Cô Gái Tháng Sáu

Chương 4: Quậy tiếp đi vợ yêu




Lôi thị

Lôi Vũ Minh mới vừa nhận được thiệp mời của Cung Hình Dực, vừa mở ra nhìn, anh chỉ cảm thấy trong tim hung hăng đau đớn, tấm hình kia đâm vào trong tim anh thật sâu, tại sao lại tới nhanh như vậy?

Anh cho là, cách ngày bọn họ đính hôn, nhất định phải qua một khoảng thời gian nữa, anh muốn mượn khoảng thời gian đó, đối xử thật tốt với Tống Tâm Dao, có lẽ cô có thể hiểu được tình cảm của anh. Nhưng mà anh sai lầm rồi, anh nên hành động sớm hơn, có lẽ như vậy anh sẽ không phải nhận thiệp mời của bọn họ rồi.

Chỉ là cũng thật kỳ quái, rõ ràng hôm nay là tiệc đính hôn của bọn họ, tại sao đến hôm nay,thiệp mới đưa đến tay anh, là có người cố ý làm như vậy? Hay là hôm nay Cung Hình Dực mới nhớ tới việc đưa thiệp mời cho anh?

Hay là anh ta cố ý làm như vậy, để cho anh không xuất hiện ở bữa tiệc đính hôn?

Thật ra thì căn bản anh cũng không muốn đi, nhìn cô gái mình yêu mến, ở trong lòng một người đàn ông khác, nhìn cô đeo lên chiếc nhẫn thuộc về cô và người đàn ông đó, trở thành vợ chưa cưới của người khác sao?

Nhưng mà anh không đi, ai có thể đi thay anh đây? Dạ Đình hai ngày nay lại phải đi châu Âu công tác, hiện tại muốn cậu ấy lập tức trở về cũng không thể được!

Để Quách Y Y đi sao? Nhưng mà cô ấy với Tống Tâm Dao lại là chị em tốt, cũng không thể nào không đi. Tìm cô cũng không thích hợp, trong công ty, cũng không có người thích hợp.

Thật sự anh phải đi sao? Thôi, xem ra cũng chỉ có thể như vậy!

Cầm quà tặng thư ký mới vừa chuẩn bị xong cho anh lên, nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm, anh định giải quyết xong công việc trước rồi mới đi.

"A lô, bác trai. . . . . ." Lúc này điện thoại của anh lại vang lên, lấy ra nhìn, là Tống Hàm Quân gọi.

"Vũ Minh à! Hôm nay Dao Dao đính hôn, cháu cũng không thể đến trễ nha!" Nhưng không nghĩ tới, Tống Hàm Quân sẽ đích thân gọi điện thoại cho anh, nếu như là Tống Tâm Dao gọi tới có lẽ anh sẽ lựa chọn không nhận cuộc gọi này! Bây giờ xem xét lại, có lẽ Tống Tâm Dao đã hoàn toàn đắm chìm trong ảo tưởng về bữa tiệc đính hôn của cô rồi!

"Được ạ! Cháu sẽ đến đúng giờ." Hai người lại nói chuyện thêm một lúc nữa mới cúp điện thoại, cũng không biết tiếp đó sẽ xảy ra chuyện gì.

*

Cao Cầm Nhã nhìn thiệp mời trong tay, thật muốn vứt nó đi, nhưng mà, suy nghĩ một chút làm như vậy cũng không được. Cung Hình Dực nếu đã phát thiệp mời cho cô, chỉ là muốn để cho cô thấy, bây giờ anh hạnh phúc như thế nào, nhưng anh sẽ không thể nào được như vậy.

Bởi vì cô sẽ không thể để cho bọn họ kết hôn được, cô cũng đã sắp xếp xong xuôi tất cả, chỉ chờ Tống Tâm Dao cùng Cung Hình Dực rơi vào lưới thôi. Hiện tại, cô chỉ cần ngồi ở chỗ này chờ đợi thời cơ tới.

Đính hôn thì thế nào? Đính hôn xong còn có thể thoái hôn, sau khi kết hôn, cũng có thể ly hôn. Cô cũng không tin, hai người bọn họ có thể đi đến đầu bạc răng long, vĩnh kết đồng tâm. Hiện tại có mấy đôi vợ chồng thật sự có thể vĩnh viễn ở chung một chỗ?

Giống như Lưu Phỉ Phỉ cùng Cao Hùng, đó không phải là ví dụ tốt nhất sao? Giống như mẹ của cô cùng Cao Hùng, lại càng là ví dụ tốt hơn nữa. Hai người bọn họ yêu nhau như vậy, đến cuối cùng kết cục như thế nào?

