Chuyện Cái Tờ Rym...

Chương 5




Ý nghĩ loạn trong đầu một lát, cuối cùng Doanh Thừa Phong thu hồi tất cả những ý tưởng không thực tế lại rồi.

Phù Lục Giáp binh là thứ tốt, đặc biệt đặc tính gần như là bất tử, càng có hiệu dụng vô thượng. Nhưng muốn thuận lợi luyện chế ra giáp binh lại tuyệt đối không phải việc đơn giản.

Nếu nói giáp binh thật sự tế luyện dễ dàng như thế, trên người A Nhĩ Pháp Đặc cũng không thể chỉ có một tấm phù lục này.

Giơ tay thu lại những thứ này, Doanh Thừa Phong vốn cho rằng quý hiếm nhất phải là cây Nhuyễn kiếm của cấp Hoàng Kim, nhưng bây giờ hắn lại biết, đá truyền thừa mới chính là thứ quý giá nhất, mà cho dù là hai tờ Câu Hồn Phù Lục đã sử dụng này cũng có giá trị đặc biệt đấy.

Lần này nhất định có thu hoạch lớn

Cười ha hả lấy ra một túi không gian khác, thứ này là bảo vật tìm được từ trên người vị linh sư Hắc ám không biết danh tính đó.

Người này là huynh đệ của A Nhĩ Pháp Đặc, vốn có thực lực không tầm thường. Lần này nếu không phải trêu tức mình cũng không chắc sẽ đột tử trong cổ chiến trường rồi.

Trong túi không gian của gã cũng có lạc ấn tinh thần của lực lượng Hắc ám

Sau khi nếm qua tiếc nuối lần trước, Doanh Thừa Phong lần này cẩn thận hơn nhiều rồi. Hắn không dự định lại dùng lực lượng quang minh như trước mà hắn cũng không dự định sử dụng lực lượng các hệ khác.

Vì nếu trong túi không gian cũng có hai đạo cơ quan, như vậy ngoài sử dụng lực lượng hắc ám cùng thuộc tính mở ra nếu không không gian trong túi không gian vẫn sẽ vỡ tung đấy.

- Trí linh, có thể mô phỏng khí tức tinh thần của người đó sao? Doanh Thừa Phong trầm giọng hỏi đến.

Trước khi đoạt được đá truyền thừa của lực lượng Hắc ám, Doanh Thừa Phong có lẽ không ôm hi vọng nhiều như vậy nhưng vừa rồi Trí linh đã thành công lấy chân khí chuyển hoán làm thành thuộc tính thuần khiết của Hắc ám giống như lực lượng Quang minh bình thường. Cỗ lực lượng này thuần khiết mà không hề pha tạp cho nên Doanh Thừa Phong mới dám nhớ kỹ việc này.

- Đương nhiên có thể. Trí linh kiêu ngạo nói - Chỉ cần ta thấy qua người này thì có thể mô phỏng thuộc tính lực lượng của y rồi.

- Tốt, vật thì bắt đầu đi.

Trong mắt Doanh Thừa Phong chợt lóe lên ánh sao, chậm rãi nói

Kỳ thực hắn cũng biết, Trí linh chẳng qua là có thể mô phỏng ra khí tức tương tự mà thôi, muốn phục chế hoàn toàn thuộc tính lực lượng tinh thần của người khác đây có thể là công trình vĩ đại khó mà tưởng tượng.

Có lẽ Trí linh sau khi y tu luyện trăm năm có thể nếm thử một hai phần nhưng lại nhất định không phải hiện tại.

Nhưng đối với lạc ấn tinh thần không có bất kỳ trí tuệ mà nói, bắt chước thế này là đủ rồi.

Chân khí chuyển động được hấp thu thuận lợi và chuyển hoán thành lực lượng Hắc ám. Lực lượng này quả nhiên có chỗ mạnh tương tự với chủ nhân trước của túi không gian

Dưới sự khuếch đại của cỗ lực lượng này, thuộc tính tinh thần của Doanh Thừa Phong giống như trang giấy trắng nhanh chóng bị nhuộm đen rồi.

Ngay sau đó, cỗ lực lượng này giống như đỉnh núi Thái Sơn nghiền ép xuống.

Lạc ấn tinh thần trong túi không gian lập tức mở ra, quá trình này thuận lợi khiến bản thân Doanh Thừa Phong cũng có chút khó tin.

Trong túi, quả nhiên đang có lực lương Hắc ám ẩn nấp nhưng khi tiếp xúc với lực lượng khổng lồ của Doanh Thừa Phong nó lại không có chút hành động kỳ lạ nào.

Đúng như dự liệu của Doanh Thừa Phong, cái lạc ấn tinh thần không có trí tuệ này đã coi khí tức Doanh Thừa Phong làm thành chủ nhân của nó

Trong thiên hạ có lẽ cũng duy có Trí linh mới có thể có năng lực tính toán mạnh mẽ như vậy, có thể bắt chước thuộc tính tinh thần của người khác.

Ngoài nó ra, cho dù là cao thủ Tử Kim cảnh như Võ lão cũng khó mà làm được.

