Có Lẽ Sau Này

Chương 27: Hai đầu tội lỗi (13)




Nhóm: Liliana

Nguồn:

- -------------

Oanh!

Thanh niên kia cũng xuất thủ, trong tay hắn lóe lên hào quang, xuất hiện một thanh thần tiên ngân sắc, cây roi bốn lăng chín tiết, thoạt nhìn phong cách cổ xưa mà thần bí, phía trên phù văn quanh quẩn, nhắm Khương Tư Nam vung đến, phảng phất như có vô số tinh thần nện xuống, thanh thế to lớn vô cùng.

- Sư huynh Đại La Thiên Tông cẩn thận, đây là Linh khí Tuyệt phẩm Tinh Thần Tiên của Nhật Nguyệt thần giáo, hết sức lợi hại!

Thiếu nữ ngây thơ kia kinh hô một tiếng, vội vàng nhắc nhở.

Cái này đánh úp lại, coi như là Khương Tư Nam cũng cảm thấy áp lực nhàn nhạt, tu vi Anh Thiên Cảnh viên mãn, tăng thêm Linh khí Tuyệt phẩm, thanh niên Nhật Nguyệt thần giáo kia đã có lực lượng để cho Khương Tư Nam hơi chút nhìn thẳng vào.

Nhưng cũng chỉ là hơi chút mà thôi.

Dù sao chiến lực của Khương Tư Nam hôm nay thật sự là quá kinh khủng, coi như là đại năng Thông Thiên Cảnh, chỉ sợ hắn cũng có thể chống lại một hai, thanh niên này tuy bất phàm, nhưng còn chưa đủ xem.

Loong coong!

Trong tay Khương Tư Nam, Phong Lôi Kiếm rừng rực chói mắt, tử khí tung hoành ngàn vạn trượng, có tiếng long ngâm, Khương Tư Nam tu luyện Thần Tiêu Chân Lôi Đạo, sáp nhập vào trong kiếm pháp thần thông, Phong Lôi Kiếm vừa ra, liền có vô số Tử Tiêu Thần Lôi khủng bố nổ tung.

Tinh Thần Tiên có thể triệu hoán tinh thần hư ảnh, nhưng mà tất cả đều ở trong Lôi Đình rừng rực biến thành tro bụi, hơn nữa Tinh Thần Tiên cùng Lôi Đình vô tận chạm vào nhau, thanh niên Nhật Nguyệt thần giáo kia như bị sét đánh, bị một cỗ cự lực quét ngang, trong miệng ho ra máu.

- Làm sao có thể?

Trên mặt thanh niên Nhật Nguyệt thần giáo kia lộ ra thần sắc khiếp sợ, Lôi Đình kia quá cường đại, để cho hắn cũng cảm thấy một cỗ tử vong uy hiếp, rõ ràng là một đạo thần thông đỉnh cấp!

Nhưng mà thần thông đỉnh cấp rất khó khăn tìm hiểu, coi như là đại năng Thông Thiên Cảnh cũng cần hao phí rất nhiều tuế nguyệt, trong Anh Thiên Cảnh cũng chỉ có những tuyệt thế thiên tài kia, mới có thể khống chế thần thông đỉnh cấp, hắn lập tức hiểu, Khương Tư Nam liền thuộc về tuyệt thế thiên tài của Đại La Thiên Tông, xa xa không phải mình có thể địch nổi.

Có lẽ chỉ có Tinh Thần Tử đại nhân mới có thể trấn áp!

Thời điểm hắn nghĩ ngợi lung tung, Phong Lôi Kiếm trong tay Khương Tư Nam rừng rực chói mắt, một đạo kiếm quang nghìn vạn dặm, mang theo đại thế không thể địch nổi, lập tức chặt đứt năm Hắc y nhân ngăn cản ở trước mặt hắn, huyết nhục bay tứ tung, trực tiếp ở trong Lôi Đình biến thành tro bụi.

Khương Tư Nam cầm kiếm mà đứng, toàn thân quanh quẩn bảo quang sáng chói, Lôi Hải tung hoành gào thét, Tử Tiêu Thần Lôi phảng phất như muốn Diệt Thế, bao phủ phương viên vạn trượng, để cho tất cả mọi người cảm thấy hít thở không thông.

- Mạnh thật... Vị sư huynh này nhất định là tuyệt thế thiên tài của Đại La Thiên Tông, trách không được Anh Thiên Cảnh sơ kỳ liền dám độc xông Thần Ma cổ chiến trường!

Trong ánh mắt thiếu nữ ngây thơ tràn đầy tinh tinh, vẻ mặt sùng bái cùng khiếp sợ.

Đào sư tỷ cùng mấy đệ tử Đan Khí Tông cũng chấn động, loại chiến lực nghiền ép hết thảy này, trách không được không để đám người Nhật Nguyệt thần giáo kia vào mắt, xem ra bọn người mình thật đúng là lo lắng vô ích.

- Hắn quá mạnh mẽ... nếu như tiếp tục lưu lại, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không được, nhất định phải ly khai...

Trong nội tâm thanh niên Nhật Nguyệt thần giáo thầm nghĩ, nhưng mà chiến ý trên người lại càng ngày càng lớn mạnh, hắn cổ đãng pháp lực toàn thân, toàn bộ đưa vào Tinh Thần Tiên, bộc phát ra lực lượng vô tận, trước hết đập về phía Khương Tư Nam, Tinh Thần Tiên hư ảnh đạo đạo, như một mảnh Tinh Hà trút xuống.

