Cố Che Giấu Bản Thân Chỉ Vì Quá Khứ Thôi Sao

Chương 43




Nhưng mà cỗ lực lượng kỳ lạ này là tới từ chỗ nào? Vì sao trước kia cho tới bây giờ đều chưa từng xuất hiện qua?

- Chẳng lẽ là sau khi thôn phệ Đại Âm Tà ma vương?

Tựa như nghe được thanh âm trong lòng của Thần Dạ, Đao linh nói:

- Chủ nhân, Tà Ma ngục chính là một tay gia hỏa kia xây dựng mà thành, từ phương diện khác mà nói, Đại Âm Tà ma vương cũng là thôn phệ chi lực của gia hỏa kia.

- Mà nay ngươi cường lực thôn phệ Đại Âm Tà ma vương, liền một cách tự nhiên chiếm được thôn phệ chi lực này, đây cũng là chỗ tốt theo lời ta! Hắc hắc, có nó, lại cộng thêm Hồn biến, chủ nhân, con đường tu luyện của ngươi liền là càng thêm làm ít công to rồi!

Dĩ nhiên là thật!

Thần Dạ ngược lại hút một hơi khí lạnh, sau một hồi lâu, trong nội tâm mới có vẻ mừng rỡ như điên chậm rãi xuất hiện.

Lúc phá vỡ Tà Ma ngục, chính mình cũng không tu luyện qua, khó trách là không có phát hiện rốt cuộc là chính mình đạt được chỗ tốt gì.

Trước không đề cập tới thôn phệ Đại Âm Tà ma vương có thể có ảnh hưởng không tốt gì đối với tương lai của mình hay không, riêng một đạo lực lượng thôn phệ này, Thần Dạ càng có lòng tin đi lên con đường đỉnh phong, mà thời gian hắn cần nhất định so với người khác phải nhanh hơn rất nhiều.

Một chuyến đi Chúng Thần chi mộ này ngoại trừ để cho Thiên Đao khôi phục, sợ rằng lực lượng thôn phệ này cũng coi là chỗ tốt lớn nhất rồi.

- Kế tiếp liền để cho ta nhìn, cái gọi là thôn phệ chi lực rốt cuộc có thể làm được đến loại tình trạng nào!

Lời nói trong lòng vừa dứt, Thần Dạ thu liễm tâm thần toàn lực thúc dục Đại Tịch Diệt tâm thuật, từng đạo thiên địa linh khí kèm theo sinh cơ lấy độc độ càng nhanh hơn liên tục không ngừng tràn vào thân thể của hắn, sau đó lực lượng thôn phệ cường hãn mà ra!

Biên giới của một mảnh thế giới tràn đầy khí tức tường hòa, một người một đao nhanh chóng xuất hiện, chợt thân ảnh dừng lại.

Bọn họ chính là Thần Dạ cùng Thiên Đao!

- Chủ nhân, tại sao?

Thần Dạ đột nhiên dừng bước lại, Đao linh lên tiếng hỏi.

Im lặng trong chốc lát, Thần Dạ nói:

- Nơi này ma khí ngập trời nhưng vẻn vẹn bởi vì Đại Âm Tà ma vương bị thôn phệ, cả Tà Ma ngục cư nhiên xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đao linh, ngươi nói thật là do duyên cơ này hay là cái gọi là Chúng thần chi thần kia thả cho chúng ta một lần?

Thần Dạ tin tưởng lấy thực lực của Chúng thần chi thần, lão có thể làm được tuyệt không dừng lại ở điểm này.

Đao linh cười nhạo nói:

- Cái gì mà hạ thủ lưu tình, chủ nhân ngươi chỉ cần chống lại thôn phệ của Đại Âm Tà ma vương, vậy ngươi liền coi như thông qua khảo nghiệm của hắn, mà ngươi hôm nay càng là cắn nuốt Đại Âm Tà ma vương, ở trong mắt của hắn, tư cách của ngươi càng đủ rồi.

- Tư cách?

Thần Dạ lạnh lùng cười một tiếng, thân ảnh vừa động, hóa thành quang điện hướng về tầng bình chướng ở phía trước lướt nhanh mà đi.

Sát na xuyên qua bình chướng, thiên địa vì đó mà biến đổi, Thần Dạ lần nữa xuất hiện ở bên trong phiến không gian vũ trụ phảng phất như chỗ sâu vô tận này, đưa tay ra giống như có thể chạm vào nhật nguyệt tinh thần kia!

- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc trở lại, hắc hắc, nhưng là chờ ngươi rất lâu rồi.

Dưới trời sao, hai đạo thân ảnh đứng thẳng, đạo thân ảnh nói chuyện tất nhiên là Cửu Anh Vương, một người khác chính là Chúng thần chi thần.

- Làm phiền tiền bối nhớ mong rồi!

