Cố Che Giấu Bản Thân Chỉ Vì Quá Khứ Thôi Sao

Chương 26




Đối mặt với sự hoài nghi cảu Băng Dao, Tô y chỉ cười cười, "Hồi học đại học, thành tích của cô so với Tôi và Đồng Bội luôn tốt hơn, chuyện đơn giản như thế này chẳng lẽ cô không hiểu?"

Doãn Băng Dao không thể tin lắc đầu, cô không thể tin vào những điều mình vừa nghe thấy. Y Thu làm sao có thể nghĩ như vậy?

"Được rồi, Tôi nói lại một lần nữa, ý Tôi là từ nay về sau Tôi không phản đối cô và Ngự Giao ở bên nhau, nhưng Tôi cũng không ly hôn với anh ấy, chúng ta cùng nhau chung sống. Tôi vẫn là vợ của anh ấy còn cô... vẫn là người tình của anh ấy"

Tô Y Thu biết Ngự Giao nhất quyết muốn ly hôn với mình, cho nên mới bất đắc dĩ mới đến tìm Ngự Giao, trên thế giời này không có bất kỳ người phụ nữ nào muốn chia sẻ người đàn ông mình yêu với người phụ nữ khác, nhưng cô không còn cách nào khác, đây chỉ là tùy cơ ứng biến, chỉ cần có thể tiếp tục làm vợ Ngự Giao chờ sau khi sinh đứa bé này ra, địa vị của cô sẽ càng thêm vững chắc.

Doãn Băng Dao nghe những lời Tô Y Thu nói xong, đột nhiên đứng lên, cô rất không muốn tổn thương cô ấy. Tuy Tô Y Thu tìm cô nói chuyện trong hòa bình, nhưng lại muốn để cô làm người tình?

Ý của cô ấy rất rõ ràng, Doãn Băng Dao cô cả đời này mãi mãi chỉ có thể là người tình bí mật không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Không, cô không muốn như vậy, loại quan hệ đó càng khiến cô thêm xấu hổ.

Tô Y Thu kéo cô lại. "Băng Dao, cô đừng tức giận nghe Tôi nói đã" dùng cánh tay còn lại xoa tụng, "Tôi biết Giao yêu cô, anh ấy muốn ly hôn với Tôi để cưới cô. Nhưng bây giờ Tôi đã có con của anh ấy, cô cũng là người mẹ, cô nhất định sẽ hiểu cảm giác này. Trên thế giới này không có người mẹ nào muốn con mình vừa sinh ra đã không có bố, nên Tôi tác thành cho hai người, hai người cũng đừng dồn Tôi vào đường cùng được không? Sau khi Tôi sinh đứa trẻ này ra tuyệt đối không can thiệp vào chuyện hai người sống bên nhau, chỉ cần... chỉ cần anh ấy thỉnh thoảng về nhà là được..."

Tô Y Thu cụp mắt nói, dáng vẻ điềm đạm giống như cô ta mới là người đáng thương nhất, trên thực tế mặc dù là như vậy, nhưng Doãn Băng Dao cũng không dễ chịu hơn, làm người tình của người khác cô cũng rất uất ức. Cô muốn từ chối, nhưng Tô Y Thu lại vội vàng nói: "Tôi biết như vậy rất hoang đường, nhưng quan hệ giữa ba người chúng ta đã thế này rồi, cũng không muốn buông tay. Băng Dao, cô thử nghĩ lại đi, làm như vậy cũng chưa chắc đã không tốt, ít nhất chúng ta còn có thể là chị em, chúng ta cùng yêu người đàn ông kia nên cầu xin cô đừng để Giao ly hôn với Tôi, đừng để con Tôi chưa chào đời đã không có bố" cô cầu khẩn nói.

Doãn Băng Dao trầm mặc, chẳng lẽ thực sự phải như thế sao?

Nghĩ tới nghĩ lui, hình như đây đúng là cách tạm thời để giải quyết vấn đề này, nhưng cô không muốn như vậy, cô không muốn dùng biện pháp này.

"Được rồi"

nghe được câu đồng ý, vẻ mặt Tô Y Thu đầy vui sướng, nhưng trong lòng lại che kín mây đen, còn tưởng rằng phải nói nhiều lời thế Doãn Băng Dao sẽ tự động bỏ đi. Xem ra cô đã quá xem trọng Doãn Băng Dao rồi, người này đã không còn là Băng Dao của ngày xưa, người phụ nữ này hạ tiện đến mức đồng ý làm tình nhân của người khác.

Tô Y Thu nhếch môi: "Hi vọng sau này chúng ta chung sống thật tốt"

Nhìn nụ cười trên gương mặt Tô Y Thu, không hiểu tại sao Băng Dao có cảm giác chán nản.

