Cô Ấy Còn Ngọt Hơn Cả Trái Cây

Chương 80: 80: Chương 79




- Tuy nhiên ngươi dù có lực lượng Thánh Long căn nguyên nhưng dường như không biết vận dụng như thế nào, lãng phí cơ duyên này. Xích Nguyệt giọng nói mỉa mai nhìn Dương Khai:

- Cho nên Huyết Luyện mới có thể dễ dàng thu lại nội đan, nếu không phải như vậy hắn đã không còn mạng. Trên mặt Dương Khai lộ vẻ lúng túng. Cái gọi là Thánh Long căn nguyên này là năm đó lúc ở Lăng Tiêu Các, hắn cùng Tô Nhan lấy được ở truyền thừa động thiên. Rất nhiều năm sau Dương Khai mới biết đó là truyền thừa của hai vị sáng lập Long Phượng Phủ ở Thông Huyền đại lục để lại. Nhưng qua nhiều năm như vậy Dương Khai chưa từng dùng nó làm gì, chỉ là lúc cùng Tô Nhan song tu thì đồ án Kim Long khắc trên người mình mới sống động một chút.

Xích Nguyệt lại nói hắn lãng phí cơ duyên lớn lao này cũng không phải là sai.

- Chuyện này đừng nói đến vội, thời kỳ thượng cổ những thứ thánh linh kia mỗi thứ đều có thần thông khai thiên lập địa, mỗi cái đều là Hoàng giả của Yêu tộc, trong đó cao nhất là Long Phượng. Chỉ là không biết tại sao những thánh linh thượng cổ này đều biến mất, có đồn đại giữa bọn họ đã xảy ra một cuộc đại chiến, chín phần chín thánh linh đều đã bỏ mình, cũng có đồn đại bọn họ đã ẩn nặc còn tình huống thực sự như thế nào không ai biết.

- Sau khi thánh linh thượng cổ biến mất, có vài Yêu tộc cường đại khác chiếm cứ địa vị chủ đạo, những Yêu tộc này đều xưng là dị chủng thượng cổ, cũng có thể xưng là dị chủng hoang dã. Huyết Giao, Thiên Nguyệt Ma Chu, Cửu U Cùng Kỳ…đều thuộc phạm vi này, dị chủng hoang dã mặc dù xuất hiện sau thánh linh nhưng một vài dị chủng hoang dã cường đại cũng không kém thánh linh, thậm chí còn có xu thế vượt trội hơn.. Hơn nữa, một vài dị chủng hoang dã đến nay cũng còn sống sót trên hậu thế, dĩ nhiên đây là huyết mạch các thời đại truyền tới, đều không phải là sống sót từ thượng cổ tới nay.

- Huyết Luyện một thân huyết mạch, cùng năng lượng căn nguyên Khinh La có đều thuộc loại dị chủng hoang dã đúng không? Dương Khai khiêm tốn hỏi thăm.

- Không sai. Xích Nguyệt gật đầu. - Cho nên bổn cung mới có thể nói, thành tựu của Khinh La trong tương lai sẽ còn sáng hơn bổn cung. Khinh La có được lực lượng căn nguyên hoàn chỉnh, đều không phải giống như bổn cung, chỉ là kế thừa huyết mạch đạm bạc. Ta cùng với Khinh La cũng có thể nói là người một nhà, ngươi phải hiểu rõ địa vị cùng sự tồn tại của Khinh La trong lòng bổn cung.

- Tiểu tử biết. Dương Khai nghiêm nghị gật đầu. - Hãy nói về thánh linh đi.

Xích Nguyệt rất hài lòng nhìn thái độ Dương Khai. - Vừa rồi bổn cung cũng nói trong thánh linh có long phượng là tối cao, trong long tộc thì Kim Thánh Long là tôn quý nhất. Trên người ngươi thừa kế chính là lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long.

- Kim Thánh Long. Dương Khai mi mắt co rụt.

