thể vượng phu, lớn lên chắc chắn không tệ đâu, tiểu tử ngươi đừng được tiện nghi có khoe mẽ!

Lý Chấn Uy tức giận nói.

- Ngài nói cái gì đó! Chẳng lẽ vì cô ta vượng phu mà ta phải thừa nhận một nữ nhân không biết sao? Hoàng thúc à, ta là người, không phải là súc sinh chỉ biết suy tư bằng nửa người dưới!

Lý Lân đùng đùng nổi giận nói.

- Được rồi, được rồi! Hoàng thúc chỉ muốn tốt cho ngươi mà thôi, vấn để Ny Ny cô nương tất sẽ được giải quyết, ngươi không thể để kéo dài như vậy. Ta thấy Hương Hương cô nương kia không đơn giản, có nàng ở đây, có lẽ Ny Ny cô nương sẽ biết khó mà lui!

Lý Chấn Uy không chút tức giận nói.

- Hoàng thúc a Hoàng thúc! Ngài không biết tình huống thì đừng nên nhúng tay!

Lý Lân vô lực nói, Lý Chấn Uy coi hắn như con ruột, Lý Lân tất nhiên cảm nhận được, bởi vị cảm thụ rất sâu nên hắn mới bất đắc dĩ như vậy. Nếu là những người khác, coi như là vị phụ hoàng tiện nghi kia mà dám hành động như vậy thì hắn cũng kịch liệt phản kháng.

- Bản vương biết rồi! Được rồi, bản vương vẫn tìm hiểu tình huống một chút, tốt nhất là mời lão tổ tìm hiểu ngọn nguồn của nữ nhân kia!

Lý Chấn Uy mở miệng nói.

- Ngàn vạn không được! Hoàng thúc, nếu ngài tin tưởng ta thì đừng dò xét thân phận của nữ nhân kia, các ngài cứ coi nàng thật sự là nữ nhân tìm chồng ngàn dặm đi!

Lý Lân biến sắc, không chút do dự nói.

- Thật sự nguy hiểm như vậy sao?

Lý Chấn Uy rốt cục đã biết mình gây đại họa. Lúc trước, dù Lý Lân nói như vậy nhưng Lý Chấn Uy cũng không quá mức để ý. Thử nghĩ chút cũng hiểu được, Lý Chấn Uy biết Lý Lân có Vương thú cao giai trong Hắc Thủy Tùng Lâm che chở, lòng tin tăng mạnh. Tại trong suy nghĩ của gã, chỉ cần cao thủ Hoàng cấp không ra tay thì không có ai có thể uy hiếp được Lý Lân.

Lý Lân ngưng trọng gật đầu, sau đó quay lại nói với mọi người:

- Các ngươi cũng phải nhớ kỹ, không nên có ý đồ tìm hiểu thân phận nữ nhân này, nếu có thể, các ngươi nên cách xa một chút. Chuyện trọng yếu nhất là không được tiết lộ tin tức của nữ nhân này.

- Xin điện hạ yên tâm, ta mới tính một quẻ, cũng giống như lời Tổng đốc đại nhân, nữ nhân này có thể là phúc tinh của ngài, dù trong quá trình có hơi nguy hiểm nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm thì càng thu hoạch lớn! Lấy sự quyết đoán của điện hạ thì chút nguy hiểm này vẫn có thể thừa nhận được!

Trương Hạo mở miệng nói, nói đến mấy thứ huyền ảo như xem tướng bói toán, chút tài mọn của Lý Chấn Uy sao có thể với kẻ chuyên nghiệp như Trương Hạo. Trương Hạo đã nói không có chuyện gì rồi thì trong lòng mọi người liền an tâm hơn nhiều.

- Nhưng mà, để Hương Lân cô nương tiến vào ở trong viện của ngài thì có được không?

Mạc Phi Linh nói.

- Không sao, nữ nhân kia không có hứng thú đối với ta, các ngươi không cần lo lắng cho an toàn của ta!

