Chuyện Cũ Ở Hậu Cung

Chương 2: Tiêu Hiệp khu trừ hàn khí độc - Nguyên Huân rộng tỏa kiếm phong quang




Lúc chỉ còn cách trạm dừng thành phố J ở tỉnh H vài km, Tiêu Diệu bỗng nhiên phát hiện tình huống phía trước có chút không thích hợp, trên chiều quốc lộ còn lại xe cộ ngày càng nhiều, có chiếc còn đang bị tang thi đuổi theo phía sau...

Tiêu Diệu lập tức thả chậm tốc độ xe, hai mắt nhìn chằm chằm mấy con tang thi đang điên cuồng đuổi theo chiếc ô tô.

Tuy rằng tốc độ của chúng nó không nhanh bằng ô tô, nhưng nếu so với phổ thông sơ cấp tang thi, ít nhất nhanh gấp hai lần, đây là tang thi hệ tốc độ...

Tiêu Diệu không khỏi mở to hai mắt, phóng xạ phát sinh mới gần ba ngày, làm sao có thể xuất hiện tang thi tốc độ?

Kiếp trước, nàng thức tỉnh dị năng đã là tương đối nhanh, còn phải mất đến chín ngày, dựa theo quy luật bình thường, tang thi muốn thức tỉnh dị năng ít nhất phải chờ tới sau lần phóng xạ thứ hai.

Két... Oành! ! !

Một loạt tiếng thắng gấp vang lên, trên chiều quốc lộ còn lại một chiếc xe nhỏ sang trọng đang điên cuồng xoay vòng, đụng vào vành bảo hộ trung gian, hai con tang thi tốc độ nhanh chóng đuổi tới bên cạnh, phá cửa kính lôi từ trong xe ra một nữ nhân trẻ tuổi mặc áo lông màu đỏ.

"A! ! ! A! !" Nữ nhân kia còn chưa chết hẳn, nàng dùng chút khí lực cuối cùng phát ra tiếng hét to tuyệt vọng, một con tang thi mở ra cái mồm biến dạng cắn lấy cổ nàng, nó một bên cắn xé huyết nhục nàng, một bên lôi kéo cánh tay cùng đầu của nàng, ý đồ đem nàng đoạt lấy khỏi một con tang thi khác, ăn một mình. Con tang thi còn lại cũng làm động tác y hệt, rốt cục, cánh tay nữ nhân bị kéo đứt đoạn, máu thịt đỏ tươi bị tang thi nuốt hết vào miệng.

Tiêu Diệu vừa vặn thấy được một màn như vậy, ánh mắt nàng chuẩn xác nhìn đến miệng cùng răng nanh hai con tang thi đang lôi kéo ăn thịt người, chúng nó đã không còn bộ dáng của nhân loại, môi bị thoái hóa, héo rút; răng nanh biến nhọn, xổ ra ngoài, thoạt nhìn như miệng của một con côn trùng nào đó.

Đây là bộ dáng điển hình của tang thi sau tiến hóa, Tiêu Diệu đáy lòng nảy sinh một ý niệm mà nàng không cách nào thừa nhận. Kiếp trước, đường từ phương Bắc về miền Nam đều bị đứt đoạn ở tỉnh H, hơn phân nửa thành trấn trong tỉnh đều bị tang thi chiếm cứ. Mấy ngàn vạn tang thi hoàn toàn chặn đứng các con đường thông hướng phía nam, chia hai tỉnh phía Bắc thành hai vương quốc độc lập.

Sau khi Vương tướng quân ổn định căn cứ, từng hai lần phái người đến khơi thông con đường này, nhưng cho dù phái đến mấy vạn người, đều là có đi mà không có về. Nàng cứ tưởng rằng con đường này sau khi phóng xạ lần thứ ba phát sinh, mới xuất hiện đại lượng tang thi, hiện tại xem ra tỉnh H này vốn đã không bình thường...

