Cô Nàng Xinh Đẹp Của Bá Tước

Chương 73: Đại kết cục




- Hả? Phong chi ý cảnh?

Kiếm trong tay Lam Tinh chậm lại, hắn cực kỳ mẫn cảm đối với Phong chi ý cảnh, vừa rồi thân pháp Lâm Minh dùng ẩn chứa Phong chi ý cảnh.

- Đáng tiếc, Phong chi ý cảnh của ngươi so với ta kém một trời một vực, ngộ tính của nhân loại trên phương diện pháp tắc đúng là không đạt chỉ tiêu, thân pháp của ngươi tuy rằng không tồi nhưng mà tuyệt đối không tránh được kiếm của ta.

Lam Tinh lại xuất kiếm, tốc độ nhanh tới mức khó có thể nhận ra, thân thể hắn cũng dung nhập vào trong gió, ngay cả ảo ảnh liên tiếp cũng không xác định rõ vị trí, giống như không có chỗ nào không có.

Từng đạo kiếm quang giống như ngưng tụ thành những sợi dây nhỏ, đan vào nhau thành lưới kiếm, căn bản không có khoảng cách, cũng không thể tránh né.

Chân nguyên được nén ép với mức độ cao phối hợp với Phong chi ý cảnh thanh thuần, công kích như vậy, linh hoạt, sắc bén tới kinh người. Lâm Minh liên tục lui lại nhưng vẫn không thể tránh được kiếm quang này, quần áo rách tươm, hắn rơi vào tình huống cực kỳ nguy cấp.

- Kiếm thuật của Lam Tinh quá linh hoạt, quá sắc bén, góc độ cũng cực kỳ xảo quyệt, không hề theo quỹ tích, cho dù ta đối mặt với loại kiếm quang này cũng vô cùng đau đầu, Lâm Minh nếu cứ tiếp tục né tránh nhất định sẽ thất bại.

- Nói cho cùng cũng là chênh lệch ý cảnh, ý cảnh Lâm Minh lĩnh ngộ xa xa không bằng Lam Tinh. Cùng so ý cảnh với Lam Tinh, thời gian ngắn thì không sao, nhưng nếu cứ kéo dài thì rất không sáng suốt.

- Quả thật, luận ý cảnh, Nhân tộc làm sao có thể so sánh với Yêu Tinh tộc!

Ở một góc đài, hai kẻ từng trải quan sát chiến cuộc, ánh mắt bọn họ rất chuẩn, ý cảnh cao thấp liếc mắt một cái đã nhận ra.

- Hả? Bị ép tới góc, xem hắn làm sao bây giờ?

Ở trên lôi đài, Lâm Minh bị mấy chục đạo kiếm quang ép tới góc đài, không còn nơi tránh né nữa. Trên đài rất nhiều Cự Ma tộc đều lộ ra vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, bọn họ đang chờ xem Lâm Minh bị chặn họng, so sánh ý cảnh với Yêu Tinh tộc đó chẳng khác nào tìm chết.

- Góc chết!

Lâm Minh nhướng mày, kỳ thật muốn phá vỡ kiếm quang của Lam Tinh rất dễ dàng, chỉ cần thi triển ra Hỗn Nguyên kích hoặc là Đồ Lục, trên trăm đạo Huyết Ẩm chi ấn cùng bột phát ra lốc xoáy, lốc xoáy kia cho dù có nhiều kiếm quang hơn nữa cũng bị phá tan.

Tuy nhiên Lâm Minh không muốn làm như vậy, thứ nhất là vì trước khi bước vào tầng thứ ba Thông Thiên tháp hắn cần phải che giấu thực lực, thứ hai cũng là hắn có ý định lịch lãm.

Võ đạo càng về sau, tác dụng của ý cảnh lại càng rõ ràng, Lâm Minh trên phương diện ý cảnh đã bỏ xa mảng lớn so với võ giả bình thường. Nhưng mà hắn cũng chưa thỏa mãn, ánh mắt hắn đã sớm phóng tới Thần Vực rồi, chỉ là bởi vì lĩnh ngộ ý cảnh quá khó, đến bây giờ Đại Hoang kích quyết và Kim Bằng Phá Hư cũng không thể phát huy ra thực lực.