- Nói đơn giản lực lượng ngươi thừa kế, trong thánh linh chính là cường đại nhất. Giờ này ngươi phải hiểu rõ nó có sức hấp dẫn như thế nào đối với các lãnh chủ Yêu tộc rồi chứ.

Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu bỗng nhiên lại mỉm cười nói: - Tiền bối có thể chống lại sự hấp dẫn này tiểu tử rất khâm phục.

- Nếu không có Khinh La, ngươi cho là bổn cung cũng sẽ nhiều lời với ngươi sao? Gương mặt xinh đẹp của Xích Nguyệt toát lạnh dường như có vẻ không cam lòng/ - Nếu không có Khinh La bổn cung sớm đã đem ngươi rút gân luyện hồn.

- He he… Dương Khai cười khan.

Chỉ có điều, bổn cung cũng thật tò mò, ngươi rốt cuộc thừa kế mấy phần Thánh Long căn nguyên. Xích Nguyệt hăng hái quan sát Dương Khai, thần niệm quét qua người hắn, bộ mặt khả nghi.

- Ta cũng không rõ lắm. Dương Khai nhún vai.

- Kỳ quái. Xích Nguyệt như phát hiện điều gì, thần sắc xinh đẹp trên gương mặt càng trở nên tò mò hơn. - Bên trong cơ thể ngươi sao dường như có hai cỗ thánh linh lực, một cỗ là Thánh Long lực, một cỗ khác là…

- Tiền bối nói tới thứ này?? Dương Khai nhíu mày không chút nghĩ ngợi rút ra Long Cốt Kiếm Tích Thúy hướng rót thánh nguyên vào đó. Cùng với tiếng long ngâm một con cự long xanh biếc xoay trên đỉnh đầu Dương Khai từ trên cao nhìn xuống Xích Nguyệt. Con ngươi phượng của Xích Nguyệt ngưng rụt kêu lên thất thanh.

- Không thể nào, ngươi còn có thứ này? Với nhãn lực của bà tất nhiên có thể nhìn ra đây là một bí bảo luyện chế từ một đoạn Long Cốt, trong đó dường như còn xen lẫn một viên Long Châu. Mà long hồn hơi yếu kia vẫn như cũ chưa từng bị tiêu diệt. Xích Nguyệt kinh ngạc tột đỉnh con ngươi cũng đỏ lên ghen tị với cơ duyên mà Dương Khai có được. Rõ rang chỉ là một loài người vì sao có thể làm cho tất cả Yêu tộc đều đỏ mắt ghen tị vì kì ngộ ấy.

- Quân chốt của ngươi chính là thứ này? Xích Nguyệt thở dốc hổn hển, cảm nhận long uy nghênh diện đánh tới, huyết mạch Thiên Nguyệt Ma Chu đạm bạc trong cơ thể lại đang rục rịch ngóc đầu dậy, thật lâu mới có thể thở bình thường, tâm tình kích động, thần tình phức tạp nói:

- Nếu như quân bài chốt của ngươi chính là thứ này thì bổn cung muốn khuyên ngươi một câu thì không nên quá đề cao mình, với uy năng của món bí bảo này có lẻ có thể làm cho ngươi vô địch ở Hư Vương Cảnh trở xuống, nhưng Hư Vương Cảnh…không phải là Phản Hư Cảnh có thể chống đỡ được.

Dương Khai cười cười không bày tỏ ý kiến. Tiểu tử còn có quân bài chốt! Xích Nguyệt bị khiếp sợ, đây rốt cuộc là dạng quái thai gì. Dương Khai lạnh nhạt nhìn Xích Nguyệt. Hắn biết, Xích Nguyệt vừa rồi cảm thụ được không phải là Long Cốt Kiếm mà hẳn là tàn hồn Băng Phượng.

Chỉ có điều tàn hồn Băng Phượng cũng không phải tất cả của mình, nó chỉ là tạm thời ở trên cơ thể mình thôi, nó là thuộc về Tô Nhan. Dương Khai tình nguyện để lộ ra Long Cốt Kiếm cũng không muốn Xích Nguyệt dò xét ra sự tồn tại của Băng Phượng. Nếu Xích Nguyệt biết được điều này không biết bà sẽ có cảm tưởng thế nào.

