Cô Nàng Xinh Đẹp Của Tổng Tài

Chương 18: Chiết tẫn xuân phong




Niên phu nhân nhìn nàng, cười khổ: “Bị bệnh thật sự không phải giả vờ, chẳng qua là bệnh vặt mà thôi, cũng không nghiêm trọng như lời truyền ra bên ngoài, Tuyền nhi không cần lo lắng. Cha con vì thấy nương thương nhớ con, ông ấy cũng muốn gặp con, nên mới bày ra kế nhỏ này, nhưng hôm nay xem ra, ông ấy dường như muốn hoàng thượng tới Niên phủ, muốn cho tỷ tỷ con….Tất cả đều không phải là bởi vì nhớ thương con không trở về.”

Tuyền Cơ lắc đầu, nói nhỏ: “ Nương, ngay từ lúc đầu, con đã cảm thấy mục đích chính của phụ thân là muốn hoàng thượng tới Niên phủ.”

“Hả? Sao con nói vậy?”

“Nương bị bệnh, Tuyền Cơ về nhà thăm bố mẹ đó là lẽ phải, nhưng khả năng hoàng thượng biết mà đến là rất thấp. Ai sẽ nghĩ tới người sẽ tới đây? ”

“Ừ, cứ theo như lời con, thì làm sao tỷ tỷ con có thể khiến cho hoàng thượng chú ý, phỏng chừng là cha con biết hoàng thượng chắc chắn sẽ tới mới nảy ra ý đó. Nếu nương biết cha con tồn tại tâm tư như vậy, nương nương vừa rồi chắc chắc sẽ không đi ra ngoài.”

“Mặc kệ nói như thế nào, con tự phải cẩn thận, đừng để cho Dao Quang mê hoặc hoàng thượng, bằng không về sau con ở trong cung ngày ngày chỉ có khổ sở. Lần trước, nghe nói thái hậu muốn ban chết cho con….Nương tuy là chính thất, nhưng chỉ có mình con là nữ nhi, con trăm ngàn lần phải tự bảo trọng mình mới được.” Niên phu nhân nói tới đây, dừng lại, đôi mắt đỏ hoe.

Tuyền Cơ từ nhỏ chưa từng được quan tâm chăm sóc, lúc này nghe thấy Niên phu nhân lo lắng cho mình, trong lòng cảm thấy ấm áp, xoa xoa lưng người nói: “Nương, Tuyền Cơ phân tích những chuyện này cùng người, chỉ là muốn người biết, ý định ban đầu của cha cũng là vì người, chỉ là về sau mới biết thời biết thế mà đẩy Dao Quang ra. Người đừng khổ sở.”

Nàng thấy Niên phu nhân thật tình chờ đợi nàng về, liền tìm cách an ủi người, trong lòng lại như sáng tỏ hơn, vừa rồi cùng phân tích với Niên phu nhân, tuy nói năm ấy dự tính ban đầu của tể tướng không phải Dao Quang, hắn cũng không biết hoàng đế có đến thật không, nhưng mà thực sự hắn muốn nàng trở về.

Vì sao?

Lúc trước khi hoàng đế muốn lấy một người con gái của Niên gia, Niên tướng vì sao không đem dung mạo mỹ miều của Dao Quang mà đề cử lên, hiện tại lại khăng khăng làm như thế?

Nàng đang phiền não suy nhĩ, Niên phu nhân khẽ cười nói: “ Tuyền nhi, chung quy lại vì sao thấy con khác trước, đúng là vào cung, so với ngày xưa con thông minh hơn nhiều. Trước kia con tính tình điêu ngoa, nhưng con người lại đơn thuần, cực kỳ nghe lời cha con_____”

Nàng vừa nói xong, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.

Tuyền Cơ và Niên phu nhân cùng đưa mắt nhìn nhau, Niên phu nhân giọng hơi trầm xuống:” Ai?”

“Phu nhân, là ta.”

Có người đẩy cửa vào, là Niên tướng.

******

“Cha, hoàng thượng đâu?”

Rời khỏi phòng Niên phu nhân , Niên tướng dẫn Tuyền Cơ vào thư phòng, trong lòng Tuyền Cơ căng thẳng, thuận miệng hỏi.

Niên tướng nhìn nàng một cái, cười nói: “ Vài vị thúc bá cùng với đại ca của ngươi đều ở cùng với người, cha đợi con rồi cùng đi qua đó.”

Trong lòng Tuyền Cơ âm thầm suy nghĩ, chỉ sợ đang ở cùng hoàng đế không chỉ có bọn họ, còn có …Dao Quang.

