Cô Gái Trên Cây Sa Kê

Chương 37




Võ giả tu luyện là có hệ thống tu luyện riêng biệt, tương ứng với nó cũng là hệ thống lực lượng riêng. Ví dụ như nói dưới Thần cảnh tu giả sử dụng lực lượng là linh lực, thích hợp sử dụng Linh thạch đến để tu luyện. Đến Thần cảnh lực lượng chuyển hoá thành Thần lực, bất luận là phẩm chất hay cường độ thì Thần lực đều hơn xa Linh lực, đây cũng chính là lý do Thần cảnh đánh cùng Thần cảnh phía dưới chính là nghiền ép, đương nhiên đây là nói đến thông thường thôi, số lượng thiên tài vượt qua hàng rào này cũng có không ít! Thần cảnh tu luyện thích hợp nhất là dùng Thần thạch, tương tự đến Thánh tổ cảnh là cần Thánh thạch đến tẩm bổ Thánh lực tự thân, về phần tầng thứ cao hơn một là có thể dùng Thánh thạch đến tu luyện, tốc độ cũng không sai, hai là tự mình tu luyện, từ Hư vô cảnh trở đi đã gần như không có cách nào phụ trợ nữa rồi, hầu hết là nhờ tự thân!

Chỉ là theo Thái cổ thời đại kết thúc, các mỏ khoáng thạch tiêu thất,bị phá hủy hoặc không thể tiếp tục tái tạo... các mỏ mới với điều kiện kém đi đã gần như không có khả năng tạo thành khiến cho các mỏ Thần thạch gần như tuyệt tích, Thánh thạch khan hiếm đáng sợ, cho dù là Đại Thánh cấp cường giả cũng chưa chắc có Thánh thạch để tu luyện... Điều này một phần làm giảm đi tốc độ tu luyện của tu giả, một phần khác cũng cho thấy sự biến đổi của tinh không.

Mặt khác lại nói về sự tương ứng của các loại lực lượng, về một khía cạnh nào mà nói thì Ý cảnh là cùng Thần lực tương đương, Thế lực lượng là cùng Thánh lực tương xứng, Vực lực lượng ứng với Hư vô lực, đặc biệt Chung cực lực lượng là tương ứng với Hỗn độn chi lực, tu giả đồng thời nắm giữ cả hai mới có thể thành tựu Hỗn độn cảnh, kẻ có thể ở tại tu vi nhất định có cả hai loại lực lượng thì mới có thể xưng cùng cấp vương giả, Tinh không thiên tài số ít mới có khả năng này!

Tương tự cũng như vận dụng pháp bảo, trước không nói đến vấn đề phù hợp giữa loại thuộc tính lực lượng mà bản thân tu giả tu luyện với pháp bảo, chỉ khi có một trong hai loại lực lượng tương ứng với cấp độ của pháp bảo thì mới có thể vận dụng pháp bảo một cách tốt nhất, một cái Thánh cấp pháp bảo thì đương nhiên là thích hợp cho Thánh giai cường giả sử dụng, đương nhiên nếu hắn có thể sử dụng Thế chi lực tương ứng thì càng thêm kinh khủng rồi!

Quay lại nói trận chiến ở Tử hải, Vũ Thiên Quân bị hơn hai mươi vị Đại Thánh cùng Triệt thiên sát thần trận vây lấy, bọn người này đều là cầm trong tay Bán bộ hỗn độn khí, lấy bọn hắn tu vi cùng lực lượng sở hữu đương nhiên không thể hoàn toàn vận dụng Bán bộ Hỗn độn cấp pháp bảo, nếu không Vũ Thiên Quân cùng với Luân hồi chi bàn cường thịnh trở lại cũng không thể tiếp lấy công kích của hơn hai mươi vị Đại Thánh kia, thế nhưng hai kích đã đủ đưa hắn đến bờ vực sinh tử rồi!

Thần thể bên ngoài Tử hải gặp phải chặn giết thì Bản thể bên trong Tử hải cùng Ma thể ở phía xa xôi tinh không cũng đã biết, chỉ là bọn hắn không thể can thiệp được! Bản thể nếu nói lúc này chiến lực có lẽ cùng Thánh thần không sai biệt lắm, không có khả năng cùng Đại Thánh cấp đại năng cầm trong tay Bán bộ hỗn độn khí tranh phong, về phần Ma thể cũng cùng Bản thể như thế, cũng không thể xen vào, mặt khác hắn ở quá xa, cũng không thể giúp được gì! Cho dù là bọn hắn vận dụng đến Thế lực lượng cũng mới đạt đến Thánh cảnh bước thứ năm chiến lực là giới hạn, như cũ vẫn không thể xen vào, đương nhiên bọn hắn có thể giúp bằng cách khác, đó là sinh mệnh lực!

