Cô Ấy Là Để Sủng!

Chương 170: Đồng cam cộng khổ




Nhưng mà bọn họ chỉ là cá thể đơn độc, không thể hình thành quần lạc, tiên linh cảnh giới linh tiên trong Cửu Nguyên tiên, cũng có không ít người, đem sinh linh cường đại này, không diệt sát thì bắt lấy, khai phát thế giới này, thuận buồm xuôi gió.

Bên kia, rất nhiều nhân mã khai thác thế giới này, mà Lạc Ly đang nghiên cứu dị tượng thiên chân tứ linh.

Tiên linh này khai thác thế giới này đều chỉ khai thác một bộ phận, để lại một bộ phận, cố gắng không để ý thức của thế giới này kháng cự lại.

Thực ra ý thức thế giới này là khó xác định nhất, thiên địa hữu linh nhưng mà linh này, đến cùng linh cỡ nào, không ai biết được.

Ý thức của Trung Thiên Chủ thế giới mười phần cường đại nhưng ý thức của Thương Lân giới này lại mười phần mơ hồ, rất khó xác định.

Đây cũng là nơi dị tượng thiên chân tứ linh khó có được nhất, bởi vì ngươi không biết vùng trời này rốt cuộc là có ý gì.

Chỉ hơi vô ý, có lẽ tựa như Đạo Đức tông của Trung Thiên Chủ thế giới, làm ra việc nghịch thiên, kết quả thiên địa không thèm nghĩ, thoải mãi tiễn bọn họ đi.

Bởi vì cửa ải này khó khăn, cho nên dù có là Diệt Độ Kim tiên, bao nhiêu năm nghiên cứu, cũng không có bao nhiêu thu hoạch, chỉ là loáng thoáng mơ hồ, cung cấp vài biện pháp.

Mấy cách này, đều là ứng đối với thiên địa ý thức, để có được thiên địa tứ phúc.

Lạc Ly ở đây nghiên cứu Thương Lân giới này, tìm cách. Hắn bắt đầu dựa theo cách này, truy cầu dị tượng.

Cách đầu tiên, chính là cầu phúc, dĩ thành tương đãi.

Ta lấy lòng thành của mình, cảm ứng thiên địa, có được thiên địa chúc phúc.

Lạc Ly ra lệnh cho đám thủ hạ của mình, ỏ Thương Lân giới, tìm ngọn núi cao nhất.

Ngọn núi cao này, ở trong miệng Thiên Thương Linh gọi là Lạp Cổ Lạp Sa Sơn mạch, Lạc Ly ở trên ngọn núi cao nhất kia, khai tích ra một vùng trống.

Sau đó vô số tiên linh, bắt đầu làm việc, trên hư không này, dựa theo pháp trận Lạc Ly cung cấp, lấy ba mươi sáu lại tiên tài linh kim, bắt đầu xây thành Thiên tế đàn.

Tế đàn này, ước chừng dùng một tháng thời gian mới xây xong, chính là có chút giống thiên đàn kim chúc tế đàn.

Tế đàn xây xong, Lạc Ly trần truồng lõa thể đứng trên tế đài, thành tín bái trời, cầu xin thiên địa tứ phúc.

Vô cùng chân thành cầu phúc, cùng với việc hắn tế bái, tế đàn kia đem lòng thành của hắn phóng đại lên ngàn vạn lần, truyền vào trong thiên địa.

Một bái này, ước chừng mất một năm.

Thời gian một năm nhanh chóng qua đi, kết quả vân đạm phong khinh, thiên địa không đáp lại.

Lạc Ly lắc lắc đầu, một năm này xem như là tế bái công cốc, dựa theo ghi chép của Diệt Độ Kim tiên không phải đối phương không đáp lại, là ý thức thế giới này vẫn thuộc về giai đoạn chưa tiến hóa, có thể cảm nhận được sinh linh cầu phúc.

Cách thứ nhất không làm được, vậy dùng cách thứ hai!

Cách thứ hai chính là uy hiếp dọa nạt!

Lạc Ly chỉ huy nhân thủ, ở trên đại địa này, tìm chín mươi chín linh nhãn quan trọng, bảy ra các loại cấm chế.

Chỉ cần cấm chế này khởi động, một cái liền một cái, sẽ khiến trời sụp đất nứt, vạn vật hủy diệt, hoàn toàn biến Thương Lân giới thành hồng hoang.

Sau đó sử dụng bí pháp, đem sự khủng bố này, phóng đại vô hạn, cảnh cáo thiên địa.

Hơn nữa chọn một thời khắc quan trọng, trong đó có năm linh nhãn, phản ứng dây chuyền khiến một đại lục trong đó, hóa thành tro bụi, triệt để sụp đổ.

Ầm ầm ầm, trong nhất thời, một đại lục ước chừng trăm vạn dặm hóa thành tro bụi, chỉ còn lại khoảng mười ngọn núi cao, trở thành hải đảo, trải rộng trên biển lớn.

