Chuyện Tình Dưới Nhành Cây Tầm Gửi

Chương 2




Báo chí đưa tin, chủ công ty Khang Mậu nổi tiếng là Khang Thịnh Thái là đối tượng tình nghi xúi giục giết người, muốn gây bất lợi cho Tổng giám đốc Tập đoàn Hồng Lâm là Nghiêm Sĩ Tuyển, mặc dù ông ta đã phủ nhận, nhưng hai kẻ ác đồ sa lưới đã thú nhận, sau khi điều tra thì chứng thật là hôm trước Khang Thịnh Thái đã chuyển tiền tới tài khoản của hai kẻ kia, tuy rằng không thể chứng minh đây là tiền thuê giết người nhưng ông ta đã trở thành kẻ tình nghi số một, bị bắt tạm giam.

Đồng thời người ta cũng điều tra công ty Khang Mậu, phát hiện Khang Thịnh Thái biển thù hết tiền của công ty, tin tức này vừa đưa ra thì thị trường chứng khoán vừa bắt đầu phiên giao dịch đã bị tụt điểm, người đầu tư bị tổn thất trầm trọng, hai luồng tin tức trái chiều, chỉ có người của công ty Khang Mậu là biết rõ nhất, công ty đang trong thời kỳ khủng hoảng nghiêm trọng….

Bụp!

Nhẹ nhàng một tiếng, tin tức báo chí đang dâng trào mấy ngày nay biến mất trong nháy mắt, màn hình TV tối đen, Chân Như Ý cầm cái điều khiến, quay đầu nói với người đàn ông bên cạnh:

-Em chưa hiểu!

Hơi nhíu mày, bụng cô đầy nghi vấn, vừa nói vừa giúp hắn bôi thuốc vào vết trầy xước trên mặt.

-Không hiểu cái gì?

Ngồi thoải mái trên sofa, Nghiêm Sĩ Tuyển híp mắt lại, hưởng sự phục vụ của cô.

Aizzz…. Từ hai ngày trước, sau khi bọn họ giao hai kẻ ác đồ cho cảnh sát, cũng đã biết thân phận kẻ chủ mưu đứng phía sau, lập tức nhanh chóng về Đài Bắc, hơn nữa hai gã kia đã làm chứng, đơn vị điều tra bắt giữ Khang Thịnh Thái bằng tốc độ nhanh nhất, sự nguy hiểm đối với thân đã được giải trừ, tâm tình cũng bắt đầu thoải mái.

-Không hiểu Khang Thịnh Thái gây bất lợi cho anh là có ý gì?

Động tác mềm nhẹ, sau khi bôi thuốc lên mặt hắn, Chân Như Ý cất dọn thuốc, chậm rãi nói:

-Tuy rằng Tập đoàn Hồng Lâm và công ty Khang Mậu là đối thủ cạnh tranh lâu năm, hai năm nay anh đoạt không ít mối làm ăn của họ, nhưng đây không phải chuyện ngày một ngày hai, hơn nữa ông ta muốn mạng anh làm gì? Cho dù giết anh rồi, Tập đoàn Hồng Lâm vẫn còn có lão phu nhân mà?

-Em bỏ qua một điểm rất quan trọng.

Nhướn mày, Nghiêm Sĩ Tuyển mỉm cười nhắc nhở:

-Khang Thịnh Thái đã vét sạch tiền của công ty nhiều năm, tình hình tài chính công ty của ông ta cực kỳ căng thẳng.

-Cho nên?

-Cho nên ông ta cực kỳ cần dự án hợp tác với Chung lão gia, một khi chuyện hợp tác bàn bạc thành công thì sẽ có khoản lợi nhuận khổng lồ đủ để ông ta chống đỡ công ty Khang Mậu trong khoảng thời gian ngắn.

Vô cùng hài lòng thái độ không ngại học hỏi kẻ dưới của cô, cho nên Nghiêm Sĩ Tuyển cũng tận tình giải đáp.

-Thì ra là thế!

Chân Như Ý như bừng tỉnh, lập tức nghĩ đến điều gì, rất nhanh lắc đầu.

-Không đúng, không đúng! Anh nói vậy chưa rõ.

-Vì sao chưa rõ?

