Chuyện Xưa Trước Khi Ngủ

Chương 15: Nhân vật chính tên là Tiểu Lai




“Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu đi!” Lockhart vô cùng nhiệt tình nói: “Đầu tiên, chúng ta nên cúi chào đối thủ của mình, đây là nghi lễ quan trọng nhất trong đấu tay đôi!”

Hắn cùng Severus xoay người đối mặt đối phương, khom lưng cúi chào. Ít nhất là Lockhart cũng cúi chào một cách điệu nghệ, hai tay đánh một vòng thuần thực, còn Severus chỉ gục gặc đầu một cách cáu kỉnh.

Lockhart phu nhân đứng dưới đài không biết vì sao mỉm cười thực quỷ dị.

Hai người trên đài giơ đũa phép như thể đang giơ kiếm ra trước ngực.

“Như các trò thấy đấy, chúng ta đang giơ đũa phép theo tư thế đấu tay đôi phổ biến.” Lockhart nói với đám người đang yên lặng: “Đếm tới ba, chúng ta sẽ tung ra lời nguyền đầu tiên. Đương nhiên, không ai cố ý giết ai cả. Bọn nhỏ, Snape giáo sư của các trò sẽ phi thường an toàn, phi thường.”

Harry khó chịu cau mũi: ‘Lẩm bẩm.’

“Một! Hai! Ba!” Hai người đồng thời vung đũa phép qua bả vai. Severus hô: “Expelliarmus!” Một đạo ánh sáng đỏ đột ngột bắn tới, Lockhart phản ứng nhạy bén nhảy qua bên cạnh né được——chú ý, động tác của hắn vẫn phong tao như cũ——sau đó cũng bắn một luồng sáng đỏ về phía Severus, nhưng bị y dùng ‘Khôi giáp hộ thân’ đỡ được.

Hai người không ngừng né tránh cùng phóng ra chú ngữ, toàn bộ quá trình chỉ dùng hai câu chú này nhưng lại vô cùng ngoạn mục. Phong cách chiến đấu của hai người hoàn toàn bất đồng, động tác né tránh của Lockhart rất tuyệt vời và phong tao, còn Severus thì phi thường thành thạo, chỉ cần một hai bước có thể tránh chú ngữ của Lockhart nhưng không bắt mắt như hắn.

Hành động hoa lệ cố ý bắt mắt của Lockhart rất nhanh lộ ra sơ hở, Severus ‘Expelliarmus’ đánh trúng, hắn văng mạnh ra khỏi sân khấu, đập vào tường, sau đó té xuống, tiếp đó rất phong tao mượn lực khom thắt lưng, làm ra bộ dáng thân sĩ cúi đầu với mọi người: “Cám ơn, cám ơn, một tràng vỗ tay nào!”

Nhóm tiểu động vật ‘ba ba ba’ vỗ tay không ngừng, hiển nhiên cho rằng Lokhart giáo sư thua rất có phong độ.

Lockhart mỉm cười sáng lạn một lần nữa tiến lên sân khấu, vỗ tay gật đầu với mọi người: “Mọi người thấy rồi đó, đây là hiệu quả của ‘Phép Giải Giới’, vì để mọi người cảm nhận trực tiếp được hiệu quả của nó, ta không chặn lại chiêu thức của Snape giáo sư, đương nhiên nếu ta muốn vô hiệu nó thì cũng không tốn bao nhiêu sức lực……”

Severus một thân sát khí nhìn hắn.

“Được rồi các trò bên dưới hãy để ta xem trò học được bao nhiêu: “Ồ, bọn nhỏ, làm mẫu xong rồi, kế tiếp các trò có thể chia 2 người một tổ, sử dụng chú ngữ kia để công kích, nhớ rõ phải biết điểm dừng.”

Hắn cùng Severus đi vào đám đông, vật nhỏ đã làm một tổ với Neville, vừa thấy y qua liền hưng phấn kéo tay áo y, ngẩng đầu nhìn y: “Giáo sư thật lợi hại a~ trở về dạy em đươc không?”

Severus làm mặt nghiêm túc: “Lo luyện tập đi!” Không thể làm mặt ôn hòa với cậu trước mặt nhiều người như vậy a…..

“Dạ…….” Vật nhỏ chán nản thả tay y ra, tìm Neville đã lén trốn qua một bên.

Severus nhịn không được, vẫn đi qua chỉ điểm cậu một chút, thấy vật nhỏ sốc lại tinh thần mới yên tâm.

