Chuyến Du Hành Kỳ Lạ Của Ngài Daldry

Chương 11




Mặc dù Mộ Hi nói lời nói thật, nhưng mà thế nào chính mình cũng đều cảm thấy không tin được! Chớ nói chi là người đàn ông này.

"Nói láo, cô không phải là phụ nữ của hắn ta? Vậy vì sao hắn ta nhảy xe đánh lạc hướng những sát thủ kia, chẳng lẽ cô không hiểu hắn ta là vì cứu cô, tôi thấy kỳ lạ, đang yên đang lành tại sao hắn ta lại nhảy xe, đây không phải đi vào đường chết hay sao? Không nghĩ tới mệnh hắn ta cứng như vậy, thế nhưng để cho hắn ta chạy thoát, còn giết chết hai người của tôi."

Cao Huy tức giận đến nghiến răng, bên cha nuôi đã biết, bởi vì chết hai người của cha nuôi, cho nên hắn ta vẫn còn có chút khó xử, sợ cha nuôi trách cứ.

Mộ Hi nghe anh ta nói Nam Cung Diệu giết người, sợ tới mức mặt trắng bệch, hóa ra tà ma trong lời đồn là thật, lòng dạ độc ác, giết vô số người, nghĩ lại bình thường lúc nào cũng cùng anh đấu võ mồm, hiện tại mình còn sống được vô cùng may mắn.

Cao Huy vẫn nheo mắt nhìn vẻ mặt Mộ Hi.

"Hôm nay sẽ do cô đến thay hắn ta hầu hạ tôi, ha ha... Rất trắng, nhìn thấy mà đã ghiền, đến đây đi."

"Anh không được tới đây, nếu không tôi sẽ không khách khí."

Mộ Hi làm ra tư thế chuẩn bị nghênh chiến, bây giờ thực sự hối hận không có đi tập môn võ nào đó, tối thiểu bây giờ lấy ra bảo vệ chính mình. Chao ôi! Bây giờ nghĩ tới thứ này thì đã quá muộn!

"Không khách khí? Tôi lại thích cô không khách khí, đến đây đi, cô cùng Nam Cung Diệu chơi như thế nào, cùng với tôi chơi như thế đó, nói không chừng làm tôi cao hứng thì sẽ thả cô trở về."

Mộ Hi cũng sẽ không tin loại người này nói.

"A - - "

Cao Huy đưa tay xé áo Mộ Hi, lộ ra làn da trắng nõn, còn có núi nhỏ cao vút, nút áo lập tức rơi xuống, hù dọa Mộ Hi đưa tay nắm chặt quần áo, che lại thân thể của mình.

Cao Huy từng bước tiến tới gần, hắn ta một tay dùng sức níu tóc Mộ Hi, một tay hung hăng cố định hai tay của cô, mở miệng hôn tới hôn lui trên mặt Mộ Hi, đến chiếc quần Mộ Hi không đề phòng cũng bị tụt ra, lộ ra cái mông vểnh lên, lúc này Cao Huy nhịn không được hấp dẫn, một phen đụng ngã Mộ Hi, một hồi điên cuồng cắn.

"Con bà nó, nhìn cô không có nổi bật, hóa ra đều ẩn giấu ở bên trong, ông đây lại thích cô như vậy, mông to, thịt nhiều, làm mới hăng hái. Con mẹ nó, ông đây không chịu nổi, đến đây đi, làm cho ông đây đủ sảng khoái."

Mộ Hi cảm giác được chuyện nguy hiểm sắp sảy ra, vì vậy, Mộ Hi duỗi hai tay ra, hướng tới trên mặt Cao Huy mà cào lung tung.

Cao Huy cảm thấy được mặt đau rát, cưỡi trên người Mộ Hi, hai tay hướng tới Mộ Hi.

"Đồ kỹ nữ, còn rất dã man, tôi cũng không tin là không cưỡi được con ngựa hoang cô?" Cao Huy nói xong hai bàn tay hung hăng đánh lên mặt Mộ Hi, một vị mằn mặn, Mộ Hi biết rõ khóe miệng chảy máu, xong rồi, cô có bệnh say máu, nếu như lúc này chính mình té xỉu. Không phải tiện nghi cho tên súc sinh này. Không được. Ngàn vạn lần không cần choáng, Mộ Hi khắc chế chính mình không nhìn tới, không thèm nghĩ tới máu trên khóe miệng.

Hiện tại trên người Mộ Hi gần như không có mặc quần áo, quần nửa người dưới đã cởi đến tận cổ chân, bởi vì quần ở trên chân, giống như sợi dây thừng cột hai chân cô, Cao Huy lại ngồi trên bụng cô, cô lại không thể làm gì!

Lúc này, Mộ Hi hiểu ra một điều, chính là bình thường Nam Cung Diệu bắt nạt còn rất hạ thủ lưu tình, bởi vì người đàn ông trước mắt mình cũng không thể đối phó được, huống chi là Nam Cung Diệu so với anh ta còn lợi hại hơn!

"Người đâu."

Cao Huy gọi to, lập tức hai người đàn ông tiến vào, Mộ Hi mắc cỡ hận không thể đâm đầu chết, hiện tại trong bộ dạng này, so với giết cô còn khó chịu hơn.

Người đàn ông tiến vào chứng kiến cảnh này, hai mắt đều tỏa sáng, mỹ nữ a, nửa người dưới không thể nhìn tới, bởi vì ông chủ ngồi trên, nhưng mà có thể thấy mặt không tồi.

"Ông chủ, là cần giúp đỡ sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.