Cô Dâu Nhỏ

Chương 4




Người bắt chặt tay Thanh Mộc hoàng tử chính là Vu Nhai, cũng là hắn nói chuyện. Lưu Tinh Đồng của Thủy Tinh thành công phản xạ, khi Thanh Mộc hoàng tử đi tới trước mặt Vu Nhai thì hắn đã giải thuật định hắc chú.

Ngay khi Vu Nhai chộp tay Thanh Mộc hoàng tử, mọi người, Thủy Tinh trợn tròn mắt. Chỉ mắt bọn họ nhúc nhích được, các phần cơ thể khác vẫn cứng đơ, không thể nói chuyện, nếu không đám người đã hưng phấn hét toáng lên.

Cái tên chết tiệt, luôn khiến lòng người chao đảo vào phút mấu chốt, lại là kỳ tích!

Trong thời gian này Thanh Mộc hoàng tử chỉ có một cảm giác, đó là hồn vía lên mây. Vu Nhai đem đến ám ảnh tâm lý quá lớn.

Hắc Nguyệt đại quản sự cũng phản ứng lại, nụ cười âm hiểm biến mất, con ngươi co rút.

Hắc Nguyệt đại quản sự hỏi:

- A? Sao có thể? Làm sao thuật định hắc chú trên người của ngươi bị giải?

Hắc Nguyệt đại quản sự không mong Vu Nhai sẽ trả lời câu hỏi này, lão lao tới ưu tiên cứu Thanh Mộc hoàng tử.

Nhưng Hắc Nguyệt đại quản sự quá xem thường Vu Nhai, lão cứ nghĩ hắn yếu đến tội, không đấu lại lão. Tuy Hắc Nguyệt đại quản sự nghe Thanh Mộc hoàng tử kể Vu Nhai đến Thánh binh sư bát đoạn nhưng hắn quá trẻ, cộng với uống đan dược nên chắc chắn thực lực giảm mạnh. Mới rồi Thanh Mộc hoàng tử quên kể khi Vu Nhai còn là thiên binh sư đã vượt một đẳng cấp lớn đánh bại lão nữ vương Tinh Linh.

Cho nên Hắc Nguyệt đại quản sự không dốc hết sức.

Hắc Nguyệt đại quản sự vươn tay định kéo Thanh Mộc hoàng tử về, tay kia cách không vỗ luồng lực lượng đen. Hắc Nguyệt đại quản sự cảm thấy dù Vu Nhai có chặn lại được cũng sẽ bị đẩy lùi, lão có thể tiện tay kéo Thanh Mộc hoàng tử về.

Tiếc rằng Hắc Nguyệt đại quản sự đã sai, lỗi lầm này khiến Thanh Mộc hoàng tử mất một bàn tay.

Trong Tinh Linh sâm lâm vang lên tiếng gào rú thảm thiết:

- A!

Khi Hắc Nguyệt đại quản sự kéo Thanh Mộc hoàng tử về thì một bàn tay đẫm máu nằm trong tay Vu Nhai.

Vu Nhai lù lù bất động, lực lượng màu đen của Hắc Nguyệt đại quản sự đã biến mất.

- Hắc Nguyệt đại quản sự, tay . . . Tay của ta . . .

Hắc Nguyệt đại quản sự rất ngạc nhiên vì thực lực của Vu Nhai, lạnh lùng trả lời:

- Yên tâm, đợi ta lấy lại rồi gắn tay cho ngươi.

Quan tâm tay Thanh Mộc hoàng tử chẳng bằng chú ý kẻ địch trẻ tuổi trước mắt lão.

Đương nhiên Hắc Nguyệt đại quản sự càng quan tâm là tại sao thuật định hắc chú bị Vu Nhai giải mở?

Hắc Nguyệt đại quản sự không biết Thủy Tinh có mặt, nếu không lão đã hiểu nguyên nhân ngay.

Vu Nhai nói nhảm:

- Thuật định hắc chú của ngươi làm sao bị giải mở? A đại quản sự, ngươi đã quên lúc trước khi ta giải sức mạnh hắc chú, biết tin Vệ gia làm phản khiến ngươi sốt ruột đến muốn giết ta sao? Sức mạnh hắc chú của ngươi vô dụng với ta.

Mới rồi Vu Nhai hơi sốt ruột nghĩ cách, nhưng giờ là khúc nhạc dạo chiến đấu, hắn phải có khí thế.

Vu Nhai vận chuyển huyền khí trước mắt Thanh Mộc hoàng tử, hỏa chi thánh đạo trực tiếp đốt bàn tay cụt thành tro. Thanh Mộc hoàng tử trợn tròn mắt nhìn bàn tay biến mất, hộc máu. Tay của gã hoàn toàn biến mất? Tuy có cách mọc tay ra nhưng thực lực của Thanh Mộc hoàng tử sẽ bị khựng lại một đoạn thời gian.