Giao thủ cùng với Lam Tinh đúng là một cơ hội ma luyện ý cảnh tuyệt vời, Lâm Minh làm sao có thể bỏ qua?

Mắt thấy vô cùng vô tận kiếm quang chém tới, Lâm Minh mạnh mẽ cắn răng một cái, vọt thẳng tới kiếm quang.

- Hả? Tiểu tử này điên rồi?

Lam Tinh trong lòng cả kinh, không ngờ Lâm Minh lại tiến tới va chạm với kiếm quang?

Một màn này xảy ra quá đột ngột khiến khán giả mở to mắt, cũng không kịp cả kinh kêu lên, mà đúng lúc này, thân ảnh Lâm Minh đang phóng tới đột nhiên trở nên vặn vẹo, sau đó một màn khó tin xảy ra. Thân thể Lâm Minh trực tiếp xuyên qua màn kiếm, không chút tổn thương, một thương đâm thẳng tới mặt Lam Tinh!

- Cái gì?

Lam Tinh trong lòng kinh hãi, tuy nhiên hắn dù sao cũng là cao thủ, phản ứng cực nhanh, đột nhiên một kiếm bổ vào trên mũi Tử Huyễn thương.

- Xẹt!

Một đạo lôi điện giống như rắn độc chui tọt vào trong cơ thể Lam Tinh, khiến cánh tay hắn run lên, khí huyết nhộn nhạo.

Lâm Minh lại tiếp tục giơ thương đâm tới, mà cả người Lam Tinh đang tê dại, trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Lam Tinh cắn mạnh đầu lưỡi, cả người bạo lui về sau, lúc này mới né tránh được một thương của Lâm Minh.

- Sao lại thế này?

Khán giả đều ngây ngẩn cả người, Lam Tinh cũng vô cùng kinh ngạc.

Vừa rồi trong nháy mắt kia, Lâm Minh giống như xuyên qua không gian vậy, trực tiếp xuyên qua lưới kiếm, một bước đã vọt tới trước mặt Lam Tinh.

- Chẳng lẽ là... Không Gian ý cảnh?

Một người từng trải ý thức được điểm này, hít ngược một hơi khí lạnh. Không Gian ý cảnh hư vô mờ mịt, cho dù là được pháp tắc ưu ái như Yêu Tinh tộc cũng rất ít người có thể lĩnh ngộ Không Gian ý cảnh, bởi vì... Tiếp xúc không được!

Phong chi ý cảnh, Thủy chi ý cảnh, những thứ này đều có thể thấy được, mò được, chỉ cần thường xuyên tiếp xúc sẽ có thể chạm tới được một chút của nó, từ đó lĩnh ngộ ý cảnh tương ứng.

Nhưng mà Không Gian ý cảnh, căn bản không thể cảm thụ được sự tồn tại của nó, cũng do vậy, cường giả có thể lĩnh ngộ được Không Gian ý cảnh cực kỳ ít. Cường giả đã ít, kế thừa lại còn ít hơn, cho nên đối với võ giả Thánh Ma đại lục mà nói, Không Gian ý cảnh vẫn mãi là tồn tại thần bí.

- Ngươi nói tiểu tử này lĩnh ngộ Không Gian ý cảnh? Này...

Một người từng trải khác cũng khó tin nói. Lâm Minh dù sao cũng chỉ là nhân loại, mức độ hòa hợp với lực lượng pháp tắc không thể mạnh hơn so với Cự Ma được.

- Chắc là không sai đâu, ta từng gặp qua võ giả lĩnh ngộ Không Gian ý cảnh, không thể tưởng được, nhân loại lại có kẻ yêu nghiệt như vậy.

Tên Cự Ma tộc từng trải kia cảm khái, thiên phú Lâm Minh hoàn toàn có thể bỏ qua thế hệ trẻ tuổi của Cự Ma tộc bọn họ rồi.

- Thì ra là thế, ngươi quả nhiên không phải là đối thủ có thể dễ dàng bị đánh bại, ngươi là kẻ mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi, tuổi nhỏ hơn ta mà có thể uy hiếp được ta, cho nên ta rất muốn... Hắc hắc, tự tay giết ngươi!

