Cô Gái Hám Tiền Phiền Phức

Chương 42: Truyền thuyết giao xà




Ngày phụ nữ, nam sinh mời nữ sinh ăn cơm để thỏa luận vấn đề mua quà cho ký túc xá nữ, tham khảo ý kiến của các cô, cuối cùng nhất trí chọn đều là chế độ ăn giảm cân dành cho con gái.

Buổi tối còn mượn sảnh để khiêu vũ, không chỉ yêu cầu tất cả sinh viên nữ đều phải tham gia, còn lợi dụng các loại truyền thông chiêu dụ nữ sinh ngoài trường vào tham gia.

Thấy áp-phích bắt mắt trong sân trường, Dương Lộ Lộ cười nói với mọi người: “Thấy không, hormone nổi loạn.” Chỉ là nhìn dáng vẻ bọn họ chuẩn bị, tất cả mọi người đều thổi phồng một chút cho trường.

Không ngờ hiệu quả công việc của bọn họ tương đối rõ rệt, nữ sinh đăng ký không ít, tương đương với số lượng nam sinh, đa số là từ khoa văn kéo tới, xem ra con trai của đại học A vẫn có lực hấp dẫn.

Các bạn nam tương đối hưng phấn, bình thường dơ dáy trở nên gọn gàng, bình thường lười biếng giờ phút này cũng trở nên ưỡn thẳng sống lưng, bình thường ít nói kiệm lời đang luyện tập xem nói chuyện với người lạ thế nào, bình thường ăn nói thổ lỗ đang cố gắng làm ra vẻ lịch thiệp, tóm lại mọi người ai cũng nhao nhao muốn thử.

Nhưng vẫn có nam sinh da mặt mỏng, ngượng ngùng chủ động đến gần các cô gái xa lạ, lực chọn cô gái quen thuộc, Đinh Dật cũng bị kéo nhảy mấy bài.

Mới vừa quay lại chỗ ngồi cầm ly uống nước, điện thoại di động liền đổ chuông, cho là Thẩm Trường Đông, Đinh Dật móc điện thoại ra ấn nút nghe: “Không phải nói với bạn tối nay có tiệc, sau khi về mình sẽ gọi cho bạn sao?” Buổi tiệc rất ồn ào, cô không thể không lớn tiếng nói.

Đối phương hình như có chút giật mình: “Buổi tối em phải gọi điện thoại cho anh sao?” Không Phải là Thẩm Trường Đông, Đinh Dật tự mắng mình ngu ngốc, đều do hoàn cảnh náo nhiệt khiến cô bắt đầu nôn nóng.

Ra cửa tìm một chỗ yên tĩnh, Đinh Dật luôn miệng nói xin lỗi, đối phương cười ha ha nói: “Không sao, đây là điều khó tránh khỏi.” Thì ra là Điền Anh Hùng, kể từ lần đó, Đinh Dật không đến thăm anh ta, vội vàng hỏi anh ta thế nào.

“Anh đã khỏi lâu rồi, hai ngày trước mới về Nhật Bản, bây giờ em có rảnh không? Anh đang ở trường, chúng ta ra ngoài uống nước.”

Nghĩ đến vấn đề xì căng đan của cô với anh ta, Đinh Dật có chút do dự, dù sao Điền Anh Hùng cũng xem là bạn thân, đã lâu không gặp, người ta cũng vì mình mà bị thương, Đinh Dật không cách nào từ chối, chính trực không sợ gian tà, dù sao cô cũng không làm việc trái với lương tâm.

Quả nhiên Điền Anh Hùng đã hoàn toàn khỏi bệnh, tinh thần phấn chấn, vóc người cao lớn. Trong quán cà phê, Đinh Dật gọi một ly nước chanh ngồi tán gẫu với anh ta.

Điền Anh Hùng nói chuyện lời ít ý nhiều, có lúc còn có bộ dáng dí dỏm, cùng anh ta nói chuyện phiếm rất hay.

