Cô Độc

Chương 16: Vạn đường thiên lý tìm mẫu thân - Phi Kiếm - Phi Đao cùng xuất lộ




Nghe Thủy Nhi nói vậy Thượng Quan Quân Triết quay sang nhìn chằm chằm người mới vừa cùng mình hôn môi, dung mạo rất có khí chất, cũng rất xinh đẹp, nếu Thủy Nhi đã nói cô ta là bạn gái của mình vậy thì ngay trước mặt của cô anh sẽ cho cô nhìn một chút cái gì gọi là bồ của mình!

Bàn tay liền choàng lên thân hình mảnh khảnh uốn éo như rắn nước,ấu đó nở nụ cười hấp dẫn mê người, nhẹ nhàng hôn lên mặt của cô ta.

"Bảo bối, tối nay muốn chơi thế nào?"

Diệp Hinh cười cười, nhìn nhìn bọn họ một lát sau đó lại quay sang nhìn Thủy Nhi chằm chằm, bàn tay nhỏ bé trượt xuống đáy quần của Thượng Quan Quân Triết, ở giữa hai chân của anh mà dao động, ở trước mặt mình lại dám to gan quyến rũ anh.

Thượng Quan Quân Triết không kiên nhẫn gạt tay của cô ra, nói không có cảm giác là giả. Anh không ngờ cô gái này lại lớn mật đến thế, lại dám ở nơi công cộng công khai quyến rũ mình!

"Thủy Nhi, có muốn đi ra ngoài một lát không!"

Liễu Nghị Hiên cảm nhận được thân thể của cô đang run rẩy liền nắm lấy tay của cô. Ánh mắt của Thượng Quan Quân Triết như đang bốc lửa nhìn chằm chằm Thủy Nhi. Thủy Nhi nhìn Liễu Nghị Hiên nhàn nhạt cười.

"Cũng được, chúng ta cũng nên đi thôi đừng làm ảnh hưởng đến người khác!"

Nói xong liền xoay người đi ra ngoài, cô cảm thấy ngực của mình như bị chặn lại thật khó chịu. Thượng Quan Quân Triết, anh quả nhiên là lợn giống, một lợn giống vô cùng gian ác vô tình vô nghĩa!

Thủy Nhi ở trong lòng lớn tiếng mắng, gương mặt đẹp đẽ đầy tức giận, ngực tắc nghẹn vô cùng khó chịu.

Liễu Nghị Hiên đi theo phía sau cô, nhìn cô cúi đầu bước đi cũng vô cùng yên lặng.

"Cô muốn đi đâu để tôi đưa cô về!"

Liễu Nghị Hiên đi theo cô một đoạn, anh biết tâm tình của cô đang không tốt chắc cũng là bởi vì người đàn ông vừa rồi. Thủy Nhi dừng bước đứng ở bờ sông, nhìn dưới ánh trăng lững lờ trên mặt nước. Đêm khuya thanh vắng, đèn đường vàng nhạt hắt bóng trên đường.

Liễu Nghị Hiên ngồi trên ghế bên cạnh rào chắn ở bờ sông nhìn Thủy Nhi. Dưới ánh trăng, cô mặc ngắn váy lộ ra bắp đùi thon dài, thân hình thon thả trông rất mê người, nhìn vào khiến cho người ta muốn phạm tội.

Mà Thủy Nhi lại không hề hay biết giờ phút này có bao nhiêu phần mê người, trong lòng vẫn vô cùng tức giận.

"Liễu Nghị Hiên, anh nói xem yêu một người là như thế nào?"

Thủy Nhi yếu ớt hỏi Liễu Nghị Hiên liền lắc đầu: "Tôi không biết, tôi cũng không có kinh nghiệm này, chẳng qua tôi cảm thấy cô rất quan tâm đến người kia! Hơn nữa hình như anh ta đối với cô cũng không phải là hoàn toàn không có tình cảm!"

Hay gọi là người bên ngoài lúc nào cũng sáng suốt hơn chính là ở chỗ đó!