Thực lực khựng lại nghĩa là Thanh Mộc hoàng tử rất có thể bị các cao thủ trẻ Thanh Mộc thần tộc đuổi theo. Trong thần tộc, người trẻ tuổi tranh giành rất kịch liệt, ai cũng muốn làm số một vì như thế càng gần thần tứ hơn.

Lửa giận đốt cháy hừng hực trong lòng Thanh Mộc hoàng tử. Tại sao? Tại sao nhân loại bình thường này biến thái như vậy?

Không lẽ tiểu tử này là khắc tinh của gã, trời sinh khắc gã sao?

- Ta càng lúc càng hứng thú với thân thể của ngươi, còn hơn cả Lưu Tinh Đồng. Tiếc rằng chỉ có một mình ngươi cử động được.

Hắc Nguyệt đại quản sự rất quan tâm vấn đề Vu Nhai làm sao âm thầm giải mở thuật định hắc chú chứ không để ý hắn dùng cách gì giải được. Rất nhanh Hắc Nguyệt đại quản sự suy nghĩ thoáng hơn, Vu Nhai thậm chí che mắt chân thần, có cái gì hắn không làm được? Hắc Nguyệt đại quản sự không thèm quan tâm Thanh Mộc hoàng tử, không để gã vào mắt. Hắc Nguyệt đại quản sự cười tủm tỉm, càng nhìn Vu Nhai càng thèm.

- Các ngươi đừng lại đây, tiếp tục trói cao thủ bách tộc bị định, một mình ta đủ giải quyết tiểu tử này rồi.

Hắc Nguyệt đại quản sự nói xong hai câu đầu thì hai trăm cường giả Cổ Duệ chi dân định chạy tới hỗ trợ, dù gì Thanh Mộc hoàng tử bị xé một bàn tay. Cho nên Hắc Nguyệt đại quản sự nói thêm câu tiếp theo. Các cao thủ Cổ Duệ chi dân ngừng lại ngay, tiếp tục làm việc của mình. Bởi vì đối thủ của Hắc Nguyệt đại quản sự là một tiểu quỷ chỉ mới đến Thánh binh sư bát đoạn.

Tuy rằng tiểu quỷ này hơi nghịch thiên một chút nhưng Hắc Nguyệt đại quản sự cũng rất ghê gớm, nói sao thì chuẩn thần giai sẽ không kém hơn tiểu tử này.

Đừng đánh đồng loại như lão nữ vương Tinh Linh với chuẩn thần giai Thần Duệ chi tộc, nghe nói Hắc Nguyệt đại quản sự không đến thần giai là do lão chuyên tu sức mạnh hắc chú kỳ dị. Không biết thuật định hắc chú có thể hóa đá người đến khi nào, nhanh chóng giải quyết toàn bộ cao thủ bách tộc là hơn.

Hắc Nguyệt đại quản sự không để Vu Nhai vào mắt nên nói khá nhiều:

- Tiểu tử, mới rồi ngươi để Thanh Mộc hoàng tử ngược đãi một chút là được, cần gì phá sức mạnh hắc chú của ta? Thú thực là rơi vào tay ta thảm hơn Thanh Mộc hoàng tử nhiều.

Trong mắt Hắc Nguyệt đại quản sự thì một chiêu đủ giải quyết Vu Nhai, lão càng hưởng thụ biểu tình tuyệt vọng của kẻ địch.

Đặc biệt là tiểu tử này từng làm lão chật vật. Không, không chỉ chật vật, Vu Nhai hù Hắc Nguyệt đại quản sự sợ gần chết, mấy hôm nay lão sống phập phồng lo sợ. Lúc ấy Vu Nhai không giết được tiểu tử này, không biết chuyện Vệ gia làm phản có bị lộ không?

Vào thời điểm đó Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh còn trong kế hoạch bí mật.

Lỡ như tiểu tử này ra khỏi tuyệt địa hắc ám, truyền tin Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh làm phản thì cục diện sẽ không tốt như bây giờ, Hắc Nguyệt đại quản sự sẽ thành tội nhân của Thần Duệ chi tộc. Khi đó Hắc Nguyệt đại quản sự sẽ bị xử tử.

Hắc Nguyệt đại quản sự nghĩ đến ngày tháng treo tim đó thì lão càng hưởng thụ chuyện trước mắt thêm.

Vu Nhai lười nói nhây với Hắc Nguyệt đại quản sự:

- Nói nhảm nhiều quá, Diệt Thần Trảm!

Vừa lúc Vu Nhai muốn mượn Hắc Nguyệt đại quản sự để kiểm tra thực lực của mình. Vu Nhai vừa mới nhận hơi thở giết chóc của Cổ Ma tộc, hắn quyết định dùng lực lượng Cổ Ma tộc chiến đấu. Thí Thần Ma Nhẫn vào tay, Vu Nhai vung lên.

Vu Nhai ôm mối thù với Hắc Nguyệt đại quản sự, trừ thù hận mang đi Tiểu Mỹ còn có việc lão suýt giết hắn, Thủy Tinh. Vu Nhai nhớ khi đó lòng tràn ngập nỗi hận, nhớ khi ấy hắn sát ý thành thánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.