Đường phía trước dần dần xuất hiện một điểm đen, càng lúc càng lớn, cư nhiên là một chiếc xe Hummer màu đen chạy ngược chiều, nó dùng tốc độ như bay vọt về phía chiếc xe của Tiêu Diệu. Tiêu Diệu vội vàng đánh tay lái né sang bên cạnh, chiếc Hummer màu đen giống như xe tăng chạy lướt qua xe tải, mang theo tiếng rít chói tai, không đợi Tiêu Diệu đem đầu xe xoay thẳng lại, phía trước lại xuất hiện một chiếc xe việt dã chạy ngược chiều, thân xe màu xám bạc khiến Tiêu Diệu cảm thấy vô cùng quen mắt, phía sau chiếc xe kia còn có một con tang thi màu xanh hình thể cực lớn đuổi theo.

"Shit!" Là một con tang thi tốc độ đã tiến hóa cấp hai, Tiêu Diệu nhịn không được thốt ra một câu chửi tục.

Con tang thi tốc độ cấp hai này hai chân thon dài, cánh tay duỗi dài xuống thân như tay khỉ, độ dài cũng vừa tới đầu gối, quần áo bọc ngoài cơ thể bị cơ bắp cứng rắn xé nát, vừa nhìn đã thấy tràn ngập lực lượng, nó dùng tứ chi tiếp xúc mặt đường, nhe răng nhếch miệng đuổi theo chiếc xe việt dã màu xám bạc...

Sau hai giây thời gian, chiếc xe việt dã màu xám bạc liền cùng chiếc xe tải của Tiêu Diệu giao thoa chạy qua, con tang thi tốc độ cấp hai tựa hồ nhìn thấy được Tiêu Diệu đang ngồi ở chỗ điểu khiển trong xe. Nó bỗng nhiên dời mục tiêu, nhào tới chiếc xe của Tiêu Diệu, Tiêu Diệu đạp mạnh chân ga, nhắm thẳng hướng con tang thi đang nhào qua. Con tang thi phản ứng rất nhanh, lúc xe tải sắp đụng vào người, nó bỗng nhiên nhảy lên, đôi chân đã sớm biến dạng dẫm nát đầu xe vận tải. Tiêu Diệu nhanh chóng đạp thắng, xe tải theo một góc độ quỷ dị, trên quốc lộ xoay nửa vòng, con tang thi bị hất văng đến ven đường. Tiêu Diệu cấp tốc xoay bánh lái chuyển phương hướng, dùng tốc độ nhanh nhất đem xe tải xoay một trăm tám mươi độ, đuổi theo chiếc xe việt dã màu xám bạc, tình huống của thành phố J không bình thường, nàng không dám tiếp tục tiến về phía trước, nếu lại gặp phải hai con tang thi cao cấp như vậy, nàng có khả năng lập tức tử vong.

Con tang thi tốc độ bị hất ra sau lại đuổi sát xe vận tải, nhanh chóng chạy tới, Tiêu Diệu đem tốc độ xe phóng đến cực hạn.

Chiếc xe việt dã màu xám bạc phía trước không biết đã xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên dừng lại ở ven đường, cửa xe mở ra, một nam nhân mặc cảnh phục vọt tới trên đường cái muốn ngăn lại xe của Tiêu Diệu. Tiêu Diệu vừa thấy, đúng là cái tên nam nhân tự xưng là cảnh sát mấy giờ trước cầm súng cướp xe của nàng, xe vận tải không có dừng lại chạy ngang qua hắn, từ kính chiếu hậu, Tiêu Diệu nhìn thấy con tang thi tốc độ đang chạy đến đã cùng nam nhân kia giáp mặt. Nam nhân kia tốc độ rất nhanh nhảy qua rào chắn, vọt về phía ngoài quốc lộ, tiếng súng vĩ đại vang lên... Đoàng! Đoàng! Liên tiếp hai phát súng. Tiêu Diệu giảm bớt tốc độ xe, ánh mắt truy tung phương hướng của tang thi cùng nam nhân kia, nàng phát hiện nam nhân kia cũng đã thức tỉnh dị năng, hơn nữa vô cùng có khả năng là dị năng hệ tốc độ, bởi vì tốc độ chạy của hắn cũng không chậm hơn bao nhiêu so với tốc độ của con tang thi.

