Cô Bé, Em Thua Rồi

Chương 1280: Càn khôn đại na di




Dưới Lam Ma Uyên, trong cổ thành to lớn, Hồn Thác Đại Thánh mặt không biểu tình, im lặng thật lâu, xé mở không gian bỏ đi.

Cái Cửu U cũng không cản hắn, trừ khi toàn diện khai chiến với Cổ tộc, bằng không chém hóa thân của vị Đại Thánh luôn thích làm người hòa giải này, sẽ tác động thần kinh của rất nhiều người.

Lam Ma tộc nơm nớp lo sợ, hai vị Đại Thánh đều rút lui, không cản được Chí tôn Nhân tộc, còn tộc chủ cùng hai vị Tổ Vương của bọn họ cũng bị giết, còn lại bọn họ thì làm sao chống?

Lam Ma cổ thành to như vậy im lặng có thể nghe được tiếng kim rơi, Diệp Phàm, lão Thánh nhân Kỳ Sĩ Phủ cũng đi tới, mục tiêu duy nhất là hủy diệt cổ thụ ở giữa thành.

Đây là căn bản của Lam Ma bộ tộc lập giáo, thông qua nó cắn nuốt nguyên thần tu sĩ tộc khác, hơn nữa có thể tụ nạp lực đại địa, tràn ra sương lam thần bí cung cấp cho họ tu hành.

Lão Thánh nhân Kỳ Sĩ Phủ ra tay, tay phải hóa thành tấm bia lớn màu bạc, bên trên lóe lên phù văn mạnh mẽ, đánh lên gốc cổ mộc thông thiên này.

Bùm!

Đại thụ lắc lư, cành lá màu làm rung chuyển tràn ngập ánh sáng, mỗi một phiến lá trong suốt, màu lam như bảo thạch, tản ra thần năng mênh mông.

Vậy mà nó không tổn thương gì, cũng không bị phá hủy, gốc cây cứng cáp, lá cây phủ đầy, các chùm tia sáng lam bắn ra, toàn thân mộng ảo như ngọc lam.

Diệp Phàm kinh ngạc, một vị Cổ Thánh ra tay cũng không đánh gãy cổ thụ này, thật quá thần ký, một chiêu lão phủ chủ đánh trúng thì có là mặt trăng cũng phải nổ tung.

- Có chút môn đạo.

Lão Thánh nhân lại ra tay lần nữa, tấm bia bạc lóng lánh phù văn, tăng thêm lực lượng liên tục đánh xuống, cổ thụ vẫn nguyên vẹn, cả tòa thành cổ rung chuyển theo, phiến lá tràn ngập ánh sáng.

- Cái này còn cứng hơn cả Thánh binh truyền thừa thông thường, thật là không thể tưởng tượng được, cái cây này khó phá như thế, rốt cuộc là thứ gì chứ?

Lão phủ chủ Kỳ Sĩ Phủ rất áp lực.

Diệp Phàm bắt lấy một tên thống lĩnh trảm đạo Lam Ma tộc, lục soát thức hải, liền giật mình biết được lai lịch cái cây này.

- Thứ này tương đương với một kiện binh khí Đại Thánh!

- Cái gì, khó trách bất hủ, thừa nhận được lực lượng của ta.

Trong mắt lão phủ chủ lóe sáng, bắt đầu có phần kính trọng gốc cổ thụ này, chuẩn bị đào lấy.

- Đây là một gốc cây tà!

Diệp Phàm nhắc nhở.

Lịch sử Lam Ma tộc từng xuất hiện một vị Đại Thánh, đây là chuyện các tộc đều biết, thực lực rất mạnh, thời đại Cổ Hoàng đó tọa hóa từng xưng tôn thiên hạ.

Vị Đại Thánh này từng đi Vực ngoại, không biết làm sao lấy được một gốc cổ mộc như thế, không thể phá vỡ, trời sinh cứng cỏi, sử dụng như binh khí thì không gì cản được, bắn ra ánh sáng lam có thể chém nguyên thần người.

Nó tương đương với linh mộc cấp Đại Thánh do thiên địa sinh ra!

