Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng

Chương 59: Nam Cung Dạ Âm Thầm Điều Tra Lãnh Nhược Băng




Ngày 4 tháng 4 năm 2101.

Lúc gần nửa đêm, sắp thanh minh gió nhẹ khơi màn, xuân sắp tàn hoa đã rụng rơi.

Nếu như giết người cũng phải chọn thời điểm, hôm nay là ngày rất tốt.

Gilson II đang chờ trong phòng khách sạn, nhìn chăm chú vào mấy chục màn hình theo dõi được máy tính xử lý bằng công nghệ chia màn hình (Split-screen), tâm trạng không yên giống như ngồi trên đống lửa.

Sáng sớm hôm nay Gambling Snake đã đến Vegas. Không tới một giờ, sự giám sát của Ngụy Tỉnh đã bị gián đoạn. Lý do rất đơn giản, Gambling Snake đã đi vào một phòng nghỉ cao cấp, lại kéo tất cả rèm cửa sổ xuống. Ở chỗ này loài chim và chuột đều không thể xâm nhập, chỉ số thông minh của động vật không xương sống thì lại khó làm việc này. Cho nên trước khi đối tượng ra ngoài phố, sẽ do đám sát thủ thay thế giám sát.

Gilson II đã thành chim sợ cành cong, hắn cũng không muốn nhớ lại cảnh tượng kinh khủng bảy năm trước. Vì vậy hắn gấp rút phái ra gần như toàn bộ cao thủ cấp Cường, tổng cộng sáu người đi đến nhà nghỉ kia, dù phải tháo dỡ cả tòa cao ốc cũng không thể để Gambling Snake còn sống ra ngoài. Đối tượng muốn sống sót rời khỏi thì chỉ có cách được khiêng ra, hơn nữa tốt nhất là bị khống chế không còn khả năng chống cự, trực tiếp đưa đến trước mặt Gilson II. Đương nhiên đó là tình huống tốt nhất.

Còn như tình huống xấu nhất mà Gilson II có thể chấp nhận, đó là Gambling Snake bị giết chết, mình không thể hành hạ đối phương một phen, chỉ vậy mà thôi. Hắn tuyệt đối sẽ không cân nhắc kế hoạch khiến đối phương có cơ hội uy hiếp đến sự an toàn của mình.

Nói đến cao thủ cấp Cường, thủ hạ của bá tước còn một người không đi tham gia vây giết, đó là Gary Johnton, còn được gọi là “Chó Săn”. Cái từ “chó” này trong tiếng Anh, đa số tình huống đều không phải dùng để sỉ nhục người khác. Cho nên cái biệt danh này cũng không phải có ý xấu, nó đại biểu cho sự trung thành, nhạy bén và giỏi săn bắt.

Cuối cùng Gilson II vẫn tin tưởng Johnton. Trên thực tế sau mấy phen suy đoán, bá tước phát hiện Johnton thực ra là người đáng tin cậy nhất, vì vậy Johnton được giữ lại bên cạnh bá tước, đảm nhiệm công việc bảo vệ.

Tất cả đã sắp xếp ổn thoả, bá tước chỉ cần chờ một tin tức tốt lành sớm muộn sẽ đến mà thôi. Nhưng chẳng biết tại sao, hắn vẫn khó kìm nén được cảm giác sợ hãi, giống như có một đôi tay vô hình đang bóp cổ mình, khiến hắn không thở nổi.

Một người nữa cũng cảm thấy hơi khác thường, đó là Ngụy Tỉnh. Hắn vẫn luôn không an tâm, mặc dù nhiệm vụ của mình đến đây hẳn là đã kết thúc. Trên lý thuyết Gambling Snake không có khả năng chạy thoát khỏi vòng vây của sáu tên cao thủ cấp Cường, nhưng trực giác của Ngụy Tỉnh nói cho hắn biết vẫn có chỗ nào đó không thích hợp.

Ngụy Tỉnh dùng tinh thần kết nối với một con chim bồ câu gần nhà nghỉ Gambling Snake đang ở, khống chế nó lượn vòng tìm tòi trên đường phố chung quanh, nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Đang lúc hắn cảm thấy mình đã quá đa nghi, chuẩn bị từ bỏ, trên đường phố đèn đuốc sáng rực, bóng dáng một người đàn ông mặc áo đen bỗng tiến vào trong tầm mắt của chim bồ câu. Ngụy Tỉnh dĩ nhiên nhận ra được đó là Gambling Snake, nhưng hắn không nghĩ ra đối phương làm cách nào trốn thoát khỏi nhà nghỉ?

