Có Một Tên Công PAYLAK Đã Trọng Sinh Rồi

Chương 15




Đi ăn một bữa cơm để chúc mừng nhưng lại không hề có chút hương vị vui vẻ gì, ngược lại tâm trạng của tất cả mọi người đều trở nên nặng nề.

Chúng tôi cũng không nói gì thêm với Nam Cung Diệu nữa. Lúc ra về, tôi, Tí Còi và Gã Béo đều cảm thấy có chút choáng váng, trái ngược với chúng tôi thì Trần Dật Hàm lại rất tỉnh táo.

“Nam Cung Diệu có lẽ biết được gì đó.” Trần Dật Hàm nói.

Đầu của tôi bị gió đêm thổi một cái, bất giác rùng mình.

“Sau khi Cổ Mạch mất tích, Diệp Thanh chắc chắn đã thực hiện hành động nào đó. Nếu suy nghĩ kĩ lại thì có lẽ toàn bộ những kế hoạch của anh ta đều đã bắt đầu từ lúc đó rồi, không thì ít nhất cũng bắt đầu lên kế hoạch tìm kiếm. Đến khi Nam Cung Diệu mất tích, có lẽ đã có vài hành động rồi.” Trần Dật Hàm phân tích.

Trần Hiểu Khâu tiếp lời: “Nhưng hai người họ không nguyện ý nói ra.”

“Điều này cũng chứng tỏ rằng, kế hoạch của Diệp Thanh sẽ không được chúng ta... hoặc nói đúng hơn là không được cậu đồng ý.” Trần Dật Hàm nhìn chằm chằm tôi.

Tôi cười khổ, “Đương nhiên tôi sẽ không đồng ý. Nếu như tôi sớm biết được thì tôi tuyệt đối sẽ không can thiệp vào những chuyện này.”

Nếu có năng lực thì tôi sẽ có ý muốn cứu người. Nhưng tôi sẽ không vì muốn trở thành đấng cứu thế mà đi cưỡng cầu có được loại năng lực này. Và đương nhiên, nếu như Diệp Thanh có bản lĩnh nghịch thiên và nếu trong lúc những người quan trọng của tôi xảy ra chuyện mà anh ta hỏi tôi có muốn năng lực hay không thì tôi chắc chắn sẽ trả lời là có.”

Tôi thở dài một hơi.

Lần trước tôi cũng đã cãi nhau với Diệp Thanh về vấn đề này rồi, kết quả thì chẳng đâu vào với đâu.

Tôi cũng đâu thể lật lại nợ cũ, vì chuyện tranh cãi với Diệp Thanh mà kiên quyết làm ngơ những chuyện này. Nếu tôi mà làm ngơ thật, có lẽ Diệp Thanh sẽ giết chết tôi giống như lúc anh ta băm xác Ngô Mân Đường vậy, sau đó tìm một người khác giúp anh ta thực hiện kế hoạch này.

Tôi đối với chuyện này thì rất là biết phân biết phận.

Lúc Cổ Mạch mất tích, Diệp Thanh đã lợi dụng ma quỷ để uy hiếp gã quản lí người nước ngoài kia. Còn bây giờ là toàn bộ thành viên của Thanh Diệp đều tử vong hoặc mất tích, bản thân anh ta cũng biến thành một hồn ma, đối với những chuyện này, Diệp Thanh sẽ càng trở nên lạnh lùng cực đoan hơn. Ngô Mân Đường chính là một ví dụ điển hình. Anh ta không chỉ muốn cảnh cáo những người có quyền có thế đứng sau cục chế tạo Khánh Châu, mà còn muốn cảnh cáo cả tôi nữa.

Trần Dật Hàm lên tiếng nhắc nhở tôi: “Khi mọi người tiếp xúc với Nam Cung Diệu và Cổ Mạch thì cũng phải chú ý một chút.”

Năm người chúng tôi gật đầu, đến lúc này thì cả đám giải tán.

***

Mã số sự kiện: 029

Tên sự kiện: Thi thể người tuyết

Người uỷ thác: Giản Dương

Giới tính: Nam

Tuổi: 29

Nghề nghiệp: Giám đốc công ty

Quan hệ gia đình: Bố mẹ

Địa chỉ liên lạc: Phòng xxx, số nhà xxx, thôn Trường Hải Tân, thành phố Dân Khánh.

