Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu

Chương 4: Tinh hoa tính mạng




Lời này còn bên tai, đột nhiên Ý Thiên phát động ý niệm công kích, ý thức chấn động có tần suất cao tới sáu ngàn tám trăm vạn lần, tinh thần dị lực vô hình hội tụ lại, hóa thành một đường cong màu bạc quỷ dị, trải rộng mỗi tấc không gian trong khu vực giao chiến.

Những ý niệm công kích này dưới sự khống chế của Ý Thiên chủ yếu nhằm vào Lục Vũ, Cát Long, Trần Hạc Nam, Chu Quang Tể, Hỏa Tam Nương năm đại cao thủ, đối với Ứng Thải Liên, trong tiềm thức của Ý Thiên vẫn tồn tại suy nghĩ hạ thủ lưu tình.

Đột nhiên xuất hiện ý niệm công kích tần suất cao, làm cho năm đại cao thủ trở tay không kịp, nhao nhao triển khai ý niệm phòng ngự, chống cự ý niệm công kích khủng bố này.

Ý Thiên cười lãnh khốc, thân thể di chuyển tức thời, ra khỏi bao vây, ở trên không trung, siêu thần khí Quy Tịch lại xuất hiện lần nữa, nó mang theo khí tức chấn nhiếp chư thiên vạn giới, dưới sự khống chế của Ý Thiên lại phối hợp Tịch Diệt Tâm Kinh, ở giữa không trung viết xuống một chữ "Chết", nó dùng tốc độn cực nhanh bao phủ đỉnh đầu bảy cao thủ.

Một khắc này thiên địa rúng động, núi sông rên rĩ, khí tức tử vong, hủy diệt, mục nát, hắc ám từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, rót vào trong chữ "Chết" này, bộc phát khí tức hủy diệt khiến thiên địa biến sắc.

Xa xa, người xem cuộc chiến không ngừng hoảng sợ, vô số tiếng kinh hô cùng chửi bới vang lên liên tiếp, hiển nhiên rất nhiều người không hy vọng nhìn thấy bảy cao thủ chết trong tay Ý Thiên.

Sắc mặt Nam Cung Thần Nguyệt cùng Tà Thần công tử tái nhợt, Ý Thiên thủ đoạn độc ác như thế, một khi cao thủ ba đại thần điện chết dưới Quy Tịch, như vậy kế tiếp chính là hai người bọn họ.

Nghĩ vậy Nam Cung Thần Nguyệt cùng Tà Thần công tử tâm thần bất định, hai người hận đến ngứa răng, rồi lại vô kế khả thi.

Cao thủ Duệ Phong Lâu thần sắc khẩn trương, những người này thì mong Ý Thiên đánh ra một kích trí mạng, giết bảy đại cao thủ, chấm dứt tất cả.

Nhưng mà các nàng cũng biết cao thủ ba đại thần điện không phải người bình thường có thể so sánh được, nếu muốn giết những người này càng không dễ dàng.

Nhưng mà giờ này khắc này, Ý Thiên chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, chỉ cần không phát sinh vấn đề, cho dù một kích này không giết được bọn họ, cũng khiến bọn họ trọng thương.

Trong tràng Lục Vũ cảm thấy được nguy hiểm, lúc này hét lên thật lớn, lập tức tăng tu vị tới cực hạn, hỏa diễm đỏ thẫm hội tụ lại thành một hỏa thuẫn, dung nhập vào trong tiên linh chi khí ngăn cản trên đầu mọi người.

Ô quang lóe lên, tử thần tiến đến.

Dung hợp lực lượng của Quy Tịch và Tịch Diệt Tâm Kinh, chữ "Chết" này như núi giáng xuống, nện vào hỏa thuẫn, trong nháy mắt đánh hỏa thuẫn tan nát, khiến cao thủ Nguyên Đế như Lục Vũ trọng thương thổ huyết bay ngược ra sau.

Trần Hạc Nam, Chu Quang Tể, Hỏa Tam Nương, Cát Long bốn người vừa sợ vừa giận nhưng không thể làm gì khác, chỉ có thể thúc dục pháp quyết của mình, liên thủ hình thành phòng tuyến thứ hai, chống cự tử thần xâm nhập.

Ứng Thải Liên tức giận muốn chết, Hắc Vũ biểu lộ quái dị, ánh mắt lập loè bất định, dường như do dự không quyết.

Thời điểm chữ "Chết" hạ xuống, đánh lên phòng ngự của bốn cao thủ Thánh Đế, lần nữa sinh ra nổ tung, lại đánh bốn cao thủ này bay ngược ra phía sau.

Đứng ngạo nghễ giữa không trung, Ý Thiên dùng ánh mắt lạnh băng đầy sát khí nhìn qua đám người này, nguyên lực trong người vận chuyển nhanh chóng, một cảm giác thoát biến hiện ra trong mắt.

Thời điểm này chữ "Chết" giáng xuống, nó mang theo thần uy hủy diệt vô thượng tập trung vào cao thủ của ba đại thần điện, bọn họ không chút chỗ trốn.