Chưa kịp nghĩ nhiều, chỉ thấy Gambling Snake rẽ vào một con hẻm, tiếp đó vận sức đạp tường trèo lên, giống như đi trên đất bằng, nắm lấy mấy chỗ không bằng phẳng trên kiến trúc, đã leo lên nóc nhà cao bốn tầng. Sau đó hắn nhảy đi như chim én lướt trên không, đáp xuống như chuồn chuồn chạm nước, từ trên nóc nhà chạy nhanh tới, đi theo một đường thẳng, mà mục tiêu của phương hướng kia chính là...

Trong lòng Ngụy Tỉnh kinh hãi nghi hoặc. Làm sao Gambling Snake biết được chỗ ẩn thân Gilson II, hắn vừa mới đến Vegas không lâu, có được tình báo từ đâu? Chẳng lẽ hắn có nội ứng?

Không kịp suy nghĩ nhiều, Ngụy Tỉnh biết việc khẩn cấp trước mắt là nhanh chóng thông báo cho bá tước. Thứ nhất đó là chức trách của mình, thứ hai có câu là “cổng thành bốc cháy, hại cá trong ao”, lỡ may tên sát tinh này giết vào khách sạn, thấy người là chém, vậy thì mình cũng không sống được.

Hắn không ngắt kết nối với con chim bồ câu kia, tiếp tục phân thần giám thị mỗi hành động của Gambling Snake, điều khiến con chim bồ câu kia bay theo phía sau đối tượng. Bản thân Ngụy Tỉnh thì nhấc điện thoại gọi đến chỗ Gilson II. Máy tính trên xe lăn đối phương dĩ nhiên cũng có công năng liên lạc truyền tin, rất nhanh đã trả lời:

- Ngụy Tỉnh à, có chuyện gì vậy?

Ngụy Tỉnh nói:

- Gambling Snake đã ra khỏi nhà nghỉ, đang đi về hướng khách sạn này.

- Cái gì?

Gilson II cả kinh, hắn lập tức đồng thời liên lạc với mấy tên sát thủ ở nơi khác:

- Các ngươi đang làm gì vậy? Người đã chạy mất rồi!

Đầu bên kia đáp lại:

- Ông chủ, nhà nghỉ này rất kỳ quái, giống như... giống như một mê cung. Ta nghĩ chúng ta đều bị nhốt rồi.

- Đồ... ngu!

Gilson II gào lên:

- Hắn đã giết đến cửa rồi, các ngươi còn lạc đường trong nhà nghỉ? Mau cút về cho ta!

Năm phút kế tiếp Gilson II không ngừng chửi mắng, bên kia lại trở nên hỗn loạn, đám người siêu năng lực cấp Cường đều nóng nảy. Thằng cha kia có tiền, muốn mắng thì cứ mắng, nhưng một đám người trưởng thành như bọn họ lại lạc đường trong một nhà nghỉ, đây là chuyện gì?

- Bá tước đại nhân, hắn đã đến rồi.

Không lâu sau, thông tin từ Ngụy Tỉnh bên kia lại chen ngang.

Gilson II nhìn vào máy theo dõi ở cửa chính khách sạn, trông thấy người đàn ông mặc áo đen từ bên ngoài đi tới, lập tức sợ đến mặt không còn chút máu. Hắn vừa kinh hãi vừa giận dữ, giống như lưỡi hái tử thần đã đặt lên cổ mình, muốn nuốt nước bọt cũng không được.

Gambling Snake vừa vào đại sảnh khách sạn liền rút súng bắn lên trần nhà, những người không liên quan lập tức bỏ chạy tứ tán. Đám bảo vệ của khách sạn này không có súng, cho nên cũng không ai dám tiến lên, chỉ có chút tiền lương như vậy thì ai dám đùa giỡn với mình mạng, nhanh báo cảnh sát mới là đúng đắn.

Cô gái ở bàn tiếp tân còn tưởng rằng đối phương nhất định sẽ đi đến nói gì đó với mình, sắc mặt tái mét trốn dưới bàn, run lẩy bẩy. Kết quả chỉ nghe thấy tiếng bước chân của đôi giày da, lại trực tiếp đi qua trước bàn...

Gambling Snake giống như trước kia đã từng đến đây, đi thẳng về phía thang máy, nhấn vào một tầng lầu. Tại khoảnh khắc trước khi cửa thang máy đóng lại, hắn bắn một viên qua khe hở, chuẩn xác giết chết một con chim bồ câu bay vào đại sành khách sạn.

