Cô Bé, Em Thua Rồi

Chương 1281: Mặt biến sắc




Hoàng Kim Vương tròng mắt vàng co rụt, nhìn chằm chằm Cái Cửu U, trong lòng không nắm chắc bao nhiêu, cảm thấy không nhìn thấu lão già không còn nhiều thọ nguyên này, khiến hắn kinh hãi.

- Cái huynh một thân tu vi sánh với tồn tại tối cao trong truyền thuyết, bội phục, đúng là vang dội cổ kim, đáng tiếc sinh sai thời đại.

Hồn Thác Đại Thánh kèm theo ý cười nói.

Trong lòng Diệp Phàm, lão phủ chủ Kỳ Sĩ Phủ đều có chút không yên, thái cổ là đại thời đại hưng thịnh, vạn tộc chung sống, hôm nay cùng xuất hiện, nói không chừng có lẽ thật sự có "lão tiền bối" vượt qua Đại Thánh.

Hai vị Đại Thánh này không làm chuyện thừa, đây là một loại uy hiếp vô hình? Nếu nhảy ra một cái lão tiền bối như Đại Thánh nói, vậy thì đúng là trời biến đổi rồi!

Cái Cửu U thở dài, nói:

- Già rồi, không còn dùng được nữa, chỉ là muốn kiến thức đại tồn tại của Cổ tộc, không biết hai vị có thể dẫn kiến hay không?

Vừa nói vậy, trong lòng Diệp Phàm cùng lão Thánh nhân Kỳ Sĩ Phủ phát lạnh, chẳng lẽ Cổ tộc thật sự còn có chí tôn như vậy hay sao, ngay cả Cái Cửu U cũng không cảm giác được.

Hồn Thác Đại Thánh không nói, Hoàng Kim Vương thần sắc lạnh lùng, đều không trả lời ngay, hiện trường tĩnh lặng, không khí ngưng trọng.

- Cái Cửu U, ta đồng ý là ngươi rất mạnh, nhưng mà trạng thái hiện giờ của ngươi còn có thể kéo dài bao lâu, ta tin có thể đánh với ngươi một trận.

Thật lâu sau, Hoàng Kim Vương nói.

- Chỉ có hai bộ hóa thân của các ngươi thôi sao?

Cái Cửu U không chút để ý nói.

Ở phía sau, trong lòng Lam Ma tộc chủ chấn động, rất rõ ràng hai vị Đại Thánh Cổ tộc cũng có kiêng ky, không phủ chân thân mà chỉ dùng hóa thân đến dò xét thử.

Diệp Phàm mở ra Thiên Mục, nhưng vẫn không nhìn ra điều gì khác biệt, bởi vì hai bộ hóa thân này rất mạnh mẽ, kỳ thật cũng không yếu hơn chân thân bao nhiêu.

Ở trung tâm cổ thành to lớn ở Lam Ma Uyên có một gốc cổ mộc chọc trời cắm rễ, lóe ánh sáng màu lam, sương mù quấn quanh tản rộng ra.

Hồn Thác Đại Thánh cùng Hoàng Kim Vương đứng ở cửa thành, chặn đứng Cáị Cửu U. Hai bên kiên trì, lúc này Hoàng Kim Vương lên tiếng làm không khí khẩn trương vô cùng.

- Vậy sao, luận bàn thử xem.

Cái Cửu U nói.

Rất nhiều người Cổ tộc đều cho rằng Cái Cửu U khô kiệt huyết mạch, lúc này ức hiếp Nhân tộc còn không phải là một phép thử hay sao. Hôm nay Cái Cửu U ra tay, lập tức lật đổ nhận thức của nhiều người.

Hoàng Kim Vương đắn đo không thôi, ánh mắt vàng của hắn bắn ra tia sáng muốn chọc thủng lão già bệnh này.

- Giết Cổ Thánh bốn đại vương tộc, Cái huynh có phải nên thu tay không, nếu tiếp tục nữa thì sẽ không ai có lợi, thù hận phải hóa giải, mà không phải càng kết càng sâu.

