Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng

Chương 41: Cô Cho Anh Một Bất Ngờ Lớn




70180.“Khơ khơ, tôi thích làm người phụ nữ mạnh mẽ hơn, nếu như anh tình nguyện đưa tôi từ vị trí thư ký chính của anh hạ xuống bộ phận kế hoạch, tôi sẽ càng vui vẻ hơn” cô nhếch mép, không thể nào bỏ qua hơi thở cứ tiến lại gần của anh ta, có kiểu cảm giác thất thường

“Như vậy tôi sẽ không vui vẻ gì” sau khi kết hôn với cô ấy xong vẫn không thể quang minh chính đáng đưa cô ấy về nhà đã là cực điểm của anh rồi, nếu như ở công ty còn không thể nhìn thất cô ấy, anh đay với chưa có kết hôn có khác biệt gì?

Vả lại làm thư ký tốt bao nhiêu, phúc lợi nhiều nhiều, thỉnh thoảng chạy vào trong văn phòng của anh, đây mới là điều anh mong muốn

Bùi Nhiễm Nhiễm bất lực không lời để nói, cứ thế ở trước ngực của anh ta không nói gì nữa, giống như có ý mảnh vỡ bình vỡ, dù sao thì Cảnh Thần Hạo sẽ không bỏ qua cho cô rồi

Đến nhà của Lâm Trí Hiểu, cô đi đôi dép vào, lấy theo chứng minh thư rồi đi ra ngoài luôn

Lái xe trên đường đến Cục dân sự chưa từng thấy thông suốt như vậy, bọn họ rất nhanh đến Cục dân sự, hai người một trước một sau xuống xe

Bước chân của Cảnh Thần Hạo ở bên cạnh xe đứng vững, giơ cánh tay phải ra, cô cười vòng tay qua cánh tay của anh ta, hai người mới cùng bước đi, “anh sẽ hối hận chứ?”

Chỉ cần Cảnh Thần Hạo nói một câu hối hận, cô lập tức không kết hôn, cô thực tế không muốn kết hôn à!

“Anh đợi bao nhiêu năm cuối cùng mới tóm được em trong tay, anh chỉ hối hận 5 năm trước tối đó lại ngủ quên để em chạy mất!” nếu như thời gian có thể quay trở lại, anh tối hôm đó tuyệt đối không ngủ, cố thức!

“Thật sự không có thương lượng được sao? Anh suy nghĩ kỹ lại xem, tôi chính là Bùi Nhiễm Nhiễm!” cô muốn điên lên rồi, thật sự muốn điên rồi!

Cảnh Thần Hạo đột nhiên thu cánh tay, ôm eo bế cô lên, nhanh bước tiến vào trong Cục dân sự, “em nói nhảm quá nhiều đó!”

Cô sợ giờ không nói, về sau thì không có cơ hội nữa à!

Với lại anh ta nhận định như thế này là bởi vì cô nói nhảm nhiều, chứ không phải là bởi vì đi như thế này càng nhanh?

Cô từng có dự cảm bị Cảnh Thần Hạo biết cô sẽ rất thảm, nhưng tuyệt đối không có nghĩ đến sẽ có kết cục như thế này, khiến nửa sau cuộc đời của bản thân mình đều ném vào trong luôn

Cảnh Thần Hạo rất nhanh chóng viết xong giấy đăng ký kết hôn, bình thường không quản gặp phải chuyện gì anh đều bình tĩnh, thời khắc này trong lòng căng thẳng bất ổn nhìn sự chậm chạp của cô, “nhanh lên!”

Nghe thấy lời thúc giục của anh ta, động tác trong tay của cô sững lại, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt rõ ràng rất gấp gáp của anh ta, “anh có từng nghĩ đến chúng ta khi nào thì ly hôn chưa không?”

“Ý niệm ly hôn em tốt nhất nghĩ cũng đừng nghĩ đến!” anh hận không thể cướp chiếc bút ở trong tay cô, bản thân thay cô điền

Nhìn thấy anh ta sắp muốn bộc phát tức giận, cô nhanh chóng cúi đầu xuống, “em chỉ là muốn hỏi hỏi mà thôi, không cần phải thành thật như thế mà!”

Không thành thật như thế, vợ đều không có rồi!

Sau khi điền xong dùng sức ném đến trước mặt của anh ta, trang giấy mỏng manh để trước mặt anh, “nhớ lấy lời anh đồng ý với tôi, hôn nhân ẩn, phải bảo mật!”

“Ừm” anh cầm bản đăng ký lên nghiêm túc nhìn, nét chữ cô ký tên vẫn gọn gàng tinh tế như thế, giống y hệt với trước đây

Sau đó hai người đi chụp ảnh, giấy kết hôn rất nhanh thì làm xong

Từ trong Cục dân sự đi ra, lúc ngồi ở trên xe, đã là buổi chiều 3 giờ 30 phút rồi

“Có muốn lấy một quyển làm kỷ niệm không?” Cảnh Thần Hạo đưa một quyển kết hôn đến trước mặt của cô

Bùi Nhiễm Nhiễm liếc nhìn quyển sổ kết hôn đang rung rinh, dáng vẻ cao quý giống như người nào đó, dường như là đang chúc mừng cô cuôi cùng trở thành một thứ đồ trong túi của anh ta

“Chuyện vui có đôi mà! Anh cứ giữ lấy là được rồi, tôi lười thu dọn lắm” cô bây giờ thắc mắc là chuyện khác

“Cũng được, em làm mất rồi, anh cũng lười đi làm lại” Cảnh Thần Hạo cất hai quyển sổ kết hôn ở bên cạnh người, kéo một cái mạnh ôm lấy cô, “đến đây nói cho anh, Dương Dương và Noãn Noãn thích cái gì? Chúng mình đi mua quà trước, sau đó đi đón bọn trẻ”

“Không được! Đi thẳng đến trường mầm non, tôi đi một mình, anh chắc phải đi công ty rồi” cô không muốn bọn trẻ biết nhanh như thế này, cô một buổi tối không trở về nhà, về nhà thì đã gả cho người khác rồi!

