Cô Ấy Có Tiền, Có Sắc, Còn Có Anh Ấy

Chương 3




Dạ Khinh Phong nói: “Hay cho một câu chính là như thế, lần thí luyện này, mấy người chúng ta nhất định có thể quá quan!”

Mọi người cùng nhau nâng chén, sảng khoái uống mĩ tửu!

Sau tiệc rượu, thời gian qua nhanh, cuối cùng cũng tới ngày này, ngọc bài môn phái của Lạc Ly truyền tới một thần niệm:

“Đệ tử ngoại môn Lạc Ly, xin đến Chấp Sự đại điện đưa tin trong vòng một canh giờ, thí luyện Phá Kén Trọng Sinh thuộc ngoại môn cửu quan sắp sửa cử hành!”

Toàn bộ đệ tử báo danh dự thi đều nhận được thần niệm này, Lạc Ly hít một hơi sâu, đi tới Chấp Sự đại điện.

Đám người Lạc Ly tụ tập ở ngoài Chấp Sự đại điện, lần này còn nhiều người hơn lần trước, không ngờ lại đạt tới con số bốn năm ngàn người, hơn nữa trong đó còn có tân sinh, Lạc Ly không khỏi vô cùng kinh ngạc.

Kết quả, khi tới nơi Lạc Ly mới biết mình nhìn lầm, hơn bốn ngàn người trong đó là tân sinh bắt đầu thí luyện đầu tiên là ngự không khinh linh, bọn họ được Mộc quản sự mang đi, cuối cùng nơi nay chỉ còn lại khoảng hơn sáu trăm người tham gia thí luyện Phá Kén Trọng Sinh.

Vẫn giống như trước đây, dựa theo thiên phú tiềm chất để sắp xếp vị trí, Lạc Ly mơ hồ hiểu được ý nghĩa ẩn dấu trong chuyện sắp xếp vị trí. Trong cuộc thi lần trước, mình tuy chỉ là Hậu Thiên Đạo Thể nhưng tên xếp hạng nhất.

Sắp xếp vị trí như thế vừa là cảnh cáo vừa là khích lệ, nói cho những tu sĩ thiên phú kinh người đứng ở phía trước biết đừng tưởng rằng mình thiên phú tốt thì tất cả sẽ chắc như trời định, ngươi cũng có khả năng bị người khác vượt qua. Nói cho những tu sĩ đứng ở phía sau biết đừng nghĩ rằng thiên phú của mình không tốt mà đánh mất tín niệm, ngươi cũng có khả năng vượt lên những thiên tài này!

Ở bên cạnh mọi người có năm sáu ngàn đệ tử không tham gia thí luyện đang vây quanh bên ngoài Chấp Sự đại điện, bọn họ đều là bạn bè của những người tham gia thí luyện, đến đây cổ vũ.

“Cố lên, Lạc Ly, tiếp tục đoạt đệ nhất!”

“Lão thất, lão thất, cố lên, cố lên! Nhất định phải thông qua!”

“Vô Kiếp sư đệ, ta xem trọng ngươi, xem ngươi rồi đấy! Giành lại đệ nhất!”

Đám người Lục Chu, Lục Thanh, Bạch Du Du đều xuất quan. Bọn họ cố ý tới đây cổ vũ Lạc Ly, Lạc Ly vẫy tay với bọn họ, cám ơn mọi người đã ủng hộ!

Sau đó Lạc Ly cùng Dạ Khinh Phong đi vào đám đông, ngọc bài môn phái phát ra chỉ thị, Lạc Ly đi theo chỉ thị, đi từng bước về trước, đi vào trong đội ngũ, lần này ở trước Lạc Ly chỉ có bảy người.

Người thứ nhất vẫn là Phạm Vô Kiếp, lúc này hắn không cuồng vọng như lần trước nữa, là người trình diện cuối cùng. Làn này hắn tới sớm, đứng ở đó, bất động thanh sắc, giống như đả kích lần trước không xảy ra, nhưng Lạc Ly biết hắn ôm hận trong lòng, vì vậy hành hạ linh sủng Lôi Bằng tới chết.

Người thứ hai vẫn là Phong Tử Hư, hắn vẫn giống như trước. Thế nhưng vị trí thứ ba là một người xa lạ, mấy người phía sau Lạc Ly biết Nhạc Thiên Phong cùng Hổ Lung Sơn Nhân, bọn họ ở thứ tư cùng thứ bảy.

Thế nhưng bọn Tiểu Đao Trần Vũ cũng thông qua thí luyện Vạn Ti Luyện Hình thì không đến. Bọn họ không thể luyện thành Bàn Cổ Phủ cùng Phá Giáp Trùy chỉ trong hai tháng, vô tình tụt hậu mọi người, bị đá ra khỏi đội ngũ.

Không chỉ bọn họ, ba trăm tám mươi mốt người thông qua thí luyện Vạn Ti Luyện Hình thì chưa tới năm mươi người tới đây tham gia thí luyện lần này, sóng lớn đào cát, chỉ còn lại những người này thôi.