- Thôi ngươi thu lại đi, ngươi còn như vậy bổn cung sợ là sẽ không nhịn được mà xuất thủ với ngươi. Xích Nguyệt nghiêm nghị nói.

Dương Khai thu lại Long Cốt Kiếm vào trong cơ thể. Xích Nguyệt ngồi ngay ngắn tại đó tâm tình còn đang nhiễu loạn, hồi lâu không lên tiếng nói chuyện. Dương Khai cũng không muốn tùy tiện kích thích bà mà chỉ có thể đứng tại chỗ chờ đợi. Ước chừng thời gian một ấm trà sau Xích Nguyệt mới ngẩng đầu nhìn Dương Khai, trên mặt mỉm cười quỷ dị không nhanh không chậm hỏi:

- Tiểu tử, ngươi có muốn khai quật lực lượng Thánh Long căn nguyên trong cơ thể ngươi không?

Một lời này nói ra làm Dương Khai mắt sáng ngời; - Tiền bối có cách?

- Haha, ngươi đón bổn cung có cách nào không? Xích Nguyệt cười gian tà. - Vừa rồi ngươi chiến đấu cùng Huyết Luyện bổn cung có nhìn từ đầu tới cuối, không sai, tố chất thân thể của ngươi quả nhiên không phải chuyện đùa, so với Huyết Luyện không ngờ còn mạnh hơn một bậc, bổn cung cũng không biết ngươi rốt cuộc đã rèn luyện như thế nào, có thể là có quan hệ với hào quang năm màu kia. Nhưng nếu như ngươi có thể phát huy ra công hiệu của lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long thì tố chất thân thể của ngươi còn có thể nâng cao một bước, thậm chí đủ để so sánh với Kim Thánh Long chân chính.

Ánh mắt Dương Khai càng thêm sáng rực.

- Đây chính là sự tồn tại bất tử bất diệt.

Lời nói Xích Nguyệt tràn đầy ý dụ dỗ. Sự thất vọng của Dương Khai trong nháy mắt đã tiêu tan, hắn cảnh giác nhìn Xích Nguyệt, chần chừ no si:

- Tiền bối xin nói thẳng, không cần quanh co lòng vòng như vậy, tiểu tử thừa nhận rất hứng thú với lời của tiền bối, cũng có thể trả giá để có được nó, nhưng cũng xin mời tiền bối nói rõ cho tiểu tử người rốt cuộc muốn ta làm gì, nếu quá làm khó người thì thôi đi.

- Sảng khoái. Xích Nguyệt quát một tiếng. - Nói chuyện với người thông minh thật sảng khoái, ừ, bổn cung thực sự muốn ngươi hỗ trợ, ngươi có lựa chọn cự tuyệt hoặc đáp ứng, đều là tự nguyện.

- Xin mời tiền bối cứ nói.

- Ngươi có nghe nói tới Huyết Ngục thí luyện trên Thúy Vi Tinh?

- Đã nghe qua. Dương Khai biểu tình cổ quái, Huyết Ngục thí luyện hắn tất nhiên có nghe qua, trước hắn còn đem đám người Tiền Thông lưu tại Thúy Vi Tinh, chờ Huyết Ngục thí luyện mở ra. Chẳng lẽ chuyện Xích Nguyệt nói có quan hệ với chuyện này.

Tuy nói Huyết Ngục thí luyện đại danh lẫy lừng, hấp dận cả cường giả Phản Hư tam tầng cảnh ở Tinh Vực tới tham gia, nhưng cường giả Đế Thần dù sao cũng là Yêu tộc,không thể đường hoàng tới Thúy Vi Tinh được. Nếu thực làm vậy chắc hẳn không có kết quả tốt, giống như Yêu Tộc trên Đế Thần không thích gặp loại người, loài ngươi cũng sẽ không đợi gặp Yêu Tộc.