Hồn Thác Đại Thánh nói.

- Đã nhiều năm qua, mọi chuyện ta đều nhìn, Cổ tộc hai lần ba lượt ngày càng quá đáng, tồi tệ hơn, ngươi có thể hóa giải được sao?

Cái Cửu U nhàn nhạt nói.

- Ta nghĩ ngày sau sẽ khó xảy ra loại chuyện này, con đường thành tiên sắp mở ra, Cổ Thánh cũng phải chuẩn bị, tin rằng sẽ có thời kỳ bỉnh thản.

Hồn Thác nói.

- Một khi con đường thành tiên mở ra, thiên hạ chắc chắn đại loạn, chiến hỏa liên miên, hôm nay Cổ tộc vẫn không thu liễm bình tĩnh, có thể tưởng tượng đến ngày đó sẽ xảy ra cái gì.

Cái Cửu U lắc đầu.

- Cái huynh, chẳng lẽ thật sự muốn đại khai sát giới, diệt Cổ Thánh mười tộc hay sao?

Hồn Thác Đại Thánh trầm giọng hỏi.

- Đúng, một cái cũng không thiếu. Mười tộc này quá đáng, hôm nay đã không phải thái cổ, vẫn muốn ăn thịt Nhân tộc, chửi mắng đày đọa, coi như nô bộc, những gì bọn họ làm chỉ diệt tộc mới đủ.

Cái Cửu U nói.

- Cái huynh, ta đồng ý huynh pháp lực cái thể, nhưng đừng cho rằng thật sự không ai chế ngự được huynh, dù cho huynh đây khôi phục tới đỉnh!

Hồn Thác Đại Thánh nói.

Cái Cửu U cười, lần này không nói nữa.

Hoàng Kim Vương lạnh lùng nói:

- Cái Cửu U ngươi quá đáng, ngươi làm sao có thể hiểu được thủ đoạn của Cổ Hoàng, một ngày ngươi không chứng đạo, vĩnh viễn không thể chống lại. Năm tháng dài dòng đã qua, ngươi đã bỏ lỡ tuổi chứng đạo, già nua không chịu nổi, muốn dựa vào sức một mình trấn áp vạn tộc là rất không thực tế!

- Nói lời này không có ý nghĩa, hai ngươi muốn cản ta?

Cái Cửu U nói.

Hồn Thác Đại Thánh nói:

- Cái huynh, ta trịnh trọng nhắc nhở huynh một câu, ở đại thế này, thật xuất hiện một hai lão tiền bối vô địch cái thế cũng không phải kỳ tích gì.

- Nếu bây giờ xuất hiện một vị chuẩn hoàng, hắc, Cái Cửu U ngươi có khôi phục trạng thái đỉnh cao cũng không đối phó nổi!

Hoàng Kim Vương lạnh giọng nói.

Cái Cửu U không nói nữa, từng bước đi tới, một cỗ khí thế ngập trời bùng lên, Lam Ma tộc chủ trong thành hét to một tiếng, miệng phun máu, tràn ngập hoảng sợ.

Hắn chỉ thiếu một bước là có thể thành Đại Thánh, nhưng hôm nay lại yếu như con kiến, lúc nào cũng có thể tan vỡ trước mặt khí cơ này, hình thần thành tro. Nên biết đối phương còn chưa thật sự ra tay, chỉ là một cỗ khí thế bá đạo thiên địa tràn tới!

- Cái Cửu U ngươi quá đáng, thật sự muốn diệt Cổ Thánh bộ tộc Lam Ma trước mặt chúng ta hay sao?

Hoàng Kim Vương quát, mặt mũi xanh mét, hóa ra từng đạo ánh sáng hoàng kim hóa giải khí thế ngập trời.

- Cái huynh, xin hạ thủ lưu tình!

Hồn Thác Đại Thánh cũng nói, cất bước tới trước.

- Không thể lưu tình, Cổ Thánh mười tộc đều phải diệt, một cái cũng không thiếu.

