Cô Gái Hung Dữ Thu Phục Lưu Manh Xấu Xa

Chương 42: Hỏa Diệu họa (1)




Tô Mạt thuộc loại phụ nữ lạnh lùng về cảm xúc, loại phụ nữ này nói là lạnh lùng, nhưng thật ra thì quá mức bình tĩnh, nhìn rõ sự vật, hơn thiệt được mất cũng không quá để ý. Bởi vì cô đã suy nghĩ rất thông suốt, chẳng hạn như ly hôn, chẳng hạn như…

Mười ngày nay lúc cô đi Nhật Bản, chồng trước của cô lên các trang báo tin tức, Phó Viện Trưởng tuổi trẻ tài cao của bệnh viện Cửu Long bởi vì nguyên nhân gia đình không hòa thuận bấy lâu nay, rốt cuộc bùng nổ khởi nghĩa, không cần nửa tài sản ly hôn với vợ, nguyện ý đặt tên bệnh viện Cửu Long cùng tất cả Bất Động Sản phân cho vợ trước một nửa, tỏ vẻ hình tượng mình là người chồng tốt.

Báo chí ùn ùn khen anh ta những năm nay cứu biết bao nhiêu người, làm bao nhiêu việc thiện, lại bởi vì hôn nhân lần này thất bại mà hao tổn biết bao nhiêu gia sản, thật kiếm không ít tư tưởng đồng tình.

Nhưng Tô Mạt biết, đây đều là giả đừng nói cô không nhận được bất kỳ giấy chứng nhận chuyển nhượng Bất Động Sản, thì chồng cũ của cô ‘ tử tế’ trên danh nghĩa ngoại trừ nhà trọ lúc họ kết hôn, thì không có một Bất Động Sản nào thuộc về họ Lưu, tất cả bất động sản đều thuộc về ông bà nội của cô. Lúc này nói một nửa thì thấy rất nhiều, trên thực tế là một suy đoán hoàn toàn không có giá trị.

Thế nhưng cũng không quan trọng, Tô Mạt cũng không quan tâm, mấy năm nay mặc kệ Lưu Lăng là xuất chúng cỡ nào, cô làm nữ chủ nhân ở nhà họ Lưu lại chưa bao giờ ra trước truyền thông, vì vậy mặc anh ta hô phong hoán vũ núi rung động đất, cô vẫn như lúc ban đầu.

Cũng chính vì phong thái này, khiến cô bước ra khỏi xiềng xích của cuộc hôn nhân không vui vẻ, cũng vì phong thái này, khiến cô vượt qua khó khăn để tiến lên, dựa vào học vị hạng nhất, năng lực hạng nhất, phẩm hạnh hạng nhất, rốt cuộc tiếp nhận cơ hội phỏng vấn chức vị quản lý hành chánh của tập đoàn Stunning.

Người đàn ông phỏng vấn cô có khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, đôi mắt màu tím giống như châu báu Stunning, sáng chói rực rỡ, anh ta ngồi ở trước mặt cô, dò xét cẩn thận cô một lúc, sau đó bắt đầu đặt câu hỏi.

Một hỏi một đáp, cuối phỏng vấn anh ta hỏi: “Tô tiểu thư lúc nào thì có thể chính thức đi làm”

Tô Mạt biết, cô được trúng tuyển.

Đường cong khóe miệng không có chút thay đổi, Tô Mạt mỉm cười lạnh nhạt: “Lập tức”

Sau ‘ lập tức’, Tô Mạt mới biết, người phỏng vấn xinh đẹp này lại là chủ tịch Stunning, là boss tổng của cô. Mặc dù không rõ vì sao một nhân vật lớn như thế, lại muốn xuất đầu lộ diện phỏng vấn thí sinh như vậy, nhưng dựa vào trực giác, nhất định có chuyện gì đó mà cô không biết.

Nếu không biết, vậy cũng là không cần phải phí tâm tư mà suy đoán, thuận theo tự nhiên so với suy nghĩ có lẽ sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều. Đây là phong cách trước nay của Tô Mạt, cho nên cô tiến hành thủ tục nhận chức xong thì bắt đầu quản lý hồ sơ nhân sự, hiệu quả công việc hoàn toàn trở thành một quản lý hành chánh của Stunning.

“Quản lý, đây là nhân sự thay đổi gần nửa năm.” Trợ lý đưa văn kiện cầm trong tay cho Tô Mạt, cũng thoáng quan sát.

Chức vụ quản lý hành chánh quả thật cũng thiếu, cũng nghe sẽ có người vào nhận, nhưng không nghĩ nhanh như vậy liền gọi người thích hợp đến.

“Cô tên gì?” Tô Mạt ngẩng đầu nhìn trợ lý của mình.

“Hàn Sa Sa” Cô gái xinh đẹp ngũ quan lộ ra hơi trẻ tuổi, mặt mũi xinh xắn, thanh xuân xinh đẹp.

“Tôi tên là Tô Mạt.” Khuôn mặt xinh xắn của cô chỉ có thể xem là thân thiện, nhưng không có một chút độ ấm, duy trì nụ cười ở khóe môi giới thiệu mình.

Tô Mạt Hàn Sa Sa ghi nhớ tên này ở trong lòng, mỉm cười gật đầu: “Xin chào, về sau xin chỉ giáo nhiều.”

Tô Mạt cũng gật đầu một cái, tiếp tục vùi vào trong hồ sơ nhân sự dày cộm nặng nề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.