Cố Đô Khuynh Hàn

Chương 99




Về tới khách điếm, Tiêu Nguyệt nhoài người lên giường nằm, nếu nàng thể hiện nhiều quá thì sẽ tìm thêm rắc rối, vả lại nàng muốn giả trư ăn thịt hổ a. Nhưng thể hiện một chút chắc có lẽ sẽ làm cho nàng dễ sống hơn một chút, trong họa có phúc trong phúc có họa mà, sao cũng được.

Mộ Kình Thiên về tới khách điếm thì tích cực tu luyện, hắn đoán chừng Tiêu Nguyệt trong vài ngày nữa sẽ hết tác dụng của Hóa Đồng Đan a. Mà tại sao cái lão giả kiểm tra cốt linh lại cho Tiêu Nguyệt thông qua ? Hắn phải tìm hiểu thật kỹ càng mới được.

Năm ngày nữa là nhập học, Tiêu Nguyệt thầm nghĩ xem nàng nên làm gì ? Có lẽ sẽ tiếp tục tu luyện a, nhiều lúc nàng cảm thấy tu luyện thật là nhàm chán, có Tiểu Quang rồi làm động lực của nàng trôi theo mây bay theo gió hết mất rồi. Còn luyện đan ? Thôi xài hết tiền rồi tính, chừng nào hứng lên thì luyện quá.

Tiêu Nguyệt thở dài nghĩ, có lẽ nàng phải tìm việc khác. Nàng hỏi Thiên Lam,

"Thiên Lam này, hình như là thần thức có thể rèn luyện phải không ?"

Thiên Lam nghe vậy thì cười đểu, xem ra nha đầu này muốn bị tra tấn rồi, rèn luyện thần thức ư, tốt thôi ta hơi ngứa tay a. Kể cả "hắn" vào tay ta thì cũng phải kể khổ a, ta xem nha đầu ngươi than trời trách đất thế nào đây.

Tiêu Nguyệt chợt nhớ tới một điều, vội vội vàng vàng hỏi Thiên Lam.

"À hình như ta chưa tu luyện vũ kỹ a, ta chỉ mới tu luyện một bộ Lăng Thiên thân pháp và một bộ tâm pháp là Hỗn Độn Quyết a. Ta bây giờ chỉ có thể công kích đơn thuần bằng linh lực."

Thiên Lam nghe vậy thì ngẩn người, hắn quên mất nàng chưa tu luyện vũ kỹ a. Từ thần sắc áy náy, Thiên Lam lại chuyển thành nghiêm túc, nha đầu lúc này có lẽ chưa cần tu luyện vũ kỹ ở đây.

"Nha đầu, ngươi khoan tu luyện vũ kỹ trong Hỗn Độn Giới Chỉ, cấp bậc của các công pháp trong đây khá cao, các công pháp hơi thấp một chút thì không phù hợp với ngươi, ngươi có thể tu luyện vũ kỹ của học viện trước, sau này khi tìm được một tông môn ta sẽ tìm giúp ngươi công pháp thích hợp."

Tiêu Nguyệt gật đầu, nàng hiểu những gì Thiên Lam nói, Thất phu vô tội, hoài bích có tội nha.

Thiên Lam biết Tiêu Nguyệt hiểu những gì mình nói thì hài lòng cười, cho dù nha đầu có có hơi tự tin và hơi ngốc (ý chỉ vụ tu luyện và đan dược) một tý nhưng vẫn thông minh được lúc cần thiết a. Nói chung là một tiểu nữu dể dạy.

Tiêu Nguyệt đang trao đổi với Thiên Lam thì kinh ngạc phát hiện linh lực bên ngoài dao động, hốt hoảng thu lại thần thức.

Xung quanh Tiểu Bạch đang nằm yên trong lòng Tiêu Nguyệt bây giờ linh lực đang kịch liệt dao động, thì ra là nó muốn đột phá. Tiêu Nguyệt thầm kêu không ổn, mấy nay nàng không chú ý đến tốc độ tu luyện của Tiểu Bạch, lúc nàng tỉnh dậy thì Tiểu Bạch đã là Linh Vương, nhưng nàng cũng không biết là mấy tinh a.

Tiêu Nguyệt đau đầu không thôi,

"Thiên Lam, giúp ta che dấu khí tức của Tiểu Bạch lại đi, ta giúp hắn tìm một nơi để đột phá."

Thiên Lam gật đầu, tuy là lúc nào hắn cũng đem khí tức của Tiểu Bạch dấu đi nhưng lúc này linh lực dao động quá kịch liệt, hắn phải dụng tâm một phen mà thôi.