Lam Tinh nói tới đây, ánh mắt lóe lên một cái.

- Yêu Vương Chiến Thể!

Ầm ầm!

Khí thế cả người Lam Tinh như núi lửa bùng lên, đá vụn chung quanh hoàn toàn bị cỗ khí thế này thổi bay, giống như phân chim bắn ra bốn phía, trên người Lam Tinh hiện ra một tầng Tử Tinh chiến giáp, đầu của hắn trở nên dài hơn, trên mặt, trên người đều xuất hiện chú ấn thần bí cổ xưa của Yêu Tinh tộc.

Lam Tinh thi triển ra Yêu Vương Chiến Thể, cả người tản mát ra một cỗ tà khí, vốn con ngươi màu hổ phách bây giờ trở nên đỏ như máu, ánh mắt tràn ngập hung bạo và sát khí.

- Yêu Vương Chiến Thể, cuối cùng Lam Tinh cũng dùng ra chiêu này!

- Ha ha, ta xem Lâm Minh làm sao bây giờ!

Dưới đài võ giả Yêu Tinh tộc kích động hẳn lên, Yêu Vương Chiến Thể chính là niềm kiêu ngạo của Yêu Tinh tộc bọn họ, bởi vì nó (lạc ấn) bẩm sinh đã ăn vào trong huyết mạch Yêu tộc, là cảm giác ưu việt của chủng tộc bọn họ, cũng là dấu hiệu vinh quang của bọn họ. Bởi vậy bọn họ mới tự cho mình là chủng tộc cao cấp, mà trong mắt bọn họ, nhân loại chỉ là chủng tộc ti tiện mà thôi.

- Đây mới là đánh thật, lúc trước chỉ là khỏi động mà thôi (làm nóng người), ta xem Lâm Minh ứng phó thế nào?

Dưới đài không ít võ giả chủng tộc khác, nhìn thấy Lam Tinh thi triển ra Yêu Vương Chiến Thể đều lộ ra vẻ ghen tị, nhưng khí thế khủng bố của Yêu Vương Chiến Thể vẫn làm cho bọn họ kinh sợ.

Lam Tinh không hề nghi ngờ có thực lực tấn công Yêu Đế, mà Lâm Minh cũng có thực lực có thể tấn công Thần Hải, hai đại tuấn kiệt trẻ tuổi như vậy so chiêu, mặc dù ở Thông Thiên tháp cũng là thời mạnh nhất.

Lâm Minh nhìn Lam Tinh, trong lòng thầm nghĩ đáng tiếc, hắn rất muốn mượn cơ hội này ma luyện ý cảnh nhiều một chút, nhưng mà sau khi Lam Tinh thi triển ra Yêu Vương Chiến Thể, vậy càng dẫnkhuynh hướng so về lực lượng.

Hắn chậm rãi nói:

- Ngươi đã muốn diệt ta, ta làm sao không diệt ngươi, Thông Thiên tháp này, vốn là nơi giết chóc và sát lục, người đi vào nơi này ai mà không từng giết người, trong đó bao gồm ngươi, cũng bao gồm cả ta.

Người có thể đi vào Thông Thiên tháp, không có người nào mà trên tay không nhuốm đầy máu tươi. Tới nơi này chính là muốn giết người, chính vì muốn thể nghiệm trận chiến sinh tử, chỉ có ở ranh giới sinh tử tìm kiếm đột phá, nếu không cũng không tới Thông Thiên tháp!

- Diệt ta? Ha ha, ngươi cho là ngươi có cơ hội này sao?

Lam Tinh hoàn thành Yêu Vương Chiến Thể, bắt đầu trở nên điên cuồng, giọng nói cũng đã thay đổi.

- Có cơ hội hay không đánh rồi sẽ biết, ta khuyên ngươi không nên lãng phí nhiều lời, trạng thái này của ngươi, không thể duy trì được thời gian dài đúng không?