Có người nói, vị Đại Thánh Lam Ma tộc kia từng đi nhầm một nơi hỗn độn, đào ra một gốc cây non màu lam từ trong đó, trải qua năm tháng bồi dưỡng thật lâu, lớn lên trở thành tà binh sau này.

Ầm ầm!

Cái Cửu U ra tay, bàn tay thô ráp đầy dấu năm tháng chộp lấy thân cây, trực tiếp nhổ cả rễ gốc cổ mộc này, phát ra tiếng thiên đạo kêu lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Ngay sau đó, ánh sáng lam bắn ra, giống như ngôi sao băng màu lam từ trên trời rơi xuống, tàn phá mặt đất, quả thật khiến đất bằng tan vỡ.

Năng lượng khủng bố như thế nếu bùng nổ hoàn toàn, đủ khiến mặt đất Bắc Vực lún xuống một nửa, bởi vì nó tương đương một kiện binh khí Đại Thánh đánh xuống.

Nhưng mà Cái Cửu U ra tay tự nhiên sẽ không cho phép xảy ra chuyện này, lòng bàn tay lóe lên, tụ lại tất cả ánh sáng lam, hóa cuồng bạo thành êm dịu.

- Đây là một gốc thiên mộc dị chủng, cắm rễ trong hỗn độn, là một gốc thần tài khó thấy, bị người ta tìm được luyện thành tà thụ, chuyên nuốt nguyên thần kẻ khác.

Cái Cửu U xác nhận đây quả thật là một loại bảo thụ hiếm thấỵ, kèm hơn Ngộ Đạo Cổ Trà Thụ, nhưng cũng đủ đúc thành binh khí Đại Thánh, nếu như dốc lòng bồi dưỡng thì thậm chí có thể luyện hóa thành Thần khí Chuẩn đế, giá trị không thể nói hết!

Xoạt!

Tay hắn bóp chặt, gốc cổ mộc phát ra ngàn vạn tiếng rống thê lương, giữa những phiến lá xuất hiện những gương mặt, phần lớn là Nhân tộc, cũng có dị loại yêu tộc khác, đều do ánh sáng lam biến thành, rít gào dữ tợn.

Hắn dùng sức chấn động, tất cả khuôn mặt biến mất, cả gốc cổ mộc mờ nhạt không ít, tất cả gương mặt đều biến mất, đó là dấu ấn nguyên thần do nó cắn nuốt tu sĩ trong năm tháng vô tận lưu lại.

Cái Cửu U há mồm hét một tiếng, phun ra thần quang rửa sạch gốc cổ thụ thông thiên này trăm ngàn lần, hóa hết tạp chất làm toàn thể sáng màu lam, không chút tỳ vết.

Hắn xóa đi tất cả dấu ấn trong tà thụ, khiến nó trở về căn nguyên, màu lam không chói lọi nữa, mà trở nên trong lành hơn.

- Đây là thiên mộc sinh ra trong hỗn độn, dùng nguyên thần bồi dưỡng là tà, nếu dùng nguyên tinh, thần lực... bồi dưỡng thì sẽ khác, mấu chốt là phải dùng như thế nào.

Cái Cửu U nói.

Hắn luyện hóa lại gốc cổ mộc này, cuối cùng há mồm, cả gốc đại thụ màu lam thu nhỏ lại nhập vào miệng hắn, sau đó cả người hắn bùng lên ánh sáng. Dùng Thiên Mục có thể thấy được trong thân thể có một gốc diệu thụ cắm rễ sinh trưởng, cành lá kéo dài ra trong thân thể.

- Tiền bối, đó là...

Diệp Phàm kinh ngạc.

- Huyết khí của ta không mạnh, sống nương tựa vào nó, mượn nó câu thông thiên địa tinh khí, làm cho thân thể này tràn ngập sức sống.

Cái Cửu U nói.

- Chúc mừng tiền bối, lấy được một gốc diệu thụ!

Lão phủ chủ Kỳ Sĩ Phủ nói.

Đối với Cái Cửu U trước mắt, thứ này quả là một gốc bảo thụ, vì giảm bớt vấn đề khô cạn huyết khí, có thể duy trì thêm một thời gian, dù sao đây là dị chủng từng cắm rễ trong hỗn độn.

