Cố Che Giấu Bản Thân Chỉ Vì Quá Khứ Thôi Sao

Chương 58




Phu quân làm nàng lo lắng, nhi tử càng làm nàng lo lắng hơn, lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, hiện tại ở trong cục diện này làm sao nàng có thể lựa chọn được? Vứt bỏ Đường Đỉnh Thiên mang theo Đường Phong chạy trốn, tỉ lệ thành công dĩ nhiên lớn hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn bao nhiêu. Ở lại tuyệt đối là con đường chết, hiện tại căn bản không ai có thể ngăn cản công kích của ba Linh Giai trung phẩm. 

- Hừ! 

Lý Thiên Cừu và Hứa Cửu Châu sóng vai mà đứng, cũng không thừa thắng xông lên, cũng không để ý tới Đường Đình Thiên và Diệp Dĩ Khô, về phần Đường Phong, bọn họ càng không để trong mắt. 

Lực chú ý của bọn họ, bị hấp đẫn bởi bộ Dược Thi phía trước. 

- Trước đây, trận pháp ở lối vào là các ngươi bày sao? 

Ánh mắt Lý Thiên Cừu lạnh lùng nhìn bộ Dược Thi mở miệng nói. 

Bộ Dược Thi không thèm để ý hắn. 

- Thực lực của bằng hữu không tồi, công phu ẩn nấp càng cao! 

Lý Thiên Cừu vừa nói chuyện vừa điều tra tình huống của bộ Dược Thi, nhìn kỹ vẫn không phát hiện tồn tại bất luận khí tức hay sự ba động của cương khí, nhất thời không hiểu ra sao, nghĩ thầm chẳng lẽ người ta tinh thông trận pháp vẫn có thể nắm giữ bí thuật khác hay sao? 

- Không bằng các ngươi đầu nhập vào Huyết Vụ Thành? Nếu các ngươi đáp ứng điều kiện này, ta có thể tha cho mấy người phía sau một con đường sống, nhưng điều kiện là bọn hắn cũng phải gia nhập Huyết Vụ Thành! 

Lý Thiên Cừu ném ra một nhử, hắn đã nhìn ra vừa rồi Dược Thi dũng cảm quên mình cứu viện hai người Diệp Dĩ Khô, vậy thì hai người bọn họ hẳn là rất quan trọng với hắn. 

Bộ Dược Thi vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, bọn họ từ lâu đã bị chết không thể chết lại, phản ứng được mới lạ. 

- Nếu các người đã không đáp ứng, ta cho các người chết không có chỗ chôn! 

Lý Thiên Cừu hỏi liền vài câu cũng không thấy trả lời, nhất thời nét mặt già nua có chút khó chịu, bắt đầu thẹn quá thành giận. 

- Cho chúng ta suy nghĩ một chút nữa được không? 

Dược Thi không nói chuyện, ngược lại Đường Phong nói ra. 

Tùy rằng trong lòng hận không thể cắn chết Lý Thiên Cừu, nhưng hiện tại muốn đánh nhau với hắn, lấy thực lực yếu ớt của mình, căn bản không thể chống lại ba Linh Giai trung phẩm, ngay cả gia tăng bộ Dược Thi cũng không được. 

Chỉ có thể ký thác hy vọng ở chiêu cuối cùng rồi! 

Nếu như một chiêu này thành công, ba Linh Giai trung phẩm trước mặt hoàn toàn có thể dọn dẹp dễ dàng. 

Thắng Giả Vi Vương! Năng lực lần trước thăng cấp Vô Thường Quyết mang đến, bất quá Đường Phong vẫn không dám vận dụng. Không có nguyên nhân nào khác, đơn giản nếu vận dụng năng lực này, vô số âm hồn ở cương tâm sẽ thôn phệ lẫn nhau, đến cuối cùng chỉ còn tồn tại một âm hồn, mà thực lực của âm hồn này hội tụ toàn bộ thực lực của âm hồn khác cộng lại. 

Nhưng tình thế trước mắt vô cùng nguy cấp, Đường Phong cũng không thèm nghĩ nhiều như vậy, chỉ có thể vận dụng Thắng Giả Vi Vương. 

Năng lực này chưa bao giờ sử dụng qua, Đường Phong cũng không rõ ràng lắm năng lực này có thể cho âm hồn ở cương tâm ngưng tụ thành bộ dáng như thế nào nữa, nhưng hiện tại trước mặt hắn lại xảy ra một vấn đề. 

Vô số âm hồn bắt đầu thôn phệ lẫn nhau, ở trong đan điền đau đớn như bị kim châm, đau làm cho Đường Phong run run như bị kiết lỵ, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, sắc mặt trắng bệch. Hơn nữa quá trình thôn phệ này, dĩ nhiên còn cần một khoảng thời gian mới khả năng hoàn thành toàn bộ. 