Đối với Cửu Anh Vương, lúc ban dầu trong lòng Thần Dạ có không thoải mái vô cùng, nhưng cũng biết hắn cũng bất quá là tuân theo ý tứ của Chúng thần chi thần, hơn nữa cuối cùng thái độ của Cửu Anh Vương biểu hiện ra để cho Thần Dạ vì đó mà tâm phục.

Hiện tại bên trong những lời này có xen lẫn ý ân cần, Thần Dạ cũng là có thể nghe được rõ ràng.

Cửu Anh Vương khoát khoát tay, như cũ là quái thanh cười nói:

- Bổn vương dù nhớ thế nào cũng là so ra kém lão gia hỏa này, hắc hắc, lão gia hỏa, hiện tại mọi người đi ra, ngươi hẳn là không còn gì có thể nói đi?

Con ngươi của Thần Dạ nhẹ nhàng co lại, Chúng thần chi thần ở trong phiến thiên địa này là tồn tại bực nào, Cửu Anh Vương có thể ở trước mặt lão không kiêng kỵ như vậy... Cửu Anh Vương này cùng với Tử Kim Song Dực Sư thủ môn đều có thân thể huyết nhục, bọn họ cũng không phải là tồn tại loại ý niệm, tại sao cũng có thể sinh tồn ở trong Chúng Thần chi mộ?

- Người trẻ tuổi, chúc mừng!

Một lát sau, lão giả chậm rãi nói, trong thanh âm mặc dù nhiều ngày qua đi như cũ vẫn có cảm xúc vui mừng.

Mày kiếm của Thần Dạ vừa nhấc, thản nhiên nói:

- Có cái gì tốt đáng giá chúc mừng, có lẽ không chết, cũng có thể chúc mừng một tiếng.

Lãnh ý trong lời nói, lão giả chưa từng để ý tới, lão lạnh nhạt nói:

- Ngươi một đường đi tới, đạt được chỗ tốt như thế nào không có người nào rõ ràng hơn so với ngươi, cỗ thôn phệ chi lực này lại càng là thiên hạ vô song, chắc hẳn ngươi cũng là tự mình cảm nhận được đi?

Thôn phệ chi lực, đảm đương được bốn chữ Thiên Hạ Vô Song!

Trong Cổ Đế điện, tuy là có linh khí dồi dào không gì sánh kịp, nhưng tu vi của hắn ở trong nửa tháng đã đạt đến cảnh giới Thông Huyền ngũ trọng, thần tốc bực này cùng thôn phệ chi lực có quan hệ lớn lao.

Hơn nữa theo tiếp tục tu luyện, sau khi sử dụng thôn phệ chi lực thường xuyên, Thần Dạ lại càng phát hiện ngoài thôn phệ chi lực ra, chỗ tốt mà Đại Âm Tà ma vương mang cho hắn cũng không phải chỉ có một chút như vậy.

Gia hỏa kia tuy là hư ảo, là ma khí biến thành, nhưng có năng lượng cực kỳ tinh thuần.

Những năng lượng này đều nấp ở bên trong thôn phệ chi lực, sau này sẽ ở trong tu luyện của hắn, lấy tốc độ tương đối nhanh mà bị luyện hóa, bổ sung vào trong đan điền, hóa thành huyền khí của bản thân Thần Dạ.

Tu vi của Đại Âm Tà ma vương ở cảnh giới Lực Huyền nhị trọng, nói cách khác, Thần Dạ có thể ở trong thời gian không lâu, khi luyện hóa xong năng lượng của Đại Âm Tà ma vương, tu vi của hắn liền có thể đạt tới cảnh giới Lực Huyền nhị trọng!

Đây đối với Thần Dạ mà nói lại là một cái chỗ tốt cực lớn.

Nếu không cho dù hiện tại hắn có thôn phệ chi lực, có hồn biến, có Đại Tịch Diệt tâm thuật đầy đủ cũng không thể ở trong đoạn thời gian đồng dạng đạt được tu vi như thế.

Từ những phương diện này mà nói, chỗ tốt mà Chúng thần chi thần mang đến cho hắn quả thật không nhỏ.

Thần Dạ không nói lời nào, lão giả cười nhạt, chợt ngưng thanh lại nói:

- Càng thêm quan trọng là...., ngươi thông qua những khảo nghiệm này liền có tư cách đạt được Thiên Đao!

- Tư cách?

Thần Dạ lạnh giọng cười một tiếng, có sát khí nồng đậm dữ dội tuôn ra, hai chữ này từ trong miệng Đao linh nghe được cùng với từ trong miệng của Chúng thần chi thần này nghe được nhưng là có cảm thụ hoàn toàn bất đồng!

Lão giả không có để ý tới thái độ của Thần Dạ, tiếp tục nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.