Vũ Thiên Quân tam thể đều là từ ban đầu Thái sơ thân thể phân ra, cho dù đã hình thành hai cái phân thân thế nhưng vẫn có liên hệ nhất định, sinh mệnh lực chính là một trong các liên hệ đó! Thần thể nếu xét về sinh mệnh lực thậm chí còn kém hơn Bản thể, đem so với Ma thể lại càng thêm thua kém, dù sao Ma thể chính là đã lĩnh ngộ đến Sinh mệnh chi thế rồi!

Vũ Thiên Quân trúng một chiêu lần thứ hai của hơn hai mươi vị Đại Thánh hợp kích thân thể đã như đèn cạn dầu thế nhưng Bản thể cùng Ma thể truyền cho hắn sinh mệnh lực, đặc biệt là Ma thể, sinh mệnh lực như là vô cùng vô tận truyền đến, chưa qua hai hơi thở hắn thân thể lập tức chuyển biến tốt, rơi vào trong mắt của đám người Đại Thánh cùng đang ôm đầu đau đớn Thánh Hoàng kia chính là kinh động nhân tâm vô cùng ah.

“Khục!”. Vũ Thiên Quân há miệng ho ra một ngụm máu tụ, mi mắt vẫn là khép hờ để cho Sinh mệnh lực tự hành chữa thương, hắn tâm thần là tập trung vào điều khiển Di thiên chi mâu đang treo trên thương khung kia. “Các ngươi sẽ vì hôm nay mà hối hận!”.

Vũ Thiên Quân giọng nói từ nơi Cự nhãn đang treo trên bầu trời vang lên, hắn tuy rằng thân thể bị thương nặng vô cùng nhưng thần hồn gần như không mấy thương tổn, vận dụng Di thiên chi mâu vẫn còn không mấy trở ngại. Hắn giọng nói vang lên thì cự nhãn nhắm lại mở ra một cái, theo đó cự đại cột sáng màu tím lại bắn ra, mục tiêu lần này là đám người Đại Thánh ban nãy công kích hắn, tốc độ nhanh đến khó hình dung.

“Mau tránh!”. Thánh Hoàng đang ôm đầu đau đớn, con ngươi đỏ sậm hét lớn. “Hắn kế thừa Thần tộc tối thượng thiên phú...”. Hắn tuy rằng nói vội nhưng đã chậm, tia sáng đã đến gần đám người Đại Thánh. Kỳ thực không cần hắn nhắc nhở thì bọn người cũng đã ngưng thần đề phòng vô cùng, Thánh Hoàng ban nãy cầm trong tay Vạn tượng chi kiếm cũng ăn phải cái thiệt thòi lớn, có thể nói nên cột sáng màu tím đó cường đại.

“Xùy...”. Cột sáng màu tím vẫn như trước đó cùng Thánh Hoàng giao thủ, xuyên qua công kích của đám người Đại Thánh đánh lên bốn vị Đại Thánh, bọn hắn thân hình lập tức run lên bần bật, thất khiếu trào ra máu tươi, một kích này bốn vị Đại Thánh có cả của Thánh tộc có cả của Dị tộc trọng thương.

“Hắn là công kích thần hồn, mọi người ai có công kích linh hồn kỹ nằng thì mới có cơ may ngăn cản!”. Thánh Hoàng thấy như vậy thì thầm mắng bọn người kia ngu xuẩn nhưng vẫn hét lớn, bãn nãy không kịp phản ứng khiến hắn ăn một cái thiệt thòi lớn nhưng qua một chút tĩnh tâm lại hắn đã biết cự nhãn lại lịch, biết một sự thật khiến hắn càng thêm kinh hãi.

“Ah...”. Bốn bị Đại Thánh trúng chiêu thì không được như Thánh Hoàng như thế cứng rắn nhịn xuống đau đớn, dù sao giữa bọn hắn chênh lệch cũng không nhỏ! Tiếng hét thảm vang lên, nói thì lâu thế nhưng sự việc xảy ra còn chưa đến ba hơi thở, đối với tầm cỡ Đại Thánh bọn hắn như vậy là đã quá nhiều rồi, còn may Vũ Thiên Quân là không thể tiến hành công kích nếu không bọn hắn thương vong chỉ sợ càng lớn.