Vừa nói xong, Lý Lân lập tức cảm thấy lời này không ổn, sắc mặt mọi người cũng rất cổ quái.

- Ý của điện hạ là Hương Lân cô nương có thực lực rất mạnh?

Mạnh Như Tùng đã nắm bắt được ý tứ trong lời Lý Lân.

- Được rồi, các ngươi khong cần đoán mò rồi, Chuyện hôm này tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài. Hiện tại các ngươi trở lại phòng dưới đất tu luyện đi, bản vương sẽ cung cấp đại lượng đan dược, đủ để các ngươi tăng tốc độ tu luyện lên nhanh nhất có thể.

Lý Lân trực tiếp mở miệng chặn ngang, không để mọi người hỏi tiếp về nữ nhân làm hắn đau đầu kia.

- Thật tốt quá! Kể từ khi ly khai gia tộc, đan dược trong không gian giới chỉ đã giảm thấy rõ. Hiện tại bản công tử cũng không dám tùy tiện phục dụng. Nhưng không có đan dược thì tốc độ tu luyện trở nên chậm chạp.

Mạnh Như Tùng vui vẻ nói.

- Không sai, có đan dược thì ta nắm chắc bước vào Tiên thiên trong vòng một năm!

Trương Thiên Lôi ồm ồm nói.

- Bản vương sẽ bố trí tụ linh trận cở lớn dưới đất, đủ để tăng nồng độ thiên địa nguyên khí trong tu luyện trường lên mấy lần. Yêu cầu của ta rất đơn giản, các ngươi phải đột phá Tiên Thiên trong vòng nửa năm!

Lý Lân nghiêm túc nói.

- Nửa năm?

Mạnh Như Tùng rên rỉ, ủy khuất nói:

- Điện hạ, hay là ngài giết ta đi! Ta mới là Võ tông bát phẩm, đột phá Tiên Thiên trong vòng nửa năm, đây không phải là muốn mạng ta sao?

- Bản vương mặc kệ, đó là chuyện của ngươi. Hơn nữa, bản vương sẽ tìm cơ hội an bài cho các ngươi thí luyện. Nói cho ngươi biết trước, thí luyện rất nguy hiểm, nếu thực lực không đạt tới yêu cầu của bản vương thì ngươi chết chắc rồi!

Lý Lân lộ ra nụ cười khát máu, đây là thói quen thiết thủ kiếp trước, mỗi khi huấn luyện những tên lính đánh thuê mới đang còn thiếu hụt kinh nghiêm trong trại huấn luyện thì Lý Lân đều lộ ra vẻ mặt này.

- Còn ta?

Mạc Phi Linh mở miệng hỏi.

- Ngươi đối luyện cùng bản vương, trong vòng nửa năm phải đạt tới Vương tọa tam phẩm là được!

Lý Lân không chút do dự nói.

- Tam phẩm?

Mạc Phi Linh biến sắc, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ không thể tin nổi.

- Đừng nghĩ là không thể làm được. Bản vương có thể dùng một năm mà từ một kẻ không biết võ đạo trở thành người tu luyện có tu vi Vương tọa nhất phẩm! Các ngươi không có lý do gì mà không được! Các ngươi đều là người được công nhận là thiên tài Hắc Thủy vương thành. Trong cơ thể có tiềm lực khổng lồ cần được khai phá. Bản vương tin tưởng, chỉ cần các ngươi kiên trì theo kế hoạch của bản vương thì đạt được mục đích cũng không phải là chuyện gì khó khăn.

Lý Lân không chút do dự nói.

- Tiểu Lân tử, nếu ngươi thật sự có thủ đoạn như thế, bản vương cũng muốn tham gia!

Lý Chấn Uy mở miệng nói, dù mấy người Mạnh Như Tùng, Ngô Nhân Địch đều là thiên tài phi phàm, nhưng trong nửa năm đột phá bức tưởng cản trở Tiên Thiên quá khó rồi. Lý Chấn Uy cảm thấy thuyết pháp của Trương Thiên Lôi còn thực tế hơn một chút.