Sau khi Câu lạc bộ Đấu tay đôi kết thúc, rất nhiều học trò vẫn không ngừng bàn luận bộ dáng suất khí của Severus, bất quá cũng có một bộ phận cho rằng động tác của Lockhart so ra đẹp mắt hơn……

Trong khoảng thời gian này Dobby ở bên kia vẫn không có tin tức nào truyền tới, vì cái gì lại nhắc tới Dobby? Bởi vì Lucius đã phái nó tới giám sát đám Tử Thần Thực Tử kia với danh nghĩa là phục vụ. Đối với nhóm Tử Thần Thực Tử, lí do xuất ngoại của Lucius vô cùng chính đáng: sản nghiệp bên Rumani xảy ra vấn đề lớn phải giải quyết. Mặc kệ bọn họ có tin hay không, dù sao hắn cũng chạy mất rồi. Về phần có phải thật là đi Rumani không thì……. ai biết được?

Chiếc cúp dù sao cũng là hồn khí, không thể hoàn toàn chi phối được dấu hiệu Hắc Ám, lúc trước Voldemort có thể thông qua dấu hiệu Hắc Ám để truyền tống tới bên cạnh bọn họ, cũng có thể thông qua nó để trừng phạt, nhưng hiện tại chỉ là Chiếc cúp mà thôi ……..ngay cả bản thể cũng không có nói chi là làm những chuyện như vậy. Nếu Lucius ở Anh quốc hắn miễn cưỡng cũng có thể làm được, nhưng Lucius đã chạy tới tận Rumani, ma lực của Chiếc cúp vẫn chưa đủ mạnh. Trừ phi Chiếc cúp có thể triệu tập một số lượng lớn Tử Thần Thực Tử, nếu không thực không có biện pháp. Nhưng trước mắt dưới tay Chiếc cúp chỉ có ba người, là một hồn khí hắn phỏng chừng tạm thời cũng không dám táo bạo triệu tập tay chân, chỉ có thể chậm rãi phát triển. Nên biết trong đời trước của Severus, Voldermort cũng chờ tới cuộc đấu Tam Pháp Thuật mới triệu tập Tử Thần Thực Tử.

Nói ngắn gọn thì lúc này Lucius đã thẳng thừng xé rách quan hệ với Tử Thần Thực Tử, chỉ kém không nói thẳng mặt mà thôi. Ba người nhà bọn họ, Draco ở trường so ra rất an toàn, vợ chồng bọn họ thì ra nước ngoài trốn tránh còn có thể có nguy hiểm gì a, chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không có việc gì.

Học kì rốt cuộc cũng kết thúc, rất nhiều học trò về nhà đón lễ Giáng Sinh, lâu đài im lặng tới mức ngay cả âm thanh bông tuyết rớt trên mái nhà cũng có thể nghe được.

Hogwarts bắt đầu nghỉ lễ Giáng Sinh từ ngày 23 tháng 12, nghỉ được khoảng 2 tuần.

Ngày nghỉ đầu tiên Harry rất vui sướng, bởi vì cẩu cha đỡ đầu của cậu——là Severus nói—— ngày mai sẽ tới trường cùng cậu đón lễ Giáng Sinh. Cậu bé cùng Draco chạy ra ngoài nghịch tuyết suốt mấy giờ, lúc quay về hầm lại vui sướng lăn lộn trên sô pha đặt trước lò sưởi, kéo tay Draco ríu rít thì thầm thảo luận chờ Sirius tới sẽ dẫn chú ấy đi đâu ngoạn.

Draco đột nhiên cảm giác sống lưng rét run, nhìn lại, phát hiện cha đỡ đầu đang ngồi trên bàn làm việc híp mắt nhìn chằm chằm Harry không ngừng lải nhải.

Cậu run lên, kéo kéo Harry, nhỏ giọng nói: “Harry, cậu chuẩn bị quà Giáng Sinh gì cho cha đỡ đầu của ta?”

Harry cười hắc hắc: “Muốn biết à?”

Draco gật đầu.

“Hắc hắc~không nói cho cậu biết~” Vật nhỏ phấn khích lắc đầu.

Draco đen mặt.

“Ai nha, không nói chuyện này.” Harry cười tủm tỉm nói: “Sirus lần trước viết thư nói cho mình biết Hogwarts có rất nhiều mật đạo, chờ chú ấy tới tụi mình cùng đi thám hiểm nha~”

Draco quay đầu lại nhìn gương mặt ngày càng đen thui của cha đỡ đầu, không khỏi đồng tình với đại cẩu sắp tới. Ai, cha đỡ đầu thật sự rất thù dai, hơn nữa Harry cả ngày nay cứ mở miệng là nhắc tới Sirius……

Chờ đã! Draco đột nhiên lóe linh quang trong đầu, phát hiện chút dị thường. Vì cái gì cha đỡ đầu nghe Harry nói tới Sirius lại mất hứng?

Chẳng lẽ……cha đỡ đầu trong thời gian này dưỡng Harry thành thói quen xem cậu là đứa con của mình? Vì thế nghe thấy ‘con nuôi’ mong nhớ cha đỡ đầu mới khó chịu như vậy?