-Anh nghĩ lại thử xem, Tập đoàn Hồng Lâm cũng không phải là một công ty nhỏ, cho du anh có thật đi đời nhà ma thì dự án hợp tác này sẽ có người khác tiếp nhận xử lý, nói sao thì lão phu nhân cũng không phải kẻ dễ bắt nạt, bà muốn nói chuyện hợp tác với Chung lão gia cũng không thành vấn đề!

Cô vẫn cảm thấy lý do Khang Thịnh Thái muốn giết hắn rất khó đoán.

-Xem ra em cảm thấy anh không đi đời nhà ma thật là quá đáng tiếc, phải không?

Nhìn cô tà nghễ, biểu tình của Nghiêm Sĩ Tuyển rất kỳ diệu.

Có chuyện gì với cô gái này vậy? Lời nói của cô như thể ám chỉ thế giới này có hắn, hay không có hắn thì cũng chẳng làm sao, thật sự làm người ta nghe vừa bực mình vừa buồn cười.

-Tổng giám đốc đại nhân, oan uổng cho em rồi!

Nghe lời hắn nói bất mãn, Chân Như Ý kêu oan một cách khoa trương, nhăn mặt mày, nhưng trên khóe miệng lại có ý cười.

-Em chỉ cảm thấy Khang Thịnh Thái không vì muốn cướp dự án hợp tác với Chung lão gia mà xúi giục giết người, làm vậy rất ngu xuẩn.

Nghĩ mà xem, bây giờ ông ta đường đường là chủ một công ty bỗng biến thành tội phạm, tương lai phải ngồi trong nhà giam nhiều năm, thật sự rất không có lời.

-Ngu xuẩn, ông ta tự làm tự chịu.

Bờ môi thản nhiên cười khẽ, mst tuyệt đối không đồng tình.

-Về phần lý do hắn định giết anh em nói chưa rõ, anh cảm thấy đã rấ rõ ràng rồi.

-Nói như thế nào?

Lại không ngại học hỏi kẻ dưới.

-Bở vì một khi anh chết, Tập đoàn Hồng Lâm tuy có bà nội chống đỡ nhưng trong thời gian ngắn không tránh khỏi hỗn loạn được, hơn nữa bà nội lại đau buồn vì mất người thân, nhất định sẽ bị đả kích rất lớn, trong lúc đau buồn muốn chết, có lẽ trong một năm rưỡi không thể xứ lý mọi chuyện được, mà dự án lại có thời hạn, đến lúc đó Chung lão thấy thời cơ không thích hợp nên tất nhiên ngược lại sẽ ký kết hợp tác với công ty Khang Mậu. Cho nên sự tồn tại của anh là một chướng ngại vật rất lớn, ông ta được nhiên nóng lòng diệt trừ anh, làm cho Chung lão gia có thể hạ quyết tâm hợp tác cùng ông ta sớm một chút, cứ như vậy, nguy cơ căng thẳng tài chính của ông ta cũng có thể được giải trừ.

-Nghe anh nói như vậy, đúng thật có lý hơn một chút.

Giả vờ gật gật đầu, kỳ thật trong lòng sớm đã bị thuyết phục.

Mới có lý hơn một chút? Cô gái này cũng thật khó lấy lòng.

Nhướn mày nhìn cô, ánh mắt Nghiêm Sĩ Tuyển lóe ra, bờ môi hiện lên nụ cười thần bí làm tim đập gia tốc.

-Nhìn, nhìn cái gì?

Hờn dỗi nhìn hắn, trong nháy mắt tim của Chân Như Ý đập bùm bụp, trên má bất giác đỏ lên giống như cây anh đào xinh đẹp.

Ánh mắt mị hoặc của hắn làm cô cảm thấy rất quen thuộc mấy ngày gần đây, quen thuộc đến nỗi sẽ biết hắn làm gì kế tiếp, trong lòng cô biết rất rõ ràng, cũng vì trong lòng biết rõ, cho nên không kìm được mà ngượng ngùng.

-Không có gì…

Tiếng nói trầm nỉ non say lòng người, Nghiêm Sĩ Tuyển cảm thấy dáng vẻ ngượng ngùng của cô thật sự khiêu khichs người, ngón tay trỏ tao nhã thon dài chạm lên gương mặt non mềm, cuối cùng không kìm được động lòng, kéo mạnh cô vào trong lòng hôn triền miên, tận tình ** một phen. (hix, trong convert và bản tiếng Trung nó ** thế T__T, đau lòng cho một người trong sáng như em >o”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.