Điền Anh Hùng lơ đãng nhắc tới Thẩm Trường Đông, Đinh Dật nói với anh ta: “Bọn em như thanh mai trúc mã.” Điền Anh Hùng không hiểu, Đinh Dật giải thích cho anh ta biết “Thật ra là biết nhau từ nhỏ, cùng nhau lớn lên.” Còn lấy ví dụ: “Nhà anh và nhà Nhã Tử, hai người quen biết từ sớm cũng có thể xem là thanh mai trúc mã.”

Điền Anh Hùng cau mày: “Anh nghe ý em nói, thanh mai trúc mã là để hình dung về người mình yêu? Anh với Nhã Tử không phải người yêu?”

Đinh Dật không biết nên trả lời anh ta thế nào, không thể nói với anh ta mặc dù cô ấy không phải người anh ta yêu nhưng tương lai sẽ là vợ anh ta. Hôn nhân giao hữu, Đinh Dật vô cùng đồng tình với anh ta, một người đáng thương, xem ra bọn họ không phát đạt bằng anh ta nhưng so với anh ta bọn họ vẫn tự do hơn.

Đôi mắt Điền Anh Hùng sáng lên: “Có phải Nhã Tử nói gì với em không? Anh không có quan hệ gì với cô ấy, anh có người trong lòng rồi.”

Đinh Dật bị anh ta nhìn mà tim đập thình thịch, cười khúc khích: “Thật trùng hợp, em cũng thế.”

Lúc Điền Anh Hùng đưa cô về ký túc xá đụng phải Hồ Giai cùng Triệu Hiểu Đông đi tới, hai người thấy cô chào hỏi, sau đó tò mò nhìn về phía Điền Anh Hùng, Đinh Dật giới thiệu đơn giản với bọn họ.

Sau khi Điền Anh Hùng đưa bọn họ tới dưới lầu ký túc xá thì tạm biệt, Triệu Hiểu Đông cười: “Cô gái này không thành thật, tối khuya như vậy còn đi với trai đẹp.”

Đinh Dật vội vàng kêu oan, công bố chỉ là quan hệ bạn bè thuần khiết, cãi nhau đi tới ký túc xá, một lúc lâu Đinh Dật mới nhớ tới chưa gọi điện thoại cho Thẩm Trường Đông, vì vậy ba chân bốn cẳng rửa mặt xong chạy lên giường, ôm điện thoại vùi đầu trong chăn tiến hành báo cáo hàng ngày. Sau khi kết thúc Đinh Dật vén chăn lên, phát hiện không gian trước mặt đen thui, kinh hãi: “Ai ở bên ngoài che hết ánh sáng của tớ?”

Dương Lộ Lộ gõ đầu cô một cái: “Ngu ngốc, tắt đèn rối”

Có lẽ là do ăn tết, có lẽ buổi tiệc lúc tối quá náo nhiệt nên mọi người có chút hưng phấn, không biết là ai mở đèn cùng nhau nằm nói chuyện.

Trong ký túc xá nữ, tình yêu là chủ đề vĩnh hằng, tần số các bạn nam được thảo luận cũng rất cao. Mọi người bừng bừng phê bình, dĩ nhiên, tướng mạo cùng năng lực của các bạn nam đều không trở ngại.

Nói đến bạn trai lý tưởng, Triệu Hiểu Đông cảm thán: “Không biết có phải là mắt có vấn đề hay không, mình đặc biệt không thích con trai khoa lý, bọn họ ngoại trừ làm thí nghiệm còn có thể làm được gì, các bạn biết không, Trần Thiệu tự học cả đêm trong lễ giáng sinh.”

Dương Lộ Lộ phì cười: “Người ta một mình cô đơn, tại sao không thể tự học một mình trong đêm giáng sinh chứ? Mình dám đánh cuộc, chị cả nếu như chị chịu mua rau chân vịt cho cậu ấy, chắc chắn sang năm cậu ấy sẽ không đi nữa.”

Triệu Hiểu Đông không đồng ý: “Mình cảm thấy Trân Thiệu thích hợp với bạn hơn, một đôi tuyệt đẹp, ba trăm đề toán nghe nói cậu ấy đã làm xong, bạn là học trò của chị Hàn, chắc chắn cô sẽ làm mai cho hai người, cứ như vậy đi.”