Tận dụng một chút thời gian mà Di thiên chi mâu đánh cho đám người Đại Thánh cùng Thánh Hoàng không kịp trở tay, Vũ Thiên Quân không tiếp tục nữa vận dụng Di thiên chi mâu mà quay lại không chế thân thể, năm hơi thở qua đi Thân thể đã gần như khôi phục hoàn toàn, hắn lại đã có thể vận dụng thân thể đến chiến đấu rồi. Việc vận dụng Di thiên chi mâu tuy rằng cho ra công kích cường đại thế nhưng lại có hai nơi thiếu hụt đó là Thần hồn lực lượng tiêu hao kinh khủng, hai kích vừa rồi cũng đã sử dụng hơn sáu thành lực lượng linh hồn của hắn rồi, nếu lại sử dụng một kích nữa hắn linh hồn lực lượng hao hết sẽ vô cùng nguy hiểm, mặt khác, khi sử dụng Di thiên chi mâu thì thân thể hầu như không có phòng bị nào, chỉ có thể bị động chịu đòn mà thôi, việc này không tốt sẽ có hậu quả vô cùng nghiêm trọng! Nếu không nhất thiết thì nên hạn chế sử dụng Di thiên chi mâu, đồng thời nếu là sử dụng Di thiên chi mâu hắn thân thể phải được bảo vệ kỹ lưỡng!

Thánh Hoàng không biết Vũ Thiên Quân có hay không tiếp tục công kích nên ngưng thần đề phòng nhìn Di thiên chi mâu đang treo trên trời, thế nhưng hắn con ngươi co rụt lại, Di thiên chi mâu biến mất, Vũ Thiên Quân thân thể vốn đang lơ lửng giữa không trung tràn ra Sinh mệnh lực lượng đột nhiên tràn ra càng thêm cường, sau đó thân thể một chuyển đã lùi xa hơn một dặm mới dừng lại, tạm thời kéo ra khoảng cách với Thánh Hoàng.

“Thế nhân đều nói ngươi là Cái thế Ma quân, sau hôm nay chỉ sợ nên cho ngươi thêm một chữ Thần rồi!”. Thánh Hoàng con ngươi lãnh túc nhìn Vũ Thiên Quân nói. “Kế thừa Thái cổ Thần tộc tối thượng thiên phú, lại có Ma tộc hoàng giả mới có kỹ năng, ngươi rốt cục là quái vật gì?”. Hắn giọng nói không che được khiếp sợ nói. Hắn Thánh tộc cường đại là không giả thế nhưng đối với Thái cổ chủng tộc siêu cấp như Thần Ma hai tộc vẫn vô cùng kiêng kị, nhất là Hoàng giả hai tộc này chính là sánh vai Thái sơ sinh linh, bát kỳ kẻ nào biết cũng đều vô cùng sợ hãi!

“...”. Một lời vừa nói cho dù là bên ngoài đám người Đại Thánh cũng động dung không thôi, đến cấp độ của bọn hắn đương nhiên cũng là biết được Thái cổ Thần Ma hai tộc tồn tại cùng với sự cường đại của nó. Vũ Thiên Quân lại đồng thời kế thừa cả hai mạch này, điều này không phải nói bọn hắn chọc vào cả hai tộc sao?

“Ha ha! Các ngươi đây là sợ sao?”. Vũ Thiên Quân nghe như vậy thì cười lạnh nói. “Không cần nói ta thân thế, các ngươi cùng ta vốn chính là tử địch rồi!”. Hắn dưới chân Luân hồi chi bàn lại cấp tốc xoay tròn, Luân hồi lực lượng tràn ra càng thêm kinh khủng.

“Hừ! Nghĩ bản Hoàng sợ ngươi? Ta cũng không tin lấy ngươi hôm nay tu vi có thể lại vận dụng Di thiên chi mâu của Thái cổ Thần tộc!”. Thánh Hoàng nghe vậy thì hừ lạnh không chút kinh sợ nữa nói. “Thánh khí, trước chém giết hắn lại nói!”.

“...”. Vạn tượng chi kiếm không lại đáp lại thế nhưng nó vạn trượng hào quang như càng thêm sáng, kiếm khí rung động cả một phiến này tinh không, hư không lại bị vô tình xé rách, ở xa xa hư không cũng đang nứt vỡ.

“Đúng vậy! Mọi người hợp lực giết hắn.”. Bên ngoài Triệt thiên sát thần trận đương nhiên cũng thấy được tình thế bất lợi, trước tiên hay vẫn là chém giết Vũ Thiên Quân đã ah.

“Các ngươi có khả năng lại nói!”. Vũ Thiên Quân nghe vậy thì ngưng trọng nói. Hắn tay bắt ấn chuẩn bị thi triển ra thần thông cường đại khác, hắn có thể vận dụng Thần thông đến hóa giải chiêu thức của đám người Đại Thánh cầm trong tay Bán bộ hỗn độn khí nhưng hắn vẫn không có tự tin tiếp được Thánh Hiangf cầm trong tay Vạn tượng chi kiếm kia.