Tiểu Bạch trong lòng Tiêu Nguyệt cũng đang cố gắng áp chế đột phá, nếu nó đột phá ở đây thì có lẽ sẽ phá hủy chỗ này mất, lại đem lại phiền toái cho Tiêu Nguyệt. Tiểu Bạch cắn răng áp chế lại nguồn linh lực đang cuồng bạo trong cơ thể.

Tiêu Nguyệt cảm nhận được những gì Tiểu Bạch đang làm, nàng huy động Lăng Thiên bộ pháp lao ra cửa sổ hướng một rừng trúc bên ngoài kinh thành chạy tới.

"Chết tiệt, nếu Tiểu Bạch đột phá ở đây thì có lẽ sẽ kinh động mấy lão Linh Hoàng thậm chí là Linh Tông trong các học viện mất ! Cho dù là Linh Hoàng thì Tiểu Bạch vừa đột phá cũng không thể đối phó. "

Tiểu Quang cảm nhận được sự lo lắng của Tiêu Nguyệt thì giọng nói non nớt lại xuất hiện, nó có thể giúp Tiểu Bạch đấy.

" Tiểu Nguyệt Nguyệt, Tiểu Nguyệt Nguyệt cho Tiểu Quang ra đi, ta giúp được Tiểu Bạch Bạch a~"

Tiêu Nguyệt nghe vậy thì mừng rỡ, nhưng Tiểu Quang vào thế nào nàng còn không biết thì lấy gì cho nó ra ngoài a. Tiêu Nguyệt khóc ròng trong lòng. Thiên Lam nghe được thì thật muốn đánh Tiêu Nguyệt một phen, chết tiệt, ta rút lại suy nghĩ lúc nãy, nha đầu này làm gì có vụ thông minh lúc cần thiết cơ chứ.

"Chỉ cần tiểu Nguyệt Nguyệt động ý niệm là Tiểu Quang có thể đi ra a~ Tiểu Quang ký sinh vào Tiểu Nguyệt Nguyệt rồi nên không thể tự tiện ra vào."

Tiêu Nguyệt nghe thầy thì lập tức động ý niệm phóng thích Tiểu Quang ra ngoài, Tiểu Quang nương theo mi tâm của Tiêu Nguyệt thoát ra ngoài, nó bay vòng vòng Tiểu Bạch.

"Tiểu Nguyệt Nguyệt thả Tiểu Bạch Bạch ra đi, ta sẽ không để khí tức của Tiểu Bạch Bạch thoát ra đâu."

Khí tức Tiểu Bạch càng ngày càng hỗn loạn, Tiểu Bạch khôi phục lại bản thể, một con Bạch Nguyệt Lang, bản thể của Tiểu Bạch lúc này đã cao hơn một trượng, bộ lông cũng mềm mượt hơn trước. Phần lông lúc trước bị Tiêu Nguyệt cắt trụi nay đã mọc lên rất nhiều.

Tiêu Nguyệt lại làm ra một động tác sát cảnh, nàng phì cười nhìn mớ lông hơi cụt của Tiểu Bạch mà sao không cầm lòng nổi. Thiên Lam thấy vậy thì hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Nguyệt. Tuy rằng Tiểu Quang nói là sẽ giúp đỡ che dấu khí tưc nhưng Thiên Lam không hề yên tâm.

Dù biết Tiểu Quang là Hỗn Độn nguyên tố nhưng năng lực của Tiểu Quang thì hắn không biết, ngày “hắn” còn ở cạnh hắn, “hắn” chỉ nhắc sơ đến nguyên tố mà thôi. Các điển tịch thưởng cổ cũng không hề đề cập nhiều đến các nguyên tố, chỉ biết rằng nguyên tố có thể hấp thụ linh khí giúp nguyên chủ có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện, có thể sàn lọc linh khí.

Hầu như ai chiếm được nguyên tố đều không nói gì cho ngoại nhân biết, đạo lý hoài bích có tội làm họ che dấu, đã che dấu thì xác xuất ghi lại điển tịch rất nhỏ. Nhưng khi nguyên chủ chết thì nguyên tố sẽ thoát ra khỏi nguyên chủ mà đi tới một nơi nồng đậm linh khí do nó cai quản.

Hỗn Độn nguyên tố càng là một bí ẩn, hỗn độn là tập hợp của các loại linh khí, nó là vua của các loại linh khí, từ thời hồng hoang không một ai biết nó ở đâu. Việc Tiêu Nguyệt gặp được tiểu Quang phải gọi là đại siêu siêu vận khí à nha.