Điện thoại liên lạc: 139xxxxxxxxxx

Nội dung sự kiện:

Ngày 15 tháng 1 năm 2006, người ủy thác lần đầu tiên đến. File ghi âm 02920060115.wav.

“Chào anh Giản.”

“Chào các anh.”

“Anh có thể kể cho chúng tôi nghe về những chuyện mà anh đã gặp phải không?”

“Chuyện có lẽ là bắt đầu từ một tháng trước, trong khoảng thời gian có tuyết rơi của tháng trước. Không phải ở thành phố Dân Khánh mà là ở nước A. Tháng này tôi mới về nước thôi, trước đấy tôi đều làm việc sinh sống ở bên đó, tháng mười hai bên đó vừa đúng lúc nhìn thấy tuyết rơi. Trong khu nhà tôi sinh sống, có rất nhiều người chạy ra đắp người tuyết ở trước nhà, chính là cái loại người tuyết mà có hai hay ba quả cầu dựng chồng lên nhau rồi đào cái lỗ coi như đó là mắt với mũi, cũng có người mang theo đồ linh tinh từ trong nhà đến trang trí cho người tuyết, trông giống như mấy người tuyết hay nhìn thấy trên tivi vậy… Lúc tôi đi làm thì có nhìn thấy một người tuyết được làm rất tinh tế tỉ mỉ, được đắp từ ba quả cầu tuyết, cao khoảng cỡ này... Những chiếc cúc áo to được dùng để trang trí trên thân người tuyết. Tay của người tuyết được làm từ cành cây, cành cây đó còn được gọt giũa qua, gọt thành hình những ngón tay. Ngoài ra còn được quấn khăn quàng cổ và đội mũ nữa. Sau đó còn dùng cành cây để làm thành hình đôi mắt, cái mũi và cái miệng. Mỗi chi tiết nhỏ đều được gọt giũa rất công phu. Tôi đứng lại nhìn một lúc, ngoài ra còn có nhiều người khác cũng đứng đó chụp hình. Hộ gia đình đó... Tôi cũng không rõ là ai đang sống trong căn nhà đó nữa, trước đây cũng không có ấn tượng gì hết.”

“Ồ.”

“Sau đó đến ngày thứ hai, vẫn là người tuyết đó, nhưng mà biểu cảm trên mặt nó đã thay đổi rồi. Nó trước đó chỉ là đang mỉm cười thôi, nhưng ngày hôm đó thì biến thành cười to, mắt và miệng đều thay đổi, còn những thứ khác thì đều giống lúc trước. Đến ngày thứ ba, trong cái miệng đang cười hình bán nguyệt của người tuyết đó xuất hiện rất nhiều răng, đều được làm rất tỉ mỉ. Cành cây để làm tay người tuyết cũng bị đổi thành một cành cây khác thô to hơn, nắm thành hình nắm đấm, còn được tô cả màu. Đến ngày thứ tư, khuôn mặt nó lại thay đổi lần nữa, biểu cảm thì vẫn y như trước đây, chỉ có điều bây giờ khuôn mặt nó được nặn từ đất sét, cánh tay bằng cành cây cũng có bọc một lớp đất sét. Hôm đó tôi vừa nhìn thấy liền bị doạ đến xanh mặt, còn tưởng rằng đó là mắt mũi của người thật nữa... Còn có những người hàng xóm khác cũng chạy đến xem, khi đưa tay bóp thử thì mới phát hiện đó chỉ là đất sét thôi.”

“Người trong căn nhà đó chưa từng xuất hiện lần nào sao?”

“Không có.”

“Ừm. Vậy sau đó thì sao?”

“Sau đó mọi chuyện trở nên rất kì lạ... Mấy ngày hôm đó tuyết rơi liên tục, người trong căn nhà đó có lẽ là liên tục đắp thêm cho người tuyết. Vì những con người tuyết khác đều dần dần bị biến dạng mà người tuyết của nhà đó vẫn còn nguyên. Thế nhưng sau đó, tuyết ngừng rơi rồi, nhiệt độ có chút tăng lên, nhưng mà con người tuyết của nhà kia vẫn y như cũ, không hề bị tan chảy... Không chỉ có mình tôi đâu, rất nhiều người khác cũng cảm thấy kì lạ. Tôi còn nghe những người hàng xóm nói rằng, chắc có lẽ là nhà đó bỏ thêm thứ gì vào trong người tuyết nên nó mới giữ được nguyên vẹn như vậy, sau đó lại nói đến nhà kia dụng công quá cái gì đó... Những điều này thực ra cũng không xem là tôi nghe được mà là do bạn gái tôi kể cho tôi nghe, cô ấy khá thân với hàng xóm.”

