Có Lẽ Sau Này

Chương 29: Hai đầu tội lỗi (15)




Nhóm: Liliana

Nguồn:

- ---------------

Đào Nhã một thân quần đỏ bồng bềnh, tản mát ra khí tức lạnh nhạt mà mờ ảo, trên người nàng bỗng nhiên bay lên một tầng hỏa diễm xích sắc, sau đó ở dưới tác dụng của Thất Sắc Thiên Tinh Liên, phảng phất như có một tia khí lưu ngân sắc từ trong cơ thể tràn ra, bị ngọn lửa quấn lấy, liền hóa thành hư vô.

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, nhìn ra những khí lưu ngân sắc kia, đúng là Tinh Thần Chi Lực, giờ phút này bị Đào Nhã bức ra bên ngoài cơ thể, khí tức trên thân nàng cũng bắt đầu trở nên cường đại lên.

Hơn nữa, Khương Tư Nam phát hiện tầng hỏa diễm xích sắc kia cực kỳ huyền diệu, phảng phất như để lộ ra một tia sinh cơ khổng lồ, không phải Phàm Hỏa, mà là một loại thiên địa linh hỏa.

Luyện Đan Sư cường đại, đều dung hợp thiên địa linh hỏa cường đại, bất kể là luyện đan hay đối địch, đều có tác dụng rất cường đại.

Thậm chí trong truyền thuyết còn có người dung hợp Thiên Hỏa, chỉ có điều Thiên Hỏa quá cường đại cùng khó được, coi như là Khương Tư Nam cũng không có nghe nói qua.

Hai canh giờ sau, trên người Đào Nhã tràn ngập một tầng sương mù nhàn nhạt, mờ ảo mà rực rỡ tươi đẹp, hỏa diễm óng ánh, làm nổi bật cả người nàng cực kỳ thánh khiết, thương thế trên người nàng đã triệt để khôi phục, khí tức Anh Thiên Cảnh viên mãn mênh mông trải ra, để cho mọi người chung quanh thần sắc vui vẻ.

Đào Nhã mở ra đôi mắt đẹp, trong ánh mắt cũng có một tia vui thích, nhìn Khương Tư Nam khẽ cười nói:

- Khương sư đệ, ta đã tốt rồi, chúng ta đi chỗ mật địa kia a!

- Tốt!

Khương Tư Nam mỉm cười, thu Hỗn Nguyên Thanh Thiên Kỳ vào, mọi người cùng một chỗ bay về chỗ sâu trong cổ chiến trường.

Thần Ma cổ chiến trường, lộ ra cực kỳ hoang vu, Huyết Nguyệt nhô lên cao, trong hư không còn lưu lại sát phạt chi khí thảm thiết.

Đại địa bao la mờ mịt, núi rừng hoang vu, thoạt nhìn trụi lủi, có một loại tịch liêu, nhưng mà ngẫu nhiên thoáng hiện khe hở hư không, nhấc lên phong bạo thật nhỏ, không đâu không biểu hiện lấy ở đây cực kỳ nguy hiểm.

Coi như là Khương Tư Nam cùng bọn người Đào Nhã cực kỳ cẩn thận, một đường thu liễm khí tức tiến lên, nhưng vẫn thiếu chút nữa bị cuốn vào một vết nứt hư không, cuối cùng dựa vào Hỗn Nguyên Thanh Thiên Kỳ của Khương Tư Nam, mới thoát ra tìm đường sống, cũng đưa đến Hỗn Nguyên Thanh Thiên Kỳ bị hao tổn quá nặng.

Mấy canh giờ sau, mọi người đi tới trước một sơn cốc.

Đây là một sơn cốc thoạt nhìn rất bình thường, chung quanh hai ngọn núi rất tương tự, chỉ cao trên trăm trượng, trụi lủi không có thảo mộc gì.

Nhưng mà Khương Tư Nam vừa đứng ở trước sơn cốc, cũng cảm giác được một cỗ chấn động kỳ dị, ba viên phù văn trong thần hồn của hắn vậy mà bắt đầu tản mát ra hào quang óng ánh, phảng phất như bị đồ vật trong sơn cốc hấp dẫn.

Mặc dù Khương Tư Nam có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn lập tức xác định, trong sơn cốc này khẳng định có tồn tại cùng loại phù văn.

- Khương sư đệ, trong sơn cốc này chính là bí địa ta nói, nhưng mà bên trong chúng ta không cách nào xâm nhập, ta chỉ ẩn ẩn phát giác được trong sơn cốc này không chỉ có một cổ trận pháp, hình như là đại trận trọng điệp, bởi vậy chúng ta ở ngoại vi lấy được Thất Sắc Thiên Tinh Liên, liền không thể không rút lui!

Đào Nhã lên tiếng giải thích, trong ánh mắt của nàng cũng có một tia chờ mong.

Tòa sơn cốc này chỉ ở bên ngoài thì có Thất Sắc Thiên Tinh Liên, vậy trong sơn cốc sẽ có dạng bảo vật gì? Hôm nay thấy được tu vi cùng tạo nghệ trận pháp của Khương Tư Nam, trong nội tâm nàng cũng sinh ra một ít tin tưởng.

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, bắt đầu dò xét sơn cốc, cất bước về phía trước.

- Khương sư huynh, ngươi phải cẩn thận nha, sơn cốc này rất quỷ dị!

Thủy Linh Nhi nhịn không được lên tiếng nhắc nhở, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc lo lắng.

