Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay

Chương 21: Gây chuyện ở quán bar (1)




Tên có mái tóc đen tím kia lại tiếp tục lên tiếng, hắn chỉ thẳng tay vào anh, giọng điệu vô cùng giận dữ:

– Tên khốn nhà ngươi. Ngươi có biết ta phải vất vả lắm mới nuôi được lũ thú cưng đó đông như vậy mà còn rất biết nghe lời hay không. Vậy mà…

Nói đến đây, tên đó bất chợt dừng lại, bàn tay siết chặt, nghiến răng ken két. Rồi hắn hét lớn vào mặt anh:

– Vậy mà chỉ một ngọn lửa của người mà thú cưng của ta đi đời nhà mà hết cả thảy rồi. Tên khốn kiếp.

Nó, anh và Saphia cùng ngơ ngác nhìn tên đó. Sự thật là họ chẳng hiểu tại sao hắn lại có thái độ như vậy.

Cô gái có mái tóc màu hồng lúc này khẽ nhún vai, nói với tên vừa rồi, giọng điệu cực kì bình thản:

– Này, Ito, chẳng phải ta đã nói với ngươi từ đầu rồi sao. Lũ dơi độc đó của ngươi rất thảm hại, đem ra làm vũ khí đấu với bọn chúng thì chỉ có nước tiêu đời mà thôi. Ai bảo ngươi không chịu nghe lời ta mà cứ khăng khăng cho chúng làm tiếc mục mở màn.

Rồi, cô ta khẽ nở một nụ cười nhìn Ito:

– Nhưng mà… dù sao thì mở màn cũng đẹp mắt đấy. Ánh lửa rực rỡ đến vậy… Chậc chậc… rất có nghệ thuật

Nghe cô gái đó nói đến đây, nét mặt Ito trở nên đen nghịt, nguyên một đám mây xám cùng sấm sét đang hiện hữu trên đầu Ito. Hắn khỏi phải nói là càng thêm tức giận. Trong khi đó, cô gái tóc hồng cảm thấy vô cùng hả hê vì lời nói của mình, mỉm cười thỏa mãn.

Cô gái tóc xám nhìn hai người kia mà bất giác thở dài:

– Ito, Kimi, hai người lại thế nữa rồi. Thôi cái trò đó ngay đi, sao cứ trẻ con như vậy không biết.

Nghe lời nói của cô bạn tóc xám, Ito và Kimi đồng loạt quay sang cô, hai má phồng lên trông rất đáng yêu.

Người cuối cùng trong số bốn người bọn họ cuối cùng cũng lên tiếng, người đó tỏ vẻ vô cùng chán nản:

– Họ lúc nào cũng vậy mà Zuna. Nhưng Ito, Kimi, hai người muốn cãi nhau thì đợi làm xong nhiệm vụ rồi thì thích làm gì thì làm. Còn bây giờ, tập trung vào việc chính đi.

Zuna gật đầu. Ito và Kimi nhìn nhau rồi nhún vai:

– Được thôi, Shi.

Nó, anh và Saphia nãy giờ đứng ngoài nghe cuộc đối thoại giữ bốn người họ đều có chung một suy nghĩ là: “Chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra”.

Bốn người đó cuối cùng cũng đã nhớ đến nhóm của nó, đồng loạt hướng ánh nhìn về phía nó, anh và Saphia. Lúc này, nó mới lên tiếng, vẻ mặt đầy sự khó hiểu và tò mò dành cho bốn người họ:

– Rốt cuộc các người là ai?

Anh và Saphia cũng nhìn về phía bốn người họ, vẻ mặt đầy mong chờ câu trả lời từ phía bốn người.

Ito bật cười:

– Để ta nói các ngươi biết, bọn ta là bốn phù thủy cực kì nổi tiếng ở thế giới phép thuật này, đâu đâu chỉ cần nghe đến tên của bọn ta là đã khiếp hãi và trốn chạy cả rồi. Nói đến đây, chắc các ngươi cũng đã đủ nghĩ ra bọn ta là ai rồi chứ gì? Bọn ta nổi tiếng quá mà.

Nói rồi, Ito lại mỉm cười ha hả.

Nó, anh và Saphia nhìn nhau, lại thêm một việc khó hiểu. Saphia lúc này mới lên tiếng:

– Không biết.

Nụ cười trên môi Ito tắt hẳn, khuôn mặt lại trở nên đen nghịt như ban đầu. Nhìn thấy Ito trong tình trạng này lần nữa, Miki không giấu nổi tiếng cười, Miki cười lớn, đến nổi hai vai run lên. Miki chỉ tay thẳng vào mặt Ito, vẫn không ngừng cười đầy hả hê:

– Cho chừa cái thói tự sướng của ngươi.