Càng nghĩ càng hợp lí…….Draco sờ cằm, gật gật đầu.

Nếu vậy thì thân là đứa con đỡ đầu xuất sắc, cậu đương nhiên phải giúp cha đỡ đầu đoạt lại sự chú ý của Harry!

Vì thế cậu đánh gãy Harry đang thao thao bất tuyệt: “Harry, cậu xem cha đỡ đầu ngồi lâu như vậy nhất định đã mệt chết rồi, không bằng cậu tới bóp vai cho cha đi, cha đỡ đầu thương cậu như vậy…….”

“Được!” Cậu bé lập tức đồng ý, lăng xăng chạy tới sau lưng Severus: “Giáo sư, em bóp vai cho thầy nha! Thầy đừng ngồi mãi như vậy, hôm nào ra ngoài tản bộ với em để hoạt động cơ thể nha…..”

Severus được hai nắm tay bé xíu xoa bóp trên vai, cảm giác thực sự rất tuyệt——con cẩu đần kia nhất định chưa từng hưởng thụ đãi ngộ này!

Nghe thấy lời vật nhỏ, y chậm rãi mở miệng: “Sao? Cậu Potter còn nhớ tới ta à? Ta còn tưởng ngươi bây giờ ngoại trừ cẩu đỡ đầu thì chẳng còn nhớ gì khác.”

“Nào có!” Harry hùng hồn phản bác: “Thầy cũng là người quan trọng của em! Chẳng qua Sirius đâu phải ngày nào cũng được gặp! Còn nữa Sirius mới không phải cẩu đỡ đầu!”

“Hừ.” Severus cười lạnh một tiếng: “Dogfather cùng Godfather chỉ khác nhau cách sắp xếp mà thôi.”

Harry đảo tròn mắt, giọng điệu mang theo chút giảo hoạt: “Giáo sư còn nói vậy em sẽ không tặng quà Giáng Sinh cho thầy!”

Severus nhướng mi, kéo cậu tới bên người: “Vật nhỏ, sao có thể làm vậy? Ta đối với ngươi không tốt sao?”

Vật nhỏ giả làm mặt quỷ.

Severus kéo cậu nằm trên đùi mình, mang theo ý cười uy hiếp: “Thật sự không đưa?”

“Hừ!” Vật nhỏ rất có khí phách.

“Ba!” Đại chưởng dừng lại trên cánh mông tròn tròn.

“Nha!” Harry sợ hãi kêu một tiếng nhảy dựng lên, vội vàng thối lui vài bước, vẻ mặt cầu xin: “Em chỉ nói giỡn thôi mà….. sao lại đánh em….. đâu phải thực sự không đưa……”

Severus hài lòng mỉm cười: “Lại đây, tiếp tục bóp đi.”

Harry chậm rãi bước qua bóp vai cho y.

Draco vẫn chú ý bọn họ kinh ngạc đến mức cằm cũng sắp rớt xuống đất. Người này! Người này thực là cha đỡ đầu của cậu sao? ! Đùa gì a! Cha đỡ đầu của cậu mới không ôn nhu đến mức buồn nôn như vậy!

Chẳng lẽ cha đỡ đầu vì độc thân quá lâu, vất vả lắm mới được nuôi đứa nhỏ nên kích thích tình thương của cha sao….. vậy sao cha không biểu hiện yêu thương với cậu!

Malfoy thiếu gia nghĩ sâu xa…… cứ như vậy chẳng lẽ Harry phải sửa thành họ Snape trong tương lai?

Bên này cậu rối rắm, bên kia Severus cũng rối rắm, từ lần trước đòi đi không được xong vật nhỏ lúc đối mặt với y không còn thẹn thùng nữa!

Đây là tình huống gì a? Chẳng lẽ vật nhỏ hoàn toàn quăng nụ hôn kia ra sau đầu? Như vậy không ổn, phải tiếp tục làm sâu hơn mới được!

Vì thế lúc hôn ngủ ngon trước khi ngủ, Severus liền ‘vô ý’ hôn lên cánh môi non mềm của vật nhỏ.

“Giáo sư!” Harry chấn kinh, ánh mắt xanh biếc trợn tròn.

Severus không đổi sắc: “Làm sao vậy?”

“Cái kia…… cái kia…… hôn ngủ ngon…….. môi……” Vật nhỏ nói năng lộn xộn.

“Sao?” Severus nhẹ nhàng nói: “Không cẩn thận đụng trúng.”

“A, như vậy…….” Vật nhỏ đỏ mặt kéo chăn qua đầu: “Vậy, vậy giáo sư ngủ ngon!”

Severus nhếch khóe môi quay về giường mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.