Có Một Kẻ Câm Muốn Nói Yêu Anh

Chương 44




Một tuần sau khi kí kết cùng hợp đồng hợp tác dự án thời trang mới cùng Flus.Hôm nay cũng là ngày ra mắt của bộ thiết kế nằm trong dự án này.Từ sáng sớm Kỳ Tuyết đã tới công ty giải quyết bao công việc.Điều làm cô ngạc nhiên là Lạc Vũ Anh từng ghét việc đi làm giờ lại vì Vũ Trác Nghiên mà đi làm thư kí cho anh ta, mặc dù anh ta cũng không nhớ ra cô ấy.Sáng nay lúc gặp Lạc Vũ Anh thì cảm nhận được cô ấy ngày càng tiểu tụy hơn trước, vẻ mặt vui vẻ trước kia cũng biến mất nhưng cô cũng lực bất tòng tâm.

"Kỳ Lãnh, con có nhanh lên không.Sắp trễ giờ rồi."Cô xem đồng hồ rồi quát to vọng lên lầu.Cha mẹ cô cùng Kỳ Nghiên cũng đứng ở chỗ cô nhưng chỉ cười cười cho qua.Hôm này là buổi trình diễn ra mắt bộ thiết kế mới của dự án hợp tác thời trang này.Còn với đám báo trí còn có việc quan trọng hơn dự án thời trang chính là nghe cô công bố về việc theo đuổi của bốn nam nhân hoàng kim đang hot trên mạng xã hội.

Cuối cùng Kỳ Lãnh mới từ trên phòng đi xuống.Gương mặt nam nhi đáng yêu nhưng lại lạnh nhạt khác hoàn toàn tuổi thật của cậu.Một thân vest trắng, cổ đeo nơ đen như một quý ông thực thụ.Cô đi tới cốc đầu Kỳ Lãnh một cái rồi liền kéo cậu theo cha mẹ cùng Kỳ Nghiên đang đi ra cửa.Kỳ Lãnh nhìn cô phụng phịu nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đi theo.

"Mẹ, nếu lát phóng viên hỏi con thích ai nhất thì con nói ba Thiên được không?"Gần tới nơi thì Kỳ Lãnh luôn im lặng tự nhiên ngẩng mặt nhìn cô hỏi.Gương mặt đầy nghiêm túc hỏi cô mà nhìn lại thật sự rất buồn cười.

Kỳ Tuyết đặt báo cáo mới được đưa tới xuống, nhíu mày nhìn con trai qua gương chiếu hậu chưa kịp nói gì thì đã thấy người đang cầm lái là Kỳ Nghiên lên tiếng."Tiểu Lãnh, bác cho con biết con đừng thấy lợi mà quên tình vậy.Năm xưa Vũ Trác Nghiên tốt với con ra sao nên con phải thích chú ấy nhất mới đúng."

"Con..." Kỳ Lãnh căm phẫn nhìn Kỳ Nghiên nhưng bị nghẹn nên không đối lời lại được đành nhìn cô để cầu cứu.Kỳ Tuyết cười ôn hòa, quay xuống nhìn Tiểu Lãnh."Con nghĩ con nói thì người đó sẽ được chọn sao.Mẹ mới là người quyết định đó.Bớt cái suy nghĩ vớ vẩn của con đi.Phiền phức!"

Kỳ Nghiên bật cười rồi nhìn qua gương chiếu hậu với Tiểu Lãnh một ánh mắt thương cảm.Lúc sau anh dừng xe lại, cô nhìn qua cửa kính cũng thấy đã tới nơi tổ chức buổi trình diễn.Cô, Kỳ Nghiên và Tiểu Lãnh bước xuống xe cùng lúc đó cha cô cùng mẹ cô cũng bước từ xe họ ngồi xuống.Mọi người cùng nhau sánh bước đi vào bên trong hội trường.

Bên trong hội trường đã được chuẩn bị kĩ lưỡng với tông màu chủ đạo là đỏ.Đúng như thông điệp của bổ sưu tập này là "Phụ Nữ Tỏa Sánh" nên màu đỏ vừa nhẹ nhàng ngọt ngào nhưng cũng quyến rũ mê người chính là đại diện cho nhan sắc của người phụ nữ.Cô để lại Tiểu Lãnh cho cha mẹ trông rồi đi xử lý một số việc quan trọng.Tới nửa giờ đồng hồ sau, hội trường tự nhiên tối đi, tiếng nhạc vang lên lúc này cũng là lúc buổi trình diễn bắt đầu.

Sân khấu được dựng lên theo hình bông hoa bốn lá với tâm là vòng tròn không có bất kì đường nối nào từ bốn canh hoa vào trong tâm vòng tròn đó.Mỗi người mẫu đi ra đều khoác trên người một bộ trang phục tinh tế do các nhờ thiết kế của Kỳ Liên kì công tạo ra.Đặc biết nhất là bộ váy cuối cùng được đính thân cô thiết kế ra, được giới thời trang dự đoán chính là điểm nhấn lớn nhất của buổi trình diễn này.

Kỳ Tuyết khoanh tay đứng ở trong hậu trường nhìn qua màn hình màn trình diễn của các người mẫu gương mặt có phần hài lòng.Rồi nhìn biểu cảm của cách khách mời có phần trầm trồ mà thỏa mãn.