Kẻ này một không cướp tiền, hai không cướp sắc, cũng không hỏi thăm người nào ở phòng nào, lại đi vào thang máy. Đám người đứng xem cảm thấy ngạc nhiên, chẳng lẽ vị đại hiệp này nổ súng chỉ đơn thuần muốn cánh cáo mọi người, vậy tiếp theo hắn muốn làm gì? Nổ tan cao ốc sao?

Quản lý khách sạn lập tức truyền thanh bắt đầu sơ tán khách, đương nhiên trước khi làm chuyện này hắn đã gọi điện thoại cho Gilson II. Có điều đầu bên kia hiển nhiên không rảnh để ý tới một nhân vật nhỏ như hắn, mắng mấy câu rồi kết thúc cuộc gọi.

Trong khách sạn này dĩ nhiên cũng có phòng an toàn do Gilson II xây dựng, nằm ở tầng hầm. Hắn giống như phát điên giục Johnton đẩy xe lăn của mình đi nhanh tới đó. Johnton tuy muốn đánh một trận với Gambling Snake, nhưng bá tước đã phân phó nên cũng đành làm theo.

Bởi vì đám sát thủ khá mạnh đã được phái ra, lực lượng vũ trang tư nhân của Gilson II còn lại trong khách sạn này phần lớn chỉ là người bình thường, không có bao nhiêu kẻ siêu năng lực, cho dù có cũng thuộc loại hình không thích hợp chiến đấu giống như Ngụy Tỉnh. Lúc Gilson II chạy trốn, màn hình máy tính trên xe lăn của hắn giống như đang chiếu một bộ phim hành động đẫm máu. Bọn thủ hạ của hắn hễ dám cản đường Gambling Snake, đều bị đối phương một viên một tên, có lúc khoảng cách gần thì một kiếm trong tay áo đâm xuyên qua đầu.

Khi Gilson II ngồi lên thang máy đi xuống tầng dưới cùng, Gambling Snake lại biến mất khỏi máy theo dõi, nơi hắn xuất hiện lần cuối chính là tầng lầu nơi có căn phòng của Gilson II.

Hai mươi giây yên tĩnh, không khí trong thang máy áp bức vô cùng. Đột nhiên máy truyền tin lại kêu lên khiến Gilson II giật mình, hắn run giọng trả lời:

- Ai?

Ngụy Tỉnh nói:

- Là ta, bá tước đại nhân, mau rời khỏi thang máy!

- Ngươi nói gì? Làm sao rồi?

Gilson II hỏi.

Ngụy Tỉnh nói:

- Hắn đã lẻn vào lồng thang máy rồi! Ngài nhất định không thấy hắn trong máy theo dõi nữa. Ta khống chế động vật đi vào, có thể đại khái nắm giữ hướng đi của hắn. Nhưng hắn hành động rất nhanh, ta cũng không biết có thể theo được bao lâu.

- Vậy... ta nên làm sao đây?

Lúc này trong lòng bá tước đã rối loạn, không biết đi đường nào.

Ngụy Tỉnh hỏi:

- Johnton ở cạnh ngài đúng không?

Johnton ở bên cạnh nói:

- Đúng vậy, ta ở đây.

Ngụy Tỉnh nói tiếp:

- Mau dừng thang máy lại, mở cửa cõng bá tước lên cầu thang, chạy đến tầng thượng. Không được đi xuống nữa. Gambling Snake hành động rất nhanh, hắn từ trong lồng thang máy nhảy xuống, trượt theo dây thép, nhất định có thể đến tầng dưới cùng trước các ngươi. Hắn cũng có thể trực tiếp xâm nhập vào giữa thang máy chỗ các ngươi, hoặc là chặn ở cửa phòng an toàn, như vậy bá tước sẽ gặp nguy hiểm.

- Bây giờ các ngươi đi ngược lại hướng của hắn, từ cầu thang chạy lên trên. Bá tước đi đứng không tiện, Gambling Snake nhất định không nghĩ tới các ngươi lại lựa chọn như vậy, sẽ tranh thủ được thời gian. Ta đã liên hệ với trực thăng đến sân thượng tiếp ứng, chỉ cần lên trực thăng thì sẽ an toàn, dù sao hắn cũng không biết bay.

