Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

Chương 32: Chương 32: Cuộc Chiến Thịt.




Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

- --

Tiểu thiếu gia chính là người duy nhất trong khoảng thời gian gần đây có thể tiến vào thư phòng của Ân Duyệt Dung.

Chẳng lẽ...

Không có khả năng! Làm sao có thể!

Đừng nói là không có khả năng, coi như là nói ra, cũng sẽ không một ai tin một đứa bé lại có thể làm những chuyện này.

Bây giờ chứng cứ xác thật, coi như là Ân Duyệt Dung có nói rách cả miệng cũng không giải thích được.

Kiều Mẫu chỉ cần nhìn Ân Duyệt Dung một cái, Ân Duyệt Dung liền biết được Kiều Mẫu đang suy nghĩ gì.

Thư phòng của bà, chính bà rõ ràng nhất, chỉ có mỗi mình Đường Đường có thể đi vào trong. Cũng chỉ có Đường Đường mới có thể thần không biết quỷ không hay mang vật lạ đặt vào trong phòng của bà, mà hoàn toàn không bị phát hiện.

Cũng chính là Đường Đường, khiến cho bà không phòng bị chút nào...

Đáy lòng Ân Duyệt Dung dần dần toát ra một cái ý nghĩ cực kỳ đáng sợ, cái ý niệm này giống như một chiếc đầm lầy, chậm rãi nhấn chìm bà vào trong đó...

Là Đường Đường?

Tại sao...??

Cảm xúc tiêu cực những ngày qua bị Ân Duyệt Dung chôn sâu trong lòng, thoáng cái cuồn cuộn trào dâng như thủy triều.

A, cũng khó trách!

Bà đối xử với cha mẹ thằng bé như vậy, bà là một kẻ ác khiến người khác chán ghét, làm sao nhóc có thể ưa thích bà cho được cơ chứ!?

Làm sao sau khi nhóc biết được thân phận của bà, vẫn sẽ quan tâm và thân cận đến vậy? Làm sao có thể xem bà như bà nội, là người thân chân chính!

Sao lại thế... Đời này làm gì có ai ưa thích mình cơ chứ?

Đứa bé kia tiếp cận bà, chỉ là vì thời khắc này!! Hẳn là muốn bà gặp báo ứng rồi đi...

Rốt cuộc, cũng chính là vì bà hy vọng quá xa vời rồi...

Kiều Mẫu nhìn vẻ mặt biến đổi liên tục của Ân Duyệt Dung, quả thật là thương tâm không dứt, muốn an ủi, nhưng lại không biết nên nói như thế nào?

Bà chỉ có thể khẩn cầu, hy vọng sự tình không phải giống như mình nghĩ. Nếu không... sự đả kích lần này phu nhân phải gánh chịu là quá lớn...

Bà ấy yêu thích như thế, thương yêu như vậy, tín nhiệm đứa bé kia đến nhường nào...

"Xin lỗi, Quản lý Ân, xin mời đi theo chúng tôi một chuyến vậy!" Bộ trưởng Lưu nói.

Giờ phút này, bên trong góc tối, vẻ hưng phấn và kích động trong mắt A Trung đã không cách nào che giấu.

Xong! Ân Duyệt Dung rốt cuộc cũng xong rồi!

Phương pháp của Ân Hành thiếu gia quả thực là quá cao minh rồi!

Không chỉ giải quyết Ân Duyệt Dung, còn có thể xử lý mọi chuyện sạch sẽ không chút dấu vết. Hơn nữa, coi như đến lúc đó tiểu tạp chủng kia nói bậy bạ gì, lời một đứa bé nói, cũng sẽ không có người tin.

Nhắc tới lần này thật khéo, là nhờ có tên tiểu tạp chủng kia, làm việc nói chung là rất lưu loát, đặt đồ đúng nơi hắn hướng dẫn, cho nên sự tình mới tiến triển thuận lợi như vậy.

Kiều Mẫu còn muốn nói gì, Ân Duyệt Dung trực tiếp dùng ánh mắt ra hiệu cho bà không cần nhiều lời, ngay sau đó nhìn về phía Bộ trưởng Lưu, "Đi thôi!"

Mặc dù đối phương là cao tầng Trọng Tài Hội, nhưng mà, quy trình vẫn phải tuân thủ. Bộ trưởng Lưu sai người chuẩn bị xiềng xích và còng tay chuyên dùng để áp chế những phạm nhân có trình độ võ thuật cao cường, "Vậy thì xin đắc tội."

Ân Duyệt Dung mặt không cảm xúc nhìn những thứ xiềng xích kia, trầm mặc thật lâu, đáy mắt dần u tối lại, giống như có một hố đen khổng lồ đang cắn nuốt tất cả ánh sáng.

Cuối cùng, bà dặn dò Kiều Mẫu một câu: "Kiều Mẫu, sau khi tôi rời đi, mang Đường Đường đưa đến chỗ của A Cửu."

Bà sớm nên biết, thứ không thuộc về chính mình, thì cũng không nên cưỡng cầu.

Nực cười, bà đã sai một lần, không ngờ lại sai thêm một lần nữa...

Kiều Mẫu nghe được Ân Duyệt Dung giao phó những chuyện này, nước mắt nhất thời trào ra, "Phu nhân! Phu nhân sẽ không có việc gì! Bà nhất định sẽ không việc gì!"

Nhưng mà hiện tại loại tình huống này, bị bắt tại trận, chứng cứ rõ ràng! Coi như là phu nhân, cũng không có cách nào.

Hoặc có lẽ là, dường như phu nhân... căn bản cũng chưa từng nghĩ tới việc phản kháng...

Kiều Mẫu nhìn ra được, lần này phu nhân bị đả kích thật sự quá nặng nề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.