"Kỳ Tổng, không xong rồi.Người mẫu cuối cùng của chúng ta vừa ngã trẹo cổ chân không có cách nào ra trình diễn được."Linda hốt hoảng chạy tới chỗ Kỳ Tuyết đứng, trán cô ấy lấm tấm mồ hôi do chạy vội tới.Linda nhìn cô bằng ánh mắt lo sợ, buổi trình diễn này rất quan trọng nên không được xảy ra sai sót mà lại xảy ra việc này thì cô ta chết chắc rồi.

Kỳ Tuyết nhíu mày lại, qua màn hình thấy các người mẫu sắp đi xong liền xuay người đi tới phòng thay đồ.Nhân viên nhìn thấy gương mặt của cô liền hoảng sợ sẽ bị trách phạt nên tránh hết sang một bên run sợ nhìn bóng lưng của cô.Kỳ Tổng của họ một khi tức giận chính là khủng hiếp hơn cả khủng bổ tới cướp ngân hàng.

Linda chạy theo sau mà toát mồ hôi hột, lần này lành ít dữ nhiều rồi.Vừa đi vào trong phòng thay đồ, nhìn cô người mẫu chính đã băng bó cái chân bị trẹo kia một cái. Những nhân viên ở trong phòng nhìn cô cũng thầm nín thở theo dõi nhưng chỉ thấy cô lạnh nhạt lướt qua rồi đi tiếp vào chỗ thay đồ, giọng nói vọng lại."Mang váy tới đây.Tôi ra trình diễn."

Toàn bộ nhân viên đang sợ hãi liền thở phào liền gất rút chuẩn bị mọi thứ cho cô.Kỳ Tổng bao năm nay số lần đứng trên sàn catwalk chỉ đếm trên đầu ngón tay.Ngay cả bộ sưu tập mới nhất do cô thiết kế ra thì cô cũng chẳng lên nhận hoa hay phát biểu chỉ cho thư kí lên đại điện.Đối với giới thời trang hay với tín đồ thời trang thì Kỳ Tổng của họ chính là "Nữ hoàng băng giá " của ngành.Lần này Kỳ Tổng ra trình diễn thì chắc chắn buổi biểu diễn này càng được giới thời trang cũng như báo trí chú ý hơn.

***

Tiếng nhạc du dương vang lên, toàn bộ đèn sáng được chiếu về phía trung tâm của sân khâu.Từ bên trong một bóng nữ nhân khoác trên người bộ váy ren đỏ nhẹ nhàng đi ra, bộ váy vừa quyến rũ cũng không gây phản cảm mà càng tôn lên vẻ đẹp, đường cong của cô.Với sự kết hợp của những chất liệu khác cùng kĩ thuật may thủ công tinh tế thì bộ váy chính là kiệt tác, điểm nhấn của buổi trình diễn.

Kỳ Tuyết chậm rãi bước đi nhẹ nhàng như một nữ hoàng, từ chỗ cánh hoa cô đứng một cây cầu hiện ra, nối vào vòng tròn trung tâm ở giữa bốn canh hoa.Đây chính là điểm đặc biệt của kiểu sân khấu này, mục đích chính là để tạo ra màn kết đẹp mắt nhất có thể.

Ánh đèn chiếu vào cô đứng ở giữa, cả khán phòng im lặng lại đón chờ việc tiếp theo xảy ra thì thấy từ bốn cánh hoa là bốn chàng trai bước lên.Thiên Dực, Thiên Vũ, Vũ Trác Nghiên, Lục Hàn mỗi người một vẻ như các chàng hoàng tử bước ra tử truyện cổ tích hay nam chính ngôn tình vậy.Từ ba cánh hoa chưa xuất hiện cây cầu thì liền xuất hiện thêm ba cây cầu, nối vào trung tâm vòng tròn cô đang đứng.

Bốn người họ không hẹn mà cùng tiến bước về phía cô.Nụ cười trên môi mỗi người đều làm say lòng người.Kỳ Tuyết khá ngạc nhiên trước sự xuất hiện này của họ mà chưa kịp định thần cũng như thích ứng mà vẫn còn ngỡ ngàng đôi chút.Tới tận khi họ bước tới gần chỗ cô, bàn tay đưa về phía cô.Bốn nam nhân nhìn cô,không biết sao lại cùng lên tiếng."Về với anh được không?"

Cả khán phòng rì rào, những ánh sáng đèn flash sáng liên tục sau đó phóng viên bị bảo vệ kéo lùi lại không cho chụp.Mọi người trong khán phòng lặng thinh đón chờ kết quả của cô đưa ta.Còn nữ chính là cô thì bị bất ngờ mà ngớ người ra,chưa biết nói gì.Nhìn gương mặt đang cười của bốn nam nhân thật sự làm cô khó lựa chọn.Bốn người họ ai cũng tốt, ai cùng cô cũng có kỉ niệm với cô.Việc này làm cô khó quyết định.

Qủa cầu đỏ được treo trên trần nhà tự nhiên mở ra, những cánh hoa hồng đỏ nhẹ nhàng rơi xuống bên dưới sàn diễn biến khung cảnh đã thơ mộng thì càng trở lên thơ mộng hơn.Kỳ Tuyết đơ người hơn nữa, ánh mắt nhìn bốn nam nhân đầy khó hiểu.Ngón tay chạm vào những cánh hồng rơi xuống mà nghẹn ngào không biết nói gì. Cô xúc động thật rồi nhưng không dám khóc chỉ lặng nhìn từng người một.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.