Dưới tình huống bất đắc dĩ, Đường Phong chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, mở miệng nói nhằm kéo dài thời gian. 

Nghe Đường Phong nói xong, Lý Thiên Cừu hừ lạnh một tiếng, vốn là hắn không có đặt Đường Phong ở trong mắt, một Thiên Giai trung phẩm làm sao có tư cách đối thoại bình đẳng cùng hắn? Nhưng là mắt thấy sáu người áo đen dĩ nhiên vô thanh vô tức, lập tức liền hiểu ra đại khái trong lòng bọn họ Thiên Giai Trung phẩm này có địa vị không thấp, cũng có thể là người làm chủ. 

- Các ngươi muốn suy nghĩ bao lâu? 

Dù sao đã như cá nằm trên thớt, Lý Thiên Cừu cũng không vội vã lấy đi tính mệnh đối phương, nếu là có thể thu phục sáu người tinh thông trận pháp này, tuyệt đối là một món tài phú đáng giá, về phần hai người mang thần binh kia, đến lúc gia nhập Huyết Vụ Thành còn sợ không có cơ hội cướp giật sao? 

Mặc dù đang hỏi Đường Phong, nhưng trên mặt Lý Thiên Cừu vẻ không nhịn được và khinh miệt thể hiện rất rõ ràng, trạng thái hiện tại của Đường Phong rất không tốt, giống như một con gà con đang không ngừng run rẩy, mồ hôi trên trán ứa ra, sắc mặt tái nhợt, đặt ở trong mắt những người không rõ tình hình bên trong, còn tưởng là hắn bị dọa sợ run. 

Đường Phong run rẩy giơ lên một ngón tay. 

Sắc mặt Lý Thiên Cừu trầm xuống: 

- Không có khả năng! 

“Mẹ mày, thiếu gia còn chưa kịp nói.” 

Đường Phong có nén đau đớn toàn thân, cắn răng nói : 

- Vậy nửa canh giờ! 

- Hừ! 

Lý Thiền Cừu lạnh nhạt cười ầm lên: 

- Ngươi cho rằng lão phu đang cầu xin ngươi gia nhập Huyết Vụ Thành sao? Lão phu chỉ là không đành lòng lãng phí nhân tài mà thôi. Đừng có cò kè mặc cả cùng lão phu, bằng không giết hết tất cả bọn ngươi, một người cũng không giữ lại! 

Lão thất phu này rõ ràng muốn ăn tươi nuốt sống đám người Đường Phong rồi, làm sao còn có nửa điểm khách khí? 

- Cho các ngươi thời gian mười hơi thở để suy nghĩ, nếu như các ngươi là người thông minh, tự biết nên lựa chọn thế nào! 

Lý Thiên Cừu nói ra thông điệp cuối cùng, lập tức liền trầm mặc, không nói mọt lời nhìn chăm chú vào sáu người áo đen. 

“Lần này vui rồi!” 

Đường Phong cười khổ một tiếng, dựa theo động tĩnh ở trong cương tâm của mình, năng lực của Thắng Giả Vi Vương ít nhất muốn nửa canh giờ nữa mới có khả năng thi triển ra, dù sao số lượng âm hồn quá nhiều, muốn thôn phệ hết cũng cần có một khoảng thời gian nhất định. 

Địch nhân lại chỉ cho thời gian mười hơi thở, căn bản không đủ. 

Sớm biết như vậy, mình còn tiếc nuối những âm hồn này để làm gì? Thực sự là làm hỏng việc lớn, trong lòng Đường Phong vô cùng hối hận. 

- Phong nhi, con chạy mau. 

Diệp Dĩ Khô vẩn ôm chặt Đường Đỉnh Thiên đang không ngừng ho ra máu, vội vã nói với Đường Phong. 

- Không đi! 

Đường Phong lắc đầu, trước hết hiện tại hắn không thể động đậy, cho dù có thể chạy, hắn cũng không có khả năng bỏ lại phụ mẫu mình. 

Cùng lắm thì mạnh mẽ gián đoạn Thắng Giả Vi Vương, hiện tại âm hồn đã thôn phệ được một bộ phận, thực lực âm hồn cường đại nhất cũng đạt trình độ Linh Giai trung phẩm, có thể liều mạng đánh một trận! 

- Hài tử ngốc, chạy mau đi! 

Diệp Dĩ Khô gấp gáp đến mức thiếu chút nữa khóc ra. 

- Một màn tình cảm mẫu tử thật cảm động! 

Lý Thiên Cừu khiêu khích châm chọc: 

- Đã hết thời gian mười hơi thở, nói cho lão phu biết lựa chọn của các ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.