Cô Ấy Đã Trở Lại

Chương 79




Hơn nữa bà ta còn sẽ nghĩ cách giúp Phạm Ny Toa tăng lên lực lượng huyết mạch, ở trong mắt bà ta, thành tựu Phạm Ny Toa đạt được, sớm muộn gì đều sẽ biến thành lực lượng giúp bà ta cường đại!

Nàng rõ ràng là đem Phạm Ny Toa coi như một viên đan dược hình người đến bồi dưỡng.

Có lẽ, bản thân Phạm Ny Toa cũng rõ ràng một điểm này, cho nên đối với lão ẩu Hải tộc này từ đầu tới cuối mang hận ý khắc cốt, vì có thể giết chết đôi cha mẹ nuôi trên danh nghĩa này, nàng đồng ý trả giá tất cả.

“Hai lão kia thật sự là tội đáng chết vạn lần!” Cơ Viện thông qua một cây trượng đầu rắn đó, cũng nhìn ra ảo diệu trong đó, nhịn không được mắng: “Gia hỏa tâm tư ác độc như thế, thì không nên sống trên đời!”

Nàng đột nhiên đồng tình Phạm Ny Toa.

Ở trong mắt nàng, Phạm Ny Toa cả đời đều tràn ngập bi kịch. Từ một khắc nàng bị kẻ địch từ trong tay cha mẹ trộm đi, đã định sẵn cả đời này sẽ gặp tình trạng bi thảm khó có thể tưởng tượng.

Đứa bé được kẻ thù nuôi lớn, có thể nào hy vọng xa vời có hạnh phúc đáng nói?

“Ngươi nếu không nghĩ cách ngăn cản, mẫu thân của Hàn Thiến... sẽ bị chặt đứt sinh cơ.” Cơ Viện nhắc nhở.

Tần Liệt cúi đầu, nhìn thật sâu về phía Phạm Ny Toa, trầm ngâm một chút, gật đầu nói: “Không sai, ta cần bà ta còn sống.”

“Vậy ngươi nhanh nghĩ cách! Kha Đế Tư gia hỏa kia, cũng không thể lập tức đem lão yêu bà kia giết chết, nàng chỉ cần sống lâu một khắc. Hai con rắn xanh đó, sẽ luôn hấp thụ sinh mệnh tinh khí trên người nữ nhân này!” Cơ Viện vội vàng nói.

Nhìn Cơ Viện có chút hổn hển, Tần Liệt cười không nổi, “Ngươi kích động cái gì?”

“Ta chỉ là không muốn nhìn thấy lão yêu bà kia thực hiện được!” Cơ Viện hừ lạnh nói.

“Ngươi sao không động thủ.” Tần Liệt nói.

“Sức chiến đấu của ta còn không bằng Kha Đế Tư, thêm một mình ta cũng không thay đổi được cái gì.” Cơ Viện không kiên nhẫn nói.

Tần Liệt còn muốn nói chuyện, Cơ Viện cắt ngang, quát khẽ: “Ngươi không nên lưu lại ở đây quá lâu, Thanh Xà hải dù sao ở phạm vi thế lực của Cửu Trọng Thiên, mà cường giả Vực Thủy cảnh của Cửu Trọng Thiên, hẳn là đại đa số đều ở trạng thái xuất quan. Chúng ta nán lại thời gian càng lâu, càng dễ dàng xảy ra ngoài ý muốn, ngươi tốt nhất có thể hiểu một điểm này!”

“Ta biết rồi.” Tần Liệt gật đầu nói.

Hắn đưa tay ấn về phía mi tâm, một dải thần quang xanh lét từ trong Trấn Hồn Châu mi tâm hắn bay vút ra, chậm rãi hướng về trán Phạm Ny Toa.

Một dải ánh sáng xanh đó vặn vẹo cựa quậy, dần dần biến ảo thành một gốc sinh mệnh cổ thụ nho nhỏ.

Theo Cơ Viện thấy, trên trán Phạm Ny Toa giống như đột nhiên cắm rễ một cái cây kì lạ, cành lá cái cây nhỏ xanh lét đó lay động, đem rất nhiều vân gỗ thần diệu lần lượt hòa tan vào mi tâm Phạm Ny Toa.

Mười mấy giây sau, từ trên gương mặt, trên cổ, còn có trên cánh tay lõa lồ bên ngoài của Phạm Ny Toa đều bắt đầu hiện lên vân gỗ kỳ dị.

Những vân gỗ đó như cuộn sóng chậm rãi dâng trào, giống như đang không tiếng động kể rõ cái gì.

“Bồng!”

Các vầng sáng xanh lét, từ toàn thân Phạm Ny Toa phóng ra, đem thân thể nàng hoàn toàn bao lấy.

Cơ Viện đột nhiên cảm giác được sinh mệnh dao động khác thường, không khỏi kinh hãi đi nhìn, chợt nhìn thấy Phạm Ny Toa như hồi quang phản chiếu, dần dần trở nên có tinh thần hẳn lên.

