Cô Ấy Thật Mềm

Chương 8




Người này vừa dứt lời, Tiêu Cửu Uyên kiêu ngạo cười lạnh, trầm giọng nói: “Bổn vương sẽ bắt bà ta.”

Tiêu Cửu Uyên ngũ quan tuấn mỹ, khí phách hơn người.

Hắn như vậy rất thu hút, những nữ tử ở đây nhìn thấy hắn theo bản năng đều không dám nhìn thẳng.

Không ít người khi nhìn thấy hắn tim đập như có con nai nhảy loạn trong đó vậy, nhìn cùng không dám nhìn hắn.

Nhưng muốn cũng chỉ là muốn, không ai dám tiếp cận một nam nhân suất sắc như vậy.

Nghe nói đại tiểu thư của bọn họ tơ tưởng hắn còn không được đáp lại.

Bọn họ có tư cách gì chứ.

Vân Thiên Vũ nghe Tiêu Cửu Uyên nói xong không phản đối mà trái lại gật gật đầu: “Được, vậy thì phong chủ nhất phong Mộ Lãnh Khê giao cho Ly thân vương.”

“Chúng ta chia ra mỗi nhóm mười người, tự tổ chức, đợi cho Ly thân vương bắt được phong chủ nhất phong, các ngươi phải dùng tốc độ nhanh nhất xông lên núi.”

“Nhớ kỹ, đừng sợ người của nhất phong, tuy rằng bình thường họ rất lợi hại, nhưng trước măt họ đang chim sợ cành cong, người phải sợ là bọn họ chứ không phải các ngươi.”

“Nhớ kỹ chưa.”

“Nhớ kỹ rồi.”

Vân Thiên Vũ sắp xếp xong những việc này, quay đầu nhìn Mộc Thanh Nhiêu: “Mộc phong chủ, ta nghe nói phong chủ tứ phong có quan hệ rất tốt với ngươi.”

Mộc Thanh Nhiêu gật đầu: “Đúng vậy, người của tứ phong cũng không phải là người đáng hận. Cũng đều là bất đắc dĩ cả.”

“Được, bây giờ ta chongười của tử phong một cơ hội, ngươi đi nói với phong chủ tứ phong, bảo đệ tử tứ phong của bà ta phối hợp với chúng ta, ta sẽ tha cho người của tứ phong, nếu như bà ta không phối hợp, vậy thì đừng trách ta độc ác.”

Vân Thiên Vũ tàn nhẫn nói.

Mộc Thanh Nhiêu lập tức gật đầu: “Được, ta đi tìm sư tỷ, ta tin sư tỷ nhất định sẽ phối hợp với chúng ta, cho nên ngươi đừng đừng giết người của tứ phong.”

Bây giờ Mộc Thanh Nhiêu hoàn toàn tin rằng những người này có khả năng tiêu diệt tông chủ Lăng Vân tông.

Bà ta không muốn sư tỷ phải chết, cho nên tình nguyện đi về tứ phong.

Vân Thiên Vũ nhìn Mộc Thanh Nhiêu nói.

“Lần này người chết là người của nhất phong, tiếp theo sẽ đến tông chủ Lăng Vân tông Diệp Thu Loan, cho nên ta hi vọng tất cả mọi người của tứ phong cùng hành động với chúng ta, giết chết Diệp Thu Loan, như vậy ta sẽ không giết người của tứ phong.”

Nàng cũng không phải là người thích chém giết, nàng chỉ muốn giết tông chủ Lăng Vân tông Diệp Thu Loan và Diệp Tử Yên mà thôi.

Những kẻ đáng hận này, nếu như không giết chúng sau này sẽ tìm mọi cách gây phiền toái cho nàng, hơn nữa giết những kẻ táng tận lương tâm cũng là báo thù cho những người vô tội.

“Được, ta lập tức đi ngay.”

Mộc Thanh Nhiêu dẫn theo hai đệ tử đi.

Hoa Khấp Tuyết lo lắng nhìn bà ta, muốn đi cùng bà ta.

Lại bị Vân Thiên Vũ ngăn cản.

“Hoa công tử, ta có việc muốn thỉnh cầu, về phần mẫu thân của công tử, ta sẽ để người đi theo bảo vệ bà ấy.”

“Ảnh Tử, đi theo bảo vệ tốt cho Mộc phong chủ, nếu như người của tứ phong làm hại bà ấy, thì bảo vệ bà ấy an toàn rút lui.”

“Vâng.”

Ảnh Tử nhanh chóng đuổi theo Mộc Thanh Nhiêu.

Vân Thiên Vũ nhìn Hoa Khấp Tuyết, chậm rãi đi đến bên Hoa Khấp Tuyết: “Hoa công tử có thể giúp ta một chuyện không.”

“Nói đi.”

Ngũ quan Hoa Khấp Tuyết hiện lên vẻ nhã nhặn, gã và mẫu thân có thể an toàn đều là do nữ tử trước mặt này giúp đỡ, gã không phải là người không biết phân biệt phải trái.

“Ngươi nên biết, Diệp Thu Loan có năng lực rất lớn, nếu muốn xử lý Diệp Thu Loan và một chuyện rất khó, Tử Linh trung cấp không phải là người bình thường có thể đối phó được, cho nên nếu chúng ta muốn thắng, ta nhớ Diệp Thu Loan có hai nam sủng bên mình, chúng ta có thể ra tay từ hai nam sủng đó, công tử có thể nghĩ cách giúp ta thuyết phục nam sủng của bà ta không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.