Ito tức đến phồng mang trợn má với Miki, ngay lập tức quay sang phản bác lại lời nói vừa rồi:

– Tự sướng gì mà tự sướng hả??? Ta chỉ đang cho chúng biết tài năng của nhóm chúng ta thôi. Không lẽ ngươi không có chút tài năng nào trong nhóm nên mới cho là ta đang tự sướng?

Miki bắt đầu thay đổi sắc mặt, cảm thấy khó chịu vì lời nói của Ito:

– Ngươi nghĩ ngươi tài giỏi hơn ta chắc? Tên kém cỏi, chỉ biết đấu võ mồm nhà ngươi đừng có mà đem so sánh với ta.

Rồi, Miki le lưỡi trêu chọc Ito. Ito cũng chẳng kém cạnh, le lưỡi trêu chọc lại. Cả hai cứ hết le lưỡi, phồng mang trợn má rồi thì lại tiếp tục đấu võ mồm.

Bên kia, anh và Saphia ngày càng trở nên ngơ ngác về độ lập dị của bọn người đối diện. Còn nó thì ngẩng người ra rồi nó lại bất giác mỉm cười, những người này thật là… thú vị nha.

Nhìn thấy chiến tranh thế giới giữa Ito và Miki lại lần thứ n diễn ra, Zuna thở dài não nề nhưng cũng lập tức chen vào giữ hai người họ:

– Được rồi Ito, Miki. Các cậu đừng cãi nhau nữa. Đối thủ đang đứng trước mặt mà hai cậu làm vậy chẳng phải quá mất hình tượng hay sao??? Bình tĩnh lại đi nào hai cậu.

Nghe lời nói của Zuna cũng rất có lí, cả hai le lưỡi trêu nhau lần cuối rồi đồng loạt khoanh tay, quay về hướng khác, bắt đầu bơ đối phương.

Zuna trước hành đồng này hai mắt giật giật, cảm thấy thật xấu hổ, không biết phải trốn đi đằng nào. Rồi, Zuna quay về phía bọn hắn, gãi gãi đầu, giọng nói có phần hối lỗi:

– Xin lỗi, xin lỗi. Các người đừng để ý nhé.

Anh, nó và Saphia lần nữa lại nhìn nhau đầy khó hiểu. Có chuyện hai bên đối đầu mà lại xin lỗi nhau như vậy ư. Riêng nó, nó càng cảm thấy bọn họ thật thú vị, cũng rất đáng yêu. Nó thích bốn người họ rồi đấy.

Nghe lời xin lỗi thốt ra từ miệng Zuna, cả Ito và Miki đồng loạt quay sang phản bác:

– Zuna ngốc kia, tại sao lại đi xin lỗi đối thủ kia chứ? Chuyện này có liên quan gì họ mà phải đi xin lỗi???

Zuna ngớ người:

– Ơ… chết. Sao mình lại xin lỗi nhỉ?

Ito và Miki lúc này lửa giận phừng phừng, đồng loạt đưa tay kí đầu Zuna rồi lại đồng thanh:

– Đồ ngốc.

Shi thở dài não nề nhìn ba người bạn của mình, chẳng biết phải nói sao. Rồi, Shi quay sang nhìn nó, anh và Saphia:

– Để tôi giới thiệu vậy.

Nghe Shi lên tiếng, Ito, Miki và Zuna đồng loạt chỉnh đốn lại tác phong, mặt đối mặt với nhóm nó. Shi vẫn rất bình thản nói tiếp:

– Bốn người chúng tôi là tứ đại hộ pháp của Nữ hoàng Gurena. Tôi là Shi, chàng trai kia là Ito, cô gái tóc xám là Zuna và người cuối cùng trong nhóm là Miki.

Shi vừa giới thiệu xong, Ito và Miki nghênh mặt lên, tỏ vẻ hài lòng. Riêng Zuna thì mỉm cười vui vẻ cúi đầu:

– Chào mọi người, rất vui được làm quen.

Nó, anh và Saphia lại đơ thêm lần nữa.

Ito và Miki tiếp tục lửa giận phừng phừng, kí đầu Zuna không chút thương tiếc:

– Con ngốc này. Đang quyết chiến đấy, không phải kết bạn bốn phương đâu mà rất vui đượclàm quen.

Rồi, Ito quay sang chỉ vào tụi nó:

– Theo lệnh Nữ hoàng, bọn ta sẽ tiếp đón các ngươi. Chuẩn bị chịu chết dưới tay bọn ta đi lũ kém cỏi.

Nó nhíu mày, Gurena lại tiếp tục giở trò rồi.