Lạc Ly yên lặng cảm thụ, cuối cùng thở dài một tiếng, cách này cũng thất bại rồi.

Cho dù đem Thương Lân giới này hóa thành hồng hoang, vùng thiên địa này cũng chẳng có cảm ứng gì.

Ý thức của Thương Lân giới này, còn yếu hơn tưởng tượng của mình rất nhiều, còn không cảm giác được sự hoảng hốt khi thế giới bị hủy diệt.

Vậy cách thứ ba, giao dịch hấp dẫn.

Lạc Ly lại dùng một năm, tiến hành thay đổi thế giới này.

Dưới sự chỉ huy của Lạc Ly, trên mặt đất, cây cối tươi tốt, cỏ cây xanh um, vô số sinh linh sinh ra, thỏ, sơn ưng, nơi nào cũng có.

Mượn đó tạo ra biểu hiện vui mừng giả dối.

Sau đó Lạc Ly lại tế bái thiên địa, dẫn tế ngôn, kính bái thiên địa.

Đây là một loại giao dịch, chính mình có thể khiến thiên địa này phồn vinh, cường đại hơn để cầu được thiên địa tứ phúc.

Nhưng mà cuối cùng, cũng là thất bại!

Như vậy, Lạc Ly sử dụng khoảng mười ba cách, cuối cùng đều là thất bại.

Vùng thiên địa này, giống như là đồng đậu phụ, chưng không nát, nấu không nhừ, xào không nát, luộc không nhũn, không chút để ý tới Lạc Ly.

Lạc Ly hoàn toàn thất vọng, đến lúc này, đã khai thác vùng trời đất này được bảy năm, hắn xem như bỏ qua, vùng trời đất này không đủ để dẫn phát dị tượng này, thôi bỏ đi.

Trong vòng bảy năm qua, Cửu Nguyên tông đã khai thác vùng thiên địa này rất ổn, đợi áp dụng đi, đều đã áp dụng xong xuôi.

Nhìn thấy Lạc Ly như có ý bỏ qua, Trần Như Mộng tiền đến bái kiến.

“Đại nhân, nếu ngài đã mất đi hứng thú, chúng ta trở về đi!”

“Nhưng mà, ta nhớ kỹ Phi tiên Khúc Phong nói mười năm sau, chúng ta có thể trở về?”

“Đại nhân, không cần, ngài hiện tại là người duy nhất nắm giữ tiên nhân viễn chinh, ngài nói trở về, chúng ta sẽ trở về.”

Lạc Ly gật đầu, nói: “Được rồi, đúng rồi, lần này chúng ta thu hoạch thế nào?”

Trần Như Mộng nói: “Đại nhân, lần này chúng ta thu hoạch được khoảng một ngàn hai trăm vạn tiên thạch!”

Lạc Ly nghe con số này, mắt sáng lên, nói: “Không tệ, không tệ!”

Trần Như Mộng khẽ cắn môi tiếp tục nói: “Nhưng mà đại nhân, ngài là người duy nhất nắm giữ hành động lần này, phải nộp thuế.

Lạc Ly sửng sốt, nói: “Có phải là phải cho Phi tiên Khúc Phong một ngàn tiên thạch không?”

“Đại nhân, cái này là người đi theo ngài giao nạp tiên thạch.

Bình thường viễn chinh, đại đầu đều bị Địa tiên lấy được, cho nên để bọn họ giao nạp thuế nặng.

Nhưng mà hiện tại viễn chinh chỉ còn lại một mình ngài, vốn là thuế do Địa tiên giao nộp, giờ sẽ do ngài giao nộp.

Chỗ Khúc Phong đại nhân, ngài phải giao nộp một phần ba thu hoạch lần này, coi như là lộ phí.

Hơn nữa trở lại tiên giới, ngài còn phải giao nộp 11.2% thuế Tiên Tần viễn chinh.

Ngoài cái đó ra, dựa theo theo Tiên Tần tiên quy, phàm là những kẻ tham gia hành động, phải có thu hoạch nhất định, thủ hạ của chúng ta cũng phải chia một ít thu nhập, cuối cùng ngài sẽ còn lại một nửa.”

Lạc Ly nhíu mày nói: “Đây đây là một nửa?”

“Đại nhân ngài yên tâm đi, một nữa này, bọn họ sẽ không dễ dàng có được vậy đâu.

Thuế khóa giao cho Tiên Tần đại liên minh, lộ phí giao cho Khúc Phong, chúng ta sẽ dùng cách tốt nhất để xử lý tiên tài tiên linh.

Thứ đồ này vốn chính là khó mà bán ra ngoài được, đưa cho bọn họ, cứ để chúng ta xử lí.

Mà những thứ chúng ta giữ lại đều là dễ bán, là đồ có giá trị tốt, cho nên thực ra cũng không có gì tổn thất!”

Lạc Ly gật đầu nói: “Tốt, tốt, ngươi xử lý đi!”

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.