Thủy Nhi rất kinh ngạc quay đầu lại nhìn anh, dưới đèn đường trông anh cao lớn rắn rỏi, trên gương mặt tuấn dật rất có phong đọ làm cho người khác cảm thấy khi ở cùng với anh rất thoải mái, rất tự nhiên.

"Tôi cùng anh ấy đều là quân nhân, trước đó vài ngày anh ta đột nhiên lại cường bạo tôi hơn nữa còn khiến tôi mang thai! Nếu như vậy cũng không khiến tôi tức giận, giận nhất là anh ấy lại nói với tôi quan hệ đó của bọn họ chỉ là quan hệ bạn giường mà thôi!"

Thủy Nhi chậm rãi nói ra mâu thuẫn trong lòng mình.Cô rõ ràng rất tức giận khi Thượng Quan Quân Triết nói mình chỉ là bạn giường mà thôi. Mặc dù trong khoảng thời gian vừa rồi anh cũng rất ngoan, nhưng mà tối nay anh cư nhiên không biết tốt xấu trách cứ việc cô và Hiên Liễu Nghị hôn môi, chẳng lẽ anh lại không biết đó chỉ là trò chơi hay sao?

Chẳng phải anh cũng hôn môi với cô gái khác hay sao?

Nghĩ tới đây trong lòng lại bị nghẹn chặt lại rất khó chịu!

Liễu Nghị Hiên nghe thấy cô nói mình đã mang thai con của người đàn ông kia trong lòng rất khó chịu.

Không ngờ mình thật vất vả mới gặp được một người vừa thấy đã yêu thì đã muộn, cô đã là người phụ nữ của người khác hơn nữa lại còn mang thai nữa!

"Cô thích anh ta sao?"

Liễu Nghị Hiên từ tốn hỏi, trong giọng nói có hâm mộ pha lẫn ghen tỵ.

Một cô gái tốt như vậy mà người đàn ông kia lại không biết quý trọng !

Thủy Nhi lắc lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết tình cảm của mình với anh ấy như thế nào nữa Có lúc tôi rất ghét nhìn thấy anh ấy, có lúc lại rất muốn gặp mặt. Khi anh ấy gặp nguy hiểm tôi sẽ rất lo lắng nhưng khi gặp rồi lại không kìm chế được tức giận mà mắng mỏ!"

Thủy Nhi chầm chậm giãi bày, trong đầu hồi tưởng lại thời gian bọn họ đi chung với nhau phần lớn cũng chỉ có gây gổ, trừ gây gổ ra cũng không có gì khác!

Có lẽ cũng chẳng phải là yêu!

Liễu Nghị Hiên nghe cô nói lòng càng khó chịu, cô như vậy thực ra là đã yêu người đàn ông kia rồi!

Chỉ là người đàn ông kia thật sẽ một lòng một dạ yêu cô sao?

"Cô tốt nhất nên suy nghĩ kỹ càng, nếu như không phải thích anh ta như lời cô nói, tôi hi vọng cô có thể chấp nhận sự theo đuổi của tôi!"

Liễu Nghị Hiên nói rất nghiêm túc, Thủy Nhi liền nhìn anh.

"Liễu Nghị Hiên, cám ơn anh!" Người đàn ông này cho cô cảm giác thật ấm áp, rất muốn được dựa vào, cảm giác giồng như người thân trong gia đình vậy!

Nhưng cứ coi như là cô tiếp nhận anh thì giữa bọn họ có thể phát triển trở thành tình yêu sao?

Liễu Nghị Hiên nhìn cô nói: "Đừng nói cám ơn, lời tôi muốn nghe là cô nói sẽ tiếp nhận tôi!"

Tầm mắt của Thủy Nhi chợt lảng tránh đi, ánh mắt của anh quá mức nóng bỏng làm cho cô rất không thoải mái.

"Để tôi đưa cô về nhà cũng đã khuya lắm rồi, một cô gái mà ăn mặc như vậy sẽ rất nguy hiểm!"

