Có Một Ngày, Chúng Ta Lạc Mất Nhau

Chương 10




Thân thể béo múp nằm úp trên chăn, cái tay béo mềm đang chống cả người lên, chân nhỏđạp đạp phía sau, ngơ ngác loi nhoi tại chỗ, nhưng mà lại đáng yêu khôn cùng. Lúc đôi mắt đen bóng của bé cưng thấy tui kế bên thì lập tức kêu “nha” một cái, sau đó ra sức chống thẳng người, muốn ngồi dậy đòi tui ôm ôm, nhưng mà vì nếp nhăn trên mặt vải, làm cho động tác của bé cưng càng lúc càng gian nan, cuối cùng, rốt cuộc cũng té xuống chăn.

Lăn lăn vài cái, rồi điều chỉnh lại tư thế một cách thần kì, nằm ngửa ra, đối mặt với tui.

Hai đứa nhìn nhau.

Bầu không khí lắng xuống.

Không còn âm thanh gì.

Động tác của bé cưng cũng dừng lại.

Tất cảđều dừng lại.

Nhịn không được đưa tay ra, chọt chọt cái má mềm nhũn của bé cưng, chọt một cái, ố? Không có phản ứng, vậy chọt cái nữa, í? Vẫn không có phản ứng, cảm giác rất là thích, vậy chọt tiếp -.-+

Chọt chọt chọt, chọt chọt chọt, miệng của bé cưng càng lúc càng méo, nước trong mắt cũng càng lúc càng nhiều, cái tay nhỏ béo múp cố gắng chặn bàn tay tui đang hành hung bé cưng lại, nhưng mà sức bé bi non nớt không có chút tác dụng nào, chỉ có thể mở to hai mắt đáng thương nhìn tui.

Cuối cùng, nhờ sự kiên trì không tha của tui, bé cưng khóc rống lên.

Xì!

“Bảo ngươi dỗ Lê Nhi ngủ sao ngươi lại chọc nó khóc nữa!”

Sau lưng có tiếng rống giận dữ của cục cưng.

Ớ, cục cưng tới lúc nào vậy… Tui tập trung chơi nên không biết…

“Cục cưng, anh đang cổ vũ con trai mình cố gắng tự bò, anh không có chọt con đâu.”

Cục cưng nhướng mày một cái, ánh sáng lóe lên, tui vinh quang đi tiếp đón thân mật với cái cửa…





Ai, đánh là yêu mắng là thương màđúng không?

Khụ khụ!

Thôi nói chuyện nghiêm túc đi!

Nói lại trước đây, tui đến thế giới xa lạ này quen biết cục cưng rồi yêu nhau rồi sống chung trong ngôi làng yên tĩnh hòa bình này, ngày qua ngày rất là thư thái, rồi con trai đến, càng khiến cho ngày tháng của chúng tui dễ chịu hơn, muốn bao nhiêu hạnh phúc là cóđủ bấy nhiêu hạnh phúc!

Nhìn viên thịt kia ngày một lớn hơn, tui cảm thấy rất là thỏa mãn đó nha~ Ai cũng vậy, con của mình tốt nhất, câu này thiệt không sai! Xem con trai của tui kìa, đáng yêu vô vàn, lanh lợi vô song! Ngày nào cũng thấy nó lớn thêm, thay đổi từng chút từng chút làm tui và cục cưng không khỏi vui mừng lẫn thỏa mãn!

Hê! Con trai của tui đúng là ngoan!

Mà sau khi cục cưng sinh em bé, thân thể yếu đi một thời gian, sau đó căn cốt khỏe mạnh giúp cục cưng khỏe lại rất nhanh, sau đó bắt đầu sinh hoạt bình thường. Mỗi lần cục cưng dịu dàng bế bé cưng đều khiến cả căn phòng ấm lên, cũng khiến tui vô thức đi đến đứng cạnh em ấy, nhìn viên thịt không ngừng vung vẫy tay chân.

Từđó, cuộc sống đi vào quỹđạo, so với trước đây, trong nhà chỉ có thêm một viên thịt, nhưng náo nhiệt hơn rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.