“Không có ai đến hỏi người trong căn nhà đó sao?”

“Chắc có lẽ là do... cũng không phải là chuyện quan trọng gì chăng? Theo như những gì tôi biết thì không có ai đi hỏi thăm chuyện này cả.”

“Sau đó còn có xảy ra chuyện gì nữa không?”

“Sau đó thì người tuyết đó bắt đầu tan ra. Tôi cũng không chắc là nó bắt đầu tan ra từ lúc nào, mọi người cũng không ai để ý đến nữa. Đợi đến khi con người tuyết đó sắp tan được kha khá thì có người bỗng phát hiện ra, trong tuyết có cái gì đó... là... là một cái thi thể... Sáng hôm đó, tôi và bạn gái đều không có ở nhà, buổi tối về mới nghe mọi người kể lại chuyện này. Nói là... nói là có mấy thứ như tay gì đó... là của người... Trong người tuyết còn có những bộ phận cơ thể khác bị chặt thành từng khúc từng khúc, vị trí của nó tương ứng với vị trí trên người tuyết, đầu, mình và chân các kiểu...”

“Ý của anh là, trong người tuyết ngay từ lúc đầu đã giấu thi thể, rồi tranh thủ lúc mọi người không để ý thì có người đã đem tráo hết những bộ phận cơ thể làm bằng đất sét thành bộ phận cơ thể người sao?”

“Chắc là vậy...”

“Chuyện này được xử lí như những vụ án giết người khác sao?”

“Đúng vậy, nạn nhân là người đàn ông sống trong căn nhà đó, hung thủ là vợ của ông ta. Người đàn ông đó xin nghỉ phép một khoảng thời gian dài, nói là muốn đi du lịch, nhưng mà sau khi hết kì nghỉ phép vẫn không thấy ông ta quay lại làm việc. Người trong công ty gọi điện cũng không liên lạc được với ông ta, vì vậy họ đã báo cảnh sát. Người phụ nữ kia cũng xin nghỉ phép dài hạn, thời gian nghỉ dài hơn một chút so với người đàn ông đó, bà ta cũng nói là đi du lịch. Nhưng mà sau khi giết người đàn ông thì phanh thây... sau đó để cái xác trong tủ lạnh... rồi đắp người tuyết... Nói chung là rất biến thái. Lúc cảnh sát đến bắt bà ta, nghe nói bà ta không hề phản kháng gì cả.”

“Nếu vậy thì vụ án này có lẽ là kết thúc rồi.”

“Không, không phải, vụ án này chưa kết thúc. Hai người họ có một đứa con gái đang học đại học ở nước ngoài. Bên phía cảnh sát định liên lạc với cô ấy nhưng bỗng phát hiện, cô ấy cũng mất tích rồi. Trước cửa kí túc xá của cô ấy cũng có một người tuyết tương tự như vậy... Bên phía cảnh sát nơi đó cũng đã tiến hành xét nghiệm ADN, xác định được danh tính...”

“Chuyện này hình như không có quan hệ gì với anh Giản cả, cũng không phải là một hiện tượng quái dị.”

“Vốn là như vậy... Ban đầu thì chuyện này không có liên quan gì đến tôi cả... Nhưng vào khoảng ngày 3 tháng 1, trước cửa nhà một gia đình khác cũng xuất hiện người tuyết, một to, hai nhỏ... Những người trong gia đình đó chúng tôi đều quen cả, quan hệ với hàng xóm láng giềng cũng rất tốt. Và người vợ trong gia đình đó cũng không giống như một kẻ giết người, lại càng không thể giết cả chồng và hai đứa con… Chuyện này quá kì lạ. Bên phía cảnh sát tuy có điều tra nhưng mọi người ở đó đều rất sợ hãi, tôi cũng cảm thấy rất sợ hãi... Bạn gái tôi...”

“Bạn gái của anh cũng có biểu hiện kì lạ sao?”

“Đúng vậy... Cô ấy... Tôi xin nghỉ phép trốn về đây... nhưng tôi có liên lạc với cô ấy... Cô ấy càng lúc càng... đáng sợ... thật sự rất đáng sợ...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.