Gilson II vừa nghe những lời này liền hớn hở ra mặt, trong lòng thầm nghĩ Ngụy Tỉnh này quả nhiên tài giỏi, vào thời khắc mấu chốt gặp nguy không loạn, có công bảo vệ chủ, xem ra sau này phải trọng dụng. Hắn lập tức nói với Johnton:

- Mau đi, không nghe hắn nói sao?

Johnton nghĩ tới nghĩ lui, cũng không cảm thấy phương án này có vấn đề gì, vì vậy liền dừng thang máy lại, cõng bá tước ra ngoài. Lúc gần đi còn không quên giở chút trò khôn vặt, quay đầu lại nhấn lên bảng điều khiển thang máy vài tầng lầu khác rồi mới rời khỏi.

Cõng bá tước chạy hai mươi tầng lầu, cuối cùng đã lên đến sân thượng, có thể thở được một hơi. Nhìn bầu trời đêm xa xa không một áng mây, cũng không thấy bất kỳ bóng dáng trực thăng nào. Tiếc rằng hiện giờ đã bỏ xe lăn của Gilson II lại, trên người cả hai cũng không có thiết bị liên lạc với bên ngoài.

Năm phút trôi qua, khoảng thời gian này giống như giày vò, trái tim của Gilson II dần dần trầm xuống, dự cảm bất tường ngày càng mãnh liệt. Hắn dường như đã phát giác được chuyện gì, nhưng chuyện đó quá đáng sợ, đến mức hắn không dám nghĩ tới.

Tại lối đi duy nhất dẫn đến sân thượng, cánh cửa kia bị mở ra, Gambling Snake đứng ở đó, trên tay trái của hắn còn cầm một sợi dây thừng lớn màu trắng.

- Tìm dây thừng thích hợp làm chậm mấy phút, không chờ lâu chứ.

Hắn vừa nói vừa tiện tay đóng cửa phía sau lại.

Lúc này Gilson II đang dựa vào ven bờ sân thượng, ngồi dưới đất. Hắn không thể động đậy, chỉ giống như phát điên gào thét:

- Giết hắn! Johnton! Mau giết hắn! Đừng để hắn đến gần ta!

Johnton chắn ở trước mặt bá tước, sau lưng hắn chính là vách chắn cuối cùng của Gilson II:

- Hừ... như vậy cũng tốt, ta vốn không cảm thấy chạy trốn có thể giải quyết vấn đề.

Gambling Snake ném sợi dây xuống bên cạnh, nói:

- Vốn cũng không có chuyện chạy trốn, nơi này cao năm mươi hai tầng, mà trực thăng kia cũng chỉ là giả dối mà thôi.

Johnton nói:

- Nói vậy... Ngụy Tỉnh là nội ứng của ngươi?

Gambling Snake nói:

- Ngươi không cảm thấy hỏi vấn đề này rất ngu xuẩn sao? Ngu xuẩn giống như trước đây không lâu ngươi cho rằng mình đã trúng độc vậy.

- Tên khốn ngươi...

Johnton nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không biết phản bác thế nào.

Gambling Snake nói:

- Đáp án vô cùng đơn giản, sau khi ta biến mất khỏi máy theo dõi, cũng không đi vào lồng thang máy, mà là đi vào phòng của Ngụy Tỉnh. Lúc hắn gọi điện thoại cho các ngươi, ta đang dùng súng chĩa vào đầu hắn. Hắn thông minh hơn ngươi nhiều, vì vậy cũng rất biết diễn kịch, mỗi câu nói đều giống như thật.

- Gilson đã sớm thất kinh. Khi mất đi hình ảnh giám sát, năng lực của Ngụy Tỉnh lại trở thành phương pháp giám thị duy nhất đáng tin cậy. Dưới tình huống nguy cấp này, thông tin của hắn giống như cọng cỏ cứu mạng, trong thời gian ngắn các ngươi gần như không thể tìm ra sơ hở trong lời nói, vì vậy các ngươi đã tin tưởng... tin tưởng động vật của hắn có thể quan sát được bên trong khách sạn, tin tưởng cái gọi là trực thăng, do đó các ngươi không đi vào phòng an toàn mà đến chỗ này.

- Ngươi nói xong chưa?

Johnton lạnh lùng nói:

- Nói cho cùng, vẫn phải đánh một trận mà thôi.

Gambling Snake trầm mặc, hắn từ từ bước đến gần Johnton, kiếm trong tay áo sẵn sàng tấn công.

Đón đọc chương mới nhất tại Tàng Thư Viện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.