Liễu Nghị Hiên rất quan tâm nói, Thủy Nhi nhìn vào màn đêm, cũng không biết hiện giờ Lý Băng thế nào. Chắc là sẽ không có chuyện gì đâu, bản lĩnh của cô ấy cao như vậy cứ coi như gặp phải người xấu cũng sẽ không có chuyện gì, chờ cô trở về gọi điện thoại cho cô ấy là được rồi!

"Đi thôi!"

Thủy Nhi gật đầu đồng ý để anh đưa mình về nhà!

Sau khi Thuỷ Nhi rời đi Thượng Quan Quân Triết lập tức liền quăng cô gái kia sang một bên, chạy đuổi theo ra lại không nhìn thấy cô đâu nên vội vàng lái xe trở lại biệt thự.

"Anh, Thủy Nhi đã về chưa ?"

Thượng Quan Quân Triết vừa vào cửa đã nhìn thấy Mạc Thiên Kình ngồi ở trên ghế cầm điều khiển ti vi liên tục chuyển kênh, nhìn thấy anh quay về cũng không thèm ngoảnh ra nhìn.

"Không có!"

Đang cảm thấy bản thân mình cũng thật là uỷ khuất, tính khí của phụ nữ có thai tựa như thời tiết giữa tháng sáu, thật giống như đứa trẻ, nói xong liền thay đổi, nói muốn giận liền phát giận, vốn còn tưởng được yên ổn ở bên cạnh cô cả đêm, không ngờ được thậm chí đến cửa cũng không được vào, chỉ có thể ngồi ở dưới này xem ti vi.

"Sao lại vậy, bây giờ là mấy giờ rồi mà vẫn chưa về, Lý Băng đâu? Trở về chưa!"

Thượng Quan Quân Triết nhìn ra bên ngoài, cũng đã mười một giờ rồi mà cô còn chưa về, chẳng lẽ thật sự cùng với người kia đi thuê phòng?

Tư tưởng xấu xa lập tức hiện lên ở trong đầu óc anh, nghĩ tới Thủy Nhi nằm ở dưới thân người đàn ông kia, mất hồn kêu, cả người cũng mau muốn phát sốt lên!

Anh thề chờ đến khi cô trở về nhất định phải dạy dỗ cô thật tốt mới được!

"Lý Băng tối nay không phải muốn đi phá trinh sao? Nếu gọi điện thoại thì cậu cho là cô ấy sẽ nhận sao?"

Mạc Thiên Kình rất tàn nhẫn nói, phá trinh, riêng anh giờ phút này chỉ mong chờ Sính Đình mở cửa, nhưng. . . . . .

Liếc nhìn cửa phòng trên lầu hai vẫn đóng chặt, thật là uỷ khuất mà!

"Nếu có như vậy thì cô ta cũng phải nói cho em biết Thủy Nhi đang ở chỗ nào!"

Thượng Quan Quân Triết cũng mặc kệ cô ta có phá trinh hay không, hiện tại anh phải biết được Thủy Nhi có phải là đang cùng người đàn ông kia ở chung một chỗ hay không. Anh vừa nhìn tên kia cũng không tốt lành gì, tuyệt đối là một sắc lang!

Sớm biết vậy thì anh đã kéo cô đi ra ngoài, dẫn cô đi về mà không phải tức giận như bây giờ!

Vừa nghĩ Thượng Quan Quân Triết vừa bấm điện thoại di động, chỉ là điện thoại của Lý Băng vang lên đã một lúc lâu mà lại không có phản ứng gì.

Tức giận cúp điện thoại, đang muốn đi ra ngoài tìm người đã nhìn thấy dưới cột đèn đường bên ngoài biệt thự có một đôi nam nữ đang đứng ở đó. Còn không phải là Thủy Nhi và tên sắc lang đó hay sao?

Không nói hai lời liền xông ra, Mạc Thiên Kình cũng vội vàng cùng đi ra ngoài, đoán rằng sắp có kịch vui để xem!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.