Vả lại anh ta cả một ngày không đến công ty thật sự không có vấn đề sao?

Thấy nét mặt của anh ta tối sầm xuống, trên mặt của cô lại cười dịu hiền, “buổi lần đầu tiên anh nhìn thấy Noãn Noãn, khu chúng tôi rời đi không phải là bắt gặp anh và Lucy đang ở bên nhau đó sao! Dương Dương thằng bé cảm thấy anh là một củ cải hoa tâm (đào hoa), thằng bé nhìn thấy anh khẳng định không thích anh rồi, vì vậy đợi thằng bé có ấn tượng tốt chút, thì hai người gặp mặt, như thế nào?”

Bùi Nhiễm Nhiễm điệu bộ của khuôn mặt giống như là nghĩ cho anh vậy, anh liền nhẫn nhịn không nổi lại tức giận, đặc biệt cô ấy vừa nói cái anh nhớ ngay ra lần trước Dương Dương gọi anh ông chú xấu xa

“Chúng ta không gặp nhau thì làm sao cải thiện được?” vả lại anh dám khẳng định, tuyệt đối không chỉ một chuyện cô ấy nói, rất có khả năng ở phương diện hủy hoại hình tượng anh minh thần vũ của anh, người con gái ở trong lòng tuyệt đối đóng vai trò trong việc thúc đẩy

“Cảnh Thần Hạo anh đừng có mà được nước lấn tới! Dương Dương và Noãn Noãn là con của anh không sai, nhưng mà bao nhiêu năm nay đều là em nuôi lớn, anh một người bố giữa đường oai cái gì, em nói thế nào thì làm như thế!” cô không vui gì cựa quậy người, “thả em ra, anh phiền hay không phiền à!”

“Mới kết hôn chưa đến 10 phút, em liền than anh phiền rồi?” Cảnh Thần Hạo không những không thả lỏng tay ra, ngược lại ôm càng chặt hơn, “anh cũng đâu có phải người không nói lý lẽ, em cho anh lý do này không đủ sức thuyết phục anh”

Cô rụt cổ lại, chủ động ôm lấy cổ của anh, ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt đẹp đảo quanh khuôn mặt tuấn tú của anh, “chồng ơi, anh có muốn nghe lời của em không?”

Cảnh Thần Hạo nghe thấy hai từ giọng nói “chồng ơi” mềm mại của cô, cơ thể căng cứng lên, cả con tim như là đang chiếc xích đu đánh đu vậy, không ngừng lắc lư, “thình thịch thình thịch” đập rất nhanh

Đến cả những lời sau đó của cô nói là cái gì đều không nghe rõ nữa, giống như là trong phút chốc lơ đãng mất rồi

Bùi Nhiễm Nhiễm tĩnh lặng nhìn anh ta, cô đều đã như thế này rồi, thế mà vẫn không có phản ứng gì, đây là trên xe à, mỹ nhân kế vẫn không được sao?

Cảnh Thần Hạo vẫn còn có chút thất thần, đôi môi ấm áp chạm lên bờ môi của anh, ư ư gọi anh, “chồng ơi.....”

Cô đang muốn rời khỏi anh, một tay của anh đỡ lấy phía sau đầu của cô, hóa bị động thành chủ động, không khí yên lặng trong ô tô bỗng nhiên biến thành ân ái

Cô biết ngay mà chủ động dâng lên nụ hôn thì sẽ không có kết cục tốt đẹp gì, đôi tay nhỏ bé không dễ dàng gì đẩy bỏ phần ngực của anh, trừng đôi mắt mơ mộng lên nhìn anh, “anh nghĩ mà xem, nếu như bị Âu Dương Lập bọn họ biết được mối quan hệ của anh và Noãn Noãn, vậy thì bọn họ khẳng định là sẽ hoài nghi em, tất cả những điều này không phải đều là bởi vì che chở cho em sao? Ẩn hôn anh đều đồng ý rồi, điều này cũng đồng ý luôn đi à? Sau này ba người có thời gian gặp mặt”

Cảnh Thần Hạo đưa tay ra vén mấy sợi tóc của cô ra phía sau tai, ánh mắt cưng chiều nhìn cô, một hồi lâu sau mới nói một từ, “được”

Thì ra ở trước mặt của cô, giới hạn cuối cùng của anh đối với cô vĩnh viễn không có giới hạn

Cô nhận được câu trả lời khẳng định thì không thể chờ đợi ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh sắc ở bên ngoài càng gần càng quen thuộc, cô lập tức quay đầu lại, “gần đến trường mầm non rồi, em đi một mình, sau đó bắt xe quay về, em hôm nay không đi làm chắc có thể chứ?”

“Có thể”

Mình kt lại hệ thống chương 158, 165 và 172 nội dung hoàn toàn khác nhau, các b có thể kt lại lần nữa rồi báo mình k? Các thành viên bên mình lên coi 3 chương đó thấy nội dung k giống nhau. Cảm ơn ạ! Nếu tìm ra lí do sai là bên mình, mình sẽ free 3 chương tiếp sau cho các bạn nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.