Cái Cửu U kiên quyết nói, hắn tiếp tục cất bước tới trước, muốn xuyên qua hai vị Đại Thánh.

Thần uy mênh mông, cả tòa thành cũng lay động, cành lá gốc cổ thụ màu lam xa xa rung chuyển xào xạc, ánh sáng lam ngập trời.

Không khí khẩn trương cực điểm, Cái Cửu U có thể muốn ra tay với Đại Thánh, các cường giả Lam Ma tộc muốn ngừng thở, bởi vì chuyện này quyết định vận mệnh của bọn họ.

- Ta ở trong này, không cho ngươi giết Cổ Thánh bộ tộc này, nhất là hắn!

Hoàng Kim Vương nói, chỉ về phía Lam Ma tộc chủ.

Lam Ma tộc chủ có hy vọng trở thành Đại Thánh, là tồn tại khó lường, nhiều năm qua đều đứng trên mũi nhọn.

- Vậy sao, ngươi cứ thử cản ta xem, hôm nay ta sẽ giết hắn trước tiên.

Cái Cửu U thần sắc bình thản nói.

Hắn tiếp tục đi tới trước, Hoàng Kim Vương thần sắc lạnh lẽo ngăn cản phía trước, nhưng Cái Cửu U như tiên nhân cất bước tự nhiên đi qua, làm cho hoàng kim đại đạo ngân vô thượng của hắn không có hiệu quả, không cản lại được!

Xẹt!

Cái Cửu U bình thản ra tay, chỉ ra một cái, hào quang bắn ra thẳng tới trước.

- A...

Lam Ma tộc chủ hét to, hắn hùng mạnh tới mức có thể hái hái sao trên trời lại không thể động đậy được, không trốn khỏi mũi nhọn ánh sáng kia, nháy mắt xuyên thủng trán, rống giận thảm thiết.

Phốc!

Máu tươi văng ra, hóa thành mây máu màu lam, đường đường một thế hệ kỳ tài tuyệt thế đột tử như vậy.

Mọi thứ nhìn rất đơn giản, Cái Cửu U lại không phí sức gì đã diệt bỏ Lam Ma tộc chủ.

- Cái Cửu U!

Hoàng Kim Vương rống to, tròng mắt vàng bắn ra ánh sáng nhọn.

- Đừng xúc động, ngươi không phải đối thủ của hắn.

Hồn Thác Đại Thánh nhíu mày nói.

Hoàng Kim Vương nói:

- Không sao, một cái hóa thân mà thôi, bỏ qua thì có sao, ta muốn xem thử trọng lượng của hắn, nhìn xem hắn có phải đang phô trương thanh thế hay không.

Cái Cửu U vào thành, lập tức bay về phía Lam Ma cổ thụ, muốn bước vào trọng địa chém giết Cổ Thánh bế quan. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Hỏng rồi, hai vị Đại Thánh cũng không cản được hắn, làm sao bây giờ, sớm biết thể chúng ta đã chạy trốn trước!

Trên cổ thụ có hai vị Tổ Vương pháp lực không kém, nhưng mà lúc này sắc mặt trắng bệch, không có được một chút sức ngăn cản khi đối mặt với Cái Cửu U.

- Cái Cửu U, ngươi quá cưỡng ép, nếu ra tay với hai người này, ngươi đừng có hối hận!

Hoàng Kim Vương rống to.

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Cái Cửu U quay đầu, trong mắt lạnh nhạt, bàn tay chụp về phía cổ thụ.

- Vô thượng Đại Thánh xin cứu mạng!

Hai vị Cổ Thánh Lam Ma tộc kêu to, nơi này đã bị giam cầm trốn không được. Còn các tộc nhân khác run run, không nhịn được quỳ xuống, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.

Nhớ tới những năm thái cổ, bọn họ lấy Nhân tộc làm thức ăn, nô dịch đủ loại, trước giờ thật không ngờ bộ tộc này có thể xuất hiện nhân vật cấp chí tôn, hôm nay giết Tổ Vương của họ như giết chó.