Mẹ của cô bị Lưu Phỉ Phỉ hại chết, mà Lưu Phỉ Phỉ lại thay thế vị trí của mẹ cô, khiến cô hai mươi mấy năm nay cũng không biết mẹ của mình là bị bà ta hại chết. Nếu như không biết sự thật, có lẽ cô sẽ gọi bà ta là mẹ cả đời.

Nhưng, hiện tại không thể, cô muốn người nào đã từng tổn thương cô cũng phải trả giá thật lớn. Cô tuyệt đối sẽ biến bữa tiệc đính hôn của Cung Hình Dực và Tống Tâm Dao trở thành bữa tiệc đính hôn buồn cười nhất ở O thị, khiến Tống Tâm Dao trở thành người phụ nữ bị tất cả mọi người khinh bỉ.

Đến lúc đó, cô muốn nhìn xem, Cung Hình Dực vẫn nguyện ý cùng người phụ nữ như vậy kết hôn sao? Nguyện ý để người phụ nữ đó tiến vào nhà họ Cung sao?

"Tiểu Nhã, đây là?" Cao Hùng mới từ trong thư phòng đi ra, thấy thiệp mời trong tay Cao Cầm Nhã, có chút ngạc nhiên, là ai đưa thiệp mời tới đây?

"Là thiệp mời đính hôn của Cung Hình Dực và Tống Tâm Dao."

"A! Con có muốn đi không?" Cao Hùng cũng không rõ Cao Cầm Nhã nghĩ gì, nhưng mà ông hi vọng cô có thể không đi.

"Đi, làm sao lại không đi? Con đã sắp xếp một màn kịch hay, đến ngày đó sẽ trình diễn thật tốt." Cao Cầm Nhã cười lạnh, muốn cô để cho hai người bọn họ cứ như vậy yên lặng, không có chuyện gì xảy ra mà đính hôn sao. Nằm mơ đi!

"Tiểu Nhã, chớ làm chuyện gì quá mức, dù sao quyền thế của Cung gia cũng không thể coi thường." Cao Hùng vẫn tương đối sợ gia thế của Cung Hình Dực. Nếu như Cung Hình Dực ra tay, ngay cả công ty của ông cũng không thể nào giữ được. Nhớ tới hơn hai mươi năm trước, công ty suýt chút nữa bị Lưu Phỉ Phỉ hại đến phá sản, ông đã trải qua một lần sợ hãi rồi, lần đó, ông mấy ngày mấy đêm đều không ăn được ngủ được.

Ông cũng không hy vọng lại có chuyện xảy ra như vậy nữa, nếu quả thật xảy ra chuyện gì ông thật không biết, phải làm sao bây giờ.

"Yên tâm, con chỉ muốn dạy dỗ bọn họ một chút, để cho bọn họ biết, Cao Cầm Nhã con không phải là người dễ bị bắt nạt như vậy. Lần trước Hoắc Huyền Lôi giúp bọn họ, lần này con sẽ không để cho bất luận kẻ nào giúp hết." Cao Cầm Nhã cười lạnh, lần này ai cũng không giúp được bọn họ, để xem bọn họ sẽ giải quyết chuyện này như thế nào.

"Con định làm gì?" Cao Hùng rất muốn biết cô rốt cuộc muốn làm cái gì, tránh cho đến lúc đó tim của ông không chịu nổi.

"Cha, cha cứ chờ xem kịch vui đi! Con sẽ không để cho bất kỳ người nào biết chuyện này là do con sắp xếp!" Cao Cầm Nhã cười lạnh, Cung Hình Dực, Tống Tâm Dao hai người hãy chờ xem! Tôi sẽ không để cho hai người thoải mái đâu.

Ban đầu bọn họ tổn thương cô như thế nào, hiện tại cô phải trả lại cho bọn họ, hơn nữa còn phải hoàn trả gấp bội, để cho bọn họ nếm thử cảm thụ của cô lúc đó, để cho bọn họ cũng được thử cảm giác bị người khác tổn thương là như thế nào.

"Ai! Tùy con vậy! Cha đi thay quần áo, cùng con đến tiệc đính hôn của bọn họ." ông muốn khuyên cũng không thể khuyên được! Chỉ cần con gái không làm ra chuyện gì quá đáng, vậy thì tốt rồi!

Hoặc là có thể nói, ông đã sủng ái con gái quá mức. Nhưng mà, ông và Triệu Tâm Dương chỉ có một đứa con gái là nó, mà Triệu Tâm Dương chết sớm như vậy, giao cho ông đứa con gái này, không phải là hi vọng ông có thể chăm sóc tốt cho nó sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.