Đương nhiên, nếu là Võ lão chiếm được túi không gian, ông cũng nhất định sẽ không phiền toái như thế. Lấy lực lượng hùng mạnh của Tử Kim cảnh nghiền ép một lần nhất định có thể đoạt được túi không gian hoàn hảo như ban đầu.

Lực lượng tinh thần lập tức rót vào trong đó, trong nháy mắt thổi bay hoàn toàn sức mạnh Hắc ám tiềm tàng đó rồi.

Thuận lợi làm xong tất cả, Doanh Thừa Phong mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, thực sự yên tâm.

Nhưng hắn chưa kết thúc mà là tiếp tục vận chuyển chân khí.

Lực lượng Hắc ám nồng đậm trong đầu kia làm ra biến đổi, không ngờ là do bóng tối âm u thâm trầm đang dần trở thành ánh sáng nhiệt độ vô cùng

Cỗ lực lượng này giống như ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống, quét qua một lần trong ngoài túi không gian.

Lúc này, không gian trong ngoài túi không gian này cũng đã ổn định như cũ, không có một chút dấu hiệu nổ tung phá nát nào. Mà càng khiến người ta vui mừng là sau khi loại bỏ lực lượng ẩn núp và lạc ấn tinh thần của hệ Hắc ám lại trải qua sức mạnh Quang minh tinh lọc, túi không gian này đã không còn tràn ngập khí tức Hắc ám nữa, biến thành một túi không gian bình thường rồi.

Chỉ cần Doanh Thừa Phong muốn, có thể đem vật này mua bán rồi, hơn nữa nhất định sẽ không có người nào nghĩ tới nó có liên hệ với túi không gian của hệ Hắc ám rồi.

Ha hả cười, Doanh Thừa Phong yên tâm đưa ý niệm tinh thần vào trong đó, chậm rãi thăm dò phẩm vật bên trong.

Một lát sau, hắn không khỏi kinh ngạc ồ lên một tiếng.

Phía trong này, không ngờ chất đầy các loại dược liệu.

Đương nhiên ngoài dược liệu ra còn có một số bảo vật linh khí và phù lục của hệ Hắc ám nhưng vô số những thứ này cộng lại không ngờ cũng không có dược liệu số lượng lớn.

Cẩn thận kiểm tra một lượt, trên mặt Doanh Thừa Phong nổi lên một tia ngạc nhiên vui mừng.

Những dược liệu này hắn không ngờ nhận biết đại đa số mà những thứ này đều là dược liệu cần thiết của Đan Lô Khí Linh

Thứ dược liệu hắn nhận không ra kia không ngờ cực kỳ gần với một loại thảo dược đặc thù mà Đan Lô Khí Linh đã miêu tả trong đơn.

Trong thời khắc này, Doanh Thừa Phong tự nhiên đã rõ, người đó thu thập dược liệu này và tìm được một nơi hẻo lánh trong di tích là muốn bế quan tu luyện đan.

Có lẽ hắn dự định lưu lại trong này thời gian lâu nhưng không ngờ vì tiếng thét dài của mình mà bị mất tính mạng đấy.

Mà lúc này dược liệu phong phú đã hoàn toàn thuộc về hắn rồi.

Cẩn thận điểm qua một lượt, trong lòng Doanh Thừa Phong mừng như điên.

Cũng không biết người đó rút cuộc có thân phận hiển hách ra sao không ngờ chuẩn bị hoàn tất dược liệu chế luyện Ngưng Thần Đan rồi.

Giá trị của dược liệu lúc này khổng lồ đến mức khó mà có thể đánh giá được. Nếu dựa vào suy đoán của Doanh Thừa Phong thì ngay cả toàn bộ toàn lực Khí đạo tông mà làm sợ là cũng không chắc có thể gom góp được ra như vậy đâu.

Ngoài cái này ra, còn có dược liệu cần cho hai loại đan dược mà người đó cũng thu thập kha khá rồi.

Chỉ là trong hai loại đan dược đó, đều thiếu một vị thuốc chủ yếu. Nếu khai lò luyện đan tuy cũng có khả năng thành công nhưng dược hiệu sẽ kém rất nhiều.

Doanh Thừa Phong hồi tưởng tới hau loại chủ dược đó không khỏi khẽ lắc đầu. Hắn tuy cũng coi là có kiến thức rộng rãi, từ trong sách vở học được không ít kiến thức nhưng đối với hai loại chủ dược kia lại vẫn chưa bao giờ nghe thấy.

Linh đạo thế gia rộng lớn nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn, nhiều thứ hắn không biết cũng là bình thường

Thu liệm tinh thần Doanh Thừa Phong khép lại túi không gian, trong lòng vẫn còn có chút kích động.

Bất kỳ người nào bỗng nhiên đoạt được thứ của cải gần như là trên trời rơi xuống đều sẽ trở nên khó mà bình tĩnh được, ngay cả Doanh Thừa Phong cũng không phải ngoại lệ.