Đinh Dật kêu to: “Chị cả chị không phúc hậu, đã một học kỳ chị còn nói về ba trăm đề toán, chị Hàn nói lúc đó thầy giáo của chị ấy yêu cầu làm năm trăm đề, thật hay giả vậy?”

Hồ Giai nói tiếp: “Chị Hàn học đại số nên có thời gian làm bài, chúng ta học khác khóa làm sao có thể làm hết?”

Dương Lộ Lộ mở tờ báo trước ánh đèn, có chút không nhịn được: “Các chị hai, tối khuya mọi người còn muốn tán gẫu chuyện này sao, không có hứng thú. Hồ Giai còn chưa nói bạn thích kiểu bạn trai thế nào?”

Triệu Hiểu Đông cùng Đinh Dật không để ý đề tài bị cắt đứt, lập tức hưng phấn hỏi: “Đúng vậy, nghe nói con gái Thượng Hải chọn chồng giỏi nhất, bạn đã chuẩn bị chưa?”

Loại chủ đề này bình thường Hồ Giai lựa chọn lắng nghe, mọi người đều tò mò với ý muốn của cô. Luôn miệng thúc giục, Hồ Giai chậm rãi nói: “Gọi có ích gì, người mình thích chưa chắc có, có cũng chưa chắc có thể lấy được, cần gì phải mộng tưởng.”

Đinh Dật xem thường: “Nếu như có mục tiêu thì không phải mộng tưởng, sự do người, con trai kiểu gì mà không chiếm được?”

Hồ Giai cười ha ha nói: “Con trai có chủ mình không chiếm được.”

Đinh Dật ngạc nhiên nói: “Thì ra là thích đàn ông đã có vợ, cái này không dễ, bạn độc thân vậy, nói đi, bất luận là ai mình sẽ giúp bạn giành.”

Triệu Hiểu Đông lập tức nói tiếp: “Đúng vậy, mình phát hiện con trai xung quanh Đinh Dật cũng không tệ, Thẩm Trường Đông nhà bạn không cần nói, có thể kể Ngụy Hoa Tĩnh hay Điền Anh Hùng đều là cực phẩm.”

Dương Lộ Lộ lắc đầu: “Ngụy Hoa Tĩnh như bạch mã, anh ta rất giỏi lợi dụng ưu thế của mình, người như vậ nếu gia đình khá giả có thể hô mưa gọi gió, nếu mình là người lớn chắc chắn sẽ không gả con gái cho anh ta, thật không có cảm giác an toàn. Điền Anh Hùng càng không thể, chỉ có thể nói không phải là người Trung Quốc, tất có dị tâm, hơn nữa còn là người Nhật Bản.”

Đinh Dật ngạc nhiên: “Dương Lộ Lộ nếu mình nhớ không nhầm, bạn chưa tới hai mươi tuổi, sao đã bắt đầu chọn con rể còn thành thật như vậy, bạn xác định có cơ hội sinh con gái sao?”

Dương Lộ Lộ bỏ tờ báo xuống đang muốn phản bác, Hồ Giai đã nói: “Mình cũng đồng ý cách nhìn của Lộ Lộ, Đinh Dật bạn thật may mắn, không phải ai cũng có thể gặp người thích hợp với mình."

Vì vậy kế tiếp đổi thành đại hội nói về Đinh Dật, tóm lại mọi người nhận định, nếu như cô và Thẩm Trường Đông xảy ra chuyện gì, nhất định là Đinh Dật thay lòng đổi dạ, mọi người nhất định sẽ không tha thứ cho cô. Ép Đinh Dật không nhịn được cuối cùng hô to: “Rốt cuộc ai là bạn cùng phòng với mọi người!” Thật là không phải Thẩm Trường Đông chỉ giúp đỡ một chút trong cuộc sống, chẳng lẽ Đinh dật phải trả giá như vậy?

Dương Lộ Lộ lạnh lùng nói: “Nếu như không phải bạn ấy làm những việc này, bạn không có giá trị gì.” Yếu không địch lại mạnh Đinh Dật đành im lặng.