- Nghe rồi thì cũng dễ giải thích. Xích Nguyệt hài lòng mỉm cười. - Bổn cung cần ngươi tới Thúy Vi Tinh, đi vào Huyết Ngục thay bổn cung tìm một thứ.

- Tìm thứ gì?

- Hư Niệm Tinh. Xích Nguyệt quát khẽ.

- Đó là thứ gì? Dương Khai nhướn mày.

- Một thứ chỉ có Hư Vương tam tầng cảnh cường giả mới có tư cách ngưng luyện ra, ngươi có thể coi nó giống như kết tinh một thân tinh khí của cường giả. Cường giả cấp bậc này sau khi chết đi sẽ để lại Hư Niệm Tinh, dĩ nhiên ta muốn ngươi tìm chính là Hư Niệm Tinh do một cường giả đỉnh cao xuất thân Yêu Tinh Đế Thần để lại, bản thể của nó thực ra là một viên nội đan.

- Nội đan?

- Không sai. Huyết Ngục thí luyện khi tới chắc ngươi đã nghe nói qua, đó là chiến trường của mười mấy hai mươi vị cường giả Hư Vương Cảnh hỗn chiến, bọn họ gần như toàn quân bị diệt, trong chiến trường kia khắp nơi đều tràn đầy uy năng của cường giả Hư Vương Cảnh, cho nên mới hấp dẫn nhiều cường giả Phản Hư tam tầng cảnh đi tới thí luyện. Năm đó Yêu tộc ta có một vị cường đại lãnh chủ tham dự cuộc chiến đấu kia nhưng đáng tiếc đã bỏ mạng ở trong Huyết Ngục, ta muốn ngươi đem Hư Niệm Tinh của người đó lấy ra.

- Muốn ta lấy? Dương Khai nhướn mày

- Đúng rồi, Di Thiên cùng Huyết Luyện đúng lúc này tới Hành cung, không phải là đi tham gia Huyết Ngục thí luyện sao? Hắn bỗng nhiên ý thức được điểm này, tính toán ngày tháng, kỳ hạn tới Huyết Ngục thí luyện không xa, vừa lúc con trai của Thiên Nhãn lãnh chủ tiểu công tử cùng con trai Huyết Giao lãnh chủ tới hành cung của Xích Nguyệt, Xích Nguyệt lại ở đúng lúc này nhắc tới Huyết Ngục thí luyện, Dương Khai nghĩa thế nào cũng thấy có chút quan hệ trong việc này.

- Đúng, bọn họ sẽ tham gia, đây cũng là nguyên nhân bọn họ tới hành cung của bổn cung tập hợp. Bởi vì chỉ có chỗ của bổn cung đây mới có thể an toàn đi tới Huyết Ngục. Ngoài ra không chỉ có bọn họ mà còn có Khinh La, Dục Hùng, Ba Hạc cũng sẽ tham gia, ngoài ra còn có hai Yêu tộc tân tú ngươi chưa từng thấy, giờ này bọn họ cũng sắp đến.

- Nếu nhiều người như vậy đi thì vì sao ta phải đi lấy? Dương Khai hí mắt nhìn Xích Nguyệt cười lạnh nói: - Chẳng lẽ rất là nguy hiểm? - Tham gia Huyết Ngục thí luyện đã là một hành động rất nguy hiểm, ngươi chưa nghe nói cường giả đi vào Huyết Ngục hơn phân nửa đều bỏ mạng sao? Về phần lấy Hư Niệm Tinh kia nguy hiểm nhất định là có, nhưng nếu ngươi đã lớn lối như vậy chẳng lẽ còn e ngại chút nguy hiểm nhỏ nhoi?

- Tiểu tử cũng chỉ có một cái mạng tất nhiên là phải quý trọng rồi, còn xin tiền bối trả lời câu hỏi vừa rồi. Dương Khai cố chấp nhìn Xích Nguyệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.