Tạm thời cứ giải quyết mối quan hệ giữa ba người như vâyj, nhưng trong lòng Doãn Băng Dao và Tô Y Thu đều biết đó không phải cách lâu dài, giữa ba người bọn họ phải có một kết cục.

Nhưng bây giờ chưa phải là lúc có kết cục cuối cùng.

***

Buổi tối, Ngự Giao đi tới nhà Băng Dao.

Kể từ sau ngày Băng Dao nói muốn rời đi, Ngự Giao càng trông trừng cô hơn, anh sợ rằng chỉ cần mình không để ý cô sẽ rời đi.

Đợi sau khi Tiểu Diệc ngủ, Băng Dao liền kéo Ngự Giao về phòng mình đóng cửa lại, đem chuyện ban ngày Y Thu nói với cô nói cho anh nghe.

Sau khi nghe xong, mặt Ngự Giao đanh lại: "Thật vô lý"

"Giao, anh đừng giận, em đã đồng ý với Y Thu rồi" Doãn Băng Dao an ủi.

Anh kinh ngạc nhìn cô, không thể tin hỏi, 'Em đồng ý với cô ta?"

"Vâng"

Gương mặt Ngự Giao đầy kinh ngạc, trong mắt anh Băng Dao là một cô gái kiên cường mạnh mẽ, tuy từ nhỏ trải qua cuộc sống kham khổ, nhưng lòng tự trọng của cô lớn hơn bất kỳ ai, con người cô rất kiêu ngạo. Cho nên năm đó anh ép cô làm người tình bí mật của mình, khiến cô đau khổ vô cùng.

Nhưng bây giờ, tại sao cô lại đồng ý hèn mọn như vậy

"Không, Băng Dao, tuyệt đối không thể để em ấm ức như vậy. Anh muốn em làm vợ của anh, anh chỉ cưới em làm vợ thôi" Ngự Giao nắm chặt hai vai cô, kích động nói

Tâm trạng Băng Dao đã bình tĩnh lại, sau khi trò chuyện với Tô Y Thu cô cũng suy nghĩ rất kỹ, Ngự Giao không để cô rời xa, nhưng anh cũng không có cách giải quyết. Có lẽ ý kiến này cảu Y Thu là cách duy nhất để giải quyết vấn đề này.

" Không quan trọng, có lẽ như vậy là tốt nhất"

"Khốn kiếp. Tốt cái gì! Không tốt chút nào! Anh nhất định sẽ ly hôn với cô ta! Ngày mai lập tức ly hôn"

"Không được, hiện giờ Y Thu đang mang thai" Băng Dao vội vàng kéo tay Ngự Giao

Nếu như Y Thu không mang thai, có lẽ cô sẽ nhân tâm hơn, nhưng cô cũng là người mẹ hiểu đứa con quan trọng thế nào với người phụ nữ, đó chính là một phần trong cơ thể củ chính mình. Cho nên cô càng không nhẫn tâm tổn thương Y Thu.

Kết quả như vậy không phải rất tốt sao?

"Băng Dao, làm sao có thể để em bị uất ức như vậy được?"

"Giao, anh nghe em nói đã, thực ra người bị ấm ức đâu chỉ mình em, em biết Y Thu cũng cảm thấy rất ấm ức. Cô ấy có thể đón nhận em, là em đã rất thỏa mãn rồi. Chúng em đều yêu anh, ngoài trừ cách này không còn cách nào khác"

"Quá vô lý" Ngự Giao không thể chấp nhận chuyện này, trước khi quen Băng Dao, anh đúng là một người đàn ông phong lưu nhưng bây giờ anh làm sao có thể để người phụ nữ mình yêu phải chịu ấm ức như vậy.

'Được rồi, được rồi. Cứ như vậy đi" Băng Dao khuyên nhủ, thở dài: "Không phải anh nói muốn giảm tối thiểu tổn thương với Y Thu sao? Chuyện này là do cô ấy nói với em, em nghĩ đối với cô ấy như vậy tốt hơn ly hôn"

"Băng Dao, chẳng lẽ em không thể ích kỷ một chút sao?" Ngự Giao tức giận nói.

Anh thích Băng Dao lương thiện, nhưng có đôi lúc thực sự chán ghét vẻ lương thiện chịu ấm ức vì người khác của cô.

Đôi tay mảnh khảnh trắng nõn của cô bưng lấy gương mặt Ngự Giao, dịu dàng cười cười, "Thật ra em đã rất ích kỷ, vì em yêu anh nên cũng không để tâm người khác nhìn mình như thế nào. Giao, tạm thời cứ như vậy đi, chỉ cần có thể ở bên cạnh anh, có được làm vợ anh hay không cũng không sao. Em không quan tâm tờ giấy kết hôn kia"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.