Có Một Kẻ Câm Muốn Nói Yêu Anh

Chương 3




Đẩy cửa bước vào,trước mặt cô hiện ra hình ảnh ung dung tự tại của một tên ăn không ngồi rồi.

"Thiên Dực,cậu tới đây làm gì?"Cô không nói nhiều,sải bước dẫn Tiểu Lãnh về phía ghế sofa đối diện anh.

"Tới tìm cậu hàn khuyên chứ sao?"Ánh mắt của anh lập tức chú ý tới đứa bé trai bên cạnh cô:"Thiên Lãnh,mấy tháng không gặp cháu thật đáng yêu nha."Anh đưa tay định véo má cậu thì bị cậu phũ hàng hất ra.

"Cháu họ Kỳ,Kỳ Lãnh không phải Thiên Lãnh gì mà chú đang gọi."Tiếng nói cậu cất nên,mang theo phần căm ghét,trộn lẫn chua chát.

Thiên Dực biết mình lỡ nời nên đành đưa ánh mắt cầu cứu về phía cô.

Cô cười nhẹ,tay xoa đầu Tiểu Lãnh:"Tiểu Lãnh ngoan,Chú Thiên Dực chỉ đùa với con thôi mà."

Tiểu Lãnh thấy mẹ mình nói vậy cũng ngoan ngoãn không biểu hiện gì chỉ im lặng trầm tư suy nghĩ gì đó.

Cô nhìn con trai mình,bỗng chốc thấy chua sót.

Thiên Dực là em trai sinh đôi của Thiên Vũ,nhưng do không cùng bào thai nên diện mạo không giống nhau hoàn toàn chỉ bảy tám phần giống mà thôi.

Cô và Thiên Dực lại là bạn thân từ hồi cấp 2 đến bây giờ nên lúc cô cùng Thiên Vũ ly hôn,anh cũng cũng vẫn thường xuyên sang Mỹ thăm cô.Kể cả lúc phát hiện ra cô có thai anh cũng không nói cho Thiên Vũ biết, mà số lần bay sang Mỹ thăm cô nhiều hơn trước mà thôi.

Đến khi Tiểu lãnh sinh ra,Thiên Dực gần như biến mình thành người cha của nó.Anh chăm sóc nó từng chút một,rất cẩn thận.Nhưng đến hai tháng trước Tiểu Lãnh biết được mọi chuyện của năm đó,nó liền bắt đầu sinh ra chán ghét với Thiên Dực,nói đúng hơn là vô cùng ghét.

"Tiểu Lãnh, đây là lần đầu tiên con đến thành phố A có muốn đi đâu chơi không để chú đưa con đi?"Thiên Dực cười ấm áp,vui vẻ nói chuyện với Tiểu Lãnh,để xua tan không khí ngượng ngùng này.

"Không cần.Con mệt rồi muốn về nhà nghỉ ngơi."Cậu lạnh nhạt nói,không có vẻ gì thân quen cả,như nói chuyện cùng một người lạ vậy.

"Tiểu Lãnh,..."Cô nhéo nhẹ vào đùi cậu,ra hiệu không được vô lễ.

"Au,.."Tiểu Lãnh kêu một tiếng quay sang trừng mắt nhìn mẹ mình rồi xoay người đi không thèm quan tâm tới cô nữa.

Cộc,cộc,...Tiếng gõ cửa vang nên.

"Vào đi."Cô lạnh nhạt nói.

Lúc này Linda đi vào,trên tay cô bưng 2 cốc cà phê và 1 ly sữa.Ở phía dưới khay đựng là tệp tài liệu mà cô cần.

Linda đặt 2 ly cà phê trước mặt cô và Thiên Dực,cốc sữa còn lại để trước mặt Tiểu Lãnh.Sau đó cung kính đưa cho cô tệp tài liệu tài chính của thành phố A.

"Linda,cô ra ngoài trước đi.Có gì cần tôi sẽ gọi cô."

"Vâng."Linda cung kính nói rồi rời đi.

Nghe thấy tiếng đóng của của Linda,Thiên Dực mới cất tiếng:"Cậu muốn tranh giành dự án trung tâm thương mại Hạnh Phúc với tập đoàn Thiên Long sao?"

Cô nghe ra trong câu nói của Thiên Dực ẩn ý điều gì.Tuy tật đoàn Kỳ Liên ở thành phố A có thế lực nhưng so với tập đoàn Thiên Long thì còn kém xa.

"Đúng vậy.Hay cậu muốn sang đây làm gián điệp để lấy cơ mật thông tin từ công tý tớ?"Cô cất tiếng mang theo ý đùa cợt.

"Kỳ Tuyết,đến giờ cậu vẫn đùa được sao? Cậu không đấu lại Thiên Vũ đâu."Anh chán nản nhìn cô mà cất tiếng.

Vừa nhắc tới Thiên Vũ,ánh mắt của Tiểu Lãnh có phần sâu hơn.Nhưng hai người lớn kia lại hoàn toàn không để ý.

"Muộn rồi,chiều nay buổi đấu giá bắt đầu.Công ty cũng đã chuẩn bị toàn bộ tài liệu nên không thể dừng lại."Cô cười nhẹ nhìn Thiên Dực

Thiên Dực không còn cách nào khuyên cô nên đành thở dài.Nếu có thể cậu mong cô không trở về,không gặp lại Thiên Vũ.Vì Thiên Dực - cậu cũng yêu cô như tình cảm cô dành cho Thiên Vũ vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.