Ba người rời đi, Lam Ma tộc kỳ lạ nhưng cũng không dám ra tay, dù là thánh vật Lam Ma cổ thụ bị cướp mất cũng không dám nói một tiếng.

- Ta nghĩ tiếp theo sẽ có người dùng Cổ Hoàng binh chờ chúng ta.

Cái Cửu U nói.

Lúc này, Bắc Vực giống như trải qua một trận bão tố, các nơi khó bình tĩnh, thế giới tu sĩ đầy sấm nổ, lòng người rung chuyển.

Cái Cửu U mạnh mẽ ra tay liên tiếp trấn áp Vương tộc thái cổ, không có một Cổ Thánh nào trốn ra, tất cả đều bị giết, gây ra rung động dữ dội!

Ánh mắt người trong thiên hạ đều nhìn về phía Bắc Vực, thậm chí một ít tán tu hùng mạnh ở hải ngoại cũng vượt biển đi tới muốn tìm hiểu chi tiết, đây là chuyện lớn chọc trời.

Sau khi mấy người Diệp Phàm đi ra, không lập tức đi nơi ở Cổ tộc thứ sáu, bởi vì có tin tức nói Cổ Thánh tộc này đã chạy trốn, bị dọa hồn bay phách lạc, thậm chí có người trốn ra thiên ngoại.

Ngày này, ngọn sóng thần bùng lên ở Bắc Vực khiến thiên hạ khiếp sợ, đủ để ghi vào lịch sử tu luyện!

Rất nhanh, tin tức Lam Ma Uyên cũng truyền ra.

- Lam Ma Thiên Vương bị diệt, là người chỉ thiếu nửa bước là thành Đại Thánh, cứ thế mà chết, không dấy lên được chút gợn sóng, làm người ta khó mà tin được!

- Liên tục chém Cổ Thánh, chí tôn Nhân tộc quá mạnh, vô địch trên đời!

- Mạnh như Thánh nhân cũng bị dọa sợ run, trốn về phía vũ trụ không dám về, Cái chí tôn đúng là thần uy cái thế!

Hoàng Kim Vương cũng thua, hơn nữa là thua to, một cái hóa thân bị diệt thành mảnh vụn, sau khi truyền ra khiến cao thủ thiên hạ câm họng.

Tiếp đó, Cổ tộc run sợ, Nhân tộc phấn chấn, thiên hạ đại loạn, các tộc nhao nhao.

- Còn lại Cổ Thánh năm đại vương tộc chưa diệt, có lẽ chúng ta đi đến đó cũng không có thu hoạch gì, ngược lại sẽ đụng đại địch đáng sợ!

Lão Thánh nhân Kỳ Sĩ Phủ nói.

- Như vậy tùy tiện đi một chỗ là được.

Cái Cửu U nói, thần sắc bình tĩnh không có gì lo lắng.

Xích Hà Nguyên là bỉnh nguyên lớn tràn ngập sức sống khó gặp ở Bắc Vực, nơi này có đầy xích hà thụ, mỗi một gốc đều đỏ như lửa, thân cây hay lá cây cũng nóng rực.

Nhìn từ xa xa, giống như mây chiều ngưng tụ rơi xuống đây mãi không tan.

Đây là tổ địa Bạch Ngân tộc, giao hảo với Hoàng Kim nhất mạch, là đại vương tộc danh chấn thái cổ, địa vị tôn sùng trong các vương tộc trừ hoàng tộc ra.

Hôm nay, ba người Cái Cửu U, Diệp Phàm, lão phủ chủ đến khu bình nguyên này, mây đỏ sáng rực mênh mông, một mảnh lửa đỏ.

Khi đi đến trước tổ địa Bạch Ngân tộc, tộc này liền rối loạn, mọi người sợ hãi, ngay đó Cái Cửu U liên tục diệt Cổ Thánh năm tộc, thiên hạ chú ý, tự nhiên cũng truyền đến đây. Bọn họ vẫn kinh hãi vỡ mật, nào ngờ thật sự bị tìm tới cửa.

- Tới rồi, chí tôn Nhân tộc đánh tới cửa rồi.

- Làm sao đây, tộc chủ đã đi tránh nạn ở Vực ngoại, hắn sẽ không làm khó chúng ta chứ, nghe nói ngay cả Hoàng Kim Vương cũng bị đánh bại, căn bản không thể chống.