Trong khi Thiên Lam suy nghĩ thì hắn vẫn huy động lực lượng lập thành kết giới bao quanh Tiểu Bạch, thậm chí hắn còn len lén hấp thụ linh khí bên trong Hỗn Độn Giới Chỉ truyền ra ngoài.

Tiểu Quang cảm nhận được kết giới bên ngoài thì hung hăng giận dỗi, Tiểu Lam Lam không tin tưởng nó nha, nó có thể giúp Tiểu Bạch Bạch mà không cần tới sự giúp đỡ của Tiểu Lam Lam, nó muốn Tiểu Nguyệt Nguyệt nhìn thấy sự lợi hại của nó.

Tiểu Quang nháy mắt hấp thụ linh khí trong các mắt nhãn của kết giới làm kết giới tan rã. Thiên Lam lúc này không thể phát huy được một góc thực lực của mình thì làm gì có thể kháng cự lại sự phá hủy của kết giới.

Dù sao giới linh phải bảo vệ Hỗn Độn Giới Chỉ, hấp thụ linh khí đối kháng với Tiểu Quang cũng không phải là cách hay. Thiên Lam thở dài buông tay, thằng nhóc này cũng quá độc tài rồi, lỡ may mà có chuyện gì ngươi xem ta xử ngươi như thế nào.

Dù sao giới linh có một bí mật nhỏ mà ngay cả giới chủ cũng không bao giờ biết a, dù có biết thì làm gì được nó cơ chứ, Thiên Lam thầm nghĩ xem nếu có chuyện thì sẽ xử Tiểu Quang như thế nào. Nhưng mọi việc đều nằm ngoài dự đoán của Thiên Lam.

Luồng linh lực cuồng bạo khi đột phá của Tiểu Bạch vừa bộc phát ra thì Tiểu Quang đều mang đi hấp thụ hết. Tiểu Quang bay quanh Tiểu Bạch với tốc độ cực nhanh, hình thành một vòng sáng, cảnh tượng kỳ diệu làm sao.

Những linh khí cuồng bạo như được hút vào bên trong chiếc vòng sáng ấy, cảm giác cứ như một bánh xe linh khí đang xoay nhanh.

Tiêu Nguyệt nhìn cảnh này thì há hốc miệng, Tiểu Quang cũng quá trâu bò đi. Nàng không ngờ Tiểu Quang khờ khệch lại giỏi đến mức đó, bảo bối, bảo bối, sau này chắc kêu thành tiểu bảo bối nha.

Bất quá Tiêu Nguyệt không biết rằng,sau này lúc nàng nói ra, miệng chưa dứt lời thì Tiểu Quang đã run run giọng uất ức kêu lên. “Tiểu Nguyệt Nguyệt hư, ta gọi là Tiểu Quang, không phải là Tiểu Bảo Bối a.” . Nhưng đây đều là chuyện của sau này.

Tiểu Bạch vừa đột phá xong thì thân hình thu nhỏ lại chìm vào giấc ngủ say, nó cần củng cố lại cảnh giới, hiện tại đã là Linh Hoàng nhất tinh, nó có khả năng giao tiếp thần thức với Tiêu Nguyệt rồi.

Tiêu Nguyệt nghe Tiểu Bạch báo cáo với mình thì hơi giật mình rồi bình tĩnh lại, linh thú càng tiến hóa thì càng có trí thông minh. Tiểu Bạch biết trao đổi thần thức cũng là một việc tốt a~

Tiêu Nguyệt khóe môi cong cong, nhẹ cười.

- - -

Ôm Tiểu Bạch về nàng kêu gọi Tiểu Quang quay lại đan điền, Tiêu Nguyệt rời đi.

Lăng Thiên thân pháp khẽ động Tiêu Nguyệt chạy như bay ra khỏi rừng trúc, dù khí tức của Tiểu Bạch không phát ra nhưng luôn phải cẩn thận đề phòng bất trắc, dù sao an toàn là tuyệt đối. Nàng sẽ không cậy mạnh mà nói hùng hổ như người khác – binh tới tướng cản – đâu. Nàng không có năng lực đó nha.

Tiêu Nguyệt không biết từ lúc nàng ra khỏi khách điếm đã có hai người chạy theo nàng, nhìn hết thảy sự việc xảy ra, bất quá sắc mặt cũng không hề có ý niệm tham lam nào.

Ánh mắt tràn đầy tò mò và sủng nịch. Tiểu nữ này càng ngày càng làm hắn hứng thú rồi, bóng dáng bé nhỏ được ôm lấy mỉm cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.