- Tất cả mọi người, giết cho ta!

Hắn đồng thời bạo quát.

- Oanh!

Còn lại năm sáu Hắc y nhân cũng giết đỏ cả mắt, thiêu đốt toàn bộ pháp lực, xông về phía Khương Tư Nam.

Loong coong!

Phong Lôi Kiếm quét ngang, rừng rực chói mắt, Tinh Thần Tiên biến thành Tinh Hà lập tức bị cắt mở, sau đó thần lực vô tận huy sái, phát ra một hồi tiếng kim thiết giao kích, hỏa tinh bắn ra bốn phía, niên sắc mặt thanh Nhật Nguyệt thần giáo trắng bệch, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bị quẳng ra ngoài.

Phanh! Phanh! Phanh!

Sắc mặt của Khương Tư Nam lạnh nhạt, liên tục oanh ra mấy quyền, kim quang cuồn cuộn, quyền cương vô cùng dũng mãnh, còn lại mấy Hắc y nhân tất cả đều bạo vỡ ra, huyết vũ bay tán loạn.

Nhưng mà lúc này, thanh niên Nhật Nguyệt thần giáo lại thừa dịp bị Khương Tư Nam đánh lui, lấy ra một viên tinh thần ngân sắc vỗ vào trên người, toàn thân đều bốc cháy lên hỏa diễm, lập tức muốn bay về phía xa.

- Phá Không Phù? Muốn đi sao? Đứng lại cho ta!

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, Phong Lôi Kiếm ngang trời mà đến, lập tức trảm ở trong ngọn lửa, kiếm khí vô cùng sắc bén, phảng phất như ngay cả hư không cũng có thể cát liệt.

- A... Tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi rồi, Tinh Thần Tử điện hạ sẽ báo thù cho ta!

Thanh niên Nhật Nguyệt thần giáo phát ra tiếng kêu thảm thiết, một cánh tay bị chém nát bấy, sau một khắc cả người bị hào quang bao vây, lập tức liền biến mất ở trong hư không.

- Dĩ nhiên là Tuyệt phẩm Phá Không Phù? Đệ tử Nhật Nguyệt thần giáo thật đúng là giàu đến chảy mỡ a!

Khương Tư Nam nói nhẹ một tiếng, cũng không có đuổi theo, chậm rãi từ trên hư không rơi xuống.

- Đa tạ vị sư đệ này ân cứu mạng, nếu không có ngươi, chỉ sợ ta cùng các sư đệ sư muội toàn bộ phải chết ở trong tay người Nhật Nguyệt thần giáo rồi!

Đào sư tỷ cùng một đám đệ tử Đan Khí Tông đi tới, trong ánh mắt mang theo cảm kích.

- Đào sư tỷ không cần khách khí, chúng ta đều là ngũ đại Tiên Tông, tự nhiên không thể thấy chết mà không cứu, huống hồ ta xem người Nhật Nguyệt thần giáo này cũng không vừa mắt!

Mọi người nói chuyện với nhau, Khương Tư Nam cũng biết nữ tử xinh đẹp này gọi Đào Nhã, tính cách hào phóng, rất có phong thái hiệp nữ.

Thiếu nữ ngây thơ gọi Thủy Linh Nhi, thoạt nhìn có chút đáng yêu, trong ánh mắt nhìn Khương Tư Nam tràn đầy vẻ sùng bái.

Từ trong miệng bọn hắn Khương Tư Nam biết được, nguyên lai lúc này đây Thần Ma cổ chiến trường mở ra đưa tới oanh động lớn như vậy, thập đại tông môn đỉnh cấp cơ hồ đều có môn nhân đệ tử đến, mặt khác thế lực lớn của Yêu tộc cũng tới rất nhiều người, tất cả đều muốn ở chỗ này tìm kiếm được Thượng Cổ truyền thừa cùng bảo tàng.

Thời điểm Đào Nhã cùng bọn người Thủy Linh Nhi tiến vào Thần Ma cổ chiến trường, bởi vì một sự tình cùng người Đan Khí Tông phân tán, ngộ nhập một bí địa, nhưng mà chỗ bí địa kia hết sức lợi hại, có cổ trận thủ hộ, bọn hắn chỉ khó khăn lắm ở ngoại vi tìm được Thất Sắc Thiên Tinh Liên, liền không cách nào tiếp tục xâm nhập, không thể không lui ra.

Nhưng mà khi bọn hắn ly khai, Thất Sắc Thiên Tinh Liên ẩn chứa Tinh Thần Chi Lực khổng lồ, bị đệ tử Nhật Nguyệt thần giáo phát hiện, một đường đuổi giết đến tận đây, còn chết mất hai sư đệ, chỉ còn lại năm người bọn hắn.

- Khoản sổ sách này, chúng ta sớm muộn gì cũng tìm người Nhật Nguyệt thần giáo tính toán!

Đào Nhã vừa nghĩ tới hai sư đệ chết đi, vẫn rất kích động, lạnh lùng nói.

- Đúng rồi, còn không biết tôn tính đại danh của sư đệ? Đại La Thiên Tông cùng Đan Khí Tông ta cũng coi như quen biết, tại sao ta không có nghe nói qua Đại La Thiên Tông có tuyệt thế thiên tài như sư đệ?

Đào Nhã bỗng nhiên mỉm cười, lộ ra một tia vũ mị, thoạt nhìn xinh đẹp không gì sánh được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.