Khoảng chừng sau nửa nén hương, tinh thần Doanh Thừa Phong hồi phục ổn định lại, hắn từ trong túi không gian móc ra một bình ngọc nhỏ

Cầm nắp mở ra lập tức một cỗ hương khí tràn ngập khắp cả gian phòng.

Ngưng Thần Đan, Doanh Thừa Phong sau khi đoạt được lò luyện kỳ dược này luôn luôn không cam lòng bỏ đi.

Nhưng thời khắc này sau khi nhìn thấy bao nhiêu đan dược như vậy, hắn lập tức hiểu rõ, nếu không có gì ngoài ý muốn, trong thời gian ngắn hắn nhất định sẽ không vì Ngưng Thần Đan mà buồn rầu đâu.

Đổ ra một viên, viên đan tròn tròn kia lăn lộn trong lòng bàn tay dường như là tỏa ra sức hấp dẫn vô cùng khiến người ta muốn nuốt ngay nó vào trong bụng.

Tâm ý Doanh Thừa Phong đã quyết, nhẹ nhàng cong ngón tay búng ra, đan dược lập tức rơi vào trong miệng

Linh đan chế luyện trong lò luyện đan linh khí quả nhiên phi phàm, chỉ trong một lát đang dược này đã hóa thành nước bọt chảy vào trong bụng.

Lập tức một cỗ nhiệt lưu khó có thể tưởng tượng từ trong phát kích ra.

Đối với hiệu lực của các loại đan dược, Doanh Thừa Phong không lạ gì nhưng lúc này trong bụng cảm thấy không giống như bình thường.

Cỗ nhiệt lưu này không tản ra xung quanh mà là trào lên trong não vực rồi.

Não, là trung tâm điều chỉnh thần kinh của một người, trong này có quá nhiều vùng cấm không người nào dám dễ dàng đụng chạm được.

Cho nên, phàm là đan dược có tác dụng làm cho lực lượng tinh thần thăng lên thì trong mắt của linh sư đều là bảo vật vô giá.

- Oanh

Sắc mặt Doanh Thừa Phong đột nhiên biến đổi, hắn nhe răng trợn mắt, hai tay nắm chặt.

Khi cỗ nhiệt lưu này dũng mãnh nhập vào trong não mang đến cho hắn cảm giác đau đớn vô cùng, đó chính là một loại đau đớn mãnh liệt khiến cho người ta dường như không thể chịu đựng được.

Đặc biệt là khi không có sự phòng bị trước, càng khiến người ta khó chịu đựng được.

Thịt cơ trên mặt Doanh Thừa Phong hơi co giật một chút, hắn thầm chửi trong miệng.

Ngưng Thần Đan ngoài hiệu dược vốn thăng lực lượng tinh thần ra không ngờ lại có thêm tác dụng đặc thù chính là tăng thêm năng lực ý chí cho người ta.

Doanh Thừa Phong luôn rất kỳ quái, thứ này sao có thể gia tăng nhưng lúc này lại rất rõ

Đau quá, đau đớn kịch liệt kia từng giây từng phút kích thích thần kinh hắn, loại cảm giác này thậm chí có thể so với bị chém thành trăm mảnh rồi. Mà bất kỳ kẻ nào sau khi kinh qua đều thừa nhận đau đớn như vậy, trình độ ý chí kiên cường của hắn khẳng định có thể thăng lên phi thường rồi.

Chỉ có điều là sử dụng loại phương pháp này mang tới gia tăng phẩm chất ý chí, cũng không phải là tất cả mọi người đều có thể thừa nhận.

Từ ngồi xếp bằng trên mặt đất đến tê dại, cho đến thở phì phò, quỳ rạp trên mặt đất như chó chết

Sau suốt cả canh giờ, cảm giác đau đớn mãnh liệt kia cuối cùng cũng thối lui, Doanh Thừa Phong hổn hển thở dài, mồ hôi trên người đầm đìa giống như vừa mới từ trong hồ nước chui ra mà ngay cả mặt đất quanh người hắn đều có vô số mồ hôi.

Nhưng mà, đôi mắt Doanh Thừa Phong lại chiếu lấp lánh, không có chút nào dấu hiệu rã rời.

Sau khi chịu đau đớn lớn như thế, phẩm chất tinh thần hắn quả nhiên giống như được gột rửa một phen rồi, đang có chỗ tốt khó mà kể hết được.

Khi chịu đựng đau khổ, Doanh Thừa Phong đã từng thề, tuyệt đối sẽ không dùng lại viên đan dược này, nhưng hiện giờ trong lòng hắn không ngờ lập tức có chút dao động đối với quyết định vừa rồi.

Lắc lắc đầu, Doanh Thừa Phong thoáng vận chuyển lực lượng tinh thần, hắn muốn nhìn xem hiệu quả tột cùng của viên đan dược thần bí này lớn thế nào, có thể đáng đối với đau khổ mà hắn nếm trải hay không.

Nhưng mà, khi tâm niệm hơi chuyển động, sắc mặt lập tức biến đổi mà còn trở nên cực kỳ kinh ngạc và vui sướng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.