Trong mắt Hắc Vũ đầy kinh hoàng, quanh người có khí tức thần thánh bao phủ.

Ánh mắt Ứng Thải Liên phẫn nộ, nhưng mà khăn che mặt che biểu lộ của nàng, bây giờ nàng hối hận muốn chết.

Đám người Lục Vũ, Cát Long khàn giọng hô to, lần đầu tiên trong đời bị nhục nhã như thế này, bị một Thánh Hoàng làm chật vật như vậy, không cách nào chống lại.

Truy cứu nguyên nhân là do Quy Tịch khôi phục sáu bảy thành uy lực nhưng đã khủng bố tới mức khó tin nổi, Thánh Hoàng bình thường không cách nào khống céế được, nhưng mà Ý Thiên có thể chất thần cách, tinh thần ý thức có thành tựu cực kỳ kinh người, cho nên có thể nhẹ nhõm sử dụng Quy Tịch, mượn nhờ thần uy của nó tiêu diệt cường địch.

Vào lúc này ánh mắt toàn trường tập trung nhìn qua chữ "Chết", cảm xúc khác nhau hiện ra trên mặt, khẩn trương mà vừa lo lắng chú ý kết cục trận chiến này.

Nhưng mà chữ "Chết" giáng xuống lần thứ ba, chuẩn bị hủy diệt đối thủ, trong hư không có một đạo kim quang hiển hiện, trong một phần ngàn giây hóa thành chữ "Phật", va chạm với chữ "Chết" này.

Một khắc này Ý Thiên phát hiện được và chấn động.

Rốt cuộc thánh nữ Tử Hoa vẫn vào lúc mấu chốt ra tay ngăn cản.

Kim quang lập loè, hắc mang hội tụ.

Chữ "Phật" màu vàng và chữ "Chết" màu đen gặp nhau, lập tức trở nên gay gắt, trong nháy mắt va chạm mấy ngàn lần, hình thành tiếng nổ tung không dứt, hội tụ thành một quang cầu lớn, một lần hành động đánh bay bảy cao thủ của ba thần điện đi.

Sau đó chữ "Phật" và chữ "Chết" đồng thời biến mất, khí lưu khuếch tán ra hình thành phong bạo, thổi tan khí tức khủng bố trong tràng, lộ ra thân ảnh của Ý Thiên cùng Tử Hoa thánh nữ.

Cách xa nhau mười trượng, Ý Thiên cùng Tử Hoa ngưng mắt nhìn nhau, hai người ánh mắt nhìn nhau, hào khí quái dị.

Xa xa nguyên thần Ngôn Vô Dục trôi nổi trên không trung, nói với thánh nữ Tử Hoa:

- Hắn chính là người thần điện truy nã, thánh nữ nhanh chóng bắt hắn lại.

Tử Hoa không rãnh để ý tới hắn, ánh mắt bình tĩnh nhìn qua Ý Thiên, dường như sớm biết mọi chuyện, thanh nhã nói:

- Là thời điểm trả Quy Tịch cho phật môn.

Ý Thiên hỏi:

- Ngươi tới là vi Quy Tịch, hay là vì ta?

Tử Hoa lạnh nhạt nói:

- Ta tới là vì ngươi, cũng là vì Quy Tịch.

Hai câu nói này khiến đám người Lục Vũ, Cát Long cũng thở ra một hơi, nhanh chóng đi tới bên cạnh Tử Hoa thánh nữ.

Lục Vũ nói:

- Thánh nữ tới đúng lúc, chúng ta đồng loạt ra tay bắt người này, không nên để cho hắn trố.

Tử Hoa nhìn qua Lục Vũ, lạnh nhạt nói:

- Phật môn chú ý là nhân quả, ta đến Nam Dương là vì Quy Tịch, đây là mục đích của ta tới đây.

Ứng Thải Liên khẽ nói:

- Hắn là người bị Bát Cực Thần Điện liên hợp truy nã, ngươi có trách nhiệm giúp chúng ta bắt lấy hắn.

Tử Hoa nói:

- Ta và hắn có nhân quả khác, ta có thể đáp ứng thu hồi Quy Tịch, chuyện còn lại giao cho các ngươi, ta không hề nhúng tay.

Lục Vũ tâm tư một hồi, trao đổi ánh mắt với cao thủ khác, trầm giọng nói:

- Tốt, chỉ cần thánh nữ có thể thu hồi Quy Tịch, chuyện khác giao cho chúng ta xử lý.

Tử Hoa thánh nữ nhìn qua Ý Thiên, nói khẽ:

- Giao Quy Tịch ra, ta không ra tay.

Ý Thiên nhìn qua chung quanh một lát, cao thủ thần điện khác nhìn chằm chằm, người Duệ Phong Lâu vô cùng lo lắng.

Lan Hinh hét lớn:

- Thiếu gia, không nên nghe nàng, không nên giao binh khí.

Ý Thiên phức tạp, ánh mắt đảo qua cao thủ Duệ Phong Lâu, trong ánh mắt mang theo thần sắc cáo biệt, hắn biết rõ có một số việc sớm muộn gì cũng phải chấm dứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.