Trong phòng tự học, Đinh Dật phát hiện nam sinh bên cạnh lần thứ năm nghiêng đầu muốn nói lại thôi, rốt cuộc không nhịn được mở miệng: “Bạn học, bạn có chuyện muốn hỏi mình sao?” Nếu không phải bên cạnh cậu có một nữ sinh đang ngồi, hai người dáng vẻ bình thường, Đinh Dật hoài nghi có phải cậu ta muốn cô đến ngồi cùng, Thẩm Trường Đông bận với đoàn kịch nên không thể tự học cùng cô, tình huống này gần đây mới xảy ra.

Đầu tiên nam sinh kia hơi sửng sốt, lập tức cười nói: “Đúng vậy, bây giờ bạn có rảnh không? Chúng ta ra ngoài nói chuyện môt chút, ở đây sợ ảnh hưởng mọi người.” Bụ cười thẳng thắn chân thành tha thiết, nữ sinh bên cạnh cũng gật đầu cười với cô: “Nếu như bạn không để ý, chúng ta tìm chỗ khác ngồi nói chuyện.”

Hai người kia đều hơn hai mươi tuổi, không giống học sinh lắm, Đinh Dật chưa từng thấy bọn họ, chỉ hơi tò mò, ra bên ngoài tìm ghế ngồi xuống.

Có chút kỳ quái, chỉ có nam sinh ngồi nói chuyện với cô, nữ sinh đi lại chung quanh, cho đến khi kết thíc nói chuyện, Đinh Dật mới bừng tỉnh hiểu ra.

Vẫn là giống nhau bán cơm ăn cơm, một dạng tự học, mặt ngoài Đinh Dật tỏ ra bình thường không có gì nhưng chỉ có cô biết bây giờ trong lòng cô có thể nói là dời sông lấp biển.

Từ chồi hồi lâu, Đinh Dật bấm điện thoại của Điền Anh Hùng, nghe thấy giọng nói vui mừng, Đinh Dật dừng một chút mới nói: “Gần đây mình tương đối rảnh, ngày nào đó mời bạn đi ăn cơm, làm phiền anh nhiều như vậy cũng nên mời lại anh.”

Trong phòng ăn, Điền Anh Hùng trạng thái rất tốt: “Thực sự muốn cũng không được, em lại chủ động mời anh ăn cơm, anh rất vui.”

Nhìn dáng vẻ vui mừng của anh ta, Đinh Dật chợt chột dạ, chỉ phô trương: “Em tốt bụng như vậy sao? Hôm nay anh ăn cơm của em nhưng phải giúp em một việc.”

Điền Anh Hùng cười nói: “Gấp cái gì? Cô Đinh mà cũng có chuyện không làm được sao?”

Không khí thoải mái khiến Điền Anh Hùng thoải mái hơn nhiều, nhìn dáng vẻ thận trọng lúc đầu của Đinh Dật biến thành dáng vẻ bình thường, anh ta cảm thấy vui, lần đầu tiên anh ta cảm thấy con gái nhờ anh ta giúp lại vui như vậy.

“Bạn học của em tham gia không ít công tác xã hội, em vẫn chưa tìm thấy chỗ thích hợp, có thể mở cửa sau ở chỗ anh không? Ví dụ như anh giúp em sửa tài liệu, anh biết đó cái gì quá cao sâu em đều không biết, ha ha.”

Điền Anh Hùng nghĩ rồi nói: “Đối với công tác xã hội của sinh viên, trên nguyên tắc dựa vào chuyên ngành của mình là tốt nhất. Tập đoàn nhà họ Điền có một cửa hàng điện tử tại Trung Quốc cần xây dựng lại đưa ra thị trường, rất nhiều việc phải làm, gần đây anh bận chuyện này, mặc dù không hữu ích cho em lắm, nhưng cũng có thể hiểu rõ một chút kiến thức nội bộ, không biết em có đồng ý giúp một tay hay không?”

Đinh Dật mừng rỡ không ngờ chuyện lại thuận lợi như vậy, chỉ là mặt không thay đổi cố ý nghịch ngợm nói: “Giúp một tay có thể nhưng phải có tiền lương, ha ha!”