Dạ Khinh Phong là biến dị Ám linh căn, đứng ở tốp đầu đội ngũ, khoảng chừng một trăm, hắn giải đáp cho Lạc Ly:

“Lạc Ly sư đệ, người thứ ba tên là Yến Tử Hi, xuất thân tả đạo Kinh Cức tông Lăng Châu, Tiên Thiên Châu Ngọc Đạo Thể, nhập môn bốn năm, giống với ta, vẫn kẹt ở cửa này!”

Người này thân hình cường tráng, mặt vuông tai lớn, mặt mày như đao, khí thế kinh người, áo đen phi phong trắng, tóc đen múa loạn trong gió, trong đôi mắt lấp lóe ánh sao, bên hông vắt một thanh trường kiếm, cực kỳ tiêu sái cường hãn.

Lạc Ly gật đầu hỏi tiếp: “Người thứ năm, thứ sáu là ai?”

Dạ Khinh Phong tiếp tục giới thiệu:

“Thứ năm tên là Dương Lăng, xuất thân tán tu, sư thừa là Tẩy Kiếm Lão Nhân, Tẩy Kiếm Lão Nhân năm xưa là bạn tốt của Hạc Chu tổ sư, hồi trẻ bọn họ từng cùng nhau trải qua nguy hiểm, trước khi Tẩy Kiếm Lão Nhân lâm chung đã phó thác Dương Lăng cho Hạc Chu tổ sư. Đừng thấy hắn bây giờ ở ngoại môn, tương lai nội môn nhất định có vị trí của hắn, người này là Tiên Thiên Dương Quang Đạo Thể, nhập môn ba năm.”

“Thứ sáu tên là Ngu Tiểu Tiểu, cô gái này vô thanh vô thức, không rõ chi tiết, thậm chí là Đạo Thể gì cũng không biết, mọi người chỉ biết nàng nhập môn ba năm, còn những thứ khác thì không biết.”

Đó là một thiếu nữ, dáng vẻ chừng mười bảy mười tám, mâu như điểm tất, đường mặt hoàn mỹ, mũi ngọc tinh xảo, môi đào hồng nhuận, tràn đầy dụ hoặc. Làn da trắng noãn mịn màng như dương chi ngọc, tóc dài đen tuyền như mực, váy trắng chạm đất, cũng có một loại hào quang bức người, giống như cả người bị bao phủ trong một cỗ khí trời trắng noãn, xinh đẹp sạch sẽ tới mức độ khiến người ta cảm thấy không chân thật.

Lạc Ly gật đầu, những người đằng trước mình, mình đã biết đại thể, nhưng Dạ Khinh Phong vẫn chưa nói xong, hắn nói tiếp:

“Lạc Ly sư đệ, có vài người ở đằng sau ngươi không thể xem nhẹ.”

Người thứ mười ba tên là Hoắc Tình Không, vốn là tam hành linh căn, sau lại chuyển hóa làm Hậu Thiên Canh Tân Đạo Thể, chuyển tu pháp lực hệ Kim, truy cầu bén nhọn chí cực, với thực lực của hắn thì hẳn đã sớm thông qua cửa này, nhưng không biết vì sao hắn lại không thể thông qua, hắn đã liên tục tham gia thí luyện này ba năm, ta hoài nghi hắn có mục đích khác.”

Người này vóc dáng hơi lùn, hai mắt u u bích bích, giống như một ao hồ sâu thẳm, có một loại hương vị sâu không lường được.

“Thứ mười lăm là La Thập Phương, dân bản địa Tuyên Châu, vốn là ngũ hành linh căn, sau chuyển hóa thành Hậu Thiên Ngũ Vân Đạo Thể, người này có tam đại thần thông, rất là lợi hại.”

Người đó là một gã mập, đứng ngô ngố ra đó, nét mặt hòa khí sinh tài.

Dạ Khinh Phong giới thiệu từng người một, Lạc Ly nhìn những tu sĩ đó, nhớ kĩ từng người một.

Đúng lúc này, một tiếng chuông vang lên, đinh!

Chớp mắt, một luồng khí thật lớn bao phủ toàn bộ đệ tử ngoại môn tham gia khảo thí, sau đó Kim quản sự xuất hiện. Nó liếc nhìn mọi người một cái, nói:

“Hỗn Nguyên tông, thí luyện Phá Kén Trọng Sinh lần thứ mười tám vạn sáu ngàn năm trăm hai mươi bảy ở ngoại môn hiện tại bắt đầu, bọn ngươi không được ồn ào, đi theo ta!”

Nói xong, trước người hắn tự động dựng lên một cổng sáng, đó là thông đạo truyền tống, hắn dẫn đầu đi vào, những người khác chia làm hai hàng, từng người một đi vào.

Ở bên ngoài Chấp Sự đại điện dựng lên đừng tấm thủy kính, khán giả vây xem ngoài cửa có thể nhìn thấy mọi chuyện xảy ra trong khảo thí qua thủy kính.

Rất nhanh tới lượt Lạc Ly đi vào, đảo mắt không gian thay đổi, Lạc Ly phát hiện mình ở trong một thế giới thần kỳ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.