Có Một Cương Thi Tuyệt Sắc Nói Yêu Tôi

Chương 35: Cơm Chó




Đỗ Thăng nói, cuộc sống của anh khi chưa có tôi ở bên cạnh, mỗi ngày đều phải trải qua trong đau khổ cùng tuyệt vọng. Anh ấy nói anh ấy hiểu rõ, có một số việc, đúng và sai, yêu và hận, được và mất, hạnh phúc và đau khổ, quyết định cùng hối hận, tất cả đều chỉ là ý nghĩ.

Đỗ Thăng nói lúc đầu anh ấy cho là mình làm như vậy, đối với tôi là sự lựa chọn tốt nhất. Nhưng sau đó anh ấy đã hiểu, anh ấy đã quá sai lầm, hoàn toàn sai lầm rồi, quyết định sai lầm làm lòng đau đến không muốn sống, quyết định sai lầm đến nỗi chết cũng không thấy tiếc.

Anh ấy nói với tôi, cái này vừa được gọi là Thiên đường, vừa gọi là địa ngục.

Cứ cho rằng điều đó tốt với người khác, nhưng bởi vì chủ quan tự cho mình là đúng, ngược lại đã làm tổn thương người khác sâu hơn.

Cũng rất nhiều người cảm thấy khó hiểu vì sao Đỗ Thăng ở nước ngoài đang phát triển rất tốt, đột nhiên lại muốn về nước?

Đỗ Thăng giải thích với mọi người là: "Ngành IT trong nước giống như một khối ngọc thô chưa được mài dũa, mà Đỗ Thăng tôi có thể đem khối ngọc thô tầm thường này mài dũa biến thành khối ngọc kỳ lạ và bắt mắt."

Dĩ nhiên đây chính là một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến Đỗ Thăng trở về nước phát triển, nhưng không phải là nguyên nhân quan trọng nhất.

Đỗ Thăng lựa chọn trở về nước, lựa chọn rời khỏi đất nước đã đào tạo một người vô danh trở thành trùm IT, nguyên nhân chủ yếu nhất thật ra là vì một đoạn quá khứ đã xảy ra vào ba năm trước.

Có rất ít người biết, Đỗ Thăng ba năm trước đây trong giới IT danh tiếng lớn mạnh đã biến mất khoảng mười ba ngày.

Mà căn bản không có ai biết, rốt cuộc trong mười ba ngày này đã xảy ra chuyện gì với Đỗ Thăng.

Thời điểm Đỗ Thăng biết Âu Tề và Hứa Linh, khi đó bọn họ còn rất trẻ tuổi, còn đang ở Newyork ra sức học để lấy bằng Thạc sĩ. Ở nước ngoài nơi đất khách quê người, nếu như có thể gặp được đồng bào cùng tổ quốc, đó là chuyện khiến Đỗ Thăng cảm thấy rất ấm áp rất hạnh phúc.

Âu Tề và Hứa Linh đến nước Mĩ du học sau Đỗ Thăng một năm. Âu Tề cùng Hứa Linh là nguời đồng hương, quê hương ở Phúc Kiến. Bọn họ nói tiếng phổ thông cực giỏi, nếu không phải là Đỗ Thăng nghe hai người bọn họ dùng tiếng Phúc Kiến nói nói cười cười với nhau, căn bản anh ấy không nghe ra được hai người bọn họ là người sanh trưởng ở phía Nam sông Trường Giang.

Trong thời gian Đỗ Thăng du học ở Mĩ, giáo sư giảng dạy của anh ấy là Chu tiên sinh cũng là một người Hoa, chỉ là thời điểm ông còn sống đã mang quốc tịch Mĩ. Đỗ Thăng rất sùng bái giáo sư của mình, từ chỗ của ông, Đỗ Thăng học được rất nhiều điều mới lạ, những điều này sẽ rất có lợi cho Đỗ Thăng khai thác nghiên cứu về sau.