Hai phát súng vừa rồi có một phát bị con tang thi tránh thoát, phát còn lại bắn trúng chân nó, bất quá một chút tiểu thương này chẳng tạo nên được tí ảnh hưởng đối với con tang thi đã không còn cảm giác đau đớn, nó vẫn như cũ dùng tốc độ như bay đuổi theo nam nhân kia. Một người một thi truy đuổi nhau khiến tuyết đọng trên mặt đất bay tung tóe, nam nhân kia bỗng nhiên trượt chân một cái, cái ót đập ra sau, té ngã trên mặt đất, con tang thi khàn giọng gào thét đánh về phía thân thể hắn.

Đoàng! ! !

Lại một tiếng súng vang lên, thân thể con tang thi tạm dừng một chút, ngay lập tức nó lại mạnh mẽ cắn lên vai trái nam nhân, đầu và cổ của nó liên tiếp chịu một viên đạn, lực cắn người có chút yếu bớt. Nam nhân chịu đựng đau nhức lại bóp cò súng, tuyệt vọng phát hiện bên trong súng đã không còn đạn, một tiếng cách thanh thúy phát ra như tiếng phán tử hình của hắn.

"A! ! !" Nam nhân không cam lòng, một bên điên cuồng hét to, một bên dùng tay phải cầm súng, hung hăng đập vào đầu tang thi, con tang thi cắn lấy thịt của nam nhân không nhả, cho đến khi đem thịt của hắn xé xuống một khối lớn...

Xa xa, Tiêu Diệu bỗng nhiên dừng xe lại, mang theo rìu chữa cháy từ trong chỗ điều khiển nhảy ra, đồng thời mở ra cửa không gian bên người, nàng vừa rồi luôn vì diện tích không gian quá nhỏ mà phát sầu, hiện thời cơ hội đã đến. Tang thi đã thức tỉnh dị năng sẽ có tinh hạch, nếu đem tinh hạch tang thi cấp hai hấp thu, nàng có thể đem không gian đề thăng một cấp. Mặc dù có chút phiêu lưu, nhưng thừa dịp con tang thi này đang ăn thịt người mà giết chết nó, cơ hội vẫn là rất lớn.

Tiêu Diệu phóng qua rào chắn, cẩn thận chạy về phía trước, nam nhân kia vẫn như cũ, ương ngạnh cùng tang thi triền đấu, hắn thừa dịp tang thi ngẩng đầu nuốt lấy thịt của mình, cầm súng đập vào một con mắt của tang thi. Lực lượng của hắn rất lớn, kỹ xảo chiến đấu cũng tốt, thời điểm con tang thi lại tiếp tục cắn hắn, hắn nhịn đau đem cánh tay trái chắn trước miệng nó, tay phải tiếp tục đập mạnh, cho đến khi đau đớn làm đảo loạn ý thức của hắn, cho đến khi thân thể không còn khí lực.

Tiêu Diệu liền tại thời điểm này chạy đến, nàng nâng búa hung hăng bổ xuống đầu tang thi, một tiếng trầm đục vang lên, lưỡi búa đập trúng đầu tang thi, Tiêu Diệu dùng sức nắm chặt búa tiếp tục chém xuống...

Sau khi chém năm sáu nhát, tang thi rốt cục bất động, nó vẫn cắn chặt cánh tay trái nam nhân, nghiêng người ngã vào trên tuyết, cho dù đã chết cũng không chịu đem răng nanh nhả ra. (Đến chết cũng không buông nha!! Ta nên cảm động hay nên thấy kinh dị đây?!)

Tiêu Diệu đạp một cước vào trán tang thi, đem cánh tay của nam nhân từ trong miệng tang thi kéo ra, nam nhân kia rên rỉ một tiếng, Tiêu Diệu quay đầu nhìn thấy, hắn cư nhiên còn chưa có chết, nhưng trên bờ vai đã thiếu mất một miếng thịt, cánh tay trái bị cắn cơ hồ lộ ra cả xương trắng.

"Cứu…cứu ta..." Nam nhân kia ý thức đã có chút tan rã, cầu xin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.