Rồi, Ito lại chỉ thẳng vào mặt anh:

– Tên khốn kia, ta sẽ xử lí ngươi để trả thù cho lũ thú cưng của ta.

Ito vừa nói xong thì ngay lập tức ăn ngay một cái kí trời giáng của Miki:

– Ai cho ngươi ăn nói kiểu đó với anh chàng đẹp trai kia hả???

Rồi, Miki quay sang nhìn anh, mỉm cười ngọt ngào:

– Anh chàng đẹp trai à… những người đẹp như anh thì… nhất định phải được chết trong tay em.

Miki nói những từ cuối như hét lên. Rồi, Miki mỉm cười đầy man rợ, nói tiếp:

– Em rất yêu thích những cái đẹp vậy nên tất cả những cái đẹp em nhất định phải lưu giữ. Người đẹp như anh mà trở thành một trong số tác phẩm của em thì còn gì bằng.

Ito khoanh tay, hừ lạnh:

– Lại cái trò rẻ tiền giết người ướp xác của ngươi chứ gì. Ta chẳng hiểu nổi ướp xác trong những tảng băng đó rồi đem bỏ vào bộ sưu tập gì đó ngắm nghía mỗi ngày có gì hay. Nhảm nhí.

Mikii sừng sộ hẳn lên:

– Ngươi thì biết cái mống gì về cái đẹp kia chứ. Lũ dơi độc thảm hại kia của ngươi mới thực sự là nhảm nhí đó.

Ito cũng không phải dạng vừa:

– Chúng ta die hết rồi mà ngươi cứ lôi chúng ra làm vấn đề bàn tán không thấy có chút tội lỗi nào sao?

– Sao phải tội lỗi kia chứ?

Miki ngay lập tức đáp trả. Cả hai lại tiếp tục lời qua tiếng lại, chiến tranh thế giới thứ n+1 lại diễn ra.

– Đủ rồi.

Zuna hét lên. Ito và Miki cảm nhận rõ sự nguy hiểm đang hiện hữu, lập tức im bặt, không dám hó hé thêm bất kì câu gì.

Zuna hài lòng gật đầu.

Rồi, Zuna quay sang nhìn bọn nó:

– Lệnh của Nữ hoàng là giải quyết công chú nhỏ Ryu. Những ai không liên quan có thể đi ngay lập tức và nhất định sẽ không có bất kì tổn hại gì. Còn nếu như muốn ngăn cản thì chúng tôi nhất định sẽ không nương tay cho đâu. Kết cục của kẻ dám đứng ra cản đường chúng tôi chỉ có một mà thôi. Đó là… phải chết.

Zuna cố nhấn mạnh từ cuối cùng.

Shi cũng gật đầu:

– Lệnh là lệnh nên Ryu chúng tôi không thể tha được. Hai người không liên quan thì mau đi nhanh đi, chúng tôi không cản.

Nó siết chặt bàn tay, cúi gầm mặt:

– Anh Yun, Saphia. Hai người nghe rồi đó, hãy mau đi đi. Đây là việc của em, em sẽ tự mình giải quyết, hai người đừng lo.

Anh và Saphia hơi ngẩng người. Saphia mỉm cười đặt tay lên vai nó:

– Ai bảo cậu là bạn thân của mình kia chứ. Bỏ rơi bạn bè không phải là tác phong của mình. Nếu bỏ rơi cậu thì mình không phải Saphia.

Anh cũng gật đầu, mỉm cười:

– Anh không có em gái nên anh xem em như em gái ruột của mình. Có anh trai nào vì bản thân mà bỏ rơi em gái kia chứ.

Nó nhìn anh và Saphia hai mắt rưng rưng.

Ito lên tiếng:

– Là hai người tự chọn con đường chết, đừng hối hận.

Anh ngang nhiên bước về phía trước, đối diện với bốn người bọn chúng:

– Anh sẽ giải quyết tứ đại hộ pháp này, nhiệm vụ của em là lên trên kia tìm kiếm Gurena. Được chứ, Ryu???

– Nhưng…

Nó lên tiếng thì liền bị Saphia chặn lại:

– Cậu cứ yên tâm mà đi. Mình cũng sẽ ở đây giúp anh Yun một tay. Cậu biết anh Yun giỏi đến mức nào mà, có thêm sự trợ giúp của mình nữa thì chắc chắn không có gì xảy ra đâu. Mau đi đi, được chứ bạn thân của mình.

Nó nhìn anh và Saphia, ánh mắt đầy xúc động. Một giọt nước mắt chực chờ rơi xuống nhưng nó đã nhanh chóng gạt đi. Nó gật đầu đầy chắc chắn, ánh mắt đầu tin tưởng, gật đầu:

– Được, mình tin hai người.

=========ENDCHAP63=======

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.