Chuyện Cũ Ở Hậu Cung

Chương 30: Người xưa cỡi hạc đi đâu - Mà nay hoang lạnh một bầu trời xuân!




Tâm hồn đang du đãng , điện thoại vang lên, Trình Mai Tây cầm lên vừa nhìn, là Lâm Thiến: "Chị Trình , bây giờ bọn em định đi ăn cơm , chị xuống đây đi cùng đi!"

" Hai người đi ăn đi, chị ở lại khách sạn ăn nhẹ thôi !" Trình Mai Tây không đói bụng.

Cơm nước xong, Trình Mai Tây lấy tài liệu ra xem lại một lần, lại một chữ cũng xem không vào . Trước kia vừa thấy công việc mắt cô liền sang quắc , nay hoàn toàn không có hứng khởi .

Trình Mai Tây để tài liệu xuống , quấn một cái khăn choàng , dứt khoát đi ra bãi biển đi dạo . Vừa ra khỏi cửa, một cơn gió lạnh thổi tới , Trình Mai Tây không khỏi rùng mình một cái, che kín khăn choàng , dùng hai cánh tay ôm lấy mình, tiếp tục hướng bãi biển đi tới.

Bãi biển buổi tối , rất ít người , thỉnh thoảng gặp phải đều là những cặp tình nhân đi dạo , nhìn những cặp tình nhân ân ái ngọt ngào này để cho Trình Mai Tây cảm giác càng thêm cô đơn . Suy nghĩ về tình yêu và hôn nhân của mình, cô cũng chỉ có thể cười khổ.

Ban đầu sau khi Bộc Tấn bỏ đi, cô đau khổ từ thể xác tới tâm hồn, có những lúc cô đau đến mức không muốn sống. Ban đầu còn có thể bắt được Lục Tử Minh như cây cỏ cứu mạng . Hôm nay, khi Lục Tử Minh đã có được cô , hắn lại phản bội cô .

Lúc đầu, Trình Mai Tây định lấy hôn nhân tới để kết thúc tình yêu đầy đau khổ đó . Vậy mà, hôn nhân không chỉ không hành công kết thúc cô đơn cùng thống khổ, ngược lại lại đổi lấy cô đơn cùng thống khổ gấp mười lần . Cho đến ngày hôm nay, hôn nhân mang tổn thương cho cô gấp bội , cô đơn cùng thống khổ, từ tâm hồn đến thân thể, cũng đã vết thương chồng chất.

Hôn nhân truyền thống của người Trung Quốc đó là sự trói buộc , không chỉ là thân thể hai con người, còn có tài sản, địa vị, gia tộc . Bất kể ban đầu bạn lựa chọn như thế nào chỉ cần sau một thời gian, trong lúc vô tình bạn sẽ giành hết toàn bộ thời gian, tiền bạc và sức lực vào nó. Cho tới bây giờ không có người có thể toàn thân rút lui mà không bị thương chút nào.

Đi mệt , Trình Mai Tây ngồi xuống ngay tại chỗ , nhìn biển rộng trước mắt , sóng biển lần lượt vỗ vào bờ , tiếng sóng biển không ngừng rót vào trong lỗ tai . Trình Mai Tây tiện tay nhặt lên một con ốc , cầm trong tay suy nghĩ , con ốc nho nhỏ này , nghe nói nếu như bên trong rơi vào một hạt cát . Bởi vì hạt cát cấn vào thịt của nó rất đau, cho nên nó sẽ dùng niêm dịchcủa mình để bao quanh hạt cát , cho đến khi đem hạt cát biến thành một viên ngọc trai trong suốt thì thôi .

Xem ra ngọc trai tới thật không dễ dàng, Trình Mai Tây nhớ tới chuyện của Cốc Thư Tuyết và Lục Tử Minh, làm sao không giống một hạt cát trong hôn nhân của cô , cấn làm cho cô đau đớn không chịu nổi . Nhưng là, nếu như Lục Tử Minh thật tâm hối cải thì sao , cô có nên tha thứ hay không , đem hạt cát biến thành một viên ngọc trai đây?

Trình Mai Tây lắc đầu một cái, cô không làm được giống như những người phụ nữ trước kia , chồng lăng nhăng bên ngoài... còn làm bộ như không biết, rồi lựa chọn tha thứ. Khuya ngày hôm trước, Lục Tử Minh khổ sở khẩn cầu, cô quyết định cho hắn thêm một cơ hội, nhưng nếu như Lục Tử Minh tiếp tục phản bội mình, cô nhất định phải làm cho hắn trả giá thật lớn.

Ngược lại nhớ tới Bộc Tấn, nội tâm Trình Mai Tây cảm giác càng thêm phức tạp . Nếu như là một tháng trước gặp Bộc Tấn, lúc cô nhìn thấy hắn vẫn sẽ tâm động, sẽ khẩn trương, nhưng là, cũng sẽ không có cảm giác khác . Mặc dù cô đang ở đỉnh cao công việc , độc bá một phương, lúc nào cũng ra dáng người theo chủ nghĩa nữ quyền , kì thực tư tưởng rất truyền thống, bất kể đã từng yêu Bộc Tấn như thế nào .Nhưng đã gả cho Lục Tử Minh, cô sẽ toàn tâm toàn ý làm một người vợ tốt , chỉ cần Lục Tử Minh tận tâm đối đãi gia đình, cô cũng sẽ toàn tâm toàn ý bảo vệ gia đình.

Hôm nay, cô cảm giác Bộc Tấn luôn luôn vô tình hay cố ý quan sát cô , mặc dù không có nói ra, cô vẫn cảm giác được Bộc Tấn vẫn còn rất quan tâm tới cô . Nhưng là buổi chiều, Bộc Tấn lại hoàn toàn không lộ diện, không biết là thật nhiều việc, hay là căn bản cũng không muốn gặp lại cô .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.