Ầm!

Đột nhiên, trên bầu trời có một mảnh ánh sáng vàng xé rách đi ra, uy năng Cực Đạo Cổ Hoàng phủ xuống.

Hoàng Kim Đại Thánh đã đến, xuất hiện trên Xích Hà Nguyên, cầm theo chí bảo Hoàng Kim tộc, thần uy chấn nhiếp

- Cái Cửu U ngươi nạp mạng ra đây!

Trên bầu trời có tiếng quát lớn, là tiếng rống của Đại Thánh chấn động nửa Bắc Vực, khắp nơi đều nghe được.

Không lâu trước hắn đại bại ở Lam Ma Uyên, lập tức truyền ra, các tộc xôn xao khiến uy nghiêm của hắn giảm mạnh.

Bởi vì trước tiên hắn thua Đấu Chiến Thắng Phật, phải lấy thần tủy chuộc mạng, hôm nay trong thời gian ngắn bị chí tôn Nhân tộc chém mất hóa thân, không khỏi khiến người ta chê cười.

- Hoàng Kim Vương chậm đã.

Trên bầu trời có người cản hắn lại, khiến hắn không tùy tiện đánh Hoàng Kim Giản xuống, có vẻ cố ky người kia.

- Hồn Thác ngươi không được cản ta?

Hoàng Kim Vương nói.

Đồng thời, hư không chợt lóe, một mảnh hư không tan vỡ, ánh sáng tím ngập trời, một chuỗi chuông tím hóa thành chân long ngửa đầu rống dài.

Vạn Long Sào Càn Lôn Đại Thánh đã tới, cũng mang theo Cực Đạo Cổ Hoàng binh, khí thế càng thêm khẩn trương, bởi vì hắn cũng nhắm ngay Cái Cửu U, sẵn sàng ra tay.

- Ngươi tới đây muốn lấy mạng lão hủ?

Thần sắc Cái Cửu U bình thản đối mặt Càn Lôn Đại Thánh cầm Vạn Long Linh.

- Đúng, Càn Lôn Đại Thánh là ta mời tới, muốn lấy mạng già của ngươi!

Hoàng Kim Vương nói, tuy rằng trong lòng hắn tràn ngập phẫn nộ, cầm Hoàng Kim Giản còn sợ chưa đủ, lại mời một vị Đại Thánh khác mang theo Cổ Hoàng binh Vạn Long Linh hỗ trợ.

Ở xa xa lờ mờ có rất nhiều Cổ tộc đến, tất cả đều là cường giả, hôm nay khắp nơi sôi động, trận chiến mấu chốt sắp diễn ra, mọi người không thể không cả kinh, rất nhiều người to gan đứng xem.

- Tiền bối!

Diệp Phàm lên tiếng, trong lòng lo lắng. Cái Cửu U mặc dù vô địch ngút trời, thiên tư chứng đạo, nhưng tay không chống lại hai kiện Cổ Hoàng binh là quá không sự thật, hắn muốn lấy Lục Đồng Đỉnh cho lão nhân này dùng.

- Không sao!

Cái Cửu U cười cười, giống như biết hắn muốn nói gì.

- Cái huynh, ngừng lại lúc này được không?

Hồn Thác Đại Thánh nói.

Hoàng Kim Vương lớn tiếng nói:

- Không được, hôm nay phải có kết quả, làm xong kết thúc. Ta không tin lão thất phu còn hung hàn như năm đó, huyết khí của hắn sớm khô héo, không đỡ được Cực Đạo Cổ Hoàng binh!

Lúc này hắn giơ lên Hoàng Kim Giản, bắn ra hàng tỷ tiên quang nhắm nhay Cái Cửu U.

Cùng lúc, Vạn Long Linh vang lên, thần âm điếc tai, trận đại chiến tuyệt thế khiếp sợ thiên hạ sắp diễn ra.

Đoong!

Đột nhiên, Hoàng Kim Vương hét to, Đại Thánh Vạn Long Sào cũng hoảng sợ, cảm thấy binh khí trong tay rung động muốn đánh lẫn nhau, mọi chuyện quá đột nhiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.