Lâm Minh liếc mắt một cái đã nhìn ra Yêu Vương Chiến Thể của Lam Tinh cùng với Tà Thần lực của hắn khi mở ra đều giống nhau, đều là kích nổ chân nguyên trong cơ thể, loại trạng thái này, không thể kéo dài.

- Muốn chết!

Lam Tinh trong mắt bạo phát sát ý, trung ương Võ Đấu trường cát đá cuồn cuộn bay lên, dấy lên từng đợt cuồng phong, Lam Tinh tay phải cầm kiếm, tay trái vuốt lưỡi kiếm, một ít máu tươi bám vào trường kiếm.

- Phong Chi kiếm - Huyết Nhiễm Thanh Thiên!

Trong khoảnh khắc kia, tóc dài tới mắt cá chân của Lam Tinh cũng dựng thẳng lên, tùy ý tung bay giống như Ma Thần. Lam Tinh hai tay cầm kiếm, một kiếm bổ mạnh xuống, cuồng phong gào thét còn mang theo mùi máu tươi nồng đậm, kiếm quang màu đỏ che phủ bầu trời, Lam Tinh giống như đi vào sát đạo, lúc này cả người bột phát ra sát khí, có thể nói như mưa máu gió tanh!

Lâm Minh ánh mắt lạnh lùng, trong nháy mắt hắn đã phán đoán ra, với thực lực của mình lúc này, tuy rằng có thể miễn cưỡng tiếp được một kiếm này, nhưng mà sẽ bị thương.

Ở Thông Thiên tháp, nhiều cao thủ bên dưới chờ đợi như vậy, Lâm Minh cũng không muốn mình bị thương, kể từ đó, tinh thần lực của hắn liên hệ với hạt giống Tà Thần, trực tiếp mở ra Tà Thần lực!

Chân nguyên nén ép như thủy triều cuồn cuộn trào ra, trong nháy mắt khí thế Lâm Minh lên tới đỉnh phong, theo cỗ thương mang mạnh mẽ đâm tới thanh yêu!

Biến hóa thình lình này khiến cho tất cả người ở đây tâm thần run lên, nhưng mà bọn họ còn chưa kịp phản ứng, Lâm Minh đã đâm ra một thương.

- Hỗn Nguyên thương!

Trên trăm đạo Huyết Ẩm chi ấn xoay tròn xung quanh Tử Huyễn thương tạo thành một cơn lốc màu đỏ khổng lồ, trong đó mơ hồ thấy lôi đình lóe lên, một thương đâm ra, hư không cũng giống như bị bổ ra.

- Oanh!

Một tiếng sấm khủng bố nổ vang, vô số đá vụn bị cuốn lên cao, tầm nhìn hoàn toàn bị ánh sáng chói mắt che hết, dưới sóng xung kích chân nguyên, Huyết Ẩm chi ấn mạnh mẽ mở ra kiếm thế của Lam Tinh, Lâm Minh hai tay cầm thương, trong nháy mắt đã vọt tới trước mắt Lam Tinh, một thương đâm ra, đâm thẳng tim Lam Tinh!

- Cái gì?

Lam Tinh vô cùng kinh ngạc, hắn vạn lần không ngờ, một kiếm toàn lực của mình lại bị bổ ra, cứ vậy bị đối phương dễ dàng phá vỡ.

Khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Lam Tinh thu kiếm không kịp, chỉ có thể dùng chưởng hóa kiếm, chém về phía cổ họng Lâm Minh!

Muốn giết ta, ngươi cũng đừng muốn sống!

Lam Tinh trong mắt hiện lên vẻ dữ tợn, nhưng mà đúng lúc này, một màn khó tin đã xảy ra!

Tử Huyễn thương trong tay Lâm Minh trong khoảnh khắc dường như xuyên qua không gian, trực tiếp xuất hiện trước mắt Lam Tinh, mà chưởng kiếm Lam Tinh lại vừa mới bổ ra.

- Phốc!

Một tiếng nhỏ dường như không nghe thấy vang lên, chân nguyên hộ thể bạo toái, Tử Huyễn thương vô cùng sắc nhọn trực tiếp đâm vào tim Lam Tinh!

Từng dòng máu tươi bắn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.