Mắt nàng lúc trước vô lực nhắm lại chậm rãi mở, mâu trong một lần nữa mất đi tinh khí thần.

Vẻ mặt Phạm Ny Toa kinh dị nhìn về phía Tần Liệt.

Giờ khắc này, nàng rõ ràng cảm giác được sinh mệnh tinh khí thuộc về nàng, đang được một gốc cây nhỏ nọ chiếm cứ mi tâm cuồn cuộn không dứt một lần nữa hút vào trong cơ thể nàng.

Tinh khí thần của nàng, lực lượng huyết mạch của nàng lúc trước bị hút ra cũng nhanh chóng tràn về.

Ngay cả một bộ phận linh hồn bổn nguyên ấn ký nàng từ nhỏ khuyết thiếu, theo tinh khí thần trở về, tựa như cũng được cùng nhau vận chuyển trở về, nàng cảm nhận được tình trạng bản thân, mỗi một giây đều đang tốt lên.

“Ô ô! Chuyện gì vậy! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?!” Đột nhiên, Hải tộc lão ẩu An Ni Á, hoảng sợ thất thanh hét lên.

Sắc mặt nàng tái nhợt nhìn một cây trượng đầu rắn nọ trong tay.

Chỉ thấy hai con rắn xanh quanh năm quay quanh ở trên trượng đầu rắn, như hai sợi dây thừng quấn quanh cùng một chỗ, đầu rắn mềm nhũn cúi xuống, giống như đã chết.

Cái này còn chưa phải thứ làm bà ta kinh hãi nhất.

Bà ta nhìn thấy sinh mệnh tinh khí bà ta hấp thu, thế mà lại không chịu khống chế, điên cuồng một lần nữa tràn vào trên đầu rắn, sinh mệnh tinh khí vừa rồi còn giống như vô hạn, không lâu sau đã trôi mất hơn phân nửa.

Bà ta sợ hãi đến cực điểm, ý đồ đem một cây trượng đầu rắn kia ném xuống, lại chợt phát hiện hai con rắn xanh nhìn như đã chết, lại dưới một cái run lên, nháy mắt quay quanh ở trên cánh tay nàng.

Trong mắt rắn của hai con rắn xanh, quỷ dị hiện ra rất nhiều vân gỗ xanh lét, giống như ẩn chứa chân lý của sinh mệnh lực lượng.

Bà ta sau khi cả kinh, lập tức cảm thấy sinh mệnh lực lượng trong cơ thể nàng, thế mà lại hướng tới trong cơ thể con rắn xanh tràn đi, như thế nào cũng không thể ngăn chặn.

Bà ta hoàn toàn hoảng hốt.

“Oành!”

Kha Đế Tư khống chế sáu tầng hồn đàn, như núi ầm ầm đánh tới, đem xương khớp lồng ngực bà ta nghiền nát, húc bà ta đầu váng mắt hoa.

Hai con rắn xanh quấn quanh ở trên cánh tay bà ta, như giòi bám xương, như thế nào cũng không hất đi được, vẫn đang điên cuồng nuốt sinh mệnh tinh khí của bà ta.

Lúc này, toàn thân bà ta đã tê dại vô lực, như trúng kịch độc, động đậy cũng không được.

Bà ta trơ mắt nhìn hai con rắn xanh đem sinh mệnh tinh khí cùng lực lượng huyết mạch của bà ta lần lượt hấp thụ, lại một chút biện pháp cũng không có.

Trong chốc lát thời gian, tóc bà ta trắng hết đi, làn da như vỏ cây già nua, dính sát vào ở trên xương cốt.

Thoạt nhìn, lúc này bà ta như một cái thây khô phong hoá nhiều năm, thế mà không còn một tia khí tượng của người sống.

Kha Đế Tư vốn muốn hạ sát thủ, sau khi tới trước mặt bà ta đột nhiên ngừng lại, vẻ mặt chán ghét nhìn bà ta, lắc lắc đầu, lại xoay người rời khỏi.

Tựa như, Kha Đế Tư cũng biết không cần hắn tiếp tục động thủ, An Ni Á cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

An Ni Á đã dần dần có chút thần trí không rõ. Bà ta ở trước khi chết, dựa vào cảm giác xa xa nhìn về phía vị trí Phạm Ny Toa, lại nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp tỏa ra diễm quang, như đang nhẹ nhàng vui vẻ cười lớn, mỹ phụ đó dáng người đẫy đặn, thân thể thướt tha, khi cất tiếng cười to, như trở nên càng thêm trẻ tuổi xinh đẹp từng chút một.

An Ni Á không cam lòng cuối cùng lẩm bẩm một câu không biết tên, mí mắt rốt cuộc vô lực khép lại, ngay cả các luồng hồn lực cuối cùng cũng dần dần tiêu tán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.