Không hề bất ngờ, hai vị Cổ Thánh trên Lam Ma thụ hóa thành vũng máu, thần hồn đứt khúc xóa tên trên đời.

- Cái Cửu U!

Hoàng Kim Vương nổi giận, triển khai thủ đoạn kinh thiên động địa đánh tới phía trước, Cổ Hoàng mở ra Hoàng Kim Thần Tàng thần thuật cái thế, chuông lớn màu vàng, thần tháp cổ xưa, thần kiếm hoàng kim sắc bén, đinh lớn hào quang vạn trượng, từng loại binh khí trong quốc độ hoàng kim lao ra bay về phía Cái Cửu U.

Đại Thánh ra tay, đủ để san bằng thế giới ngầm này!

Nhưng mà đối mặt với công kích điên cuồng đó, Cái Cửu U cũng không làm gì nhiều, chi chợt lóe lên biến mất khỏi vô số binh khí hoàng kim công kích, đến kế bên Hoàng Kim Vương.

- Cái gì?

Ngay cả Hồn Thác Đại Thánh cũng lắp bắp kinh hãi, quá nhanh, ngay vừa rồi hắn cảm giác được từng trận khí tức vô thượng Đấu Chiến Thánh Hoàng khi xưa gây ra cho hắn.

Ầm!

Cái Cửu U đánh một chưởng về phía trước, thế giới Hoàng Kim Thần Tàng giải thể hóa thành một cỗ gió lốc năng lượng đủ để phá huỷ phân nửa cái Bắc Vực, nhưng mà lão già bệnh này phất tay, gom tất cả hào quang vào lòng bàn tay, biến mất cỗ lực Đại Thánh có thể phá hoại cổ tinh này trong bàn tay mình.

Tiếp đó tay phải hắn chấn động, từ trên cao vọt xuống Hoàng Kim Vương, khiến hắn hét to, ánh hoàng kim cả người lập tức mờ nhạt.

- Cái huynh hạ thủ lưu tình!

Hồn Thác Đại Thánh hét lên.

Cái Cửu U không để ý, bàn tay đè xuống chấn động, ánh sáng toàn thân Hoàng Kim Vương hoàn toàn mất đi, đau đớn hét to, sợi tóc vàng bay loạn, không chống nổi bàn tay thô ráp kia.

Bùm!

Cái Cửu U thần sắc lạnh nhạt đi tới một bước, bàn tay thô ráp không chút lưu tình chém xuống, phá hủy dấu vết đại đạo hoàng kim.

Phốc!

Hoàng Kim Đại Thánh kêu thảm thiết, cả người đầy máu, sau đó thân thể tan vỡ, đã bị diệt như thế.

Cái Cửu U cũng không hao pháp lực gì, nhìn như bình thản, ba chưởng qua đi, Hoàng Kim Đại Thánh vỡ thành cả trăm khối, hóa thành ánh sáng tiêu tan trong thiên địa.

- Cái Cửu U, ta với ngươi chưa xong đâu!

Ở vùng đất lành Bắc Vực, hoàng kim chói sáng, tiếng gầm giận dữ vang vọng núi non, đây là Hoàng Kim Quật trọng địa Thái Cổ Hoàng tộc danh chấn xưa nay.

Chân thân Hoàng Kim Đại Thánh ở trong cổ động mở mắt, tròng mắt vàng hừng hực thiêu đốt hai ngọn lửa sáng chói, vụt đứng lên, lấy ra chí bảo trong tộc, Cực Đạo Cổ Hoàng binh Hoàng Kim Giản.

Ngay sau đó hắn xong lên khỏi Hoàng Kim Quật, xé rách hư không đi, hét lớn:

- Ta không tin ngươi có thể nghịch thiên, xem ngươi làm sao chống lại Cổ Hoàng binh!

Sóng âm như sấm chấn núi non rung chuyển, nhiều sơn mạch sụp đổ, quần hùng Bắc Vực hoảng sợ, Hoàng Kim Đại Thánh đã nổi điên rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.