Tiếp xúc càng nhiều với Điền Anh Hùng, Đinh Dật càng bội phục người này, hình như anh ta tinh lực vô cùng dồi dào. Ban ngày anh ta bôn ba giữa trường học và công ty, buổi tối làm thêm giờ cùng trợ lý hoặc là ở nhà trọ sửa sang lại tài liệu. Đinh Dật rảnh rỗi sẽ chạy đến giúp một tay, thường thường vào lúc khuya Điền Anh Hùng nhìn đồng hồ sắp đến giờ ký túc xá đóng cửa sẽ đưa cô về, ngày hôm sau Đinh Dật đến công việc đã phát triển nhiều hơn, tốc độ đó khiến Đinh Dật hoài nghi anh ta không ngủ được.

Đinh Dật không nhịn được hỏi: “Anh là siêu nhân sao? Sao lại liều mạng như vậy?”

“Có siêu nhân sao, từ nhỏ cuộc sống của anh đã như vậy đã thành thói quen. Còn nhớ ông nội nói với anh, ông là người sáng lập tập đoàn Điền, ông nói thật ra mọi người khi sinh ra đều không khác nhau, trí tuệ không chênh lệch nhiều, có thể thành công hay không, mấu chốt ở mức độ cố gắng của người đó.”

Đây là lần đầu tiên Điền Anh Hùng chủ động nhắc tới gia đình nhà anh, Đinh Dật hiếu kỳ nói: “Ông nội anh chắc chắn rất lợi hại.”

Điền Anh Hùng gật đầu: “Ông là người có ý chí kiên định, tuổi già nhưng vẫn kiên trì luyện tập kiếm mỗi sáng, cả đời kiên trì tắm nước lạnh. Ông nội đối với ba anh và các chú đều rất nghiêm khắc, cách làm của ông đối với người Trung Quốc của em có thể nói là không có nhân tính, người lớn cùng các anh của anh còn phải làm nhiều việc hơn anh, thật ra anh là người không theo nghiệp của gia đình.”

“Như vậy anh cũng gọi là không làm việc đàng hoàng, vậy có phải em không cần sống không?” Đinh Dật thổn thức, mặc dù cô vẫn bài xích Nhật Bản nhưng biết rõ bọn họ là một quốc gia nhỏ, sau chiến tranh thế giới thứ hai nhanh chóng biến thành cường quốc về kinh tế thứ hai thế giới nhất định có chỗ hơn người. Cái loại tinh thần phấn đấu của bọn họ, cái loại kiên nhẫn cùng với dân tộc cường đại là điều chúng ta vẫn đề xướng nhưng hành động lại xa vời.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đinh Dật, Điền Anh Hùng nói đùa: “Em rất lợi hại, hơn nữa em là con gái.......” Vốn dĩ theo bản năng muốn kéo bím tóc của cô, lúc Đinh Dật giương mắt chợt cảm thấy khuôn mặt của cô động lòng người, có cảm giác nhạy bén chói lọi, làm anh ta trong nháy mắt không dám nhìn, vì vậy đưa tay giả bộ cầm đồ trên bàn.

Đinh Dật nhìn anh ta bất mãn nói: “Con gái, con gái thì sao?”

Điền Anh Hùng cười nói: “Con gái, con gái Trung Quốc rất lợi hại, điều này anh đã sớm được lĩnh giáo, bị ngã sấp ra sau”

Đinh Dật không nhăn nhó nữa, bật cười: “Làm sao anh lại còn nhớ chuyện đó.” Nhìn Điền Anh Hùng lại nhìn đồ vật không nhịn được hỏi: “Cái này là gì?”

“Thư mời của đại sứ quán Nhật Bản, tối thứ sáu có một buổi tiệc nhỏ, anh không có bạn nhảy, đang suy nghĩ có nên từ chối hay không.” Nói xong nhìn Đinh Dật như đang mong đợi điều gì đó.

Đinh Dật không nhìn anh ta, giọng nói nhẹ nhàng: “Đại sứ quán mời? Không đi rất tiếc, anh có thể chọn đại một người trong công ty, trợ lý của anh rất sẵn lòng.”

“Cô ấy không thích hợp, Đinh Dật em có đồng ý đi cùng anh không? Thật ra thì đây cũng là một loại hoạt động xã hội.” Rốt cuộc Điền Anh Hùng chậm rãi mở miệng mời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.