“ Thời không đảo lưu!”. Lấy hắn làm điểm bắt đầu, quanh thân hắn một loại lực lượng cổ quái màu xám trắng bắn ra rất nhanh biến thành một dòng sông nhỏ không ngừng lớn lên vây quanh Vũ Thiên Quân, những nơi nó quét qua hư không quỷ dị vặn vẹo nhưng không hề có dấu hiệu phá toái, đây chính là một dạng thần thông vô cùng bá đạo của Thái cổ Thần tộc!

“Ngươi bất quá mới lĩnh ngộ đến Thế chi cảnh mà thôi...”. Thánh Hoàng con ngươi co rút nhìn Thời không đảo lưu hình thành nên một dòng sông kỳ lạ nói. “Bất quá vẫn không thể cản được Vạn tượng chi kiếm! Vạn tượng đệ nhị kiếm!”. Hắn hét lớn, lại truyền càng thêm nhiều lực lượng vào Vạn tượng chi kiếm làm cho nó hào quang càng thêm chói mắt. Nếu là thông thường Hỗn độn cấp bảo khí thì cũng không nhất thiết cần phải có lực lượng truyền vào, bọn hắn tự thân đã tự cấp lực lượng cho mình, có tu giả truyền lực lượng vào giúp tăng lên uy lực một phần thôi, chỉ là lấy Vạn tượng chi kiếm lúc này trạng thái không thể làm được như thế, nó cần có thời gian đến khôi phục lực lượng rất dài, cách tốt nhất đó là truyền vào trong đó lực lượng!

“Tận dụng cơ hội cho hắn một kích tất sát!”. Bên ngoài đám người Đại Thánh đương nhiên cũng lập tức xuất thủ cùng lúc với Thánh Hoàng đánh lên Vũ Thiên Quân, hắn Luân hồi chi bàn tuy rằng cường đại thế nhưng ban nãy thôi bọn người hai lần hợp kích đã đánh khiến nó gần như nát rồi, Luân hồi chi bàn cũng không phải là phòng ngự tuyệt đối.

“Hừ! Luân hồi tiểu chu thiên!”. Vũ Thiên Quân sau khi gọi ra Thời không loạn lưu thần thông thì lại tiếp tục xuất ra thần thông tiếp theo, đây đương nhiên là có kế hoạch của hắn, vận dụng thủ đoạn cường đại nhất cùng Thánh Hoàng và đám ngươi Đại Thánh dị tộc đối kháng, hắn muốn dùng cách này tạm thời phá đi Triệt thiên sát thần trận một lỗ hổng, khí đó chỉ cần hắn đi ra Triệt thiên sát thần trận, thắng thua sống chết còn chưa biết!

Đây tạm thời là cách Vũ Thiên Quân nghĩ ra nhanh nhất cũng có thể là có hiệu quả nhất, nếu vẫn ở bên trong Triệt thiên sát thần trận không những hắn sẽ bị động rất nhiều mà mọi di chuyển, cho dù vận dụng Thời không thần thông vẫn không thể tránh được Thánh tộc theo dõi, quả nhiên hắn cách nghĩ đã chính xác, Thánh Hoàng cùng đám người Đại Thánh kia phối hợp vô cùng hợp ý hắn.

“Ầm!”. “Uỳnh!”. Vũ Thiên Quân hai đạo thần thông cứng rắn chắn lấy Thánh Hoàng nhất kích Vạn tượng đệ nhị kiếm cùng hai mươi đạo công kích, một lần giao thủ này kinh thiên động địa, Tử hải bở biền gần đó như run lên, Tử khí bốc lên ngùn ngụt, cho dù là ở xa xa có không ít tu giả đang quan sát bên này lại càng thêm kinh hãi chạy trốn, mấy triệu dặm gần Tử hải bờ biển đã không có người dám ở lại, bọn hắn chỉ có thể ở rất xa kinh hãi nhìn nơi đại chiên hư không nhộn nhạo phá hủy cùng kết hợp!

“Ha ha! Triệt thiên sát thần trận đã hủy, ta xem các ngươi... Hả?”. Vũ Thiên Quân bị đánh thẳng xuống mặt đất thế nhưng lại không để ý thương thế lại bay lên lao ra Triệt thiên sát thần trận lỗ thủng cười lớn, chỉ là đang cười lại đột nhiên im bặt, con ngươi co rụt, thân thể lực lượng tiêu thất lại rơi xuống đất thất thanh kêu lên. “Đây là cái gì....”. Hắn nhìn khoảng tối vô tận trước mắt kinh hãi, đây là từ lúc chào đời đến nay hắn không thể tự mình không chế sự việc, hắn Thần lực biến mất hoàn toàn đã không thể phi hành, chình như Thánh Hoàng cùng đám người Đại Thánh cũng là như thế.

Vũ Thiên Quân kế hoạch thành công nhưng hắn lại quá “mạnh tay “ rồi!

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.