- Không thể thiếu Hoàng thúc tham dự, thực lực Phi Linh vẫn hơi yếu một chút, cả phủ tổng đốc Hắc Thủy thì chỉ có Hoàng thúc là thích hợp bồi luyện với ta!

Lý Lân cười nói.

- Tiểu tử ngươi thật cuồng, bản vương chính là vương tọa tứ phẩm, đối phó với một tên mới bước vào Tiên Thiên như ngươi còn không dễ dàng sao. Cũng được, bản vương còn nửa tháng nữa mới rời đi, hơn nữa bản vương còn có thể lấy cớ chỉnh đốn lại lực lượng phủ tổng đốc Hắc Thủy mà ở lại thêm một tháng. Vừa lúc bản tọa có thể có cơ hội bồi luyện ngươi. Để ngươi bớt không biết trời cao đất rộng, tương lai không cẩn thận mà mất đi cái mạng nhỏ.

Lý Chấn Uy tràn ngập tự tin, đến cấp bậc Tiên Thiên Vương Toạ này thì chênh lệch giữa mỗi một cấp lớn hơn nhiều hơn so với dưới vương tọa. Chênh lệch ba phẩm làm cho Lý Chấn Uy tuyệt đối tự tin.

- Các ngươi đi xuống trước đi! Hiện tại ta đi gặp nữ nhân kia!

Lý Lân gật đầu, trực tiếp đi về tiểu viện của mình.

- Tiểu thiên sư, Lý Lân thật sự có thể đủ đối ứng với loạn cục của Hắc Thủy vương thành sao?

Lý Lân hỏi Trương Hạo.

- Ta nào biết, điện hạ có phúc duyên thâm hậu, trên người có đại khí vận gia thân, thuật số chi đạo của ta vẫn còn quá thấp, không cách nào tính toán được chuyện của điện hạ. Nhưng khi sư môn của ta rút lui, sư phụ đã muốn ta phụ tá Hán vương điện hạ. Từ trước tới giờ, sư phụ tính toán đều là chuyện trọng yếu.

Trương Hạo cười khổ nói.

- Thì ra Triệu thiên sư từng nói như thế, vậy bản vương an tâm rồi. Triệu thiên sư có thuật số vô song, chuyện tính qua thì chưa từng xảy ra không đúng.

Lý Chấn Uy yên tâm rất nhiều. Từ chuyện Triệu thiên sư đưa ái đồ đến bên Lý Lân đã nói rõ phúc duyên của Lý Lân đủ sâu, ngay cả Thiên Cơ Môn rất ít tiếp xúc hồng trần cũng phái đệ tử dòng chính tới phụ tá.

- Đi thôi! Điện hạ là người sát phạt quyết đoán, nếu không hoàn thành nhiệm vụ hắn giao cho thì e rằng không có quả ngọt mà ăn đâu. Như Tùng, vấn đề của ngươi là nghiêm trọng nhất, lần này phải cố gắng nhiều hơn!

Mạc Phi Linh mở miệng nói, trong những người này, dù Mạc Phi Linh thân là nữ nhi nhưng là bậc cân quắc không thua đấng mày râu, vẫn là hạch tâm của mọi người. Ngay cả Ngụy Duyên ở trong cái vòng tròn nhỏ hẹp này cũng không có địa vị như Mạc Phi Linh.

- Ta biết! Nhưng chênh lệch hai phẩm, còn phải đột phá bình chướng Tiên Thiên nữa a!

Khuôn mặt trẻ tuổi của Mạnh Như Tùng đã như trái mướp đắng, mọi người nhìn thấy đều cảm thấy buồn cười.

- Có bỏ ra mới có hồi báo! Ta có chút mong đợi lúc trở thành Tiên thiên cao thủ nửa năm sau rồi!

Ngô Nhân Địch luôn trầm mặc ít nói lại có thể nói ra lời này, hai tròng mắt lập lòe, gã đã đốt lên toàn bộ ý chí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.