Đương nhiên, lời này nàng cũng không có nói ra khỏi miệng, chỉ để trong lòng, Niên phu nhân nói, vốn dĩ Tuyền Cơ rất nghe lời Niên tướng…Đây dường như là một nơi đáng để bàn luận.

“ Tuyền nhi, nhớ khi con cung tiến, vi phụ đã từng nói với con, vi phụ tuyệt đối trung thành và tận tâm với hoàng thượng , chỉ là làm quan kiêu ngạo, khó tránh khỏi mọi người đố kỵ, ở trước mặt hoàng thượng đưa đẩy thị phi, miệng người khó lường.”

“Con ở trong cung, mặc dù gặp phải bọn tiểu nhân hãm hại, nhưng hoàng thượng đối với con cũng chiếu cố rất nhiều__”

Tuyền Cơ trong lòng không khỏi thấy khẩn trương, nàng thực sự muốn hỏi hắn, hắn rốt cuộc muốn biết điều gì?

“Hoàng thượng khi nói chuyện phiếm cùng con, có bất mãn gì đối với vi phụ không? Vi phụ cũng từng cho người lén thám tính, xem có tin tức về việc giao binh quyền hay không? Hoàng thượng có nói rằng sẽ giao binh quyền cho nghĩa huynh Tụng Đình của con hay không?” Niên tướng hỏi, ngữ khí nhẹ nhàng điềm đạm.

Tuyền Cơ dường như đã hiểu được đây chính là chuyện quân thần tranh đấu đã đến hồi giương cung bạt kiếm.

Nhưng mà, Niên tướng đã khinh thường vị hoàng đế tao nhã này, Long Phi Ly sao lại tiết lộ tin tức gì cho nàngm về phần chuyển giao binh quyền, hắn mặc dù hướng tới Bạch Chiến Phong, nhưng cũng là cố ý để nàng nghe được, trong lòng hắn thực sự nghĩ như thế sao?

Nhiều năm mới gặp gỡ mà hỏi nàng những lời này, điều đó nói lên tình thế hiện giờ đã rất khẩn trương, hắn không bỏ qua bất kỳ một tin tức mới nào.

Đáng tiếc, nàng đã không phải là Tuyền Cơ tại gia tòng phụ dễ bị lừa dối ngày xưa.

Hơn nữa, tâm tư Niên tướng khác người thường, nàng chưa từng tới dân gian, nhưng nàng biết Tây Lãnh giàu có, trù phú. Một hoàng đế ngu ngốc không thể tạo ra một đất nước phồn hoa như thế. Không nói tới cảm tình của nàng đối với hắn, nàng cũng sẽ tuyệt đối không phản bội Long Phi Ly, cho dù có bất cứ bất lợi nào đến với Niên tướng.

“Cha, hoàng đế ở tẩm cung rất ít khi nói với Tuyền Cơ về những việc này, nhưng nghe ngữ khí của hoàng thượng, Người đối với nghĩa huynh của con rất là vừa lòng” Nàng nhẹ nhàng nói.

Không ngại nói những điều hắn muốn nghe.

Có người đẩy cửa thư phòng vào.

Niên tướng đứng khoanh tay, thản nhiên nói: “Khai Dương, có phái người đưa Tuyền Cơ tới đại sảnh chưa?”

“Cha, đã an bài thoả đáng rồi.”

Người tới tướng mạo tuấn lãng, khuôn mặt giống Niên tướng tới bốn năm phần, chính là người con thứ hai của Niên tướng : Khai Dương. Hắn và Dao Quang là cùng một mẹ sinh ra. Niên Vĩnh có cả thảy bốn người con, 2 con gái, chỉ có Tuyền Cơ là con của chính thất.

“ Ừ”. Thần sắc Niên tướng thoáng ngưng trọng lại, hỏi: “Tụng Đình đã có tin báo trở lại chưa?”

“Theo thám tử báo, đêm nay nghĩa huynh cùng Tả U vương sẽ đến.” Niên Khai Dương nhíu mi nói: “ Cha, nhưng mà hoàng thượng đang ở đây, nếu đêm nay chúng ta bí mật tiến hành đại sự, có sợ……”

“Chính vì hoàng thượng ở đây, nên hắn có nghĩ nát óc cũng không tưởng tượng được là lão phu ngay tại đêm nay, ngay tại lúc hắn ở đây mà không coi hắn vào đâu lại cùng vua Hung Nô bàn chuyện đại sự” Niên tướng cười lạnh, ánh mắt khinh thường liếc nhìn về chiếc lồng chim tước đang treo trong phòng, con chim tước ở trong lồng kia đang nhảy nhót, dường như cực kỳ vui vẻ, không ý thức được chính mình đang bị nhốt trong lồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.