Thời điểm Đỗ Thăng mới vừa đến Mĩ du học, trong đầu đã có một ý tưởng rất táo bạo. Anh ấy muốn thành lập một công cụ tìm kiếm, đặc biệt vượt qua phép tính xoay tròn, tăng cường thêm tính chính xác và độ sâu, cùng một thời gian tìm kiếm thông tin, phạm vi càng ngày càng hẹp càng ngày càng tập trung, thuật toán tìm kiếm tần số vòng quay càng ngày càng chuyên sâu, sau khi trải qua kỹ thuật xử lý mã hóa, Đỗ Thăng cho rằng công cụ tìm kiếm này là vạn năng, muốn tìm cái gì đều có thể tìm được, cho dù là văn kiện cơ mật của Lầu Năm Góc, nếu như có công cụ tìm kiếm này làm móc nối, như vậy mọi người có thể đem vô số mã khóa cao cấp và dày đặc mở ra, tuyệt đối là có thể thực hiện.

Sau khi Đỗ Thăng đem suy nghĩ này nói với giáo sư, giáo sư chẳng những không có dạy dỗ anh "Người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng" hoặc là "Nằm mơ giữa ban ngày", ngược lại Chu giáo sư còn cảm thấy hết sức hứng thú, thậm chí ông còn khó nén kích động nói với Đỗ Thăng: "Ý tưởng rất tốt! Vô cùng tốt! Làm rất tốt, cậu hãy mau đem phép tính xoay tròn biên soạn ra! Bây giờ tôi rất chờ mong công cụ tìm kiếm số một thế giới!"

Đỗ Thăng nhận được lời động viên cùng lời tán thưởng của giáo sư mà mình kính trọng nhất, điều này làm cho anh ấy vô cùng kiên quyết giữ vững niềm tin của mình: nhất định phải hoàn thành công cụ tìm kiếm số một thế giới!

Vì vậy, Đỗ Thăng bắt đầu nghiên cứu phép tính xoay tròn Thiên Mã Hành Không, anh ấy bắt đầu cuộc hành trình công cụ tìm kiếm số một thế giới.

Rất nhiều việc trong mắt nhiều người là không thể nào, thế nhưng có một số rất ít người chung quy lại có thể khiến chuyện không thể nào trở thành chuyện có thể. Đỗ Thăng không ngừng báo cáo tiến triển công việc của mình cho giáo sư biết, giáo sư sau khi nghe kết quả báo cáo lần thứ hai so với lần thứ nhất càng thêm kích động. Bọn họ cũng cảm nhận được, chuyện này cứ như vậy mà phát triển, không lâu nữa Đỗ Thăng sẽ tạo ra kỳ tích lớn làm cho cả thế giới đều khiếp sợ!

Đỗ Thăng nhớ vào buổi trưa một ngày mùa thu, lúc mình đi tìm giáo sư, trong phòng làm việc của giáo sư gặp được hai người Châu Á da vàng. Bọn họ chính là Âu Tề và Hứa Linh, đó là lần gặp mặt đầu tiên của ba người bọn họ.

Giáo sư nói cho Đỗ Thăng biết, Âu Tề và Hứa Linh là đồng hương của anh, hai người đều là người Phúc Kiến. Thời điểm trước đây khi ông trở về nước có nhận được lời mời đến một trường cao đẳng phát biểu thì quen biết hai người trẻ tuổi này, bọn họ phụ trách tiếp đãi ông. Khi ông biết hai người đều có ý muốn đi nước ngoài để nguyên cứu chuyên sâu, thì ông cũng rất nhiệt tình làm người bảo lãnh cho bọn họ.

Âu Tề chuyên về mỹ thuật, bút pháp sắc bén độc đáo, phong cách nhạy cảm, có lực hút làm rung động lòng người. Mà Hứa Linh, một người đẹp như tiên trên trời,đẹp như cô gái Giang Nam, bên ngoài yếu đuối, thanh âm ôn nhu tinh tế, học trường thanh mỹ.

Dần dần ba người bọn họ thường xuyên liên lạc với nhau. Ba người nổi bật lên vẻ bề ngoài xuất sắc cùng tài hoa hơn người của mình, bọn họ giống như một cơn gió làm tươi mới sân trường.

Hứa Linh dung mạo thoát tục chuyên nghiệp và tinh tế, lần đầu gặp gỡ cô ấy liền để lại cho Đỗ Thăng một ấn tượng vô cùng sâu sắc. Đỗ Thăng vẫn nghĩ Hứa Linh là bạn gái của Âu Tề, cho nên có tình ý với cô ấy nhưng không dám biểu lộ. Sau đó Hứa Linh ám hiệu cho anh ấy biết cô ấy không phải là bạn gái của Âu Tề, ý niệm theo đuổi Hứa Linh liền nảy ra trong lòng Đỗ Thăng.

