Cô Gái Đùa Với Lửa

Chương 62




Bởi vậy có thể thấy được, một bước kia là cỡ nào khó có thể vượt qua.

Mà Tứ vương gia đã may mắn được một viên, nếu là lại lấy đến một viên khác, có thể gia tăng 60% tỷ lệ, chỉ cần không phải vận khí đặc biệt kém, nói không chính xác liền trực tiếp qua, trở thành cao thủ khí tiên duy nhất của Kỳ Thiên quốc hiện nay.

Chỉ là, viên Quy Nguyên đan lần trước đã được bán với giá trên trời, không biết bây giờ Tứ vương gia có còn tiền mà mua không?

“Ai, nhưng mà cũng nói không chính xác, dụ hoặc khí tiên quá lớn......”

Không có bạc cũng phải có, đập nồi bán sắt đều làm tới cùng mới được.

Quy Nguyên đan lại xuất hiện, không chỉ là Kỳ Thiên quốc, chính là các quốc gia xung quanh đều rục rịch.

“Tiểu thư, không nghĩ tới Quy Nguyên đan thế nhưng giống như có sức quyến rũ rất lớn......”

Hồng Lăng vừa nói náo nhiệt bên ngoài xong, vừa thở dài nói:

“Nếu là bọn họ biết tiểu thư chính là người luyện chế kia, không biết sẽ cỡ nào điên cuồng đâu?”

“Quy Nguyên đan, tuy rằng có thể đề cao tỷ lệ tiến giai, nhưng cũng không phải trăm phần trăm thành công, hơn nữa, tài liệu luyện chế có một loại cực kỳ khó có được, hơn nữa tỷ lệ thất bại rất cao, tự nhiên liền có chút trân quý...... Trong tay ta hiện tại cũng liền chỉ có ba bức tài liệu, hi vọng có thể thành công đi......”

Bây giờ tin tức đã rải đi ra ngoài, đan dược lại còn chưa có luyện chế, chuyện như vậy, cũng chỉ có Đông Phương Ngữ Hinh dám làm.

“Tiểu thư tính toán khi nào thì luyện đan?”

Hồng Lăng che miệng cười khẽ, tiểu thư của các nàng, chính là trầm ổn như vậy, nếu là đổi thành người khác, đã sớm gấp gáp không biết đông nam tây bắc.

“Ngày mai đi. Loại sự tình này cũng không thể gấp được......”

Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt mở miệng, Hồng Lăng vội hỏi:

“Tiểu thư, hôm nay thời tiết không tệ, nếu không ra ngoài đi dạo?”

Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, tuy rằng lúc trước khi ở tướng quân phủ đã từng ngốc nghếch, lại không cẩn thận di dạo qua, cái nhà này, cùng nàng mà nói, quá mức xa lạ.

Một hàng ba người, bọn họ đều là cực kì xuất sắc, chậm rãi đi qua, hạ nhân đều nín thở xem, ngốc như gà gỗ.

“Ngươi là tiểu dã loại, cũng dám tùy ý lắc lư ở trước mặt bản công tử? Chạy trở về viện của ngươi đi, đừng làm cho bản công tử nhìn đến ngươi......”

Một tiếng mắng kiêu ngạo vang lên, Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày, phát hiện ở cách đó không xa, bị cây cối che khuất, nhìn không tới người phía sau.

Nhưng mà, thanh âm này quả thực rất chán ghét, Đông Phương Ngữ Hinh không vui, chính là chuyện không liên quan chính mình, nàng không nghĩ xen vào việc của người khác.

“Dã loại, ngươi cùng ai nói chuyện vậy?”

Một thanh âm non nớt, nghe qua nhưng lại rất quen thuộc, ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng, đây là Hoan Hoan?

“Tiểu dã loại, ngươi mắng ai vậy? Ta chính là nhi tử của tướng quân, nhi tử quang minh chính đại, chỗ nào giống ngươi, chẳng qua là cái dã loại......”

Sưu...... bóng dáng Đông Phương Ngữ Hinh chợt lóe, quỷ dị vọt đến phía sau cây đại thụ, quả nhiên nhìn đến Hoan Hoan nho nhỏ, còn một nam hài gần mười tuổi.

Đi theo phía sau nam hài là hai gã sai vặt, hắn khinh thường nhìn Hoan Hoan, bộ dáng kiêu ngạo, giọng điệu cuồng vọng.

“Nương......”

Bỗng nhiên nhìn đến Đông Phương Ngữ Hinh đi tới, Hoan Hoan bẹt bẹt miệng, ủy khuất nói:

“Nương, cái gì là dã loại?”

Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh đau xót, đứa nhỏ chết tiệt này, cũng dám......

Hai mắt âm ngoan nhìn về phía nam hài, tiểu tử kia nửa điểm cũng không sợ:

“Ngươi chính là nữ nhân hư hỏng không biết liêm sỉ? Trừng ta làm gì? Ngươi cho là như vậy ta sẽ sợ ngươi? Hừ, hai người các ngươi, đem tiện nữ nhân này bắt lại cho ta......”

Tiểu tử này, quả nhiên tốt, một hơi một cái nữ nhân hư hỏng, tiện nữ nhân, mắng thật đúng là thuận miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.