Khương Tư Nam quay đầu lại mỉm cười, khoát tay áo nói với Thủy Linh Nhi:

- Yên tâm! Chính các ngươi cẩn thận, ta trước đi điều tra một phen!

Oanh!

Khương Tư Nam đi đến miệng sơn cốc, thời điểm hắn phóng ra một cước, lập tức một mảnh hào quang kỳ dị lập loè, cả người hắn biến mất không thấy.

- Trong tòa sơn cốc này ẩn chứa cổ trận trọng điệp, hơn nữa là sát trận sát khí trùng thiên, Vẫn Tinh Đại Trận trong tầng thứ nhất đối với Khương sư đệ mà nói có lẽ không có vấn đề gì, hi vọng hắn không muốn mạo muội xâm nhập!

Đào Nhã có chút lo lắng thì thào lẩm bẩm.

Khương Tư Nam mới vừa tiến vào trong sơn cốc, Thiên Địa lập tức biến ảo, phảng phất như đặt mình trong một mảnh trời sao, trên đỉnh đầu là vô số tinh thần sáng chói, tản mát ra hào quang hoa mỹ, nhưng mà trong loại hào quang này, Khương Tư Nam lại cảm nhận được một loại sát cơ bất thường.

Ầm ầm!

Đột nhiên, một viên tinh thần sáng chói run lên, từ trên hư không rơi đập xuống, mang theo một loại khí tức nghiền ép hết thảy, trấn áp về phía đỉnh đầu của Khương Tư Nam.

Hơn nữa ở thời điểm hắn còn không có làm ra phản ứng, khắp Tinh Không cũng bắt đầu rung động, sau đó vô số tinh thần rơi đập, vạn đạo tinh quang diệu thế, phảng phất như muốn hủy diệt một phương thế giới, diệt sạch sinh linh, để cho Khương Tư Nam căn bản tránh không chỗ tránh.

- Cái này là Vẫn Tinh Đại Trận sao?

Khương Tư Nam nói nhẹ một tiếng, trong ánh mắt hào quang sáng chói, hắn không né tránh, một quyền oanh lên, kim quang vô tận bộc phát, như một hải dương kim sắc gào thét, sóng lớn ngập trời, quyền mang cương mãnh vô tận va chạm vào những tinh thần kia, liền đồng thời tiêu tan.

Khương Tư Nam cảm thụ được Vẫn Lạc Tinh Thần truyền đến cự lực ngập trời, khẽ thở dài:

- Loại trận pháp này, uy năng đã đạt đến Linh trận Cửu phẩm cực hạn, cường giả dưới Thông Thiên Cảnh, cơ hồ đều có nguy hiểm tử vong, trách không được Đào sư tỷ các nàng ngay cả trận pháp này cũng gây khó dễ!

Thần hồn của hắn tràn ngập, bắt đầu cảm nhận khí tức phù văn, đó là một loại huyền ảo thần bí, mênh mông, không cách nào nói, phảng phất như ẩn chứa quy tắc Thiên Địa vô tận, trực chỉ Đại Đạo Bản Nguyên, thế cho nên để cho Vẫn Tinh Đại Trận này thoạt nhìn rõ ràng như thế, như là thật sự.

Phải biết rằng, dựa theo Linh trận của Tu Chân giới hiện tại phân chia, muốn hình thành trận pháp không gian, diễn biến một phương thế giới, chỉ có Linh trận Vương phẩm mới có uy năng như thế.

Nhưng mà Vẫn Tinh Đại Trận này rõ ràng chỉ có uy lực của Linh trận Cửu phẩm, nhưng hết lần này tới lần khác ở dưới tác dụng của phù văn thần bí, tạo thành một mảnh Tinh Thần Huyễn Cảnh.

Loại Huyễn cảnh này thật như thế, thế cho nên coi như là Khương Tư Nam cũng bắt đầu có chút phân không rõ ràng lắm.

Từ phương diện này đến xem, phù văn trận đạo ở thời kỳ Thượng Cổ, quả thật là trực chỉ Đại Đạo Bản Nguyên, tuy không giống như Linh trận chi đạo hôm nay, có thể tiến hành theo chất lượng, chậm rãi tìm hiểu, tu luyện tham diễn cần ngưng luyện ra phù văn, cực kỳ gian nan, nhưng mà một khi lĩnh ngộ, lại cực kỳ huyền diệu.

Khương Tư Nam ở dưới trời sao, tuy vô số tinh thần vẫn lạc, thanh thế to lớn, nhưng mà hắn lại có vẻ rất thoải mái, chỉ cần oanh ra quyền mang, liền oanh những tinh thần kia thành một mảnh hào quang.

Mà đại bộ phận tinh lực của hắn, lại tập trung vào trên thần hồn, chậm rãi cảm thụ Vẫn Tinh Đại Trận!

Ông!

Trong thần hồn của hắn, ba đạo phù văn bắt đầu run rẩy, phát ra hào quang sương mù, phảng phất như có một loại chấn động kỳ dị phát ra, thời điểm Khương Tư Nam toàn lực bộc phát một quyền, Vẫn Lạc Tinh Thần nổ nát, phiến Tinh Không này lập tức rực rỡ tươi đẹp đến cực hạn.

Sau đó ở trên trời sao, một viên phù văn ngân sắc lóe ra khí tức thần bí, chậm rãi hiển hiện ở trước mắt Khương Tư Nam!

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.