Đỗ Thăng tìm Âu Tề, nói mình muốn theo đuổi Hứa Linh, xem xét thái độ của Âu Tề. Âu Tề vẻ mặt không một chút thay đổi, rất bình tĩnh, rất tỉnh táo, bình thản nói: "Được, chúng ta sẽ cạnh tranh công bằng". Thời điểm Đỗ Thăng cùng Âu Tề vỗ tay định ước, trong lòng cảm thấy bội phục tấm lòng rộng rãi của Âu Tề, anh ấy cảm thấy tấm lòng của người bạn này thật sự là rất phóng khoáng, lại không chú ý đến ánh mắt ẫn nhẫn từ mắt Âu Tề phát ra, thật ra thì lúc đó anh ta cũng không bình tĩnh, cũng không tỉnh táo như vậy.

Ba người này nhìn ngoài mặt so với trước kia cũng không có gì bất thường, nhưng thật ra thì trong lòng mỗi người cũng đều hiểu rõ, giữa ba người bọn họ đang có thay đổi biến hóa rất tinh tế.

Trong lòng Đỗ Thăng, tình cảm đối với Hứa Linh từ từ phát triển, càng ngày càng gần gũi hơn, Hứa Linh ở giữa hai người đàn ông ưu tú, trong lòng dao động không ngừng, không đáp ứng người nào, mà cũng không cự tuyệt từ chối người nào, có lẽ là sợ mình chọn bất kể người nào, cũng sẽ gây tổn thương tới một người khác, mà có thể nói Âu Tề là một người đàn ông hào hùng hào phóng, anh ta cũng không ngăn cản Đỗ Thăng cùng Hứa Linh dần dần đến gần, đối xử dịu dàng với Hứa Linh, còn anh ta thì ngược lại luôn lộ ra vẻ ung dung.

Mối quan hệ giữa ba người thủy chung cũng không có tiến triển thêm, cứ như vậy không chủ động, không cự tuyệt, không buông tay, không có bế tắc.

Trong lúc này, Đỗ Thăng tốt nghiệp, khai thác sự nghiệp của mình, tài năng dần dần nổi lên trong thế giới sau đó lại dần dần từng bước một trở thành nghiệp giới cực thuận lợi. Đồng thời Đỗ Thăng vẫn không nới lỏng công việc nghiên cứu về công cụ tìm kiếm số một thế giới của mình. Nhưng trong quá trình công cụ tìm kiếm từng điểm từng điểm thành hình, Đỗ Thăng càng ngày càng ý thức được, việc nghiên cứu này đã không đơn thuần chỉ là đạt đến hiệu quả rung động người đời, mà rất có thể sẽ dẫn đến những rắc rối khổng lồ —— nếu đưa công cụ tìm kiếm này vào trong quân sự, phương diện tình báo, tất nhiên nó sẽ khiêu khích gây ra toàn bộ xung đột, đến lúc đó sẽ làm cho toàn thế giới khủng hoảng và hỗn loạn cực lớn.

Đỗ Thăng nghĩ tới những kết quả kinh người này, có lúc cũng đã từng ngưng hành động nghiên cứu này, chỉ là giáo sư lại khích lệ anh tiếp tục nữa. Giáo sư nói với anh ấy: "Đừng vì một chút yếu tố mặt tiêu cực mà phải ngăn chặn, kiềm chế sự tiến bộ của vật vốn sẽ có sự phát triển tốt hơn, như vậy không phù hợp với quy luật phát triển khoa học tự nhiên. Huống chi, chuyện cậu nghiên cứu công cụ tìm kiếm này chỉ có tôi và cậu biết, chúng ta đều không nói với người ngoài, cậu không cần phải lo lắng về chuyện đó?"

Cuối cùng lòng Đỗ Thăng cũng không kiên định rốt cuộc đã bị giáo sư thuyết phục. Anh ấy quyết định đem công cụ tìm kiếm tiếp tục nghiên cứu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.